Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 267: Đại Chiến Thường Tiễn (2)



- Sở Thanh Tiêu, năm xưa ngươi quả thực có thể ép ta một đầu ! Thế nhưng hiện nay chỉ dựa vào ngươi cũng dám cản ta ?

Thường Tiễn thân ảnh dần hiện ra trước mắt mọi người, hắn thân khoác chiến giáp, vóc dáng khôi ngô, dung mạo anh tuấn góc cạnh, đôi mắt lãnh duệ như hổ, khí thế bức nhân.

Hắn chỉ có một mình, cũng chỉ đứng yên một chỗ, thế nhưng lại khiến cả Tiêu Ngọc Huyên, Ôn Linh Mật và Sở Thanh Tiêu cảm thấy áp lực khó tả.

Rất mạnh !

Mạnh đến mức ngay cả Sở Thanh Tiêu đều kiêng kị !

- Vương Hạo Thần ở nơi nào ? Thân là Tuyệt Thế cấp thiên tài lại không dám ra gặp ta sao ?

Thường Tiễn cười nhạt nói.

Vốn dĩ loại đối thủ như Sở Thanh Tiêu chưa hẳn đã cần hắn đích thân ra tay, thế nhưng hắn vẫn đến, bởi vì hắn muốn gặp vị Tuyệt Thế cấp thiên tài mới nổi này một lần.

Thường Tiễn hắn trước giờ không tin tại Thiên Sinh Môn còn có người có thiên phú cao hơn cả sư huynh Trương Lăng !

Đương nhiên, hắn cũng không xem nhẹ Vương Hạo Thần.

Tuyệt Thế cấp thiên tài, không thể nào hoàn toàn chỉ có cái tiếng.

Từ khi Vương Hạo Thần xuất hiện, kế hoạch vốn dĩ đã an bài của hắn bỗng nhiên trở nên có chút xáo trộn.

Tuy chưa từng gặp trực tiếp, thế nhưng Thường Tiễn đã biết Vương Hạo Thần lá gan thật không nhỏ, hành sự luôn không theo lẽ thường, đơn cử như lần này, hắn đúng là không ngờ tên kia lại trực tiếp dẫn người đi tập kích địa bàn của hắn !

Phần quyết đoán này, đúng là không giống người thường.

Mục đích chắc chắn là muốn lợi dụng ưu thế thời gian tăng lên thực lực !

Kế hoạch không tệ, thế nhưng Thường Tiễn muốn cho đối phương biết, trước thực lực tuyệt đối, tất cả mưu kế hay quyết đoán đều là vô ích mà thôi !

Hắn sẽ không cho đối phương có cơ hội tiếp tục trở thành một cái biến số trong kế hoạch của hắn !

Đối phương muốn dùng linh tuyền tăng lên tu vi, hắn sao có thể để chuyện đó xảy ra ?

- Sở Thanh Tiêu, đừng trách ta nói thẳng ! Ngươi hiện tại không phải đối thủ của ta, đừng làm chuyện vô ích !

Thường Tiễn khí thế trên người bắt đầu trở nên có chút bạo ngược, nhìn Sở Thanh Tiêu nói.

Sở Thanh Tiêu im lặng, hắn không ngờ Thường Tiễn sẽ đến nhanh như vậy, thời gian không đủ để Vương Hạo Thần bọn hắn đột phá, bây giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước, có thể cầm cự được lúc nào hay lúc đó.

Thiên Thanh Đạo Quyết không ngừng vận chuyển, thanh quang tản mát tứ phương.

- Không biết tự sức !

Sở Thanh Tiêu dùng hành động thay lời nói, Thường Tiễn cũng không nhiều lời nữa, trực tiếp công đi qua.

Thường Tiễn trên thân nổi lên lôi hỏa hai cỗ năng lượng, thân thể cường tráng căng tràn sức mạnh, một quyền hung bạo đánh tới, nhắm ngay Sở Thanh Tiêu.

Sở Thanh Tiêu đối mặt với quyền kình kinh khủng của đối phương, tựa như nhìn thấy một đầu hồng hoang mãnh thú.

Đối thủ quá mạnh, lại không thể lui, chỉ còn cách dốc toàn lực chống đỡ !

- Hải Dương Nghịch !

Sở Thanh Tiêu biết rõ mình không có khả năng đấu cứng với đối thủ, chỉ có thể dùng tá kình võ kỹ, đẩy bớt đi công kích của Thường Tiễn.

Một quyền của Thường Tiễn uy lực kinh nhân, Sở Thanh Tiêu chỉ đẩy được 3 thành quyền kình, Thái Thanh Bát Quái Thủ phòng ngự toàn diện tan vỡ.

