Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 411: Tính Kế Lâu Dài



Khỏi phải nói Thiên Vũ cũng biết con Miêu yêu đó là phân ảnh của mình để tạo cơ hội chạy thoát nào ngờ ả ta lại không hề ra tay ngược lại còn chất vấn các đệ tử xem là của ai .

- Ả cũng rảnh rỗi thật đấy . Phân ảnh của ta cũng chẳng duy trì được bao lâu mà ả ta vẫn muốn giữ lại đúng là khó hiểu mà .

- Ta hỏi lại là ai đã đem con Thú yêu này vào Tông môn ?

- ............

- Nếu đã không nốt ai nhận ra nó vậy thì..........

- Xoẹt !

Ả ta thẳng tay rút kiếm chém một kiếm chí mạng không chút do dự nào khiến mọi người hết sức bất ngờ .

- Đáng thương quá !

- Đáng thương gì chứ đó là phân ảnh của ta thôi chém giết tùy ý vì phân ảnh đó cũng chẳng kéo dài bao lâu cũng sắp hết thời hạn rồi .

- Dù sao cũng đáng thương mà !

- Rồi rồi rồi , ngươi cứ lo lắng đi ta cũng chẳng để ý gì mấy đâu nhưng mà Tông chủ này của ngươi bình thường ta chẳng gặp nhưng nghe được từ sư phụ ngươi bà ta trước vẫn dễ tính thoải mái nhưng giờ đây sao lại thay đổi quá vậy ?

- Ta cũng cảm thấy vậy chỉ là mọi người cũng đã quen rồi thôi . Đúng rồi mọi khi ta thấy cô ấy hay ở bên cạnh Tông chủ mà sao hôm nay lại không thấy đâu vậy ?

Thiên Vũ liền dùng Long Nhãn nhìn xung quanh vị trí mình đang được Tố Liên Bế thì đã nhìn ra vị trí của tên đó .

- Thấy ngươi rồi !

- Cô ấy ở đâu vậy ?

- Phía sau lưng nha đầu ngươi cách khoảng trăm bước .

- Sao lại trà trộn vào chúng đệ tử làm cái gì vậy ?

- Chỉ một mục đích là tra ra kẻ đó là ai thôi nhưng cũng không nguy hiểm gì cả đợi chuyện này lắng xuống rồi chúng ta đi .

- Được .

Thiên Vũ liền thu lại Long Khí bản thân lại rồi che giấu thân phận lại thì bất chợt tên đó nhìn thấy rồi cũng nhanh chóng rời đi .

- Vụt !

- Sư phụ đệ tử tu luyện tới trễ mong người thứ tội .

- Không sao ! Dù gì con cũng là đệ tử mà ta tâm đắc nhất đến muộn chút cũng không sao !

- Vâng !



Bất ngờ tên đó nói điều gì đó với bà ta rồi ánh mắt bà ta hướng về Tố Liên rồi hỏi .

- Liên nhi , con miêu yêu đó ở trong tay ngươi rốt cuộc là từ đâu mà ra ???

- Bị phát hiện ra rồi tính sao giờ ???

- Cứ nói sự thật đi hơn nữa thân phận sư phụ ngươi còn phải kiêng kỵ 6 đến 7 phần không dám làm càn đâu .

- Là....... là sư phụ con...... lịch luyện bên ngoài đem con Miêu yêu này tặng cho con .

- Là cô ta sao ???? Nhìn thoáng qua con Miêu yêu này vẫn còn quá nhỏ chỉ mấy tháng tuổi không thể sử dụng sức mạnh bản thân được hoặc là cố ý che giấu sức mạnh .

- Vụt !

Nhìn rõ được hoàn cảnh hiện tại không thể làm càn Thiên Vũ thuận theo ả ta liền bay đến chỗ ả ta theo ý của cô ta .

- Soạt !

- Con Miêu yêu này vẫn còn quá nhỏ nhìn đi nhìn lại vẫn không có gì là đặc biệt cả .

- Kịch !

- Không ngờ Tông chủ cũng có hứng thú với đồ chơi ta đem về cho đệ tử của ta đấy ?

- Chỉ là chút nghi ngờ thôi không có gì đáng để lo cả vấn đề là trưởng lão sao lại đem một con thú yêu mới chỉ vài tháng tuổi về đây ngộ nhỡ hai Thú yêu phụ mẫu kia kéo đến đây thì ai chịu trách nhiệm đây ?

- Ta thấy Tông chủ lo lắng như vậy cũng tốt có điều sau khi ta trở về lại nhận được tin hồ Tỏa Tĩnh sao đột nhiên xảy ra chuyện lớn như vậy sao lại không nói cho ta biết ?

