Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 366: Diệt Hồn Cung , Tán Phách Tiễn



Điều kì lạ đột nhiên xảy ra nhưng xác chết kia đột nhiên túm tụm lại tại một chỗ một cây cung mang Tà niệm cực kì hung ác xuất hiện kèm theo đó là dị tượng xảy ra cả bầu trời tối sầm lại một màu máu đỏ nhuộm cả bầu trời kia ánh sáng giờ đây bị biến thành Huyết Thực . Trường Cửu Vân giật mình kinh hoàng trước chuyện không thể nào ngờ đến lại có thể xảy ra vào đúng ngày hôm nay .

- !!!!????

- Diệt Hồn Cung ??? Tán Phách Tiễn ??? Tên điên kia , đừng tay lại cho ta !!! Không muốn chết thì mau dừng lại cho ta mau lên ! Ngươi là kẻ khôn ngoan sao lại dám sử dụng thứ Tà Linh Khí này vậy hả đồ ngu ngốc kia ???

- Hahahahahaha !!! Giết chết ngươi một cách trọn vẹn nhất đây là thứ mà ta đã tìm kiếm bấy lâu nay giờ ta sẽ dùng nó tiễn ngươi một đoạn !

- Cho dù giết được ta thì hồn phách ngươi cũng tan biến theo ta luôn đấy dừng lại ngay đi trước khi quá muộn .

Mặc cho Trường Cửu Vân cố căn ngăn giải thích về sự đáng sợ của nó nhưng Tử Phá Nguyên hoàn toàn bỏ ngoài tai hết hắn tích tụ Long Khí của mình rồi cầm lấy hai Tà Linh Khí kia lên một thứ quỷ dị xuất hiện xuất hiện ngay phía sau lưng của Tử Phá Nguyên .

- Pặc !

- Roẹt !

- Vù...........!

- !!!!????

- Dị Thế Âm Phù ???? Chết tiệt ! Hắn nhất quyết hạ quyết tâm muốn giết ta đến vậy sao ???

- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm.............!!!!

- Trường Cửu Vân , hôm nay kẻ chết sau cùng vẫn là ngươi thôi ! Hahahahahaha !!!

- Vù.........!

- Ư........ Sát ý niệm nặng nề quá !!!

- Xạt........!!!

- Chết đi !

- Viu..........!

- !!!!????

- Hấp !

- Vút !

- Truy đuổi mục tiêu ư ???

- Vù........!

- Ngươi có cố gắng chạy cũng không thoát khỏi mũi tên đó đâu .

Ở đâu đó một bóng dáng nữ nhân quen thuộc xuất hiện kèm theo đó là một nụ cười nham hiểm .

- Soạt !



- Hai bảo vật năm xưa của ta đã xuất thế rồi thật hào hứng tò mò không biết là ai đã mở phong ấn ra cho hai ngươi nữa nhưng nếu đã thoát ra được rồi thì tới đây nào Diệt Hồn Cung Tán Phách Tiễn của ta .

- Lạch cạch lạch cạch.......... !

- Vút !

- !!!!????

- Hai Tà Linh Khí đó........ bay mất rồi . Rốt cuộc là sao vậy ???

- Hê , Tà Linh Khí biến mất xem ngươi lấy thứ gì ra để chống lại ta .

- Vút !

Cùng lúc đó ,

- Vù..........!

Tà Linh Khí đó bay đến chỗ Đinh Mộng Điệp rồi dừng lại và phát ra một luồng sức mạnh rất khủng khiếp bao quanh lấy tay của nàng ấy .

- Nhiều năm trôi qua để ngươi phải chịu cực khổ rồi giờ ta đã trở về rồi tung hoành cùng ta nào !

Tà Linh Khí khẽ rung lên như muốn nói điều gì đó hoặc là nó đã đồng ý .

- Tốt ! Hiện tại ta rất muốn xem xem là tên tiểu tử nào mà lại có bản lĩnh khống chế được ngươi vậy có thể tiễn hắn một đoạn đến cho ta được không ?

Tán Phách Tiễn liền vẽ chân dung của hắn ta ngay trên mặt đất khiến cho Tiểu Điệp có đôi chút bất ngờ rồi suy nghĩ một lát liền mỉm cười một cái rồi nói .

- Nếu hắn đã còn sống vậy thì chi bằng biến hắn ta thành một con cờ trong kế hoạch của ta cũng không đến nỗi tệ vả lại ta cũng cảm nhận được chuyện này có liên quan đến phu quân kiêu ngạo của ta .

Hai Tà Linh Khí như có linh hồn vậy quay sang nhìn nhau có vẻ chúng khá là khó hiểu trước câu nói đó của Tiểu Điệp .

- Hắt xì !

