Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 295: 295




Tuyết Băng liền sử dụng Long Nhãn nhìn về hướng của thôn làng đó quả nhiên bọn họ có dấu hiệu bị thao túng nhưng không nguy hiểm đến tính mạng liền đưa ra một điều kiện cho Oán linh .
- Dân làng tuy không sao nhưng ngươi có từng nghĩ sẽ đệ lại di chứng lại cho bọn họ hay không hả ? Dù nặng hay nhẹ Phàm nhân rất yếu ớt ngươi không phải là không biết điều này .
Oán linh nhận thức rõ việc làm của mình liền cúi đầu thành khẩn nói .
- Soạt !
- Chủ nhân có gì căn dặn Oán linh tuyệt đối không từ chỉ mong chủ nhân để lại cho Oán linh thân xác này .
- Ta muốn ngươi dùng cả sinh mạng của mình bảo vệ toàn bộ người dân trong thôn làng đó và cả Kiếm Vương phủ nơi ta đang ở ngươi có làm được điều này không ?
- Oán linh chấp nhận dùng cả sinh mạng của mình để hoàn thành việc chủ nhân giao phó .
- Rất tốt chuyện hôm nay tới đây thôi ngươi có thể lui được rồi .
- Vâng !
Nhìn thấy Sương mù đang dần dần tan đi và người bên trong đó cũng đã dần dần bước ra .
- Đại.......!đại trưởng lão và Long Nữ !???? Hai người không sao thật ư ???
Kiếm chủ ngơ ngác không tin vào mắt mình liền đi đến hỏi .
- Chút Sương mù đó không có tác dụng gì với ta cả nên đương nhiên ta thuận lợi đưa người ra bên ngoài thôi hơn nữa Sương mù này tìm tới là do có kẻ chột dạ bị Sương mù cảm nhận được nên mới tìm để đây đoạt mạng .
- Sao lại có thể xảy ra chuyện đó được ! Sương mù đó có lẽ theo bản năng mà tới cũng là điều có thể hiểu được sao lại có chuyện vô lý đó cơ chứ !
- Đúng đấy Long Nữ !
Mọi người thay nhau chất vấn hỏi Long Nữ khiến cho tình hình vừa được kiểm soát lại trở nên hỗn loạn hơn .

- Viu !
- A !
Kiệt Thần đi đến trước mặt bọn họ đồng thời giải vây cho Long Nữ .
- Các ngươi lảm nhảm hơi nhiều đấy ! Thời gian thì có hạn mà túm tụm lại hỏi mấy cái chuyện không đâu trong khi cái đám còn lại kia đã có thu hoạch không ít cho mình rồi.

Các ngươi là đệ tử ưu tú mà sao ta lại chả thấy được sự ưu tú mà sư phụ các ngươi luôn nói vậy ??? Hay cái danh đó cũng chỉ là để nói suông ??? Nên nhớ cái danh mà các ngươi được gọi thì cũng đồng nghĩa với việc các ngươi phải làm được điều mà kẻ tầm thường không bao giờ có thể làm được mà tình huống vừa xảy ra lúc nãy cũng đã đủ chứng minh các gọi là ưu tú thiên tài mà các ngươi được gọi cũng chỉ là cái hư danh vô nghĩa thật mất mặt.

Hừ !
Kiệt Thần tức giận khiến cho Kiếm chủ cũng phải gạt bỏ lòng tự tôn của mình mà đi đến cố gắng giải thích .
- Kiệt Thần tiền bối cũng từng là thiên tài trong thiên tài đời trước hà tất so đo với hậu bối đám tiểu tử làm gì chi bằng đợi sau khi chuyến lịch luyện này kết thúc ta sẽ thay đổi thứ hạng của bọn chúng thế nào ?
- Thứ tự chẳng là gì cả chỉ có thực lực mới là thứ quyết định tất cả ngươi định cho cái đám nhát gan đó lên biểu diễn cho ta xem còn được , tu vi thì hơn hẳn người khác nhưng căn cơ thì quá vô dụng vì thế ta mới nói kẻ bất tài tu luyện chí ít tu luyện căn cơ đầu đủ còn hơn một đám ăn uống Linh Đan để nâng cao tu vi.

Tu vi cao Căn cơ yếu thì có cố đến mấy cũng bằng không thôi càng lúc càng làm ta thấy thất vọng hơn về cái đám gà , vịt mà ngươi đang nuôi đấy .
- Gà , vịt ???
Tuyết Băng khẽ cười mỉm một cái rồi lên tiếng .
- Kiếm chủ , có nên tiếp tục hay không đây ???
Đang định nói điều gì đó thì Kiệt Thần nhíu mày rồi quay sang nói với giọng và vẻ mặt hết sức khó chịu .
- Bắt đầu kiểu gì được nữa nhìn cái đám tiểu tử đó đi.

