Ngươi dám giết bọn ta thì tên đó không tha cho ngươi đâu .
- Hừ , ta cần đám oán linh suốt ngày chỉ biết dọa người chắc có bản lĩnh gọi tên đó ra luôn đây đi ta xử luôn một lượt .
Thiên Vũ ngạo nghễ kiêu ngạo đứng trước mặt oán linh tướng đó đắc ý cười khẩy thì một bàn tay bóng tối bỗng chốc vươn tới tóm lấy Thiên Vũ thì Cuồng Thần Phong đã bay đến chém đôi .
- Vù..........!
- Xoẹt !
- Đánh oán linh mà ngươi dày công thu thập giờ chỉ còn sót lại chừng này thiết nghĩ cũng vật vả cho ngươi đi làm việc thiện ta cũng hoàn thành nốt phần của ngươi coi như tạo chút phúc vận cho ngươi .
- Cạch !
- Vút !
- Ngươi dám ???
- Xoẹt !
- Ầm !
- Sao ta lại không dám giết người đền mạng nợ máu phải trả bằng máu quy luật bao đời chả lẽ so với việc nói chính đạo thì ngươi là trưởng bối nhưng ta không gọi được vì ngươi sa đọa cố chấp không buông chỉ có trảm oán khí của ngươi mới khiến cho mọi người an tâm không phải lo lắng sợ hãi nữa .
- Nói đạo lý thì hay đấy thế thì món nợ ngàn năm nay của bọn ta vứt cho cẩu tặc đó hay sao ??? Ta có thể buông nhưng việc hắn làm trời đất phẫn nộ bất dung bọn ta chỉ đòi lại thứ xứng đáng mà bọn ta có thôi làm vậy cũng là sai ?
- Ta hiểu sự thù hận của các ngươi nhưng ta hỏi các ngươi dù cho có đòi lại tất cả hậu nhân của các ngươi liệu có còn muốn nhận lại hay không ?
- !!!???
Bất giác tên đó dừng lại khi nghe xong câu nói đó của Thiên Vũ kí ức mơ hồ không thể nào nhớ được nữa dần trở về nhưng đã chẳng còn ý nghĩa gì cả giờ chỉ còn là sát ý niệm giết chết lão ta .
- Cạch !
- Dù tan hồn ta vẫn phải hoàn thành chuyện này cho dù bàn tay này đầy máu ta vẫn phải làm lão ta tội ác tày trời không ai lên tiếng vì lão ta là Vương một triều đó là điều mà bọn chúng không dám lên tiếng chất vấn lão ta muốn bảo vệ giang sơn của lão thì đều là kẻ thù của ta .
Một cỗ sức mạnh oán khí cực kì lớn cuồn cuộn hình thành bao quanh lấy hắn ta những oán linh trước đó cũng tụ tập lại nhập vào hắn ta để rồi trở thành một thứ vô cùng đáng sợ .
- Vù...........!
- Tên điên này ngươi muốn diệt vong toàn bộ mới yên sao ???
- Đúng vậy .
- Uỳnh !
- Hấp !
- Bịch bịch bịch bịch bịch !
- Vậy thì đừng trách ta ta chiến đấu không phải vì tên đó ta cũng chưa gặp tên đó bao giờ nhưng việc ngươi đang làm đều liên quan tới tính mạng của những người vô tội ta không thể làm ngơ được .
- Vậy thì chết chung với bọn chúng đi .
- RUỲNH !
- Chấp mê bất ngộ .
- Vù........!
- Tinh Hải Niên Triều - Tọa Thế .
- ẦM !
Một trần thủy triều cực kì lớn dâng lên khiến cho cả một khu vực rộng lớn sắp chìm trong biển nước tên kia cũng được đà lấn tới cười lớn khi thấy cảnh tượng đó .
- Hahahahahaha !!! Đến cả ngươi cũng muốn nhấn chìm nơi này trong biển nước thì ta thành toàn giúp ngươi .
- Thứ này chỉ có tác dụng với ngươi không có tác dụng với bọn họ đâu .
- Vụt !
- Cái gì ???
- Cổ Trùng nuốt chửng oán linh đó cho ta .
Từ trong biển nước kia Cổ Trùng trở lại nguyên hình vốn có hình dáng cao lớn bằng cả một ngọn núi cực kì to lớn kia rồi gầm lên một tiếng nuốt trọn oán linh đó vào trong bụng .
- Oán linh rất cuồng bạo ngươi nuốt chửng một lần như vậy không sợ sao ?
Cổ Trùng lắc đầu nhưng cũng nhả oán linh đó ra khiến cho Thiên Vũ rất bất ngờ .
- !!!!!
