- Sư phụ , đệ tử không biết người này có nhận nhầm người hay không nữa nhưng đây là lần đầu đệ tử gặp mặt .
- Không thể nào ! Chúng ta quen biết nhau từ nhỏ đến lớn sao có chuyện nhầm lẫn được .
- Xin lỗi chắc tôi và người con gái mà công tử đem lòng yêu chắc có sự giống nhau nào đó nếu nhất mực khăng khăng tôi là cố ấy vậy công tử hẳn phải có vật gì đó chứng minh đúng không ?
- Ta...........
- Nếu không có xin hãy tự trọng cho Lam Diệu không thích bị coi là kẻ thế thân đâu .
- Được rồi Lam Diệu lui xuống đi cũng nên tạm gác chuyện này lại qua một bên đi , Dạ lão Hải lão làm phiền hai vị theo ta giải quyết nốt mấy tên giả nhân giả nghĩa đó rồi .
- Được .
Thế là cả mấy người nhóm Thiên Vũ quay người rời đi và rồi sự cố gắng để giúp Lam Diệu nhận ra mình dường như là không thể nào có thể làm được gục ngã trước chuyện này .
- Bịch !
- Lẽ nào ngay lúc đó khoảnh khắc ta nhận ra muội nhưng muội lại không nhớ gì đến ta ư Lam Diệu ?Dù chỉ là một chút ?
- Quân nhi , tuy nha đầu đó giống với người con gọi tên tuy giống nhưng chưa chắc đã là người con tìm đâu từ bỏ đi nha đầu này vốn dĩ là nha hoàn bên cạnh công chúa nhưng không biết vì lý do nào mà bị đẩy đến đây làm nha hoàn nội vụ trong Kiếm Vương phủ . Ta đoán phía công chúa chắc có câu trả lời đấy .
- Ý người là công chúa Chu Hoa thành ?
- Ừm , bên cạnh nha đầu đó hơn 300 nha hoàn tìm sẽ hỏi mất thời gian chút con có thể thử rồi quay về đây đối chiếu lại là được tránh phát sinh thêm chuyện ngoài ý muốn .
- Vâng phụ thân !
- Soạt !
- Quân nhi cái gì cũng tốt chỉ là cố chấp quá khứ ôm mãi không buông được xem ra nên đến gặp người đó thỉnh giáo chút chuyện mới được .
Phòng lớn đại sảnh ,
- Các vị lặn lội từ nơi xa tới đây thân là Kiếm Các chủ ta cũng sẽ lo liệu cho toàn cho mọi người cho đến lúc rời đi nhưng ta mong các vị hợp tác chút nói rõ sự thật cho ta biết vì theo như ta biết phía Đông hoàn toàn không có thôn làng nào cả ấy thế mà các ngươi lại chạy từ hướng đó qua chỗ ta nếu đổi lại là hướng khác thì ta không nói riêng điểm này làm ta khá nghi ngờ đấy .
- Chúng thảo dân từ vùng Nam Tĩnh di cư mới tới vùng này không may bị đám thú yêu ở đây đuổi giết kì thực không có ý mạo phạm đâu ạ .
- Ta biết chuyện các ngươi từ Nam Tĩnh di cư đến đây nhưng Nam Tĩnh đất đai màu mỡ điều kiện tốt như vậy sau lại đi di cư ???
- Chuyện này nói ra thì dài chỉ là không lâu trước đó không ít người trong thôn vì miếng ăn đi săn thú yêu kết quả bọn họ đi biệt tích mấy ngày mãi vẫn chưa về đúng vào đêm định mệnh đó một đợt thú yêu ào ào kéo tới tấn công hơn phân nửa số dân bị chết thảm số còn lại chúng tiểu nhân trốn dưới địa đạo được xây dựng từ trước may mắn thoát nạn . Khi trở lại phía trên thì vô cùng tan hoang hết đường sống đành liều mạng đến nơi này mong Kiếm Các Chủ thương thì thương cho chót trẻ con còn nhỏ vẫn cần nơi nương tựa chỗ ăn chỗ ở nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp Kiếm chủ .
- Cầu xin Kiếm chủ ! ( đồng thanh )
Mọi người đồng loạt quỳ xuống cầu xin khiến cho Kiếm Các chủ phải bật lực không biết nên giải quyết thế nào thì Thiên Vũ xuất hiện .