- Thái Cực Quyển !

Sở Thanh Tiêu hai tay vận kình, nhu kình như tạo thành một cái vòi rồng, rốt cuộc thành công đẩy đi một quyền của Thường Tiễn.

- Không tệ, quả nhiên là thuyền nát còn ba cân đinh !

Thường Tiễn cười nhạt.

Thế nhưng là, Sở Thanh Tiêu chỉ hóa giải một quyền của hắn mà đã vất vả như vậy, bại trận chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Thường Tiễn lại đánh ra một quyền, đánh nát phòng ngự của một thức Thái Cực Quyển, Sở Thanh Tiêu biết rõ muốn tránh cũng không được, đành phải nghênh đón.

- Sơn Như Cự Lãng !

Song chưởng cùng xuất, thanh quang rực rỡ, toàn lực phòng thủ.

Chỉ là, tu vi hai người chênh lệch quá lớn, Thái Thanh Bát Quái Thủ có tinh diệu đến đâu cũng vô ích, chỉ đấu cứng một trận, Sở Thanh Tiêu liền tan tác, cả người bị đánh bay về phía sau mấy chục bước.

- Ha ha, Thường sư huynh, ta đến gặp ngươi một lần !

Đúng lúc này, từ trong linh tuyền có một đạo thanh âm truyền đến, Tư Mộ Liêm tay cầm bích lục bảo kiếm lao ra ngoài, trên thân kiếm ý nở rộ, một kiếm đâm về phía Thường Tiễn.

- Tam Trọng Kiếm Ý đỉnh phong . . . ngươi là vị đệ tử kia của thái thượng trưởng lão ?

Thường Tiễn hơi nhíu mày, một chưởng đánh ra, bức lui Tư Mộ Liêm.

Theo hắn biết, trong số đám đệ tử ở Đệ Thất Phong hiện tại đúng là chỉ có lão tổ Lữ Thuần Quân đệ tử Tư Mộ Liêm là có kiếm đạo cảnh giới cao như vậy.

Không đúng ! Tựa hồ Vương Hạo Thần cũng có Tam Trọng Kiếm Ý, nhưng Tư Mộ Liêm tu vi chắc chắn cao hơn nhiều.

Đương nhiên Thường Tiễn cũng không để ý, đối thủ nhiều hay ít cũng vậy, tu vi không đạt tới Vũ Linh thì không có khả năng thực sự uy hiếp hắn.

Hắn có tự tin, một mình hắn đã đủ áp chế hết thảy !

Đây chính là lý do mà hắn dám bỏ lại đội ngũ để một mình trước tiên chạy đến nơi này !

Tại Đệ Thất Phong, hắn là thiên hạ vô địch !

Vương Hạo Thần là Tuyệt Thế cấp thiên tài thì sao ?

Không có Vũ Sư cao giai, thậm chí Vũ Linh tu vi, như cũ không có tư cách làm đối thủ chân chính của hắn !

- Dựa vào hai người các ngươi mà muốn cản ta ? Nằm mơ !

Thường Tiễn trên người lôi hỏa cuồng tiêu, hiện rõ Lôi Hỏa Chi Thể uy thế, khí thế khủng bố hàng lâm, khóa chặt Tư Mộ Liêm và Sở Thanh Tiêu.

Kỳ thực ở đây không chỉ có hai người bọn họ, chẳng qua trong mắt Thường Tiễn cũng chỉ có bọn hắn là có thể miễn cưỡng cùng hắn đánh vài chiêu, hai nữ nhân kia . . . căn bản không cần nhắc đến.

Tư Mộ Liêm biết rõ lần này gặp phải cường địch chưa từng có, vì thế cũng đã vận toàn lực, toàn thân kiếm ý dày đặc, tay cầm Thanh Minh Kiếm, tựa như thiếu niên kiếm tông.

Hắn ngay từ đầu đã biết chính mình không đủ thời gian cũng như linh khí để đột phá Cửu Tinh Vũ Sư, ngay từ đầu chỉ cầu vững chắc cảnh giới, khi phát hiện bên ngoài có chiến đấu liền lập tức xông ra tiếp viện.

- Càn Dương Diệu Thế !

Tư Mộ Liêm xuất kiếm, Nhật Nguyệt Kiếm Điển một thức đầu tiên hiển hiện, phối hợp với tu vi hiện tại và Tam Trọng Kiếm Ý đỉnh phong, uy thế so với khi đầu với với Vương Hạo Thần trước đó phải mạnh hơn quá nhiều.

Hạo dương hư ảnh hàng thế, kiếm ý bàng bạc trào dâng !

