Đồng Thanh Cương trải qua một lần nguy hiểm, lúc này cũng không còn dám sơ xuất, cẩn thận vận công phòng thủ toàn diện, qua một kiếm của Vương Hạo Thần vừa rồi, hắn đã biết ra Thiên Thạch Chiến Thể cũng không phải không thể phá, hắn tuyệt đối không thể vì một phút ngạo mạn mà dẫn đến thua cuộc.
Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, chỉ cần hắn toàn lực phòng thủ, chú ý bảo vệ những chỗ yếu hại, vậy Vương Hạo Thần coi như vận dụng bộ kiếm pháp vừa rồi cũng chưa chắc đã làm gì được hắn, càng đánh lâu thì đối với hắn càng có lợi, dần dần có thể thủ thắng.
Dù sao, Đồng Thanh Cương đối với Thiên Thạch Chiến Thể của mình vẫn có lòng tin rất lớn, vừa rồi gặp nguy hiểm, là bởi vì hắn không lường được Vương Hạo Thần công kích lại hiểm như vậy, cũng không kịp dùng hết biện pháp bảo vệ chỗ yếu hại từ trước, vì thế mới để cho bản thân lâm vào thế bị động.
Vương Hạo Thần đem cử động của Đồng Thanh Cương toàn bộ thu vào mắt, lông mày khẽ nhíu lại, hắn biết rõ, đối phương là đang muốn dùng hết lực lượng để phòng thủ, đem trận chiến này biến thành xa luân chiến, chậm rãi tiêu hao nguyên khí của mình.
Đương nhiên, nếu Đồng Thanh Cương toàn lực phòng thủ, vậy Vương Hạo Thần hắn cũng chỉ có thể hết sức tấn công !
Vươgn Hạo Thần bước ra một bước, thế nhưng dựa vào Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, lại trong chớp mắt bước ra một khoảng dài, nhanh chóng tiếp cận Đồng Thanh Cương, trên thân toát ra một cỗ hàn khí lạnh lẽo, song quyền đồng thời xuất kích, Vương Hạo Thần trực tiếp đẩy một đợt hàn khí dày đặc về phía Đồng Thanh Cương.
Hàn Băng Thần Quyền đệ nhị thức, Vũ Khúc Băng Tinh !
Song quyền cùng xuất, một quyền nối tiếp một quyền công kích đi ra, cuồn cuộn hàn khí lạnh như băng tựa như muốn đem đối phương băng phong tại chỗ.
Đồng Thanh Cương không chút nào sợ hãi, thứ duy nhất mà hắn e ngại ở Vương Hạo Thần là tốc độ và kiếm chiêu biến ảo, còn nếu là so đấu lực lượng, vậy hắn tự tin có thể áp chế đối phương.
Đấu lực lượng, hắn có lợi thế tu vi, lại có nhục thân Thiên Thạch Chiến Thể lực lượng yểm trợ, hắn sao có thể e ngại Vương Hạo Thần ?
Thậm chí, Đồng Thanh Cương còn tự tin phương diện lựcl ượng tấn công hiện tại của mình còn mạnh hơn Vương Hạo Thần, nếu không phải còn có chỗ e ngại tốc độ của đối phương thì người chủ động tấn công hiện tại phải là hắn chứ không phải là Vương Hạo Thần.
- Vạn Tượng Khai Thiên !
Khí thế trên người bộc phát, Đồng Thanh Cương không lùi mà tiến, song thủ nâng lên, năm ngón tay kết chưởng đánh đi ra.
Song chưởng mang theo vô tận kinh thiên bá khí, hoá thành vô số đạo chiến tượng khổng lồ, lấy khai thiên diệt địa tư thế đánh thẳng về phía Vương Hạo Thần.
Vạn Tượng Khai Thiên, là chiêu cuối cùng trong Chiến Tượng Quyền, rất khó luyện thành, cũng rất tiêu hao nguyên khí, bất quá uy lực cực kỳ khủng khiếp, lấy Đồng Thanh Cương thực lực hoàn toàn có thể dựa vào một chiêu nghiền nát không ít vũ giả Cửu Tinh Vũ Đồ bình thường, uy lực không phải hai chiêu trước có thể so sánh.
- Ầm !
Lần này lại một âm thanh va chạm thật lớn vang lên, chưởng kình của Chiến Tượng Quyền dễ dàng áp đảo hàn khí Hàn Băng Thần Quyền, từng đạo chiến tượng khổng lồ toàn bộ phóng tới, phô thiên cái địa hướng Vương Hạo Thần đạp đi qua.
Đồng Thanh Cương không hổ là võ si, bất kể là khả năng quan sát hay phán đoán đều cực tốt, sau khi đánh tan thế công của Vương Hạo Thần liền nhìn ra cơ hội phản đòn, lập tức bắt lấy thời cơ từ thủ chuyển sang công, trực tiếp thuận đà đánh tới, quyền kình bá đạo bao trùm tất cả không để cho Vương Hạo Thần có đủ thời gian vận dụng thân pháp né tránh.
