Thấy hắc y nhân đã bị xử lý, Vương Hạo Thần liền đi tới bên cạnh Hình Nhân, liếc nhìn vết thương trên vai hắn nói :
- Không sao chứ ?
Hình Nhân đem tùy tiện đem một ít kim sang dược đắp lên miệng vết thương, lại lấy vải trắng buộc lại, ngay cả một cái nhíu mày đều không có, cười lắc đầu đáp :
- Không có vấn đề gì !
Hình Nhân nhục thân cực kỳ biến thái, ngay cả Vương Hạo Thần cũng không so sánh nổi, trường kiếm căn bản bổ vào không sâu, cộng thêm việc hắn là kẻ thân chinh bách chiến, chịu qua vô số tra tấn cùng thương tích, điểm ấy tiểu thương làm sao có thể ảnh hưởng đến hắn.
- Kỳ thực ngươi có thể không làm như vậy, bởi vì chiến đấu động tĩnh hoàn toàn có thể kinh động Đồng gia !
Vương Hạo Thần nói.
- Ta nợ ngươi quá nhiều, nếu như thấy chết không cứu ! Vậy Hình Nhân lại là loại người gì ?
Hình Nhân nói.
Vương Hạo Thần thật sâu nhìn Hình Nhân một chút, hắn càng lúc càng cảm thấy, trước đó quyết định cứu Hình Nhân của mình là hoàn toàn chính xác, con người này, xác thực rất đáng giá để hắn cứu giúp.
Vương Hạo Thần không nói nữa, đi tới trước mặt thi thể của hắc y nhân, đem nạp giới của đối phương vứt cho Hình Nhân, lại tiện tay đem khăn che mặt của hắc y nhân rút xuống.
Khăn che mặt bị kéo xuống, để lộ ra khuôn mặt của hắc y nhân.
Vương Hạo Thần đồng tử đột nhiên co rụt lại khi nhìn thấy dung mạo của người trước mắt, thật lâu không nói gì, cả người như cứng lại tại chỗ.
Hình Nhân thấy hắn khác thường liền đưa mắt nhìn về phía hắc y nhân, khuôn mặt cũng lập tức biến sắc, nói:
- Đồng Tứ ? Làm sao lại là hắn ?
Cứ việc giữa hắn và Đồng Tứ không có giao tình, thế nhưng nói thế nào cả hai đều từng là Đồng gia 24 hộ vệ một trong, hắn tuyệt đối không có không khả năng nhận nhầm thân phận của đối phương.
Không có ai đáp lại Hình Nhân, Vương Hạo Thần vẫn im lặng nhìn cỗ thi thể lạnh băng trước mặt, hai mắt cực độ âm trầm, bàn tay xiết chặt đến nổi gân xanh, đem khăn che mặt trong tay bóp vụn.
Không sai, cổ thi thể này xác thực là của Đồng Tứ ! Chính vì như vậy, nên Vương Hạo Thần trong lòng mới không gì sánh được tức giận !
Đồng Tứ thân phận ai cũng biết, là Đồng gia 24 hộ vệ bên trong người xếp hạng thứ tư, mà sau chuyện của Hình gia ba huynh đệ, hắn trên thực tế chính là đệ nhất hộ vệ của Đồng gia, hơn nữa còn là Đồng Thiên Tân thiếp thân cận vệ, là gia chủ cái bóng, tuy rằng địa vị của hắn về mặt lý thuyết là không cao, thế nhưng quyền lực trên thực tế lại hơn cả phần lớn gia tộc trưởng lão.
Đồng Tứ rõ ràng là đến vì Vương Hạo Thần, thế nhưng giữa hai người căn bản không có ân oán gì, lý do duy nhất mà Vương Hạo Thần có thể nghĩ đến, chính là Đồng Tứ đã được Đồng Thiên Tân hạ lệnh ám sát hắn.
Cả Đồng gia, nghĩ thế nào cũng chỉ có một mình Đồng Thiên Tân là có năng lực ra lệnh cho Đồng Tứ.
Cứ việc Vương Hạo Thần đối với việc này cũng không dám khẳng định trăm phần trăm, thế nhưng hắn chắc chắn một điều rằng, việc Đồng Tứ đến hành thích hắn, tuyệt đối không phải là ý riêng của đối phương.
Chỉ là hắn thật không ngờ, Đồng gia, hay nói đúng hơn là Đồng Thiên Tân, lại vô tình vô nghĩa đến như vậy, vậy mà lại trực tiếp muốn mạng của hắn.
