Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 261: Tập Kích (1)



Trong ba đoàn đội, Thanh Nguyên Phong tuy đơn độc nhưng không thể nghi ngờ là đoàn đội có thực lực mạnh nhất.

Bọn hắn không chỉ có Thường Tiễn vị này thực lực cực mạnh Vũ Linh cường giả, mà ngay cả số lượng Cửu Tinh Vũ Sư cũng so với hai đoàn đội khác nhiều hơn, Bát Tinh Vũ Sư đều có một đám, Thất Tinh Vũ Sư trở xuống thì càng là đếm không xuể.

Bọn hắn sở hữu địa bàn cũng rất nhiều, chỉ tính thất phẩm hạ đẳng linh tuyền đã có đến bảy đầu, bát phẩm hạ đẳng linh tuyền thì có ba đầu.

Lần này Vương Hạo Thần dẫn theo vài người đi tập kích địa bàn của Thanh Nguyên Phong đoàn đội, mục tiêu chính là một trong bảy đầu thất phẩm hạ đẳng linh tuyền.

Theo như thông tin có được, tổ đội trấn thủ nơi này mạnh nhất bao gồm một vị Bát Tinh Vũ Sư và sáu vị Thất Tinh Vũ Sư.

Thực lực như vậy không hề yếu, bất quá, cũng không tính quá mạnh.

Đương nhiên, nếu chỉ có như vậy thì không đáng để lo, bởi lẽ một mình Vương Hạo Thần cũng đủ để ngăn chặn tất cả bọn hắn.

Thế nhưng đừng quên phía sau bọn hắn còn có mấy chục vị đệ tử có tu vi yếu nhất cũng là Vũ Sư sơ giai trở lên, thế gian có câu kiến nhiều cắn chết voi, huống hồ bọn hắn cũng không phải là kiến.

Hơn nữa, Thanh Nguyên Phong đệ tử hẳn là có bố trí không ít cấm chế phòng ngự chống địch ở trên địa bàn của bọn hắn, kẻ địch muốn đánh vào cũng không có dễ dàng như vậy.

- Thanh Nguyên Phong đệ tử khẳng định đã bố trí cấm chế ở trên địa bàn của mình, hẳn là do Sở Yên Nhi thực hiện ! Nàng cũng là một vị cấp 8 tinh thần lực võ giả, sở trường là bố trí trận pháp, vì thế nếu chỉ tính về phương diện phòng thủ địa bàn thì Thanh Nguyên Phong cũng có thể sẽ làm mạnh nhất trong ba đoàn đội !

Ôn Linh Mật vừa đi vừa nói.

Vương Hạo Thần đối trận pháp không hiểu quá nhiều, trước giờ cũng chỉ mới một lần đối mặt với một đạo nhất phẩm sơ cấp trận pháp.

Nhưng để uy hiếp được Vũ Sư, trận pháp chí ít cũng phải có cấp bậc là nhị phẩm, thậm chí là tam phẩm.

Tiêu Ngọc Huyên cũng nói:

- Ta nghe nói Sở Yên Nhi trận pháp sở trường là Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận, một loại nhị phẩm đỉnh phong trận pháp ! Lực công kích vô cùng đáng sợ, nếu là tự phát động có thể kích thương Lục Tinh Vũ Sư trở xuống võ giả, nếu như có người điều khiển thì hoàn toàn có thể khiến cho Thất Tinh Vũ Sư gặp không ít rắc rối !

- Lợi hại như vậy ?

Vương Hạo Thần nhíu mày, lần đầu cảm giác được chỗ đáng sợ của tinh thần lực võ giả.

Với lớp phòng thủ như vậy, phối hợp với lực lượng trú đóng ở đó, bọn hắn muốn cường công là chuyện không thể nào, cho dù thắng cũng là thắng thảm, hơn nữa còn phải hao phí rất nhiều thời gian và nhân thủ.

Khó trách nhiều người từng nói, tại trên chiến trường, có đôi khi một vị tinh thần lực võ giả tác dụng có thể so với mười thậm chí một trăm vị võ giả thông thường.