- Lẽ nào oán linh này cố chấp đến vậy luôn sao ?
- Chỉ một Thú yêu nhỏ nhoi cũng đòi muốn giết ta sao đừng hòng .
- Cạch !
- Vút !
- Keeng !
- Ầm !
- Soạt !
- !!!!
- Vụt !
- Vút !
- Keeng ! Keeng Keeng Keeng Keeng Keeng Keeng !
- Vậy mà tên tiểu tử ngươi lại chịu được nhiều kiếm hơn nha đầu đó . Ngươi khá đấy đã vậy đoạt hồn ngươi đày làm kiếm hồn của ta .
- Uỳnh !
- Làm thử ta xem .
Đang căng thẳng cao trào cuộc chiến thì bất ngờ một ai đó từ bên trong thôn làng lao ra tung một đòn tấn công khiến cho một phần oán linh tan biến khiến cho cả hai hết sức ngỡ ngàng bất ngờ .
- Chát !
- Aaaaaaaaa...........!
- !!!!??
- Đuôi ?????
Bóng dáng của Tuyết Băng hiển hiện ở ngay trước mắt Thiên Vũ hình dáng của nàng ấy khiến cho Thiên Vũ cực kì bất ngờ không thể tin được là nàng ấy là có thể được sức mạnh đó .
- Tuyết....... Tuyết Băng ??? Sao nàng lại ở đây ? Còn hình dáng đó....... rốt cuộc là sao ???
Tuyết Băng ngơ ngác rồi liếc mắt nhìn lại bản thân mình thì giật mình khi thấy bản thân mình lại có đuôi vội vàng cuống cuồng giải thích .
- Không như huynh nghĩ đâu đây hẳn là do vị Long Vương đó cũng nên .
- .........
- Ý muội là sao ??? Chẳng lẽ ý muội là Yêu Long sao ?
- Có........ có lẽ là đó vị đó .
Bất giác Thiên Vũ nhớ lại một số chuyện mà mẫu thân mình viết trong lá thư năm xưa để lại cho đến hiện tại mới dám tin đây là sự thật .
- Nàng ấy vậy mà lại là Thú yêu viên mãn hóa hình chuyện này thật khó mà tin được cho đến khi nhìn tận mắt lời mẫu thân nói là sự thật ?
- Khốn kiếp vậy mà lại để một kẻ ngoại tộc giúp ngươi có biết bản thân ngươi đang làm cái chuyện gì không hả ?
- Xoẹt !
- Thê tử của ta chưa tới lượt cẩu tử nhà ngươi nói còn nói thêm một câu nào như thế với nàng ấy ta giết ngươi luôn không còn tồn tại đâu dù là cái tên vĩnh viễn biến mất không một ai nhớ tới .
- Kịch !
- Quả nhiên phong ấn đang ngày một suy yếu đi sớm muộn nha đầu này sẽ hiện nguyên dạng của mình ta cũng nên bẩm báo lại cho người biết mới được .
- Vụt !
Nguyên hình của Tuyết Băng ngày một rõ ràng hơn sự ma mị đến mê hoặc lòng người không một ai có thể cưỡng lại được đến cả Thiên Vũ cũng miễn cưỡng chống đỡ lại trước khi bị nàng ấy câu hồn đoạt phách .
- Phu quân giao tên này cho muội muội có cách triệt để xử lý được tên này .
- Khoan nói chuyện này quan trọng hơn là sao nàng lại ở đây ??? Còn nữa nàng ở đây vậy Mẫn Tuệ cũng..........
- Không tỷ ấy ở lại đó còn bản thân muội tự mình đi theo huynh tới tận đây .
- Vút !
- !!!!!
- Keeng !
- Phừng !
- Cháy thành tro cho ta .
- BÙM !
- Aaaaaaaaa.........!
- Nữ nhân của ta không một ai được phép chạm vào .
- Hộc hộc hộc hộc ! Tên điên này ngươi cấm ta vậy người thân huynh đệ ngươi ngươi cũng giết sao ?
- Ngược lại thì khác . Nàng ấy chém chém giết giết ta đều không quan tâm hay làm chuyện nghịch thiên Thiên Vũ ta nhất định bảo vệ được nàng ấy dù ngươi mạnh hơn nàng ấy chưa chắc thắng nổi đâu thôi thì tự phân tán tiêu phách hay để ta phá linh hồn tàn tro của ngươi đây ?
- Vù.........
Tên đó không can tâm bạo phát toàn bộ sức mạnh bản thân ra liều một lần nhưng lại bị một đám oán linh thú bao vây xung quanh đồng loạt lao lên tấn công điên cuồng tấn công không ngừng khiến cho oán linh ngày một yếu đi rồi tán biến vào hư vô .