Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 218: 218




Men theo con đường mà Yêu Thụ ngàn vạn năm tuổi Thiên Vũ đã đi đến được phần bên mạn sườn núi Tam Giao kia ngước mắt lên nhìn thì quả thực thì nơi này quả nhiên hoàn hảo để phòng ngự một cách kiên cố đến khó tin.

- Vù! ! !.

!
- Không ngờ lão ta có thể tìm ra được một nơi như thế này để phòng ngư khác xa so với lúc trước khi ta đến đây đã thay đổi quá nhiều thứ có lẽ trận đấu này sẽ là đấu trí nhiều hơn là dùng chân tay để giải quyết rồi.

- Hấp !
- Bịch bịch bịch bịch bịch! !.

.

!
- Hấp !
- Kịch !
- Quân lực quả nhiên hơn hẳn so với quân của ta có lẽ nên giảm bớt số lượng trước đã.

- Vụt !
Rất nhanh Thiên Vũ đã trà trộn vào đám vệ quân kia để nghe ngóng tình hình hiện tại thì bất giác có cảm giác lạnh người tỏa ra bất giác liền quay đầu lại thì ,
- Này , ngươi đang trong ca gác mò cái gì thế hả ???
- A , xin lỗi huynh nhé tại ta mắc tiểu quá cho nên mới vội vội vàng vàng đi tìm nhà xí để giải quyết ấy mà !
- Bốp !
Tên kia đánh mạnh vào đầu Thiên Vũ rồi nói.


- Đi ở đâu mà chẳng được cái tên ngu ngốc nhà ngươi nữa có mỗi thế mà cũng phải để lão tử nhắc sao hả ???
- A được được tiểu đệ đi ngay !
Thiên Vũ nhanh chóng đi ngay lập tức nhưng sự lạnh buốt kia vẫn còn đó dường như không thể nào mà tìm cho ra được vị trí của kẻ đó bất giác đành tìm một nơi an toàn rồi bắt đầu sử dụng sức mạnh thật sự của mình để dò xét vị trí của kẻ đó.

- Vù! ! !.

!
- Để ta xem xem rốt cuộc là kẻ nào mà lại có sức ảnh hưởng lớn đến như vậy ?
Cứ thế mà đi Thiên Vũ đi hết lều này đến lều khác đều không có kết quả gì cả đương lúc định trở lại thân xác thì bất gặp nhìn thấy được một thứ gì đó ở bên trong cái lều kia vì tò mò nên Thiên Vũ tiến lại gần kiểm tra thì bất giác cảm thấy được sự nguy hiểm liền lùi lại xung quanh cái lều đó được bày bố một trận pháp rất quái dị không thể nào mà phá nó theo cách thông thường được.

- Có trận pháp bảo vệ thì chắc chắn có bảo vật rất quan trọng bên trong hoặc là nơi ở của hắn ta suy đi nghĩ lại vẫn nên trở lại thân xác thì hơn để thu thập thêm chút thông tin trước đã biết đâu lại có được thông tin về chỗ này thì sao ?
Nói rồi Thiên Vũ trở lại thân xác của mình rồi đứng dậy đi đến chỗ đó thì bị một đám người mặc bộ đồ huyết y bọn chúng nhíu mày chĩa thương về phía Thiên Vũ nói.

- Tiểu tử , ngươi có bị ngu ngốc không hả mà dám mò đến chỗ này hả ????
- A , tiểu nhân buồn đi nhà xí quá nhưng vội qúa thì tính chạy vào đây giải quyết! ! !.

- Giải quyết thì đi chỗ khác mà giải quyết đây là nơi cấm kỵ không ai được phép vào bên trong mau biến đi cho ta !
Biết được nơi này là cấm kỵ Thiên Vũ vẫn cố hỏi thêm.

- Thôi mà 2 vị đại ca , cho tiểu đệ vô đó đi chỉ một lát thôi mà ha !!!!
- Bộp !
- Còn làm càn nữa có tin bọn ta giết ngươi luôn không hả ???
Khi không còn cách nào khác Thiên Vũ đành dùng tiền để mua chuộc bọn chúng.

- Nếu cho ta vào số tiền này sẽ thuộc về hai huynh nếu không thì ta đi chỗ khác vậy !
Cứ như thế Thiên Vũ khiêu khích bọn chúng đưa đi đưa lại số tiền đó ngay trước mặt bất quá bọn chúng liền cầm lấy rồi nói.

