Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 108: Ra Mắt



Bên trong Đồng gia gia chủ nội viện, các một nam tử trung niên đang ngồi trước bàn xử lý văn kiện, nam tử tuổi chừng 40, dung mạo không quá nổi bật nhưng lại đầy vẻ chính chắn.

Người này, là Đồng gia đương nhiệm gia chủ, cũng là Đồng Tĩnh Vân phụ thân, Đồng Thiên Tân.

Đồng Thiên Tân lúc này một tay cầm văn kiện, một tay cầm bút, không ngừng làm việc, trên mặt lại hiện ra vẻ ưu sầu.

Thân làm gia chủ Đồng gia, Đồng Thiên Tân thừa biết được, dưới quyền mình có rất nhiều kẻ không phục, mà Đại trưởng lão chính là người bất mãn nhất trong số đó, chưa bao giờ thôi ý định muốn lật đổ bản thân.

Đồng Thiên Tân có thể lên làm gia chủ một gia tộc, hắn tuyệt đối không phải kẻ ngu, tự nhiên có thể biết được dã tâm của đám người Đại trưởng lão, thế nhưng cũng bởi vì hắn là gia chủ, rất nhiều chuyện hắn phải bởi vì lợi ích của gia tộc mà nhường nhịn, lại thêm, bản thân hắn cũng không muốn Đồng gia vì chuyện này mà nội chiến, nếu không phải vậy, hắn đã sớm ra tay ngay từ đầu, dùng võ lực trực tiếp chấn áp Đại trưởng lão từ khi lực lượng của đối phương còn yếu kém.

Không cần nghi ngờ tính khả thi của việc này, Đồng Thiên Tân thân là gia chủ, hắn nắm trong tay lực lượng vốn dĩ vượt xa Đại trưởng lão có thể so sánh, bằng chứng rõ ràng nhất, chính là Đồng gia 24 hộ vệ ban đầu thậm chí có đến gần 2/3 là ủng hộ hắn, lúc đó nếu như Đồng Thiên Tân muốn diệt Đại trưởng lão phe cánh, có lẽ không phải đơn giản như trở bàn tay, thế nhưng cũng chẳng khó đến đâu.

Bất quá, điều khó có thể lý giải ở đây chính là Đồng Thiên Tân nếu đã sớm nhìn ra dã tâm của Đại trưởng lão, vậy thì cho dù hắn không trực tiếp gạt bỏ mối hoạ này, cũng phải có hành động kiềm hãm việc Đại trưởng lão không ngừng khuếch trương lực lượng, thế nhưng hắn lại không làm gì cả, để cho Đại trưởng lão thế lực ngày càng mạnh mẽ, đến lúc này đã có thể sáng ngang với gia chủ thế lực, thậm chí còn nhỉnh hơn đôi chút.

Là Đồng Thiên Tân quá tự cao ? Hay là hắn không đem Đại trưởng lão để vào mắt ?

Đồng Thiên Tân nương tay với Đại trưởng lão là sự thật, thế nhưng hắn tuyệt đối không xem thường vị Đồng gia Đại trưởng lão này, hắn cũng sẽ không cho phép lực lượng của đối phương vượt quá năng lực kiểm soát của mình, chỉ là lý do tại sao hắn từ đầu đến cuối vẫn không có hành động, có lẽ chỉ có mình Đồng Thiên Tân mới hiểu rõ.

Lý do lớn nhất mà Đại trưởng lão vẫn có thể nhởn nhơ trước mặt Đồng Thiên Tân mà không chịu bất cứ hạn chế nào là bởi vì, Đồng Thiên Tân đã không thực lực để ngăn cản hắn.

Đồng Thiên Tân là bị thương, hơn nữa còn là bị thương rất nặng !

Chuyện này xảy ra vào 3 năm trước đây, lúc đó Đồng Thiên Tân vừa mới đột phá đến Vũ Linh cảnh liền bị ám toán, kẻ địch tu vi cũng là Vũ Linh, Đồng Thiên Tân bởi vì không đề phòng đến rơi xuống hạ phong, kém một chút liền bị giết chết, may mắn hắn trong tay có một viên tam phẩm Bạo Nguyên Đan, trong nhất thời tăng mạnh chiến lực mà giết được kẻ địch.