Vương Hạo Thần trong lúc nhất thời không nhịn được đưa mắt nhìn xem Ôn Linh Mật, hắn nghe nói nữ nhân này cũng là một vị cấp 8 tinh thần lực võ giả, dù thế nào cũng nên có chút thủ đoạn đối phó với thế trận kiểu này đi a ?

Ôn Linh Mật cảm nhận được ánh mắt của hắn, không khỏi hơi bĩu môi, cái tên này rốt cuộc nhớ đến năng lực của nàng rồi ?

- Cách phá Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận, đương nhiên là có !

Ôn Linh Mật nhẹ nhàng nói.

- Là gì ?

Vương Hạo Thần lông mày lập tức giãn ra.

- Còn có thể là gì ? Đương nhiên là cường công !

Ôn Linh Mật cười đáp.

- Vương Hạo Thần thần sắc đọng lại, hai mắt cứ như vậy chăm chú nhìn nàng.

Tiêu Ngọc Huyên, Kiều Linh, Đường Chấn từng cái vẻ mặt quái dị, đây thì tính là biện pháp gì ?

Đùa giỡn hay sao ?

Ôn Linh Mật tiếp tục nói:

- Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận cực kỳ bá đạo, cùng cấp không có mấy loại trận pháp có thể chống lại, hơn nữa lại có nhiều Thanh Nguyên Phong đệ tử điều khiển, uy lực bạo tăng, bá lực đương thời khó địch ! Muốn phá trận, quả thật chỉ có cách cường công !

Vương Hạo Thần nghe đến đây đã không muốn nghe tiếp, nói đi nói lại, nói đông nói tây, cuối cùng vẫn là phải để hắn tự lực cánh sinh.

Thực ra Vương Hạo Thần cũng nghe ra được, Ôn Linh Mật là đang ngầm nói với hắn, nàng không có năng lực bố trí ra trận pháp có thể chống lại Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận.

Là vì nàng không quá am hiểu trận pháp nhất đạo, hay là vì trập pháp chi đạo của nàng không bằng Tử Yên Nhi ?

Vô luận là thế nào, kém thì cứ nhận là kém đi cho rồi, còn phải vòng vo như vậy ?

Vương Hạo Thần không nhịn được mà khẽ thở dài, đều là cấp 8 tinh thần lực võ giả, chênh lệch làm sao lại lớn như vậy đâu ?

Hắn hồn nhiên không để ý, chính mình ngay cả tinh thần lực là cái gì cũng không rõ ràng . . .

Ôn Linh Mật thấy Vương Hạo Thần bộ dáng thì trong lòng không khỏi vừa xấu hổ vừa bực bội, thật quá mất mặt !

Nàng đúng là không giỏi trận pháp, hơn nữa Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận không có dễ phá như vậy, nếu như có đủ nhân sự toàn lực thôi động, có lẽ ngoại trừ Vương Hạo Thần ra thì không ai dám tiến vào trong địa bàn của kẻ địch trước mắt.

Nhưng cho dù có là Vương Hạo Thần, nếu phải vừa đối mặt với Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận vừa phải đối mặt với một tá cường giả thì cũng lành ít dữ nhiều.

Vương Hạo Thần lại nhìn Ôn Linh Mật một chút, nhớ đến lời nói của Tư Mộ Liêm, miễn cưỡng hỏi tiếp:

- Ôn sư tỷ, vậy sở trường của ngươi là gì ?

Ôn Linh Mật lập tức nói:

- Ta là phong thuộc tính tinh thần lực võ giả, sở trường đương nhiên là công kích tầm xa, ngoài ra ta cũng có tu luyện một môn bí pháp, có thể cường hóa chiến lực của võ giả có phong thuộc tính nguyên khí hoặc thân pháp võ kỹ !

Vương Hạo Thần trong mắt rốt cuộc lộ ra một tia hứng thú, nói:

- Có thể cường hóa thực lực của kẻ khác ? Thử một chút xem !