- Cầu xin cũng vô ích thôi vì Kiếm Vương phủ có quy tắc rất rõ ràng chỉ nhất thiên tài hơn nữa số người đến đây làm việc cũng khá nhiều rồi không thể nhận thêm .
- Sao cơ ?
Vẻ mặt của mọi người hết sức ngỡ ngàng khi biết được chuyện này và Kiếm chủ cũng đoán ra được ý định của Thiên Vũ cũng phối hợp theo .
- Sự thật thì đúng là như vậy đấy mong các vị thứ lội nhưng nếu mọi người vẫn muốn có nơi để sống định cư thì cách chỗ chúng ta đến đó mất nửa tháng là tới kinh thành Chu Hoa rồi ở đó mọi người có thể an tâm hơn là ở đây và để yên tâm ta cũng sẽ phái người đi cùng mọi người hộ tống tới tận cửa thành luôn .
- Nửa tháng đi đường ư ?
- Như vậy thì lâu quá chi bằng cho chúng thảo dân ở lại đây sẽ tốt hơn với lại đây có lẽ tốt rồi hà tất kêu chúng thảo dân phải đi thêm nửa tháng qua đó chứ chưa biết chừng còn bị áp bức nữa thì nguy .
- Tên chết tiệt kia , thành sự thì ít bại sự thì nhiều suýt nữa thì bại rồi .
- Tên nào lấy cho ta thanh đao để chém chết tên vô dụng này cái đã .
- Xem ra đề cử một tên biết suy xét tính toán cho cục diện trận này cũng không tồi có điều mấy tên kia sao tỏ ra thái độ khó chịu quá vậy ? Hay là tên này nói điều gì đó không vừa ý khó chịu rồi à ?
- Chuẩn bị đi .
- Vâng !
- Các vị hôm nay đã tới được đây rồi chi bằng nghỉ ngơi vài ngày rồi hẵng lên đường đi đến đó Kiếm Các chủ cũng rất bận ta thay Kiếm chủ đưa mọi người đi đến chỗ nghỉ ngơi .
Theo lời của Kiếm Các chủ mọi người lần lượt đi ra bên ngoài theo sự chỉ dẫn của các đệ tử Kiếm Vương phủ và hai trong số đám người trà trộn kia đã bị Cổ Trùng khống chế không thể đi lại cùng như di chuyển dù chỉ là bước chân nhỏ nhất .
- Cái....... sao ta không di chuyển được ?
- Ta cũng thế .
- Két......... Ầm !
- Đã đến Kiếm Vương phủ của ta còn muốn tính đi ?
- Cũng nên cảm ơn ngươi nếu không phải hành động ngu ngốc lúc đó đúng là rất khó phát giác ra được các ngươi có điều hai người là nổi bật nhất trong đám đó vì vậy...........
Bất ngờ Thiên Vũ tấn công hai tên đó rồi thừa dịp nhét một thứ gì đó vào bên trong miệng bọn chúng .
- Bụp !
- !!!???
- Khụ khụ !
- Ngươi....... rốt cuộc đã cho bọn ta uống cái gì vậy ?
- Tử Hoa Đăng .
- !!!!?????
- Ngươi ????
- Ngoan ngoãn phối hợp cho tốt ta có thể cho các ngươi thuốc giải bằng không chết là cái kết của hai người các ngươi .
- Hahahahahaha !!!
- Vù...........!
- Tiểu tử , chết đi !
- !!????
- Vút !
- Đừng hòng !
- Xoẹt !
- Hấp !
- BÙM !
- Chết tiệt ! Thà chết nhất quyết không khai ra đúng là ngu xuẩn mà .
- Tính bước tiếp theo mà lại bị cắt đứt giữa chừng đúng là khó thêm khó lão ta muốn giết người bịt miệng bảo toàn đến mức này luôn sao ?
- Soạt !
- Chết cũng đã chết nhưng một tia tàn hồn vẫn còn ta vẫn có cách .
- Vậy làm phiền ngươi rồi Thiên Vũ .
- Vong , đến đây .
- Vụt !
- Chủ nhân........ có gì...... sai bảo ?
- Tàn hồn còn sót lại này ngươi có thể phục hồi lại một tia hồn nguyên vẹn cho ta được không ?
- Nếu chủ nhân....... chủ nhân muốn thuộc...... hạ làm được .
Một tia ánh sáng bóng tối từ bàn tay Vong phát ra lập tức nuốt trọn lấy tia tàn hồn đó rồi khôi phục nó lại theo ý của Thiên Vũ .