Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 353: Nội Ứng Ngoại Hợp



Chờ đã ! Ta cảm nhận được Đạo ý niệm của sư phụ ở gần đây .

- Muội cũng vậy !

- Cả đệ cũng thế !

Nhìn thấy đệ tử của mình đều an toàn Thiên Vũ cũng mỉm cười một cái rồi liếc mắt sang phía bên cạnh đám đệ tử của mình .

- Tiêu Thanh ??? Quả nhiên đã chững chạc hơn nhiều so với trước kia không chạy theo bám lấy tỷ tỷ của mình nữa mà tự lực cánh sinh thật là có phúc trong phúc mà !

- Đủ rồi ! Thân là trưởng bối ta tuyệt đối không để cho các ngươi làm gì thì làm đâu .

- Cạch !

- Bớt phí lời đi . Có bản lĩnh thì xuống đây đấu với ta một trận .

- Nha đầu này ngông cuồng kiêu ngạo chẳng khác gì ta lẽ nào là bị nhiễm từ ta sao ???

- Vút !

- Để ta ứng chiến trận này vừa hay xuất quan chưa có dịp vận động chút gân cốt nào buồn chết đi được .

- Này !

- Bộp !

- Đệ tử của ta vốn là vậy ngươi cứ để nó ứng chiến một trận đi xem như mở mang tầm mắt thế giới rộng lớn này .

- Ta chỉ mong đến lúc đó ngươi chỉ nhận lại được cái xác thôi đừng trách ta không nói trước với ngươi một tiếng .

- Hê , có nhặt được hay là không thì chưa thể nói trước được điều gì đâu !

- Cốp !

- Tiểu nha đầu , cẩn thận đấy !

- !!!!???

- Ánh mắt đó......... là sư phụ !!????

- Ầm !

- Liều một lần vậy !

- Ầm !

- Keeng Keeng Keeng Keeng Keeng..........!

- Woao ! Kiếm pháp tỷ ấy quả nhiên vượt xa hai người chúng ta còn đánh được hơn trăm chiêu với sư........ khụ với hắn ta rồi !

Bất giác Quân Dân cảm thấy lạnh hết cả người khi có một sát ý bao quanh .

- Đệ bớt lắm lời đi mà nên nghĩ cách với bọn ta để phân tán sự chú ý của bọn chúng đi .

Nhìn dáng vẻ bối rối của Quân Dân cả hai người chỉ biết bất lực nhìn nhau rồi thở dài một hơi lặng lẽ quan sát trận đấu .

- Keeng !

- Xạt........!

- Qua hơn trăm ngàn chiêu vẫn bất phân thắng bại thật làm ta hứng thú !

- Phập !

- Bộp !

- Ngươi là kẻ đầu tiên khiến ta phải dùng đến chiêu này đấy tốt nhất ngươi nên cảm thấy vinh hạnh đi là vừa .

- Vù.........!

- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm..........!

- Sư....... sư phụ........ có nhất phải làm vậy không ?

Đột nhiên một thanh âm truyền đến tai Lam Diệu và mọi người .

- Nếu không làm cho ra hồn thì chắc chắn sẽ bị nghi ngờ ta dùng chiêu này xong Tiêu Thanh , muội lập tức chớp lấy cơ hội tấn công lén ta mở đường thoát thân đồng thời hai người còn lại lập tức khống chế tầm nhìn của bọn ta lại ta sẽ gia cố pham vi thi triển cho mọi người .

- Quả nhiên là Vũ ca !

- Đừng nói nhiều nữa mau làm theo lời ta .

- Vâng ! ( đồng thanh )



- Ầm Ầm Ầm Ầm.........!

- Mau nhìn kìa ! Phía trên trời dần dần xuất hiện một thanh cự kiếm cự kì lớn .

- Thiên kiếm !!????

- Tên tiểu tử này vẫn mà có thể dùng được Thiên kiếm sao ???

- Chết đi !!!

- RUỲNH !!!!

- Ngay lúc này !

- Vút !

- Hả ????

- Bụp !!!

- Xin lỗi huynh Vũ ca !

- Soạt !

- Cạch !

- Phập !

- Bùm !!!!

- Hự !!!!

- Vũ Vân !!!!????

- Ta nói rồi mà !

- Aaaaaaaa.........!!!

- Bịch !!!!

- Xạt.........!

- Vũ Vân , ngươi không sao chứ ???

- Đáng ghét bị bọn chúng chơi trò tiểu nhân đánh vén rõ ràng biết đánh không lại nên mới giở trò đó ra đúng là khống kiếp mà !

- Hừ , phế vật ! Có mỗi việc xử lý đám đó cũng không xong đúng là mất mặt Từ gia bọn ta .

- Vút !

- !!!!

- Keeng !

- Ngoại môn hay nội môn ta có thể thẳng tay giết chết các ngươi bất cứ lúc nào ta muốn chút bản lĩnh cỏn con đó của ngươi thì làm gì được ta . Tốt nhất ngoan ngoãn câm miệng lại và cút đi tìm bọn chúng cho ta .

