Chỉ là, muốn trong khoảng thời gian ngắn tăng lên chiến lực hiện tại, quả thực là nói dễ hơn làm.
Vương Hạo Thần trước khi xuất quan, cũng đã đem tất cả một phương diện võ học của mình tu luyện tới cực hạn, muốn một lần nữa tại trên kiếm đạo, chưởng đạo, quyền đạo có đột phá, vậy ít nhất cũng phải bế quan mười ngày nửa tháng may ra mới có thể thành công.
Tu vi của hắn lúc này là Ngũ Tinh Vũ Sĩ đỉnh phong, bất quá tuy rằng chỉ còn cách Lục Tinh Vũ Sĩ một khoảng không xa, thế nhưng muốn trong vòng ba ngày đột phá cảnh giới vẫn có chút khó khăn, bởi vì hắn còn chưa có chạm đến điểm đột phá mấu chốt.
- Xem ra cũng chỉ có thể dùng cách đó !
Vương Hạo Thần suy nghĩ hồi lâu, quanh đi quẩn lại, nếu như muốn trong thời gian ngắn tăng lên thực lực, hắn cũng chỉ có thể mạo hiểm một chút.
……
Ba ngày thời gian trôi qua rất nhanh, Đồng Thanh Cương khiêu chiến Vương Hạo Thần sự tình đã lan truyền khắp Đồng gia, không người không biết, khắp nơi đều truyền tới thanh âm bàn tán sôi nổi.
Đồng Thanh Cương từ lâu đã là vũ giả vô địch thế hệ trẻ tại Bắc Hải Trấn, đồng thời cũng là Đồng gia toàn bộ thiến niên vũ giả thần tượng, trong mắt bọn hắn, vũ giả cùng thế hệ không có ai có thể so sánh với Đồng Thanh Cương.
Bọn hắn lại không nghĩ tới, Đồng Thanh Cương lại tự mình đối với Vương Hạo Thần một người vô danh phát ra chiến thư.
Người này rõ ràng hông phải Đồng gia chi nhân, lại xứng đáng để Đồng Thanh Cương xem trọng như vậy ? Cái này thật để cho người khác khó có thể chấp nhận.
Bọn hắn biết Vương Hạo Thần là vị hôn phu của đại tiểu thư, vì thế càng thêm tò mò lai lịch của người này, bất quá bất kể bọn hắn điều tra ra sao, cũng không thể tìm được chút thông tin gì về Vương Hạo Thần.
Người này giống như là từ trong hoang sơn đi ra vậy, hoàn toàn không có một chút tư liệu nào.
Trận chiến này được Đồng gia cao tầng rất coi trọng, đến cả gia chủ Đồng Thiên Tân và đại trưởng lão Đồng Khải Mặc đều tự mình đứng ra tổ chức, một số người tinh ý có thể nhìn ra được, Vương Hạo Thần cùng Đồng Thanh Cương kỳ thực chính là đại diện cho hai vị đại nhân vật này ra ứng chiến.
Dù sao thông tin Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc bất hoà tại Đồng gia không có mấy người không biết, lần này e rằng cũng là một trận minh tranh ám đấu giữa hai người nữa mà thôi.
Nếu như Vương Hạo Thần thắng, vậy hắn sẽ thay thế Đồng Thanh Cương trở thành Đồng gia đệ nhất thiên tài, việc lấy Đồng Tĩnh Vân lấy vợ cũng sẽ thành chuyện ván đóng thành thuyền, bất quá nếu như hắn bại, vậy Đồng Khải Mặc nhất định sẽ nhân cơ hội này gây áp lực cho Đồng Thiên Tân, khiến cho cọc hôn sự này có nguy cơ tan vỡ.
Bất kể như thế nào, trận chiến này mặc dù chưa bắt đầu, thế nhưng đã khiến cho tất cả mọi người vô cùng háo hức, ngay cả một ít cường giả thế hệ trước, đều không nhịn được muốn chạy tới quan sát một chút.
……..