Ôn Linh Mật gật đầu, lập tức vận dụng tinh thần lực điều động xung quanh thiên địa linh khí, hai tay kết ấn, tinh thần lực và thiên địa linh khí ngưng kết thành một chữ “ Phong “ trên không trung, sau đó hướng Vương Hạo Thần lao tới.

Vương Hạo Thần không cảm nhận được nguy hiểm, vì thế để mặc cho chữ “ Phong “ đi vào thể nội, lập tức cảm nhận được thân thể tựa hồ trở nên nhẹ đi nhiều, nguyên khí trong người càng thêm hùng hậu.

Hắn không nghĩ nhiều, trực tiếp lấy ra Diệu Nhật Kiếm, thi triển ra đã lâu không sử dụng Toàn Phong kiếm pháp.

- Phong Quyển Lăng Thiên !

Một kiếm đâm ra, phong quyển hư ảnh liền xuất hiện, cuồng phong nổi lên, uy thế so với bình thường không ngờ càng mạnh.

Vương Hạo Thần thu kiếm, uy lực đúng có tăng lên, bất quá tác dụng không lớn, Toàn Phong kiếm pháp dù sao chỉ là cấp thấp kiếm pháp, coi như được tăng phúc uy lực cũng khó lòng sánh bằng Thiên Long kiếm quyết.

Tiếp đó, Vương Hạo Thần vận dụng Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, hai chân dẫm lên hàng chục loại biến hoá, thân hình thoát ẩn thoát hiện, tốc độ nhanh không gì sánh kịp.

Vương Hạo Thần trong lòng chấn động, trước đó tốc độ của hắn một mực chỉ có thể so với Cửu Tinh Vũ Sư đỉnh phong, thế nhưng có Ôn Linh Mật phụ trợ, hắn tốc độ vậy mà có chỗ đột phá, so với bình thường phải nhanh hơn ba thành, có lẽ đã miễn cưỡng có thể so với một vị thực lực hơi yếu Nhất Tinh Vũ Linh tốc độ.

Vương Hạo Thần khẽ gật đầu, mặc dù cái này không tính là thứ có thể thay đổi cục diện, bất quá cũng không phải là không có tác dụng.

- Nếu đã không có cách nào khác, vậy chúng ta chỉ có thể đấu cứng ! Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận và mấy vị tu vi từ Thất Tinh Vũ Sư trở lên giao cho ta ! Ta kéo lấy bọn hắn, cũng đem tuyệt đại bộ phận lực lượng của trận pháp dẫn đi, trong lúc đó, xin nhờ tiểu sư tỷ và Kiều sư tỷ tập kích những nơi phòng ngự yếu ớt ! Ôn sư tỷ và Đường sư huynh trợ công cho ta, chỉ cần phối hợp tốt, trận này tuy không dễ đánh nhưng tuyệt đối có thể thắng !

Vương Hạo Thần trầm giọng nói.

Mọi người gật đầu, đối với Vương Hạo Thần tin tưởng tuy không đến mức tuyệt đối, nhưng đủ để khiến bọn hắn vâng lệnh làm theo.

- Đi thôi !

Vương Hạo Thần hít sâu một hơi, lập tức dẫn theo mọi người tiếp tục đi.

…………

Thanh Nguyên Phong Tấn Nha, là một vị tân tấn Bát Tinh Vũ Sư, cũng là người thống lĩnh đội ngũ trấn thủ đầu thất phẩm hạ đẳng linh tuyền mà Vương Hạo Thần đang nhắm đến.

Tấn Nha tuy rằng được phân phó chỉ huy trấn thủ nơi này, bất quá hắn không có quá mức để tâm, phần lớn thời gian đều tập trung tu luyện ổn định cảnh giới, bởi vì hắn không tin có người dám tập kích Thanh Nguyên Phong đoàn đội địa bàn.

Muốn chết sao ?

Lại nói, cho dù có kẻ địch xâm phạm, nơi này có hắn cùng đại lượng đệ tử cộng thêm Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận hiệp trợ, còn phải sợ cái gì ?