Bởi vì khoảng cách giữa hai người tương đối gần, Vương Hạo Thần lại không nghĩ tới thế công của mình lại bị phá dễ dàng như vậy, quyền kình của Đồng Thanh Cương chớp mắt đã phong toả bốn phương tám hướng, vạn tượng hư ảnh ồ ạt công đến, khiến Vương Hạo Thần muốn tránh cũng không thể tránh hết, dù sao hắn chỉ mới học được một, hai thành tinh tuý của Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, còn không đủ để ứng biến trong trường hợp như vậy, cước bộ còn chưa động, bá đạo quyền kình đã giống như sóng biển ập đến trước mặt.
Không còn biện pháp né tránh, Vương Hạo Thần rốt cuộc chỉ có thể cắn răng tiếp một quyền của Đồng Thanh Cương.
Vương Hạo Thần tự mình vận lên một lượng lớn nguyên khí, toàn thân bay lên một đoàn kiếm khí dày đặc mà sắc bén, Diệu Nhật Kiếm trong tay khẽ run, toả ra kim quang chói mắt.
- Rống !
Một tiếng long ngâm vang lên, một đầu kim long hư ảnh ẩn hiện trong Diệu Nhật Kiếm, sau đó nương theo thế kiếm vẽ vòng, thân thể của kim long cũng theo đó trực tiếp kéo dài, cuối cùng hoá thành một đạo kim long to lớn, thân thể dài phủ đầy long lân chồng điệp uốn lượn, dùng long thân tạo thành một bước tường thành bảo vệ quanh người Vương Hạo Thần.
Tường thành uốn lượn, có chút giống một dòng sông màu vàng, thế nhưng từ nơi đó lại toả ra một cỗ cực kỳ vững chắc khí thế, tựa như có thể chống đỡ mọi đòn công kích.
Thiên Long Kiếm Quyết đệ tam thức, Thiên Long Kim Kiều !
Thiên Long Kim Kiều là chiêu thức phòng thủ cực mạnh trong Thiên Long Kiếm Quyết, trong thời gian ngắn thậm chí còn mạnh hơn cả Thiên Thạch Chiến Thể về năng lực phòng ngự.
Vạn tượng va chạm với kim long, một cỗ chấn động đáng sợ từ nơi va chạm lan toả mà ra, khiến cho Vương Hạo Thần cho dù đứng phía sau vẫn thấy thể nội huyết khí bị chấn cho có chút sôi trào, từ đó có thể thấy được uy lực một quyền của Đồng Thanh Cương là lớn đến mức nào.
Hai người một công một thủ, đến sau cùng, quyền của Đồng Thanh Cương rốt cuộc phá vỡ Vương Hạo Thần phòng ngự, đầu kim long hư ảnh kia trực tiếp bị đánh nát, bất quá thế công của người trước cũng vì thế mà dừng lại, không còn dư lực, vạn tượng hư ảnh theo đó từ từ tiêu tán.
Vương Hạo Thần lui lại mấy bước, khoé miệng tràn ra một tia máu tươi, lần này giao chiến, hắn rõ ràng đã rơi vào hạ phong.
Luận lực lượng cơ bản, Vương Hạo Thần và Đồng Thanh Cương cơ hồ ngang nhau, bất quá Đồng Thanh Cương lại nhục thân lực lượng mạnh hơn làm ưu thế, cuối cùng chiếm được thượng phong.
- Vương Hạo Thần, ngươi còn không nhận thua ?
Đồng Thanh Cương thu hồi thế công, nhưng toàn thân vẫn ở trong trạng thái phòng thủ, nhìn Vương Hạo Thần thản nhiên nói.
Đánh đến thời điểm này, Đồng Thanh Cương thực sự không cho là bản thân có thể bại, bởi vì bất kể là tu vi, nhục thân, hay lực lượng hắn đều chiếm ưu thế, có thể nói, ngoại trừ tốc độ thì hắn áp đảo Vương Hạo Thần trên mọi phương diện, như vậy hắn sao có thể bại ?
Càng đánh lâu, đối với bản thân Đồng Thanh Cương càng có lợi, bởi vì hắn tự tin chính mình có thể chậm rãi mài chết Vương Hạo Thần, nói thế nào thì hắn cũng có Bát Tinh Vũ Sĩ tu vi, chính hắn cũng không tin mình lại kiệt sức trước một kẻ chỉ có tu vi Ngũ Tinh Vũ Sĩ.
…………
Xung quanh võ đài, vô số vũ giả đứng quan chiến ánh mắt lộ ra vẻ khâm phục lẫn phức tạp, người của Đồng gia thì lại âm thầm thở ra một hơi.
Bất kể thế nào thì Đồng Thanh Cương cũng là Đồng gia chi nhân, hơn nữa còn là đệ nhất thiên tài của gia tộc, còn Vương Hạo Thần mặc dù trên danh nghĩa là Đồng Tĩnh Vân vị hôn phu, thế nhưng về căn bản lại không mang Đồng gia huyết mạch, vì thế so sánh giữa hai người, bọn hắn vẫn mong Đồng Thanh Cương có thể dành thắng lợi.