Nơi trận chiến diễn ra là tại Đồng gia hoàng kim võ đài, chính là loại này chỉ dành cho những nhân vật có danh vọng hoặc địa vị cực cao tại gia tộc, hầu như rất hiếm được dùng cho những trận chiến vũ giả thế hệ mới, bất quá hôm nay lại là ngoại lệ.
Đồng Thiên Tân cùng Đồng Khải Mặc đến rất sớm để chuẩn bị, bọn họ là hai người có địa vị nhất tại Đồng gia, lại tự mình đứng ra tổ chức tràng chiến, vì thế càng thu hút nhiều vũ giả đến đây quan sát, không chỉ có Đồng gia chi nhân, mà còn có không ít vũ giả của các gia tộc khác tại Bắc Hải Trấn.
Trận chiến này tuy chỉ là tiểu bối giao chiến, thế nhưng thanh thế lại cực lớn, ngay cả Đồng gia 24 hộ vệ ngoại trừ ba người đứng đầu tất cả đều xuất động, đủ biết Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc xem trọng trận chiến này ra sao.
Chỉ là, cho đến bây giờ, hai nhân vật chính của trận chiến này vẫn chưa xuất hiện.
…….
Đồng Thanh Cương phủ đệ, có một có nam tử trung niên đang đứng đợi trước cửa, người này chính là Đồn gia 24 hộ vệ bên trong người xếp thứ nam, tên gọi Đồng Ngũ.
Đồng gia 24 hộ vệ, ngoại trừ ba người đứng đầu, 2/3 đều ủng hộ Đồng Khải Mặc, mà Đồng Ngũ, chính là người mạnh nhất trong số đó, thực lực so với Đồng Tứ không kém bao nhiêu, cùng lắm là chỉ yếu hơn một chút.
Cũng như Đồng Tứ, Đồng Ngũ là hộ vệ của Đồng Khải Mặc, hôm nay được y phái đến đây tiếp đón Đồng Thanh Cương đi tới võ đài.
Đồng Ngũ chờ đợi đã mấy canh giờ, thế nhưng lại một mực không thấy Đồng Thanh Cương hiện thân, trong lòng không khỏi gấp gáp, nếu như gia chủ có lệnh không được tuỳ tiện làm phiền hắn nhi tử bế quan, vậy Đồng Ngũ đã sớm không nhịn được mà đẩy cửa đi vào.
- Cạch !
Đúng lúc Đồng Ngũ đang khó xử thời điểm, cửa phòng bỗng nhiên lại bật mở, Đồng Thanh Cương thân ảnh hùng vĩ chậm rãi từ bên trong đi ra.
- Hả ?
Đồng Ngũ đã gặp qua Đồng Thanh Cương rất nhiều lần, đối với người này tự nhiên đã quá quen thuộc, bất quá lần này Đồng Ngũ không hiểu sao lại cảm thấy Đồng Thanh Cương có chút gì đó khác trước, tu vi vẫn là Bát Tinh Vũ Sĩ đỉnh phong, thế nhưng khí tức trên người lại trầm ổn và hùng hậu hơn, đồng thời nếu như nhìn kỹ, trên nửa thân trên để trần của hắn dường như có một lớp khí màu hồng nhạt như ẩn như hiện.
Cái này cũng không khó hiểu, Đồng Ngũ mặc dù biết tại Đồng gia có bộ bí thuật tên gọi Thiên Thạch Chiến Thể, thế nhưng hắn lại hoàn toàn không biết được phương pháp tu luyện cũng như cảnh giới của bộ bí thuật này.
Sau ba ngày bế quan tiềm tu, Đồng Thanh Cương dựa vào thiên phú trác tuyệt cùng tích luỹ từ mấy năm khổ luyện, rốt cuộc đã luyện thành Thiên Thạch Chiến Thể cảnh giới Hồng cấp !
- Đồng Ngũ ! Đã để ngươi chờ lâu, chúng ta đi thôi !
Đồng Thanh Cương không để ý đến thái độ của Đồng Ngũ, chỉ đơn giản nói một câu, làm cho đối phương dẫn mình đi tới võ đài.