Mà trên thực tế cũng là như vậy, Tấn Nha trấn thủ ở đây đã ba ngày, hoàn toàn không có bóng dáng bất kỳ kẻ địch nào, từ đó để hắn càng thêm buông lỏng cảnh giác.

Thế nhưng là, ngay lúc này đây, Tấn Nha vậy mà cảm nhận được bên ngoài một cỗ cường đại khí thế đang tiến đến cường.

Cỗ khí thế kia, vậy mà so với hắn phải càng thêm cường đại.

Vậy mà thật có kẻ dám đến xâm phạm ?

Tấn Nha không nghĩ nhiều, nhanh chóng xông ra ngoài quan sát.

Không chỉ có hắn, rất nhiều Thanh Nguyên Phong đệ tử cũng cảm nhận được khí thế của người đến mà bị kinh động ra đến.

Chỉ thấy, Vương Hạo Thần thân vận bạch y, tay cầm kim sắc chiến kiếm một thân một mình đơn độc hướng về phía bọn họ rảo bước tiến đến.

Hắn tu vi nhìn qua chỉ có Ngũ Tinh Vũ Sư, nhưng khí thế lại mạnh mẽ không kém gì Cửu Tinh Vũ Sư, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn.

- Đó là . . . Vương Hạo Thần của Minh Thiên Phong ?

Hiện tại, Vương Hạo Thần tại Đệ Thất Phong có thể là nổi danh như cồn, hiếm có người không biết, thế nhưng chính vì Tấn Nha biết rõ thân phận của hắn nên mới càng thêm bất ngờ.

Tên này đến đây làm gì ? Muốn gây sự sao ?

Hắn ở đâu tìm tới lá gan ?

- Vương sư đệ, nơi này ngươi không nên đến !

Tấn Nha dẫn đầu đi ra, vẻ mặt ngưng trọng nhưng không có quá nhiều kiêng kị, mở miệng nói.

Vương Hạo Thần tay cầm chiến kiếm nhắm ngay Tấn Nha, thanh âm lạnh lùng nói:

- Thanh Nguyên Phong nhiều lần tập kích địa bàn của đoàn đội chúng ta, hôm nay Vương Hạo Thần ta đến đây mục đích rất đơn giản, chính là muốn vì cả đoàn đội đòi một cái công đạo !

Hắn không có nhiều lời. trực tiếp hướng kiếm về kẻ địch, hơn nữa còn nói thẳng mục đích của mình !

Tấn Nha cùng một đám người sau lưng hắn sắc mặt đồng thời trầm xuống, không ai nghĩ tới, Vương Hạo Thần lại ngông cuồng đến mức độ như vậy.

Ngươi thật cho rằng ngươi rất lợi hại ?

Coi như Vương Hạo Thần ngươi là Tuyệt Thế cấp thiên tài, có thể vượt qua bốn cái tiểu cảnh giới thì thế nào ? Ngay cả Lâm Hải cũng không dám cho người tập kích Thanh Nguyên Phong đội ngũ, Vương Hạo Thần có năng lực này sao ?

Thật là nghé con không sợ cọp !

- Tiếp ta một kiếm !

Vương Hạo Thần vung lên Diệt Nhật Kiếm, đại lượng kiếm khí tựa như núi lửa phun trào, nương theo theo thế kiếm mãnh liệt đâm tới.

Nhiều đến đếm không hết kiếm khí hội tụ cùng một chỗ, khiến cho người khác có cảm giác như đang phải đối mặt với một thanh cự kiếm khổng lồ lớn đến mấy chục trượng.

- Theo ta nghênh chiến !

Tấn Nha vừa sợ vừa giận, nhưng thân là chủ soái nhất định phải trước hết đứng ra ổn định cục diện, vì thế lập tức dẫn theo sáu vị Thất Tinh Vũ Sư đồng loạt xuất thủ, từng môn vũ kỹ hiển hiện, nghênh đón Vương Hạo Thần kiếm chiêu.

Tấn Nha rõ ràng không có ý xem nhẹ Vương Hạo Thần, vì thế ngay từ khi bắt đầu đã cùng sáu vị Thất Tinh Vũ Sư đệ tử liên thủ ứng chiến.

