Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 330: Bất Ngờ



Đi theo Dạ lão bước vào bên trong Ngạo Tông thật sự nơi sẽ vang danh khắp nơi lại là một nơi tuyệt đẹp như vậy vượt quá sức tưởng tượng ban đầu mà Thiên Vũ đã hình dung ra nó nhưng nhìn kĩ lại thì Thiên Vũ hình như vẫn chưa ưng ý lắm thì phải liền lên tiếng .

- Dạ lão và Hải lão quả nhiên làm việc này rất nhanh chóng Thiên Vũ ta cảm ơn hai vị trước về phần Ngạo Tông của ta hình như vẫn còn thiếu chút gì đó thì phải .

- Hả ??? Thiếu ??? Thiếu gì cơ ???

Dạ lão cùng với Hải lão nhìn ngó xung quanh rõ ràng mọi thứ đều rất hoàn hảo sao có thể thiếu gì được cơ chứ rồi bất giác hỏi Thiên Vũ .

- Hai lão già chúng ta đều suy nghĩ cẩn thận hết mức có thể rồi làm sao có chuyện thiếu sót thứ gì chứ không biết ý của Thiên Vũ công tử là gì vậy có thể nói cho lão phu biết được không ?

- Cả ta nữa !

Nghe xong câu hỏi đó của Hải lão , Thiên Vũ sử dụng Long Khí của mình bạo phát toàn lực chém nát vạn vật xung quanh Ngạo Tông rồi dùng Long Lân nâng toàn bộ công trình xây dựng mà hai người bọn họ đang xây dựng lên trên không trung đồng thời di chuyển vài hòn đảo nhỏ xung quanh lấy Ngạo Tông ở chính giữa . Giờ đây Ngạo Tông mới thực sự trở thành Ngạo Tông độc tôn giữa Thiên Vân .

- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm..........!!!

- !!!!???

- Mặt........ mặt đất đang bị tách ra ư ???

- Nhanh chóng bảo mọi người bám vào thứ gì đó mau đi nếu không sẽ mất mạng đấy !

Nghe theo lệnh của hai vị Tông chủ , toàn bộ những người ở bên trong Ngạo Tông nhốn nháo chạy toán loạn bám vào chỗ nào đó ,

- Soạt !

- Bộp !

- Thiên Địa Hóa - Thiên Sơn Trấn !

- !!!!!?????

- Dạ lão mau nhìn kìa !!!

Tầng tầng lớp lớp các mảnh đất đá đang dần bao bọc lấy nhau dần dần hình thành một tiểu tiên đảo nhỏ sinh khí dồi dào khiến những kẻ quyền thế bên dưới đều phải ngước nhìn đến mức muốn chiếm làm của riêng .

- Vù..........!

- Tạm thời cứ như thế này trước đã . Dạ lão Hải lão , đây là mộc bài tiến vào bên trong Ngạo Tông của ta làm cho hai người sau này ta sẽ làm thêm cho những đệ tử của ta sau này nữa phần còn lại của Ngạo Tông hi vọng hai người có thể gấp rút xây dựng nốt cho ta được không ???

- Bộp !

- Thiên Vũ công tử yên tâm đi ! Chuyện này bọn ta sẽ làm xong nhanh thôi xin hãy yên tâm !

- À phải rồi nhớ chừa một khu vực nhỏ của Ngạo Tông ra nhé ta muốn xây một căn nhà nhỏ cho con gái của ta đến đó chơi vài ngày .



- Được ! Chuyện này........... CÁI GÌ ?????? ( đồng thanh )

- CON GÁI CỦA CÔNG TỬ Á ?????

Hai lão ta giật mình kinh ngạc ngơ ngác không kịp hiểu chuyện ma Thiên Vũ vừa mới nói .

- Có gì lạ đâu dù sao đứa bé đó cũng là con gái ta chăm sóc yêu thương nó cũng là bổn phận của một người cha như ta mà .

- Khoan khoan đã , nếu Thiên Vũ công tử có con thì mẫu thân đứa bé chẳng lẽ lại là.........

- Long Nữ ???? ( đồng thanh )

- !????

- Nàng ấy vốn dĩ là thê tử của ta mà đâu có gì là lạ đâu .

- Ý của bọn ta không phải vậy mà là chuyện có một đứa con gái đột ngột như vậy ở tuổi của Thiên Vũ công tử e là vẫn còn khá sớm đấy ạ !

- Hức , ta tính tiến cử để con gái ta tiến vào Ngạo Tông để tu luyện có được sự chú ý quan tâm của Thiên Vũ công tử nào ngờ đâu lại có con gái sớm vậy nhưng mà làm thiếp cũng đâu có thua thiệt gì đâu .