- Chủ nhân , người sao vậy ???

- À , chắc tiểu Tuyết nhớ tới ta ấy mà !

- Hóa ra là sư mẫu a !

Đám đệ tử của Thiên Vũ hí hửng cười cười nói nói còn bản thân Thiên Vũ thì ưỡn ngực tự hào về thê tử của mình lại được nhiều người ngưỡng mộ và yêu quý .

- Chủ nhân , bước tiếp theo tính sao theo tiến độ hiện tại đã chia rẽ được phần nào nội bộ của Từ gia rồi .

- Không cần vội phía của Từ gia sớm đã được ta phái người đó qua chào hỏi rồi tiện giúp luôn chuyện cá nhân của hai người bọn họ nhưng lòng ta khá hoài nghi về việc vùng trời phía Nam đó sao lại xuất hiện dị tượng kì lạ đó .

- Dị tượng rất hiếm khi xảy ra có lẽ là một vật vô song kì quái quỷ dị nào đó xuất thế cũng không phải là không có khả năng chỉ đáng tiếc một thứ như vậy chẳng có mấy ai đủ bản lĩnh có được nó dù có thì nhiều khả năng bị thứ đó khống chế ngược lại chính bản thân mình thì quá là đáng tiếc nếu đó là thiên tài .

- Phàm là vật Tà Linh khí không thể nào khống chế hoàn toàn được nó trừ phi chủ nhân của nó chết mới có thể phần nào khống chế được nó nhưng nếu nó quá cuồng bạo khát mát thì không còn cách nào khác ngoại trừ phá đi một phần nguyên thể của nó .

- Làm vậy có ổn không ngộ nhỡ nó phản phệ lại thì sao ?



- Mất đi chủ nhân với mình nó sẽ thành vật vô chủ chỉ có kẻ có đủ điều kiện đáp ứng được với nó tự khắc sẽ tìm tới chỉ là nhiều năm trôi qua rồi rốt cuộc là ai khiến thứ đó tìm được vậy .

- Có cần thuộc hạ phái người đi điều tra chuyện này không ạ ?

- Đi cũng vô ích thôi chi bằng cứ thuận theo tự nhiên đi không sớm thì muộn sẽ gặp thôi rất nhanh thôi .

Thiên Vũ thở dài một tiếng rồi suy nghĩ trầm tư một lát thì bất chợt Phong Lân có phản ứng rất lạ thường .

- !!!!!

- Phong Lân ???

- Soạt !

- Phản ứng dữ dội vậy ???

Đột nhiên Thiên Vũ cảm nhận được một sức mạnh cực kì to lớn đang đi đến chỗ này bất giác lấy ra hai thanh kiếm của mình ra thủ thế chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu .

- !!!!????

- Soạt !

- Cạch !

- Tất cả chuẩn bị đi kẻ địch đang tiếp cận chúng ta mau vào thế chuẩn bị nghênh địch .

- Vâng ! ( đồng thanh )

- Vụt !

- Xa nhau nhiều năm như vậy ngày đôi phu thê ta gặp lại đây là cách chàng chào đón thê tử của mình sau bao năm ư Thiên Vũ ?

- !!!????

Giật mình trước tốc độ di chuyển của Đinh Mộng Điệp , Thiên Vũ suýt chút nữa thì ngã vẫn may đứng vững lại rồi ngơ ngác bất giác nhìn vị thê tử bất đắc dĩ của mình năm xưa đã ra tay cứu quả thực nhiều năm trôi qua sức hút ma mị của nàng ấy ngày một lớn mạnh hơn nam nhân đệ tử phía sau lưng Thiên Vũ cũng bất giác bị mê hoặc từ khi nào không biết .

- Thê tử ???

Quân Dân bất chợt lên tiếng hỏi .

- Đây là sư mẫu thứ 2 của chúng đệ tử sao sư phụ ?

- Đệ tử tưởng người chỉ có duy nhất một mình sư mẫu là Tuyết Băng sư tỷ thôi mà !???

- Chuyện đó từ xưa rồi ta cũng bất đắc dĩ nói ra câu đó để chấn an nàng ấy nào ngờ đâu chuyện lại thành ra như vậy cũng không thể tin được mà .

Thiên Vũ gãi đầu kể khổ còn Tiểu Điệp khẽ cười nhạt một cái rồi ngồi lên một tảng đá nào đó thì bất ngờ ánh mắt Thiên Vũ đổ dồn về phía cánh tay trái của nàng ấy không biết từ khi nào lại bị hắc hóa như vậy liền đi đến kiểm tra .

- Tay của nàng sao lại bị hắc hóa ăn mòn quá vậy Tiểu Điệp ???

- Cướp đồ của mấy lão già nào đó thôi không có gì đáng to tác đâu