Kiếm tu không thích bị động phòng ngự, cho dù yếu thế, cũng phải tấn công trước !

- Không tệ lắm !

Thường Tiễn thuận miệng khen, thế nhưng một quyền tùy tiện đánh ra, dễ dàng đánh nát hạo dương hư ảnh, khiến cho kiếm thế tan rã, rõ ràng chẳng tốn chút sức lực.

Một kiếm uy lực đã gần chạm đến Vũ Linh cấp bậc, có thể xem như bán bộ Vũ Linh một kích, thế nhưng còn xa không làm gì được Thường Tiễn hắn.

Thực lực của hắn, căn bản không chỉ là Nhất Tinh Vũ Linh đơn giản như vậy.

- Nhường ngươi một chiêu, đáng tiếc, ngươi cũng không mạnh như ta tưởng tượng !

Thường Tiễn chân đạp bộ pháp, hướng Tư Mộ Liêm lao tới, một quyền lần nữa đánh ra, cuốn lên lôi hỏa, ầm ầm bộc phát.

Lôi Hỏa Chi Thể, là loại thể chất cực kỳ bá đạo, lực công kích đáng sợ đến cực điểm, có thể xuyên phá mọi loại hình phòng ngự của kẻ địch.

Tư Mộ Liêm vung kiếm chặn lại, thế nhưng lại bị đánh bay, kiếm khí cũng tan rã.

- Thật mạnh !

Tư Mộ Liêm trong lòng nghiêm nghị, chỉ là một quyền đơn giản thuần túy mà thôi, thậm chí còn không dùng võ kỹ, thế nhưng đã chấn cho tay cầm kiếm của hắn tê dại.

Ở bên kia, Sở Thanh Tiêu đã xúc thế từ lâu, lần nữa lao đến nghênh chiến Thường Tiễn.

- Lãng Thao Thiên !

Một chưởng lấy sóng thần uy thế đánh tới, tựa như hải dương chi nộ, kình lực cuồn cuộn, huyền công Thiên Thanh Đạo Quyết không ngừng vận chuyển, gia tăng uy lực cho chưởng pháp.

Chưởng lực kinh nhân, so với trước đó như một trời một vực.

Tam Trọng Chưởng Ý !

Sở Thanh Tiêu rốt cuộc không dám có chỗ giữ lại, trực tiếp dùng đến át chủ bài của mình, phối hợp với Thiên Thanh Đạo Quyết cực kỳ huyền diệu, thực lực rốt cuộc chạm đến Vũ Linh chi cảnh.

Đúng, giờ phút này Sở Thanh Tiêu hắn đúng là đã có Tam Tuyệt thiên tài chiến lực, mặc dù hết sức miễn cưỡng, hơn nữa còn là bởi hắn kẹt tại Thất Tinh Vũ Sư cảnh giới quá lâu nên tích xúc quá thâm hậu, thế nhưng hắn đúng là đã có thể cùng địch nhân cao hơn mình ba cái tiểu cảnh giới khiêu chiến !

- Nhật Chiếu Thương Minh !

Tư Mộ Liêm cũng nắm lấy thời cơ cùng Sở Thanh Tiêu liên thủ, vận dụng một thức mạnh hơn trong Nhật Nguyệt Kiếm Điển, hạo dương hư ảnh lần nữa hiện thế, so với trước đó càng thêm chói mắt, một kiếm kinh hồn nhắm thẳng Thường Tiễn đâm tới.

Một kiếm này, uy lực cũng đã đạt tới Vũ Linh cường giả một kích cấp bậc !

Đối mặt hai vị thiên tài vây công, thế nhưng Thường Tiễn vẫn không chút động dung, bình thản nhìn xem công kích của hai người đang đến.

- Hai người các ngươi liên thủ là đúng đắn, đáng tiếc . . . kết cục như cũ vẫn là thảm bại mà thôi !

Thường Tiễn vận kình vào hai tay, lôi hỏa trên người gào thét, cuồn cuộn mãnh liệt, như muốn diệt tuyệt vạn vật xung quanh.

Quá mức cuồng bạo !

Phảng phất hồng hoang mãnh thú thức tỉnh !

- Viêm Lôi Quyền Pháp - Viêm Lôi Chấn Hám !

Thường Tiễn song quyền cùng lúc oanh kích, dẫn động khủng bố lôi hỏa, cường liệt đến cực đoan quyền kình trực tiếp bao phủ Tư Mộ Liêm và Sở Thanh Tiêu.

Ngay lập tức, công kích của bọn hắn hoàn toàn sụp đổ, lôi hỏa thừa thế bạo kích, đem cả hai người nổ bay.

Quá mạnh ! Hoàn toàn không cùng một cái cấp bậc !