Bảy người liên thủ, lấy số lượng bù đắp chất lượng, đã đủ để vây giết bình thường Cửu Tinh Vũ Sư cường giả.

Một kiếm của Vương Hạo Thần kỳ thực cũng không làm khó được bọn hắn, bị bảy người ngạnh sinh chặn lại.

- Khởi động Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận, dạy cho tên tiểu tử này một bài học !

Tấn Nha quát lớn, hắn không tin Vương Hạo Thần thật dám đến đây một mình, vì thế ngay cả trận pháp đều phát động, mục đích không gì khác ngoài cẩn trọng chu toàn vạn nhất.

Thanh Nguyên Phong chúng đệ tử lập tức nhận lệnh, nhanh chóng dẫn động ẩn sâu dưới mặt đất trận pháp minh văn.

Chỉ thấy trên mặt đất trong nháy mắt liền xuất hiện vô số đạo minh văn màu xanh nhạt, cuối cùng kích hoạt đến trận pháp hạch tâm, lập tức có từng đạo lôi âm từ đó truyền ra.

Vương Hạo Thần cẩn trọng quan sát, lúc này trước mặt hắn là một mảnh lôi vân màu xanh nhạt, bên trong thanh quang lập loè, đứng ở nơi này đều có thể nghe được lôi âm rền vang.

Ôn Linh Mật nói không sai, chỉ dựa vào uy thế mà nói, Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận này uy lực quả thực không thể xem thường.

- Tới ! Để cho ta xem Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận đến cùng có bao nhiêu lợi hại !

Vương Hạo Thần chiến ý dày đặc, khí thế chỉ tăng không giảm.

- Như ý ngươi !

Một vị Thanh Nguyên Phong Thất Tinh Vũ Sư đệ tử tên gọi Bùi Tiêu lập tức tách ra, phối hợp với đại lượng đệ tử đem nguyên khí rót vào trong trận pháp.

- Oanh !

Trên mặt đất trận pháp minh văn phát ra chói mắt thanh quang, một đạo lôi quang từ trong lôi vân hướng Vương Hạo Thần ầm ầm oanh kích mà đến.

Chỉ có một vị Thất Tinh Vũ Sư cùng mấy chục vị võ giả tu vi dưới Lục Tinh Vũ Sư hợp lực thôi động trận pháp, thế nhưng lại có thể kích phát ra lực lượng đủ để khiến Bát Tinh Vũ Sư sợ hãi lui tránh, thậm chí có thể đối với Cửu Tinh Vũ Sư tạo thành uy hiếp.

Vương Hạo Thần thần sắc bình tĩnh, chiến kiếm trong tay lại khẽ rung động

Uy lực không tệ, đáng tiếc . . . còn không đủ !

- Phá !

Vương Hạo Thần mãnh liệt vung lên trường kiếm, thi triển một thức trong Thiên Long kiếm quyết.

Thiên Long Hàng Thế !

Đầy trời kiếm khí lập tức hoá thành một đầu khổng lồ kim sắc cự long, hiển lộ long tộc cao ngạo uy thế.

Cự long cuồng bạo lao đến, lấy bá đạo nhất phương thức xé rách lôi quang, sau đó liền trực tiếp hướng Thanh Nguyên Phong đội ngũ lao tới.

Ngay cả Tấn Nha đều không nghĩ tới Vương Hạo Thần lại dễ dàng như vậy phá vỡ Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận công kích, lúc này vẫn còn đang kinh ngạc đến sững sờ, phải đến khi cự long hư ảnh giết đến gần mới phản ứng lại, thế nhưng cũng không kịp chống đỡ, từng cái liền bị kiếm khí hoá thành cự long hư ảnh đánh bay.

- Đình Cảnh, Trịnh Cẩm, hai ngươi đều đi qua thôi động trận pháp !

Tấn Nha gầm nhẹ, bản thân cũng lấy ra đại đao, nhắc nhở mặt khác ba vị Thất Tinh Vũ Sư cảnh giác xung quanh, đề phòng kẻ địch tiềm phục.

