Đó chẳng phải là quốc bảo của Châu Kinh kinh thành lớn nhất của Đại Thế thành sao ??? Sao lại ở trong tay người đó ???
- Nếu vị này muốn có nó vậy thì ta đành phải thông báo vậy !
- Cộp !
- Thành giao !
- Vật quy nguyên chủ vật này xem như phòng thân cho nàng ấy !
- Soạt !
- Chủ nhân muốn dùng thứ đó tặng cho ai đó sao ???
- Hơn cả thế và cũng là gốc rễ của sự kiêu ngạo vô song của ta.
Nghe xong câu nói đó Kiệt Thần cũng đoán ra được người đó có quan hệ như thế nào đối với Thiên Vũ rồi.
- Vậy thì thuộc hạ xin tặng cho chủ nhân thêm một thứ nữa để phòng thân.
- Thứ gì ???
Thiên Vũ hỏi.
- Thao Linh trận.
Một trận pháp sai khiến những Thú mà thuộc hạ đã giết giam cầm linh hồn của bọn chúng lại toàn bộ đều là những Yêu thú Ma Thú và Quỷ thú cực kì khát máu đã bị thuộc hạ bắt và giam cầm vĩnh viễn trong trận pháp này giờ ta xin tặng lại cho chủ nhân !
- Đồ tốt như vậy sao ngươi không giữ lại mà dùng sao lại đưa cho ta ???
- Thứ này dần dần trở nên vô dụng nếu đem ra để cầm chân đám Quỷ thú từ Bát Tinh trở lên hoàn toàn không có khả năng và ngược lại có vai Quỷ thú Cửu tinh đỉnh phong có khả năng cắn xé linh hồn cho nên sự dụng nó chỉ càng khiến chúng được đà lấn tới thôi.
Thiên Vũ cầm lấy trận pháp trên tay Kiệt Thần rồi nhìn kĩ càng rồi nói.
- Trận pháp này hoàn toàn phụ thuộc khá nhiều vào chủ nhân sử dụng nó đòi hỏi ý niệm của người sử dụng có đủ mạnh để thao túng được toàn bộ hay là không và quan trọng hơn sức mạnh của trận pháp đang ngày một yếu đi là do linh hồn bọn chúng đã dần dần tan biến rồi giam cầm đã lâu cho nên cũng dẫn đến vài chuyện không ngờ tới được cứ để nó tan biến đi ta sẽ giúp ngươi tạo ra một trận pháp khác và hữu dụng hơn nhiều.
Vẻ mặt đầy tự tin đó của Thiên Vũ cũng đã khiến cho Kiệt Thần cũng phải cảm thán trước năng lực của hậu bối quả thực vượt xa thế hệ tiền bối đương nhiệm.
- Vật phẩm kế tiếp !
- Soạt !
- Tàn đồ của Cửu Huyền Chính Địa một trong những nơi từng xảy ra cuộc chiến cực kì ác liệt đã xảy ra cách đây 1000 năm trước vô số bảo vật vô giá đều ở đó chờ các vị tới lấy ! Và dĩ nhiên vật đổi vật rồi !
- Bảo vật đầu tiên đã là chân quý vô giá rồi đến cái thứ hai càng thêm sự chết chóc không thể lường trước được e rằng tàn đồ này không lấy là không được a !
Nói rồi Thiên Vũ đúng dậy đi đến chỗ của Kiệt Thần rồi dùng sức mạnh thật sự đã bị chính cậu phong ấn suốt nhiều năm qua rồi từ bên trong khoảng không hư vô kia hai chiếc hộp gỗ được lấy ra và nói.
- Song Diệt Vong kiếm đổi lấy tàn đồ đó.
- !!!??
- Rốt cuộc người thần bí đó nắm giữ bao nhiêu bảo vật vô giá vậy ????
- Quá sức người rồi đó bảo vật vô giá đổi lấy một tấm tàn đồ gần như đã bị hủy gần như toàn bộ rồi sao vẫn muốn lấy vậy ?
Mọi người bàn tán xôn xao không ngừng và cũng rất nghi hoặc về người bí ẩn đó.
- Không biết còn vị nào muốn lấy hay ra giá cao hơn không ạ ???
-! ! ! !
- Nếu đã không có ai vậy thì ta chính thức tuyên bố tàn đồ thuộc về người bí ẩn trên lầu kia !
- Cộp !
- Chủ nhân tàn đồ đó có chút lai lịch bất minh có cần thuộc hạ đi điều tra chút thông tin về nó không ạ ?
- Không cần đâu vì ta đã có nửa còn lại của tàn đồ đó không lâu trước đây nói chính xác hơn là tìm thấy trong một sơn mộ thoạt đầu nhìn không có gì thú vị cả cho đến khi thấy tàn đồ kia ta bất giác đoán được đó là phần đã mất của bản đồ hoàn chỉnh nên muốn lấy nó cho đủ thôi.