Là vì lý do gì ? Bởi vì để tránh hậu hoạn sau từ Vương Hạo Thần hắn này ? Hay là vì muốn tác thành cho Đồng Tĩnh Vân đến với Hoàng Thiếu Phong ?
Lý do gì đều đã không quan trọng !
Những việc trước đó, Vương Hạo Thần hắn có thể không để trong lòng, thế nhưng chuyện Đồng Tứ đến ám sát hắn lần nà, mặc kệ là vì lý do gì, cái này thực sự đã đụng đến Vương Hạo Thần điểm mấu chốt.
- Xem ra, đối với một số người, căn bản không thể nhân từ !
Vương Hạo Thần trong mắt lướt qua một tia sát ý, người ta đã đối với hắn động sát tâm, nếu như hắn còn tiếp tục không để bụng, vậy hắn không xứng là một cái nam nhân.
Đối với loại người như Đồng Thiên Tân mà nói, nhẹ nhàng không phải cách giải quyết, ngược lại sẽ khiến người kia càng thêm lo sợ, cũng sẽ được nước làm tới, chỉ có dùng vũ lực mới là cách xử lý chuyện này tốt nhất.
- Xem ra quan hệ giữa ngươi và Đồng gia cũng không tốt đẹp, nếu không Đồng Thiên Tân làm sao lai phải cận vệ của mình đi giết ngươi ?
Hình Nhân ở một bên nhìn Vương Hạo Thần nói.
- Giờ không phải lúc nói những chuyện này, chúng ta tốt nhất là nên rời khỏi đây trước ! Vừa rồi Đồng Tứ nói không chắc đã đem tin tức ở nơi này báo cho Đồng Thiên Tân, nếu thật sự là như vậy, vị Đồng gia gia chủ kia có lẽ đã trên đường chạy đến đây rồi !
Vương Hạo Thần hít sâu một hơi, để cho bản thân bình tĩnh lại, trầm giọng nói.
- Tốt ! Chúng ta đi !
Hình Nhân gật đầu, hai người lập tức triển khai bộ pháp, nhanh chóng rời đi.
……………..
Không sai biệt lắm cùng thời điểm đó, ở một nơi khác, một trận chiến còn khốc liệt hơn cũng đã kết thúc.
Đồng Khải Mặc phủ đệ lúc này đã trở thành một đống đổ nát, trận chiến vừa xảy ra không kéo dài, nhưng lại cực kỳ khốc liệt, sức tàn phá không cần nói cũng biết.
Đồng Thiên Tân từ đầu đến cuối không có tham chiến, không có tổn hoại chút nào đứng ở bên ngoài, trầm mặc nhìn về phía trước, ở đó có một bộ tàn phá thi thể nằm trên đống đổ nát, sinh cơ sớm đã diệt tuyệt.
Đồng Thiên Tân mang đến đây một đội hình có thể xem là mạnh nhất mà hắn có thể điều động, mục đích chính là muốn để cho Đồng Khải Mặc không có một chút cơ hội lật bàn nào, và kết quả đúng như hắn đã dự tính, có Vẫn Thạch Trận tại, Đồng Khải Mặc không có cách nào thoát thân, chỉ có thể tử chiến đến lúc chết.
Đồng Vô Lệ bản thân tu vi so với Đồng Khải Mặc còn cao hơn 3 cái tiểu cảnh giới, hơn nữa bản thân người trước càng có năng lực vượt cấp chiến đấu, vì thế xem như Đồng Khải Mặc lấy tính mạng làm đại giới đổi lấy chiến lực cũng không có khả năng lật bàn, cuối cùng vẫn là chết đến không thể chết lại.
- Nhị đệ ! Lần này phiền phức ngươi !
Đồng Thiên Tân nhẹ giọng nói.
- Đối địch với Đồng gia người, nên giết !
Đồng Vô Lệ đi tới bên cạnh Đồng Thiên Tân, thanh âm lạnh lùng nói.
Đồng Vô Lệ kỳ thực sau khi đánh một trận với Đồng Khải Mặc cũng không dễ chịu, chỉ thấy hắn thần sắc tái nhợt, trên người có 5, 6 vết thương nặng nhẹ các loại, khí tức cũng suy yếu rất nhiều.
