Thật không thể tin được lão cáo già Trang gia đó lại xảo quyệt như vậy giấu đi 1 đứa chưa từng tham gia tỷ võ để rồi bất ngờ để nha đầu đó lên đấu.
Vương Tôn cười mỉm rồi nói.
- Che giấu đi 1 nhân tài đợi thời cơ đó cũng là 1 ý hay đấy có điều để lộ quá sớm trận đấu tại Vương thành vẫn còn 3 tháng nữa mới diễn ra.
Nam thành chủ suy ngẫm trầm tư không nói năng gì thêm cả Vương Tôn liền đứng dậy tiến lên phía trước rồi nói.
- Tuy đã dành chiến thắng áp đảo khiến thành chủ Nam thành thất bại cả 2 trận nhưng vẫn còn thời gian để gỡ lại mọi thứ đã để vuột mất nhưng thời gian cũng sắp hết rồi tạm thời rời ngày Quyết Đấu lại sau 3 ngày sẽ tiếp tục diễn ra hãy cùng với ta cùng đón Tết đoàn viên nào !!!
Hàng loạt âm thanh vang lên như muốn làm nổ tung nơi tổ chức sự kiện Quyết Đấu lần này , ai nấy đều háo hức để được đón 1 cái tết trọn vẹn nhất bên người mà mình luôn yêu thương.
- Mẫu thân người nhanh lên 1 chút trận đấu của ca ca sắp bắt đầu rồi không nhanh thì!.
.
- Mẫu thân ??? Mộc Châu sao 2 người tới đây mà không nói cho con biết trước ???
- Sao huynh lại ở ngoài này chẳng phải huynh có trận đấu hay sao mà lại đi ra ngoài này vậy hơn nữa còn cùng hắn ta lôi lôi kéo kéo Thiên Vũ ca vậy ???
Mộc Châu nhíu mày chất vấn hỏi.
- Trận đấu của ta xong rồi tuy rằng rất khó đánh thắng bọn họ nhưng may mắn vào giây phút quyết định đó Thiên Vũ ca ca của muội muốn thử dùng kế Không dùng não mà đánh để dàng chiến thắng đấy.
- Thật vậy sao ???
Thu Hạ lên tiếng hỏi.
- Chuyện đó là đương nhiên rồi bá mẫu ta không giỏi việc suy nghĩ gì nhiều cứ dùng cái tay chân để sử lý mọi chuyện là tốt nhất !!!
- Vậy tiểu tử ngươi là ai ???
- Tiểu tử Hoàng Chu Phúc !!!
- Ồ người của Hoàng gia tộc à ??!
Thu Hạ ngạc nhiên hỏi.
- Cũng coi như là vậy đi !!!
Mọi người nói chuyện vui vẻ với nhau đúng lúc đó nhóm của Hàn Đức đi tới thì bắt gặp mọi người đang đứng nói chuyện với nhau.
- Bái kiến Thu Hạ phu nhân !!!
- Hàn Đức đó à ??? Còn có cả Mẫn Tuệ nữa vậy là gia đình chúng ta coi như là đông đủ cả rồi.
Cha con chắc chắn sẽ rất tự hào về con Hoàng Khương và cả ta nữa !!!
- Bá mẫu à , người nhanh bảo Hoàng Khương thả con ra được chưa vậy lôi kéo con từ trong đó đi ra ngoài này rồi ????
- Hahahahaha , được rồi Khương nhi mau thả Thiên Vũ ra đi ngày mai cũng là ngày đón giao thừa rồi cùng ta đến gặp cha con 1 chuyến nhé , cả con nữa Mẫn Tuệ.
- Vâng !!!
- Ta cũng muốn được đến viếng mộ hắn ta liệu Thu Hạ phu nhân đồng ý chứ ???
Mọi người giật mình quay lại xem rốt cuộc là ai thì thật bất ngờ lại là Vương Tôn đích thân đến viếng mộ cha của Hoàng Khương.
- Bái kiến Vương Tôn !!!
- Miễn lễ đi , dù gì thì ta cũng có chút rảnh rỗi nhìn thấy các ngươi cười nói vui vẻ với nhau như vậy ta không làm phiền chứ ???
- Không không , sao có chuyện đó được cơ chứ tiểu nhân mong còn không được.
Mời Vương Tôn theo tiểu nữ , Nghiêm phủ không phải là nơi tốt nhất nên mong Vương Tôn phải chịu chút sự ủy khuất rồi.
Mẫu thân Hoàng Khương dẫn đường cho mọi người trở về Nghiêm gia 1 chuyến đồng thời những người đi theo phía sau cũng đều đi theo Vương Tôn tới Nghiêm gia.
- Cha , hài nhi Nghiêm Hoàng Khương cùng với mẫu thân và mọi người đến để cung kính thông báo cho cha 1 tin , con và mọi người dưới sự dẫn dắt của Hàn Đức thúc đã thuận lợi vượt qua những thử thách đầu tiên trên con đường Tu Kiếm đồng thời có được 1 người con dâu hiền về ra mắt người đây và có cả Vương Tôn cùng các Công Tướng trong triều tới thăm người đây người có nghe thấy con nói không ???
- Tiểu nữ Chu Mẫn Tuệ , gia phụ Chu Thế Hào bái kiến phụ thân !!!
Cả 2 cúi đầu hành lễ trước bàn thờ của Nghiêm Chiến Thế ( Phụ thân Hoàng Khương ).