- Soạt !
- Thôi được rồi ta cho ngươi 1 ném nhang giải quyết đấy sau 1 ném nhang mà không trở ta thì bọn ta sẽ ra tay đấy !
Thuận lợi vào được bên trong Thiên Vũ nhanh chóng kiểm tra mọi thứ xung quanh thì mới nhận ra nơi này là kho lương thực của bọn chúng hơn nữa còn có một chiếc rương nhỏ bên trong nữa liền mở ra xem thì bất ngờ một viên Linh Đan màu Lục xuất hiện cùng với một vài Văn tự ở bên trong nó nhưng lại có trong mình một luồng sức mạnh rất dồi dào cầm nó lên Thiên Vũ như chết lặng vậy cảm giác giống hệt lúc ở khu rừng núi đó còn có một chút tia hi vọng sự sống bên trong nó nữa.

- Cái quái quỷ gì thế này ???? Lẽ nào việc mình gặp được vị tiền bối đó cũng là do ông ấy tự mình sắp xếp ư ???
Không thể chậm trễ Thiên Vũ lấy chiếc hộp nhỏ đó rồi đi ra bên ngoài và vẫn giữ được dáng vẻ ngốc nghếch kia của mình.

- Tiểu tử , thứ trong áo ngươi là gì ???
Một giọng nói vang lên ở ngay phía sau lưng Thiên Vũ bất giác quay đầu lại thì bị kẻ lạ mặt đó tấn công.

- Vụt !
- Rầm !
- Xạt! !.


.

!
- Người bình thường lãnh trọn đòn này của lão phu đều đã chết hết rồi ấy mà ngươi lại dễ dàng tránh né được ngươi không phải người ở trong quân doanh của ta.

Nói rốt cuộc ngươi là ai ???
Thiên Vũ nhanh trí nói.

- Tiểu nhân chỉ phản ứng theo bản năng mà thôi đâu nhất thiết ngài phải gán tội cho tiểu nhân nhỏ bé này chứ !
- Vụt !
- Vậy ngươi không chịu nói đúng không ???
Lão ta bạo phát toàn bộ sức mạnh của mình ra để đánh với Thiên Vũ không thể che giấu thân phận được nữa liền lao lên ứng chiến với lão ta.

- Hấp !
- Keeng !!!
- Quả nhiên là tên tiểu tử ngông cuồng nhà ngươi dám đến đây thì để lại cái mạng của ngươi nằm lại đây mãi mãi đi !
- Ta ngược lại muốn xem xem lão già như ngươi sẽ lấy gì để ép ta ở lại đây ?
Thiên Vũ kiêu ngạo nói xong thì hàng loạt vệ quân đã bao vây xung quanh khiến cho thế cuộc giòng co này càng trở nên bất lợi cho Thiên Vũ.

- Xông lên hết cho ta ai giết được tên tiểu tử đó ta sẽ trọng thưởng.

Như được theo động lực đám người kia thi nhau lập công với lão ta còn bản thân Thiên Vũ vẫn tự đắc đánh với đám người tay sai của hắn ta.

- Kì lạ hắn sao có thể đi được một mình vào tới tận đây được vẫn còn kẻ tiếp ứng cho tên tiểu tử này ở trong doanh địa này nhưng rốt cuộc là ai ???
Lão ta nhíu mày nhìn xung quanh một lượt đều không có ai khả nghi cả nhưng lão ta vẫn rất đề phòng chuyện xấu có thể xảy ra liền khởi động một trận pháp khóa chặt vị trí của Thiên Vũ lại không cho chạy thoát.

- Soạt !
- Bộp !
- Cấm Hồn Trận - Mở !
- Hê , ta cũng chỉ chờ lão sử dụng chiêu đó thôi !

Thiên Vũ cười đắc ý rồi nhanh chóng hoán đổi vị trí của mình cho một tên Vệ Quân nào đó.

- Ầm !
- Aaaaaaaa! !.

.

!
- Thủy Triều !
- Uỳnh !
- Cái gì vậy ???
Bên ngoài kia , một cơn sóng lớn cuồn cuộn ập tới khiến cho đám người kia một phen giật mình bất ngờ nhưng lão ta lại có thể dễ dàng ngăn chặn được dòng nước đó bất giác Thiên Vũ lên tiếng.

- Đi thôi nơi này không thể ở lâu được tránh hắn ta tìm đến đây thì phiền phức lớn đấy.

- Vút Vút !
- Ầm !
- Muốn chạy ??? Xưa đến nay chưa một ai có thể thoát khỏi tay của lão phu đâu.

Các ngươi ở lại ổn định quân lực cho ta những kẻ còn lại theo ta đi vây bắt hai tên đó.

- Rõ !