Chết lặng từ nãy đến giờ rồi làm gì còn tâm trạng mà tham gia được nữa đưa bọn chúng đi cho khuất mắt ta toàn một đám thùng rỗng kêu to chả được việc gì ra hồn cả .
- Khoan đã ! Chúng đệ tử vẫn có thể tham gia tiếp được xin Kiếm chủ và Kiệt Thần tiền bối cũng như Long Nữ cho chúng đệ tử thêm một cơ hội nữa cầu xin mọi người !
- Cầu xin mọi người ! ( đồng thanh )
Nhìn thấy dáng vẻ khẩn cầu đó của đám đệ tử Kiếm chủ cũng không nỡ mà lời nót của Kiệt Thần cũng không phải không có cơ sở một mặt muốn ngăn cản đám đệ tử này lại tránh hậu họa một khác lại muốn xem xem sau lần này mấy ai có đủ bản lĩnh đứng lên tiếp để tham gia .
- Hừ , một đám không biết trời cao đất dày là gì .
- Ầm !
Kiệt Thần bạo phát sức mạnh khiến cho mọi thứ xung quanh trong bán kính 500 dặm rơi vào trạng thái yếu đuối và kiệt sức .
- Ta đang cố giữ cái mạng nhỏ của các ngươi đấy ngoan ngoãn chút cho ta bằng không đừng có tránh ta.


Hiện tại không được thì cơ hội vẫn còn vào dịp khác các ngươi vì cái gì mà chấp nhận liều mạng đến vậy ?
Cả đám nhìn nhau một lúc rồi cũng im bật .
- Không nói.

Được ! Lôi đám này về Kiếm Vương phủ đi ta không có nhắc lại lần nữa đâu .
- Vút !
Kiệt Thần nói xong rồi biến mất ngay sau đó khiến cho Kiếm chủ cũng bất lực không làm được gì.

Về phía bên trong Thiên Sơn mộ ,
- Soạt !
- Sư tỷ , đây hẳn là lối vào bên trong rồi !
Quân Dân sau một hồi tìm kiếm mò mẫm , trên tay cầm đuốc dò xét kiểm tra cẩn thận thì soi thấy được sự bất thường của bức tường trước mặt liền gọi Lam Diệu và cả Nam Hạ qua chỗ mình .
- Đây là mật thất bên cạnh có chữ gì đó thì phải ?
- Tỷ có thể đọc được nó không ?
- Chữ cũng rất nguệch ngoạc ta không thể đọc được hơn nữa nét chữ cũng rất lâu rồi khó có ai có thể đọc được nó .
Nam Hạ đi đến trước cánh cửa đó rồi nhìn lên dòng chữ nguệch ngoạc kia đang đau đầu suy nghĩ xem có cách nào để mở được hay không thì bất ngờ Cổ Trùng chui ra từ trong áo Lam Diệu ra rồi bò lên trên tường .
- Soạt !
- !!!!????
- Cổ Trùng ???
- Sao nó lại ở đây ??? Chẳng phải nó đang ở bên cạnh sư phụ hay sao mà lại đi theo chúng ta vậy ???

- Hay đây là chủ ý của sư phụ đưa Cổ Trùng đi đến đây hẳn cũng có nguyên do khác mà chúng ta vẫn chưa biết.

Nhưng trước đó phải nhờ nó mở ra cái cánh cửa này cái đã .
Chẳng mất nhiều thời gian Cổ Trùng đã phá cánh cửa đó ra ngay Trước mặt ba người bọn họ .
- Bộp Bộp !
- Rắc rắc rắc rắc........!Rầm !
- !!!!???
- Phá cửa luôn sao ???
- Tiếng động lớn gì vậy ???
- Hình như bên đó chúng ta mau chóng qua bên đó xem sao biết đâu có bảo vật thì tốt quá !
Rất nhanh chóng tiếng động lớn đó đã thu hút sự chú ý của mọi người bên trong đã lũ lượt kéo đến đây .
- !!!???
- Hình như có tiếng người đang chạy đến chỗ này thì phải ?
- Vậy thì chúng ta càng phải nhanh lên mới được lấy thứ cần lấy rồi mau chóng rời khỏi đây thôi tránh đánh một trận vô nghĩa .
- Bịch bịch bịch bịch.........!