- Vụt !
Một bóng người xuất hiện ở ngay phía sau cánh cửa phòng của cả hai Kiệt Thần bất giác phát hiện ra liền đi tới cảnh giác quan sát xung quanh.
- Là ông ta không phải địch.
Thiên Vũ nói.
- Cạch !
- Hử ??? Sắc mặt khá lên rất nhiều so với lúc nãy khá nhiều đấy !
- Chuyện này cũng phải đa tạ công tử đã giúp ta vì thế ta đặc biệt đến đây là muốn giảm giá cho công tử đi một nửa cũng xem như là chút lòng thành của ta đối với công tử nếu có đến đây tự sẽ được giảm giá toàn bộ giá trị gốc ban đầu của món đồ đó.
- Ngươi câu nệ làm gì ngươi thuận ý chủ nhân của ta chỉ có phúc không có họa ngươi chọn đúng rồi đấy ! Ta tự hào về ngươi !
Sau khi nhìn thấy và quan sát những món đồ kia Thiên Vũ vẫn lắc đầu không lấy và rồi món đồ cuối cùng cũng là thứ mà cậu muốn đã xuất hiện.
- Bảo vật cuối cùng này ta xin đảm bảo và cam đoan rằng thứ ở phía sau lưng ta đây chính là một thứ sẽ giúp cho người đã chết từ rất lâu có thể hồi phục hoàn toàn thân xác ban đầu vốn có của mình và đặc biệt hơn là có thể xảy ra dị tượng thiên địa biến hóa khó lường nhưng để làm được điều đó thì cũng phải cần một người am hiểu về Tu Đan rất cao mới có thể phát huy hết được tinh hoa thiên địa mà nó có và nó đây thưa các vị bảo vật mà bất kì Cường Kiếm giả đỉnh phong nào cũng muốn có !
- Soạt !
- Phục Mệnh Dược Y Thảo !
- Mặc dù thân xác hiện tại của Tiểu Điệp rất tốt nhưng có vẻ không thích thì phải kể cũng đúng dù sao cũng chỉ là thân xác tạm thời không biết nếu như thành công thì Tiểu Điệp sẽ ra sao ??? Tuy có thể nắm chắc phần thành công nhưng lại rất khó có thể nắm lấy thứ này sẽ rơi vào tay ai đây ???
Thiên Vũ đứng dậy rời đi khiến cho hai người bọn họ ngơ ngác không hiểu gì liền đi theo sau.
- Chủ nhân đó là thứ mà người muốn lấy mà sao lại từ bỏ nó ???
- Ta không từ bỏ mà chỉ đi chuẩn bị thôi.
- Chuẩn bị ???
- Nhưng chuẩn bị gì mới được ???
- Vật được nhiều kẻ dòm ngó nhất theo ngươi thì là thứ gì và khiến cho bọn chúng phải đổ máu tranh giành cướp đoạt ???
- Lẽ nào là vật đó ???
Cả hai người bọn họ chợt nhận ra được gì đó liền nhìn nhau rồi cũng nhanh chóng rời đi ngay sau đó và đúng như Thiên Vũ dự đoán 3 gia tộc lớn về của cải đã liên thủ vây đánh Trương gia.
- Khốn kiếp ! Biết ngay các ngươi sẽ giở trò này với ta mà !
- Trương lão à , ngoan ngoãn giao thứ đó của lão ra đây bao gồm cả vật trên người nữa bọn ta sẽ tha cho lão một mạng.
- Ta khinh ! Vật này rõ ràng là do ta đổi lấy mà có được các ngươi dựa vào đâu mà muốn cướp đồ của ta hả ???
- Ha , dựa vào năng lực của bọn ta !
- Vút !
- Rầm !
Bọn chúng không thể chờ được nữa liền lao vào tấn công Trương lão mặc cho quân số đông hơn nhưng đám người Trương gia lại rất tinh nhuệ và vượt trội hơn hẳn so với đám người kia.
- Soạt !
- Kì lạ thật !??? Đã liên thủ mà sao đám người này vẫn giữ tư tưởng là có được thứ đó vậy ???
- Vật đó vô cùng quý giá hay thậm chí là đáng giá đến mức bán mạng cho kẻ khác để đạt được thứ mà mình muốn không khác gì tranh đoạt quyền lực cả.
Kiệt Thần nói.
- Suy cho cùng đánh đến mức tàn tạ thì ngươi cử một con Quỷ Thú có tốc độ nhanh đoạt thứ đó từ trên người lão ta đi.
- Tuân lệnh !
- Đánh đi đánh lại đồ tốt vẫn sẽ thuộc về tay ta.