Đồng Thiên Tân tuy thắng hiểm, thế nhưng cũng trọng thương rất nặng, lại thêm việc tu vi mới vừa đột phá không lâu, căn cơ không vững chắc và tác dụng phụ của Bạo Nguyên Đan, khiến cho tu vi của hắn không thể duy trì ở Vũ Linh mà hạ xuống chỉ còn là Bát Tinh Vũ Sư, còn yếu hơn cả Đại trưởng lão lúc đó.

Thân làm gia chủ một gia tộc lại có thực lực không bằng một trưởng lão, chuyện này nếu như để cho người ngoài biết nhất định sẽ trở thành trò cười, ngôi vị gia chủ chắc chắn sẽ không cách nào giữ được.

Đồng Thiên Tân có thể làm chính là lập tức bế quan trị thương sớm ngày khôi phục thực lực, chỉ là quá trình này thực sự tốn rất nhiều thời gian, bởi vì hắn bị thương chính là đến căn cơ, nếu như không trị tốt, e rằng hắn đời này chỉ có thể dừng tại cảnh giới Nhất Tinh Vũ Linh.

Đồng Thiên Tân tuy rằng thực lực đại giảm, thế nhưng ngoài hắn ra lại không có ai biết được chuyện này, lại nói, cho dù không có Đồng Thiên Tân vị này Vũ Linh cảnh cường giả, dựa vào những thủ hạ dưới tay hắn vẫn có năng lực để trấn áp Đại trưởng lão.

Thế nhưng Đồng Thiên Tân một phần bởi vì toàn lực trị thương mà lơ là việc Đại trưởng lão lộng quyền, một phần cũng bởi vì sau vụ ám sát bất thành lần đó, Đồng Thiên Tân biết gia tộc bị cường địch trong bóng tối nhắm vào, bản thân hiện tại không có thực lực tuyệt đối để bảo vệ Đồng gia, vì thế không muốn vì triệt hạ Đại trưởng lão phe phái mà làm giảm đi gia tộc chiến lực.

Bởi vì Đồng Thiên Tân không hành động trước sự lộng hành của Đại trưởng lão khiến cho không ít thủ hạ dưới tay hắn thất vọng, nhiều người thậm chí không còn nể phục hắn mà từ từ ra đi, số lượng Đồng gia hộ vệ ủng hộ hắn, cũng theo đó giảm dần.

Bọn họ cho rằng Đồng Thiên Tân bản tính yếu nhược, không có năng lực làm gia chủ, vì thế chuyển sang ủng hộ Đại trưởng lão, khiến cho Đại trưởng lão phe cánh càng thêm cường đại.

Đồng Thiên Tân sau khi xuất quan, công lực miễn cưỡng khôi phục đến Bán Bộ Vũ Linh, thế nhưng hắn lại biết quyền lực của mình tại Đồng gia đã đại giảm, thếl ực so với trước đó ngay cả một nửa cũng không bằng.

Có thể hình dung ra được Đồng Thiên Tân đã phải chịu bao nhiêu áp lực trong thời gian qua, không thể điều động phần lớn thuộc hạ của mình, càng không không thể giải quyết kẻ chống đối mình, trong lòng Đồng Thiên Tân phiền muộn có thể lý giải.

-Phụ thân ! Ta về rồi !

Đúng lúc này, từ bên ngoài liền truyền tới một đạo thiếu nữ thanh âm.

Đồng Thiên Tân đương nhiên nhận ra thanh âm đã quá quen thuộc đó chủ nhân, trên mặt ưu sầu lập tức quét sạch, bình tĩnh như không có việc gì xảy ra, thần sắc ôn hoà đi ra ngoài cửa, nói :

-Nha đầu ! Ngươi không phải bận rộn suốt ngày luyện công hay sao ? Hôm nay như thế nào lại rảnh rỗi đến tìm người phụ thân như ta ?