Không có cách, trước đó Đồng Khải Mặc rõ ràng biết rõ mình không có khả năng sống sót, vì thế hoàn toàn không có cố kỵ, ôm tâm lý muốn cùng địch chết chung mà chiến, Đồng Vô Lệ cho dù thực lực so với Đồng Khải Mặc mạnh hơn nhiều, thế nhưng muốn không bị thương vẫn là rất khó, cộng thêm việc Đồng Vô Lệ phải phân tâm bảo vệ Đồng Thiên Tân dẫn đến hắn không thể phát huy toàn bộ sức chiến đấu, từ đó phải chịu càng nặng thương thế.
Đồng Thiên Tân đang muốn để cho Đồng Vô Lệ quay về dưỡng thương, bất quá đúng lúc này, hắn truyền tin ngọc phù lại cái động tĩnh, từ bên trong có một đạo âm thanh gấp gáp truyền ra :
- Gia chủ ! Ám sát thất bại, Hình Nhân ở cùng với Vương Hạo Thần . . .
Chủ nhân của thanh âm này không thể hoàn thành lời nhắn của mình đã chết, âm thanh triệt để đứt đoạn.
Đồng Thiên Tân khẽ cau mày, hắn không ngờ, bỗng nhiên lại có biến số vào lúc này.
Đồng Tứ đi ám sát Vương Hạo Thần đúng là do Đồng Thiên Tân chỉ thị, không vì lý do gì khác, chỉ là muốn ngăn ngừa hậu họa.
Đồng Thiên Tân là một nam nhân, hắn hiểu rõ nghịch lân của nam nhân ở chỗ nào, bị cướp đi nữ nhân của mình chính là nỗi nhục to lớn nhất, hắn lấy bản thân suy ra rằng, Vương Hạo Thần bị Hoàng Thiếu Phong đoạt mất nữ nhân, trong lòng chắc chắn sẽ không dám ghi hận Hoàng Thiếu Phong, ngược lại sẽ đem lửa giận chuyển sang Đồng gia, vì thế hắn mới để cho Đồng Tứ đi giết Vương Hạo Thần, để tránh gia tộc bị thế lực sau lưng đối phương trả thù, càng tránh để cho một mối họa như Vương Hạo Thần tiếp tục trưởng thành.
Đương nhiên, Đồng Thiên Tân cũng không muốn để cây kim trong bọc sau này lộ ra, vì thế mới để cho Đồng Tứ mặc y phục của Thính Huyết Lâu lấy được từ chỗ mấy tên sát thủ bị giết, kế hoạch sau khi giết Vương Hạo Thần liền để lại một chút liên quan đến Thính Huyết Lâu manh mối, để sau này nếu như hậu trường của Vương Hạo Thần tìm đến cũng sẽ không nghi ngờ đến bọn hắn trên thân.
Lui một vạn bước, cho dù là đối phương có muốn tìm Đồng gia trút giận, hắn cũng có thể đem Tử Dương Tông ra làm tấm bình phong, chắc chắn đủ để dọa lùi đối phương, như vậy tuy rằng không phải là vẹn toàn, thế nhưng còn hơn là để cho một kẻ có thiên phú kinh khủng như Vương Hạo Thần tiếp tục sống hơn nữa ghi hận gia tộc của bọn hắn.
Đồng Thiên Tân cho rằng, đây đã là phương pháp ổn thỏa nhất, hơn nữa còn là vạn vạn vô nhất, có Đồng Tứ xuất thủ, Vương Hạo Thần tuyệt đối không có khả năng sống sót, ai biết giữa đường lại toát ra một cái vốn tưởng đã chết Hình Nhân, dựa vào thực lực của người sau, Đồng Tứ đúng là không có năng lực chống đỡ, bị giết cũng không phải điều gì đáng ngạc nhiên.
- Bỏ đi ! Không phải lúc này nghĩ những thứ này, trước mắt nhất định phải đem bọn hắn ngăn lại !
Đồng Thiên Tân đem tạp niệm quăng ra sau đầu, lập tức đem một khối ngọc giản lấy ra, do dự một chút, liền đem nó bóp nát, sau đó liên tiếp lấy ra mấy khối truyền tin ngọc phù khác, tranh thủ thời gian truyền đi tin tức, sau đó lại để cho Đồng Vô Lệ cùng mình mang theo Đồng gia một đám cao thủ lấy hết tốc lực chạy đi.
Đồng Thiên Tân trong lòng biết rõ bằng mọi giá đều không thể để cho Vương Hạo Thần trốn đi, bởi vì như thế chắc chắn sẽ mang đến hậu hoạn vô cùng, đồng thời Đồng gia sẽ có nguy cơ rất lớn có thêm một vị siêu cấp đại địch.