- Dựa vào cái thá gì mà ngươi dám ra lệnh cho ta hả ???

- Soạt !

- !!!!!?????

- Từ Thánh Lệnh ????

- Sao....... sao hắn lại có được thứ đó trong tay vậy ????

- Vù..........!

Từ Thánh lệnh bất ngờ mở ra một nguồn sức mạnh to lớn đang dần dần hóa thành hình một diện mạo hết sức quen thuộc xuất hiện ngay trước mặt bọn chúng .

- Các ngươi làm việc thất trách tội đáng bị gì ???

- Soạt !

- Xin Kiếm Các chủ bớt giận ! Thuộc hạ chỉ có một thắc mắc rằng vì sao người lại giao vật này cho một kẻ không rõ ràng lai lịch...........

- Ầm !

- Ta là việc cũng cần trưng cầu ý kiến của các ngươi à ???

- Xin Kiếm Các chủ bớt giận ! ( đồng thanh )

- Soạt !

- Hình như ngươi rất bất mãn với chuyện này lắm nhỉ ???



Thiên Vũ tiến lại gần tên đã đấu một trận với Tiêu Thanh nhìn biểu cảm của hắn khá bất mãn với sự bất công này .

- !!!???

- Ngươi vu khống ta !

- Bản mặt của ngươi tự phản lại lời nói của ngươi kia kìa còn muốn chối sao ???

- Ngươi !!????

- Vũ Vân , đừng có được đà lấn tới tránh làm hỏng chuyện lớn của Kiếm Các chủ .

- Vâng ! Nhưng suy cho cùng nếu vẫn không phục thì ta có thể đánh với ngươi một trận sau 1 ngày nữa ở đây cho ngươi cơ hội đánh thắng ta nếu ta thua chết giết tùy ngươi ngược lại cũng vậy dám không ?

- Ầy , chủ nhân muốn diệt trừ dần rồi à ???

- Được lắm là ngươi nói đấy ! Kiếm Các chủ , mong người làm chứng cho thuộc hạ .

- Chuyện này Tịnh huynh có nắm chắc chuyện này không ?

- Hên xui thôi . Nhưng mà tiểu tử Vũ Vân này có một sức mạnh rất đặc biệt thường thường thì khi đánh với kẻ khác thường dùng Long Khí bổ trợ nhưng nếu đánh lâu dài thì sức mạnh của Vũ Vân cũng sẽ tăng dần theo rất hữu dụng nếu đánh theo lối quần thể tuy sẽ bị áp đảo nhưng bù lại sẽ có được một khả năng nữa là trị thương .

- Tự mình trị thương ???

- Hê , ta đặt cược hắn quả nhiên là đúng .

- Thôi , dù sao đánh nhau cũng chỉ là giao thủ đơn giản thôi hà tất sinh tử chiến một trận làm gì ta cũng không muốn mất một trong hai người các ngươi đâu .

- Tên cáo già này nghe xong câu đó của Lý Tự liền lật mặt không muốn bọn ta đấu sinh tử nữa thật khó mà tin được thứ hắn cần lại là cái thứ gọi là tự trị thương đó . Vô vị thật !

- Nếu như đã nói xong thì tiếp tục đi đừng có làm phiền ta bằng mấy cái chuyện ngớ ngẩn đó thêm một lần nào nữa .

- Vụt !

- Vâng ! ( đồng thanh )

- Hấp !

- Vũ Vân , ngươi muốn đi đâu ???

- Diệt vài con chuột lởn vởn sắp mò tới đây thôi tiện xử lý luôn mấy tên đó dám chơi đánh lén ta từ phía sau thù này ta nhất định phải khiến bọn chúng trả giá gấp muôn phần .

- Vút !

- Tên này......... thù dai quá vậy ???

- Bản tính háo thắng là thế đấy .

Sau một hồi di chuyển và phá bỏ ấn truy tung thì Thiên Vũ đã đến được điểm hẹn gặp lại mọi người .

- Vù.......!

- Hẳn là chỗ này .

- Hấp !

- Bịch !

- Sư phụ , thật sự là người sao ???

- Là ta .

- Bịch bịch bịch bịch..........!

- Phốc !

- Ca ca !!!

- Tiêu Thanh ???? Muội......thật sự đã ra ngoài rồi sao ??? Nhanh quá đấy !

- Hì , lĩnh ngộ của muội giờ cũng đã sắp bằng tỷ ấy rồi nên tốc độ này vẫn hơi chậm chút !

- Nhanh hơn người bình thường ở trong Kiếm Vương phủ rồi đấy còn nói kém được à nha đầu thối này !

- Bộp !

- Soạt !

- Xin sư phụ thứ lỗi lúc nãy đã mạo phạm người xử phạt ra sao xin nghe theo người .

Lam Diệu quỳ xuống cung kính hành lễ rồi tạ tội .

- Miễn cưỡng lấy lòng tin của bọn chúng chút thương tổn đó đâu đáng là gì .