Người đến, chính là Đồng Thiên Tân nữ nhi, Đồng Tĩnh Vân.

Đồng Tĩnh Vân lúc này khuôn mặt tràn đầy vui vẻ, Đồng Thiên Tân làm phụ thân của nàng lâu như vậy, còn hiếm khi thấy được nhi nữ của mình có thần sắc như vậy.

Đồng Thiên Tân phát hiện, bên cạnh Đồng Tĩnh Vân còn có một bạch y nam tử trẻ tuổi, dung mạo cực kỳ anh tuấn, khí độ bất phàm, nhi nữ của mình thì đang ôm lấy một cánh tay của đối phương, nhìn qua vô cùng thân mật.

Nhìn thấy một màn này, Đồng Thiên Tân không khỏi kinh ngạc, nữ nhi của hắn không phải trước giờ đối với nam nhân bên ngoài rất lạnh lùng hay sao ? Lúc này là chuyện gì xảy ra ?

-Vân nhi ! Đây là . . . ?

Đồng Thiên Tân vẻ mặt dò hỏi nhìn xem Đồng Tĩnh Vân.

Đồng Tĩnh Vân hơi đỏ mặt, mắt đẹp khẽ liếc nhìn Vương Hạo Thần ở bên cạnh mình một chút, chỉ thấy hắn gật đầu cười tỏ vẻ tuỳ ý, trong lòng vui mừng, liền đối với Đồng Thiên Tân nói :

-Phụ thân ! Đây là Vương Hạo Thần, hắn là bại trai của ta !

Vương Hạo Thần lúc này cũng tiến lên một bước, đối với Đồng Thiên Tân chắp tay nói :

-Xin chào Đồng thế bá !

Đồng Thiên Tân nghe vậy, không khỏi càng thêm ngây người.

Hắn biết rõ, Đồng Thanh Chi thế nhưng là vị hôn phu trên danh nghĩa của Đồng Tĩnh Vân, việc này chính hắn cũng đã tán thành, nguyên nhân tất nhiên là muốn trì hoãn thời gian cho bản thân, tránh để cho Đại trưởng lão phe cánh có cớ sinh sự, mặc dù Đồng Tĩnh Vân chưa từng thừa nhận Đồng Thanh Chi là vị hôn phu của mình, bất quá bản thân nàng phản đối cũng chưa từng được người khác công nhận.

Thế nhưng bây giờ, Đồng Tĩnh Vân lại dẫn về một người theo nàng nói là bạn trai của nàng, cái này để cho Đồng Thiên Tân lại rơi vào cảnh khó xử.

Cũng không phải nói Đồng Thiên Tân thực sự buộc phải ép Đồng Tĩnh Vân lấy Đồng Thanh Chi, nói thật, đến phút, chỉ cần Đồng Tĩnh Vân vẫn sống chết không chịu cuộc hôn sự này, vậy Đồng Thiên Tân sẽ lập tức thay nàng huỷ hôn, dù sao, hắn cũng không chắc Đại trưởng lão lại có thể dựa vào lý do này để chính thức trở mặt với hắn.

Lại nói, cho dù chính thức trở mặt thì như thế nào ? Đồng Thiên Tân hắn không phải trái hồng mềm muốn bóp thế nào thì bóp, hắn có thể kiêng kị Đại trưởng lão, thế nhưng bảo hắn sợ đối phương thì còn lâu.

Ép hổ nhảy tường, cùng lắm thì đồng quy vu tận !

Đương nhiên, nếu không đến một bước cuối cùng kia, Đồng Thiên Tân cũng không muốn gây sự với Đại trưởng lão, quan điểm của hắn chính là, cả hai bên đều là Đồng gia chi nhân, ngàn vạn lần không tự giết lẫn nhau, cho dù có xung đột, cũng không được dẫn đến đại chiến gia tộc, cuối cùng tiện nghi cho ngoại nhân.

Nghĩ đến đây, Đồng Thiên Tân trên mặt thần sắc, dần dần trở nên nghiêm nghị.