- Năm đó để ngươi chịu sự chết oan uổng và sự thật cũng đã được phơi bày thân là Minh Đế ta cũng có phần trong chuyện này , kể từ nay về sau Nghiêm gia được chính thức trở thành 1 trong Ngũ đại gia tộc lớn tại Bắc thành đồng thời miễn thếu trong 3 năm coi như là bù đắp cho sự vô tình của ta suốt bao nhiêu năm qua.
- Tứ đệ có vẻ rất coi trọng Nghiêm gia thì phải ???
- Lão Nhị đệ có ý gì đây ???
- Sự đã rồi người cũng chẳng còn chỉ ban chút ít đó mà muốn xoá đi mọi chuyện sao ??? Mạng 1 người đấy đệ có hiểu không lão Tứ ???
- Ý huynh là sao ???⁷
Vì bất mãn với ý kiến của nhau thì Vương Tôn lên tiếng nói.
- Chi bằng sau Tết đoàn viên này Nghiêm gia các người sẽ được di rời tới Vương thành của ta.
- Hả ??? ( đồng thanh )
- Đại ca thật sự phải làm như vậy sao di rời toàn bộ người của Nghiêm gia e là không được thỏa đáng lắm.
Tam thành chủ lên tiếng rồi nói.
- Huynh nghĩ mà xem cho dù di rời nhưng cũng rất khó có thể sống yên ổn tại Vương thành sẽ xuất hiện không ít kẻ muốn chuộc lợi mà tìm đến Nghiêm gia chỉ e chuyện đó rất có khả năng tái diễn đấy cứ để Nghiêm gia ở lại Bắc thành đi cho Nghiêm gia 1 thứ gì đó để cho con cháu đời sau hưởng phúc là được rồi.
- Cũng không phải là không có lý nhưng vẫn nên nghe ý kiến của họ đã.
- Đa tạ ý tốt của Vương Tôn nhưng ta sinh ra tại Bắc thành lớn lên ở đây đã quen đi đến 1 nơi khác sinh sống e là không quen cứ sống tại Bắc thành này là được rồi !!!
Hoàng Khương lên tiếng cảm ơn Vương Tôn và Tam Thành chủ.
- Vậy được rồi , ta cũng có phần thưởng cho sự hiếu thảo của tiểu tử ngươi dành cho cha của mình.
- Thiếu gia không hay rồi bên ngoài có rất nhiều người mang tới cửa lớn những 10 chiếc rương to nhỏ ngay ngoài cửa ạ !!!
- Ngươi nói sao ???
Hoàng Khương và mọi người chạy ra phía bên ngoài cửa Nghiêm gia thì đúng là đã xuất hiện 10 chiếc rương lớn nhỏ chất thành 1 hàng ngay phía của ra vào.
- Đây!.
.
- 1 chút thành ý của ta đối với 1 trung thần như cha ngươi luôn vì đệ đệ của ta hi vọng Nghiêm gia sẽ thích món quà này của ta.
Hoàng Khương quỳ xuống Khấu đầu cảm ơn.
- Cốp !!! Đa tạ Vương Tôn đã trọng dụng Nghiêm gia !!!
- Được rồi ngay mai còn rất nhiều chuyện để nói lắm đấy ta cũng cần phải nghỉ ngơi đây !!
- Các ngươi nhanh dẫn Vương Tôn đi nghỉ ngơi đi chậm trễ ta sẽ hỏi tội các ngươi.
Đám nô tài nhanh chóng đưa Vương Tôn và Minh Đế đến thư phòng nghỉ ngơi , còn về phần Thiên Vũ thì lập tức trở về phủ của mình.
- Ta đã về rồi đây !!!
- Thiếu gia !!! Mừng người trở về !!!
Những nữ nhân Thiên Vũ cứu được chạy ra cung kính chào đón Thiên Vũ trở về.
- Người dẹp phản loạn xong liền rời đi ngay sau đó mọi chuyện trong phủ xuất hiện không ít lời bàn tán xôn xao về nữ chủ nhân của Dương phủ rốt cuộc là ai vậy ạ ???
- Nàng ấy đang đi tu luyện hiện chưa rõ ngày trở về có điều nàng ấy chắc là sẽ trở về đây để đón Tết đoàn viên trọn vẹn với chúng ta !!!
- Không ngờ thiếu chủ bề ngoài tính khí quá ư là trẻ con ấy thế mà không biết cô nương nào đã bị thiếu chủ nhìn trúng vậy nhỉ ???
Đám nô tỳ bàn tán xôn xao chuyện của Thiên Vũ thì bị Thiên Vũ nổi giận đuổi đi , đến khi trời tối Thiên Vũ lẳng lặng nhìn ngắm bầu trời đầy sao kia thì đột nhiên 1 giọng nói rất thân quen vang lên , 1 giọng nói nhẹ nhàng ôn nhu.
- Thiên Vũ ca ca , cũng đã gần 1 năm chúng ta đã không gặp lại nhau huynh có nhớ muội không ???
- Nhớ.
Tất nhiên là nhớ ngay cả trong giấc mơ ta vẫn mong được gặp lại muội Tuyết Băng.
Thiên Vũ đột nhiên ngồi dậy quay đầu lại nhìn thì cậu đã không kìm nén nổi cảm xúc khi được gặp lại nàng ấy bóng dáng đó khuôn mặt đáng yêu đó của nàng ấy đã khiến cho Thiên Vũ mất bình tĩnh mà ôm trầm lấy nàng.
- Tuyết Băng ta rất nhớ muội thời gian trôi qua như vậy ta luôn có cảm giác rất khó với việc không có muội ở bên cạnh ta nhất định sẽ hoàn thành chuyện đó để đến gặp lại muội , kiên nhẫn đợi ta thêm 1 thời gian nữa nhé Tuyết Băng ??!