- Chuyện đó ta cũng tính tới rồi chỉ là không muốn làm Đại trưởng lão phải nhọc lòng đến mức đó đâu sắp tới ta cũng định sửa sang lại chỗ đó một chút không biết đại trưởng lão nghĩ thế nào ?

- Tốc độ tăng lên rất nhanh trong thời gian ngắn như vậy làm ta khá hoài nghi đấy . Bình thường chỉ cần mất tới 1 năm mới đột phá đến mức đó mà ta đã tra ra được không ít đệ tử đột phá đồng loạt đến Nguyên Kiếm Cửu Tinh đỉnh phong . Một hai người đột phá không có gì là lạ cả nhưng đột phá nhiều như vậy làm ta khá hoài nghi đấy .

- Gần đây nhận được tin truyền đến Nguyệt Ngân Tông cũng được mời tham gia sự kiện đó thân là Tông chủ nhìn đệ tử của mình yếu như vậy chỉ sợ đám đó giở trò cho nên ta mới nghĩ cách làm cho hơn phân nửa số đệ tử đột phá tu vi nhanh như vậy một phần là để thị uy trước bọn họ tuy toàn là nữ nhi nhưng không dễ bắt nạt đâu thứ 2 là muốn để cho vài đệ tử chuẩn bị tinh thần cho đột lịch luyện bên ngoài Tông môn này chỉ một số đệ tử ưu tú mới được đi . Ta suy nghĩ thấu đáo cho Tông môn đệ tử như vậy đại trưởng lão tin ta rồi chứ ?

- Cũng được suy nghĩ cho đệ tử vẫn là việc làm nên ưu tiên trước xem như ngươi đáp ứng được kì vọng của Tông chủ đời trước để lại trong lá thư đó rồi .

- Soạt !

Tiểu Điệp tóm lấy Thiên Vũ rồi bay đến chỗ Tố Liên rồi đưa Thiên Vũ cho nàng ấy .

- ?????

- Vụt !

- Sư phụ..........



- Trông chừng cho cẩn thận đừng để nó chạy lạc lân nữa đấy biết chưa ?

- Vâng !

Sau chuyện đó ai đi đường nấy Tố Liên cũng nhanh chóng cùng Thiên Vũ chạy ra ngoài Tông môn hái ít dược liệu thì vô tình thấy tên đó đang đứng ở ngoài cửa Tông môn .

- Ủa , sao cô ta lại đứng ở đó vậy ??? Sao có thể đi ra bên ngoài được đây ???

- Lo cái gì bây giờ không đi được thì đêm nay đi có sao đâu .

- Nhưng thứ đó nếu không lấy kịp hôm nay thì đám đó sẽ di rời khỏi đó đến vùng phía Nam thì càng khó hơn đấy !

- ..........

- Nha đầu ngươi từ khi nào hào hứng muốn ta hóa hình thành người vậy hả ?

Tố Liên đỏ hết cả mặt lên khi bị nói trúng tim đen của mình liền lảnh trách mặt đi chỗ khác .

- Nha đầu này đúng thật là......... mà thôi đem thứ này cho Cổ Trùng uống thì cũng chả có nắm chắc được phần thành công vì thân thể của nó hoàn toàn kháng được Đan dược thậm chí cả độc dược nữa thôi thì tùy cơ ứng biến đi được bước nào hay bước đó vậy .

- Soạt !

- Muội định đi đâu ?

- A........ muội ra ngoài hái ít dược thảo theo ý của sư phụ .

- Đi một mình ???? Không sợ Thú yêu giết hay sao mà tự ý đi ra ngoài một mình thế hả ?

- Thực ra...... thực ra muội có đem theo vài thứ đồ mà sư phụ đưa cho phòng thân nên....... sẽ không xảy ra chuyện đâu ! Muội đi đây !

- Bịch bịch bịch bịch bịch........!

- Quái lạ ??? Bình thường ta nói gì nha đầu này đều nghe sao bây giờ lại chống đối lại ta ???

- Rắc rắc rắc !

- Theo dõi cô ta đảm bảo tuyệt đối cô ta không được xảy ra chuyện gì cô ta là quân cờ tốt nhất để chuẩn bị cho chuyện đó .

- Tuân lệnh !

- Vút !

Sau khi chạy đủ xa Thiên Vũ cũng nhảy khỏi vòng tay của Tố Liên trở lại hình dáng ban đầu của mình và cũng không quên nhắc nhở Tố Liên .

- Vù..........!

- Có người bám theo chúng ta . Đi trước đi ta xử lý bọn chúng rồi theo sau ngươi .