…….
Cùng thời điểm đó, Đồng Tứ và Đồng Tĩnh Vân cũng đang ở trước cửa phủ đệ của Vương Hạo Thần, đồng dạng chờ đợi hắn xuất quan.
- Vương Hạo Thần người này thật đáng ghét ! Làm sao đến bây giờ vẫn còn chưa xuất quan ? Chẳng lẽ hắn quên mất hôm nay là ngày quyết đấu hay sao ?
Đồng Tĩnh Vân đợi từ sáng đến giờ, trên khuôn mặt xinh đẹp đã tràn đầy vẻ bực bội cùng không kiên nhẫn.
Đồng Tứ ngược lại so với Đồng Tĩnh Vân phải bình tĩnh hơn rất nhiều, ánh mắt từ đầu đến cuối chung quy vẫn nhìn về phía căn phòng nơi Vương Hạo Thần đang bế quan.
Đồng Tứ thân là Đồng gia 24 hộ vệ xếp hạng thứ tư chi nhân, bất luận là thực lực hay thiên phú tại Đồng gia đều có thể tính là thượng đẳng, dựa vào một thân tu vi Lục Tinh Vũ Sư đỉnh phong của hắn, hoàn toàn có thể cảm nhận được một vài thứ đang xảy ra ở phía sau nhà.
Từ nơi đó, Đồng Tứ có thể mơ hồ cảm giác được có một luồng nhiệt kình nóng bỏng đến đáng sợ đang không ngừng lan truyền khắp nơi, thỉnh thoảng lại bạo phát, vì thế hắn liền đoán rằng Vương Hạo Thần vốn không phải là đang ở trong phòng bế quan, mà là đang tu luyện một bộ vũ kỹ lợi hại nào đó.
Chính vì vậy, Đồng Tĩnh Vân ba lần bảy lượt muốn đi vào tìm Vương Hạo Thần đều bị Đồng Tứ cản lại, tránh để ảnh hưởng hắn tu luyện.
Bất quá, thời gian dần dần trôi đi, cả hai người đều từ từ mất hết kiên nhẫn, bởi vì nếu như lại đợi nữa, rất có thể sẽ bỏ lỡ trận chiến.
- Đồng Tứ thúc ! Ngươi ở đây chờ ta, ta phải vào tìm hắn !
Đồng Tĩnh Vân không nhịn được nữa, trong nháy mắt liền muốn mở cửa đi vào phòng, lần này Đồng Tứ do dự một chút, cũng không có ngăn cản, một phần là bởi vì hắn từ mấy phút trước đã không còn cảm nhận được cỗ nhiệt kình bá đạo kia, một phần thì là vì hắn cũng biết đã không thể tiếp tục chờ đợi.
- Cạch !
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra, Vương Hạo Thần một thân bạch y tuyết trắng xuất hiện trước mặt hai người.
Vương Hạo Thần dường như vừa mới trải qua tắm rửa, y phục không dính một hạt bụi, đầu tóc nhìn qua có chút ẩm ướt, thế nhưng trên người hắn lại có một luồng nhiệt kình nóng bỏng lan toả mà ra, mặc dù không có cố ý, thế nhưng vẫn khiến Đồng Tĩnh Vân đứng gần cảm thấy làn da của mình có chút bỏng rát, lông mày khẽ nhíu lại.
Vương Hạo Thần thấy vậy liền cười khổ, ba ngày thời gian quả thực quát ngắn, hắn tuy rằng trong phút cuối miễn cưỡng luyện thành một chiêu kia, thế nhưng bởi vì hoả kình quá mạnh, dẫn đến cả hắn cũng chưa thể hoàn toàn thuần thục khống chế, lúc này phải vận công áp chế, mới khiến cho luồng nhiệt kình đang lan tràn kia biến mất.
Đồng Thanh Cương luyện thành Thiên Thạch Chiến Thể thì Vương Hạo Thần cũng có chuẩn bị của riêng mình, một trận chiến này, phần thắng cơ hồ vẫn chia đều cho cả hai.