- Này , không còn việc gì nữa thì làm đi ta còn có chút chuyện cần phải làm đi trước đây .

Trở lại Kiếm Vương phủ , sau khi Tuyết Băng trở về cùng với Lăng Nga được bế trên tay ai nấy đều sững sờ kinh ngạc không thốt nên lời còn ba người đệ tử của Thiên Vũ nhanh chóng chạy đến giúp Tuyết Băng và Lăng Nga .

- Bịch bịch bịch bịch.........!

- Hấp !

- Cộp !

- Tuyết Băng sư tỷ , đứa bé này là..........

- Con gái của ta và huynh ấy tên Dương Lăng Nga .

- Sư phụ ư ???

- Không thể tin được sư phụ lại nhanh như vậy đã cho chúng ta gặp mặt tiểu muội muội sớm như vậy đấy !

Cả ba đi đến mỉm cười rồi nói .

- Lăng Nga , tỷ tỷ là Lam Diệu còn hai người ở phía sau kia là Nam Hạ , Quân Dân là tỷ tỷ và ca ca của muội sau này muội có gặp rắc rối gì cứ nói với ba người tỷ tỷ ca ca nhé !

- Soạt !

Lăng Nga sợ hãi núp sau lưng Tuyết Băng còn Tuyết Băng chỉ biết cười khổ rồi nói .



- Yên tâm đi Lăng Nga , họ là người tốt không phải kẻ xấu đâu con yên tâm đi !

- Thật...... thật ạ ?

- Ừm ! Là thật đấy con thử nói chuyện với bọn họ xem biết đâu lại có được sự quan tâm yêu thương của bọn họ thì sao ???

Lăng Nga vẫn sợ hãi không dám tiến lại gần còn cả ba người bọn họ đều thở dài một tiếng rồi nói .

- Chuyện này không nên gấp gáp cứ để muội ấy được làm quen với nơi này trước đã .

Cả ba nhìn nhau rồi gật đầu đồng ý với chuyện đó và bóng dáng Thiên Vũ ở phía xa xa bay đến chỗ Tuyết Băng và Lăng Nga .

- Vù...........!

- Hình như con không thích nơi đông người làm thì phải Lăng Nga ?

Nhìn thấy Thiên Vũ , Lăng Nga chạy một mạch đến bên cạnh ôm lấy chân cảnh tượng thật đáng yêu làm sao .

- Sao vậy Lăng Nga ??? Có ai bắt nạt con à để cha xử lý kẻ đó cho con nhé được không ???

- Lăng Nga cảm thấy có rất nhiều người nên..... rất sợ .

- Hóa ra là vậy ! Không sao đâu , ở đây ai ai cũng là người dễ gần cả con chỉ cần tự tin lên một chút là được không sao đâu ta luôn ở bên cạnh con mà đừng lo lắng .

- Nhưng mà......... con vẫn sợ !

Nét mặt Lăng Nga ngày một sợ hãi hơn Tuyết Băng cũng nhìn ra được vấn đề liền đi đến ôm lấy Tuyết Băng rồi nói .

- Soạt !

- Lăng Nga không thích nơi đông người thì phải nhìn qua nét mặt của con là ta đã biết rồi thôi thì ta đưa con đi dạo quanh nơi này nhé .

- Vâng...... vâng ạ !

- Thôi thì nàng cứ bế đi dạo đâu đó đi ta cũng đoán Kiếm chủ chắc đang trên đường đến đây tìm ta có việc gấp cho nên để nha đầu này đi chơi là tốt nhất .

Thế rồi Tuyết Băng bế Lăng Nga đi dạo chơi quanh Kiếm Vương phủ ai nấy nhìn vào lại cảm thấy bất ngờ khi Long Nữ cao cao vô thượng lại có một đứa con gái không biết cha đứa bé là ai nữa thật khó tin mà . Sau một hồi nói chuyện thì Kiếm chủ đã đi đến gặp Thiên Vũ .

- Trở về rồi à Thiên Vũ ?

- À , ta đã về rồi đây nán lại Ưng Khấu thành giải quyết nốt chút rắc rối phát sinh ra nên về hơi trễ .

- Không sao cả . Ngươi về là tốt rồi ta đang tính qua đây xem ngươi về chưa để giao lá thư của cái tên ngu xuẩn nào đó đột nhập vào phòng ngươi ta không nhìn rõ tướng mạo hắn ra làm sao vì hắn che nửa mặt rồi .

- Soạt !