Có thêm hai vị Thất Tinh Vũ Sư trợ giúp thôi động trận pháp, Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận bạo phát ra uy lực càng mạnh mẽ, từng đạo thanh lôi nối nhau hướng Vương Hạo Thần điên cuồng oanh kích.

Uy lực như vậy, đã không kém gì một vị chân chính Cửu Tinh Vũ Sư.

- Tấn Nha sư huynh, ngươi đây là đang xem thường ta sao ?

Vương Hạo Thần hai chưởng đánh ra, Cửu Dương Phần Thiên Chưởng vận đủ ngũ dương chi lực, hoả kình cuồn cuộn như biển lửa, đem đại lượng thanh lôi đốt thành hư vô.

Hắn lấy cường ngạnh tư thái, nhanh chóng tiếp cận Thanh Nguyên Phong đội ngũ, một bên lại ứng phó với dày đặc lôi quang, thế nhưng tốc độ không có chút nào chậm.

Tấn Nha hừ lạnh, Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận kỳ thực đã ở trạng thái mạnh nhất, cho dù có thể cường giả gia nhập thôi động cũng không có khả năng bạo phát ra lực lượng càng thêm cường đại.

Nếu không, một đám Vũ Sư dựa vào một cái nhị phẩm trận pháp liền có thể chiến Vũ Linh, đây chẳng phải là muốn nghịch thiên ?

Kỳ thực Tấn Nha trong lòng cũng rất kinh dị, hắn là biết Vương Hạo Thần có thể chiến Cửu Tinh Vũ Sư, nhưng lại chưa từng nghĩ đến, đối phương lại cường đại đến mức ngay cả Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận toàn diện bạo kích đều không ngăn nổi.

Bất đắc dĩ, Tấn Nha chỉ có thể điều động thêm hai vị Thất Tinh Vũ Sư cùng mình phối hợp Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận cưỡng ép nghênh chiến Vương Hạo Thần, rốt cuộc đem đối phương ngăn lại.

Nhiều mặt thụ địch, Vương Hạo Thần cũng không còn cách nào bảo trì thế thượng phong, ngược lại có dấu hiệu bị áp chế.

Cái này cũng không lạ, đối mặt với nhiều cường giả như vậy, coi như là Cửu Tinh Vũ Sư thông thường đều không có cách nào chống đỡ.

Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận tập trung toàn lực công kích thậm chí còn bó hẹp không gian của Vương Hạo Thần, để hắn ứng phó cũng có chút chật vật.

Trên thực tế, đánh đến thời điểm hiện tại, Vương Hạo Thần chủ yếu vẫn là phải dựa vào Thái Dương Chi Mâu và bộ pháp đến né tránh, duy trì cách đánh cầm chừng.

Đương nhiên, hắn làm như vậy chính là muốn vì Tiêu Ngọc Huyên và Kiều Linh chế tạo cơ hội !

Không phải âm mưu mà là trần trụi dương mưu !

Hắn cố tình gióng trống khua chiêng xuất hiện, bày ra bộ dáng ngông cuồng phách lối, thậm chí mạo hiểm đi vào trong Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận, chỉ vì muốn thu hút sự chú ý của kẻ địch, để đối phương đem phần lực lượng tập trung ở hắn bên này.

Tất nhiên một phần nguyên nhân cũng là vì hắn không có tu luyện ẩn tàng khí tức bí pháp, không có cách nào vừa lén lút tiếp cận vừa che dấu Bát Tinh Vũ Sư cường giả cảm giác.

Đối phương có lẽ cũng đủ thông minh để đoán ra mục đích của Vương Hạo Thần hắn, thế nhưng bọn họ có thể làm gì ? Thực lực không đủ, nghĩ gì làm gì cũng đều vô dụng !

Trên thực tế, một trận chiến này Vương Hạo Thần sớm đã biết rõ bọn hắn không có khả năng thua, chẳng qua chỉ là muốn suy nghĩ làm sao giảm thiểu thương vong mà thôi.