Dù sao, không có người nào tại Đồng gia lại muốn nhìn thấy một thiên tài không phải do gia tộc của mình bồi dưỡng trở thành người đứng đầu thế hệ trẻ, điều này đối với bọn hắn có thể xem là một cái sỉ nhục, sẽ ảnh hưởng đến danh vọng của gia tộc.
Đã có những thời điểm trong trận đấu, Vương Hạo Thần chiến lực cường hãn để cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc mà khâm phục, thế nhưng lại càng thêm lo lắng, rất sợ đối phương thực sự có thể chiến thắng Đồng Thanh Cương.
Mặc dù biết rõ người này sớm muộn cũng sẽ trở thành Đồng gia một thành viên, sẽ là cường giả số một tương lai của Đồng gia, thế nhưng bọn họ nơi đáy lòng vẫn không tránh khỏi có chút khúc mắc.
Còn tốt Đồng Thanh Cương vẫn còn có Thiên Thạch Chiến Thể là tấm át chủ bài sau cùng, từ từ chiếm lại thế thượng phong, rốt cuộc để cho rất nhiều Đồng gia chi nhân đứng xung quanh võ đài có thể tạm thời yên tâm.
……….
Trên khán đài, Đồng Khải Mặc và Đồng Thiên Tân cả hai đều đem một màn này thu vào mắt, người trước thì lòng vui như nở hoa còn người sau nội tâm chìm vào đáy cốc.
Đồng Thiên Tân rất thất vọng cùng phiền não, thế nhưng hắn cũng khó có thể oán trách Vương Hạo Thần, bởi vì hắn biết rõ người sau cũng đã dùng toàn lực.
Không thể phủ nhận rằng thực lực của Vương Hạo Thần rất mạnh, mạnh đến mức bất hợp lý khi nhìn vào tu vi của hắn, trước đó không ai trong số những người đang có mặt ở đây có thể nghĩ rằng một Ngũ Tinh Vũ Sĩ lại có chiến lực kinh khủng như vậy, gần như đã không kém gì một ít Cửu Tinh Vũ Sĩ thông thường.
Nếu như Đồng Thanh Cương không ngoài ý muốn luyện thành Thiên Thạch Chiến Thể, vậy một trận chiến này Vương Hạo Thần phần thắng thậm chí có sáu thành, mà Đồng Thanh Cương lại có bốn thành.
Đáng tiếc chuyện trên đời vốn không có chữ “ nếu “, sự thật không thể thay đổi chính là Đồng Thanh Cương thực sự đã có được Thiên Thạch Chiến Thể, tuy rằng chỉ là cấp độ thấp nhất Hồng cấp, thế nhưng bao nhiêu đó cũng đã đủ khiến cho chiến lực tổng thể của hắn tăng mạnh, trực tiếp vượt qua Vương Hạo Thần.
Không phải Vương Hạo Thần không đủ mạnh, cũng không phải Vương Hạo Thần thiên phú không đủ, có chăng chỉ là thời gian tu luyện của hắn quá ngắn, dẫn đến tu vi không theo kịp Đồng Thanh Cương.
………
Quay lại với trận chiến, Vương Hạo Thần lúc này chậm rãi ổn định thể nội một thân huyết khí, ánh mắt tương đối ngưng trọng nhìn Đồng Thanh Cương, hắn thực sự không nghĩ đến, cái gọi là Thiên Thạch Chiến Thể lại lợi hại đến mức này, đối phương dựa vào nó, liền có áp đảo hắn trên mọi phương diện ngoại trừ tốc độ, khiến cho hắn ở vào tuyệt đối hạ phong.
- Hô !
Khẽ hít sâu một hơi, ánh mắt của Vương Hạo Thần rất nhanh từ ngưng trọng chuyển sang quyết tâm, hắn hiểu rất rõ, đã đến một bước này, nếu như hắn còn có chỗ bảo lưu, vì bản thân khẳng định sẽ thua không thể nghi ngờ.
Vương Hạo Thần đúng là còn có thủ đoạn áp hòm, hắn cũng không muốn sử dụng thủ đoạn này, bởi vì ngay cả khi sử dụng ngay cả hắn đều có thể sẽ gặp nguy hiểm, bất quá lúc này Vương Hạo Thần đã không còn lựa chọn, chỉ có thể bất chấp mà chiến.
Hắn từ Đồng Tĩnh Vân biết được không ít chuyện giữa Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc, hắn cũng biết rõ nếu mình thua trận, Đồng Khải Mặc chắc chắn sẽ nhân cơ hội gây sức ép cho Đồng Thiên Tân, đến lúc đó bất kể là mình hắn Đồng Tĩnh Vân đều sẽ gặp rất nhiều phiền phức, vì thế lúc này, hắn nhất định phải đánh cược một lần.