Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 94: 94




Haiz , 2 người họ lại bắt đầu nữa rồi.

Muội thật khó có thể hình dung được sao cứ mỗi lần gặp mhau hay những chuyện khác 2 người họ cứ phải dùng tay chân để nói chuyện không vậy ???
- Có 1 số chuyện nói bằng lời cũng chẳng thể nào giải quyết được cả cứ lấy chân tay ra mà nói chuyện cũng là 1 chuyện tốt mà !!!
- Nói như vậy huynh cũng bị nhiễm cái tính khí đó của Thiên Vũ rồi sao ???
Mẫn Tuệ cười rồi nói .
- Có lẽ là vậy !!!
nhìn mấy đứa đệ tử ưu tú , xuất sắc nhất mà mình có Hàn Đức cũng mỉm cười vui mừng sung sướng trong thầm lặng rồi nói .q
- Cứ đặt cho nó 1 cái tên đi Thiên Vũ , chiêu thức đó của con ấy !!!
- Hả ??? Vậy cứ gọi nó là Xuyên Tâm Kích đi !!! Lấy sự tĩnh lặng làm căn cơ để xuyên thấu nhìn ra điểm yếu của đối phương 1 chiêu tát sát hạ gục bọn họ !!!
- Cũng được đấy nhưng ta nghĩ hiện tại con và tu vi cũng đã được tăng lên trong thời gian ngắn như vậy có lẽ đã thu hút 1 đám tiểu tử không mời mà đến rồi đấy !!! Ta còn có chút chuyện cần làm nên đi trước đây .
- Sư phụ người đi thong thả !!!
Hàn Đức rời đi , đám của Thiên Vũ túm tụ lại bàn kế hoạch bắt gọn đám đó rồi cười 1 cách nham hiểm .
- Bịch Bịch Bịch Bịch......!!!!
- Kia chính là thư phòng của tên tiểu tử đó.

Mau đi thôi !!!
- Rõ !!!
Đám người áo đen đó nhanh chóng tiếp cận được thư phòng của Thiên Vũ , bọn chúng rón rén quan sát kĩ càng xung quanh , 1 tên áp sát thư phòng của Thiên Vũ định nhìn lén vào bên trong thì .
- Rầm !!!

- Mới đó mà đã có kế hoạch đệ ấy đã vạch ra sẵn cho chúng ta thực hiện rồi đúng là ngốc có đào tạo mà !!!
- Đệ ấy cũng vất vả rồi huynh cũng nên thông cảm cho đệ ấy được nghỉ ngơi sớm 1 chút cũng đâu có sao đâu !!!
- Cũng đúng !!!
Hoàng Khương thở dài rồi quay sang cười với Mẫn Tuệ .
- Huynh cười gì muội vậy ???
Hoàng Khương bế Mẫn Tuệ lên 3 chân 4 căng chạy đi thật nhanh .
- Này , huynh mau thả muội xuống mau đi lỡ như có ai đó nhìn thấy thì sao ???
- Bịch Bịch Bịch Bịch Bịch.......!!!!
- Thấy được thì cũng chả làm gì được ta đâu !!!
Hoàng Khương cười cười nói nói còn trong lòng Mẫn Tuệ thì rất hoảng loạn không biết phải nói sao nữa .
- Két......!!!!!
- Khốn kiếp tên tiểu tử thối nhà ngươi !!!
- Phí lời mau vào bên trong kiểm tra xem có đúng là tên tiểu tử này đang ngủ hay không ???
- Rầm !!!
- Hử ??? Ta mới nghe thấy tên tiểu tử Hoàng Khương này cười nói vui vẻ ngoài này mà sao bây giờ lại không thấy vậy ???
Chu Phúc đạp cửa rời đi , còn tên kia xấu số kia lại phải lãnh đòn thêm 1 lần nữa .
- Khốn kiếp , không có lần thứ 3 đâu !!!
Tên kia tức giận sôi máu lên thì .
- Rầm !!!!
- Nói dễ nghe quá đấy Chu Phúc.


Vốn dĩ Hoàng Khương và Mẫn Tuệ là phu thê được đính ước với nhau rồi huynh bớt lo mấy cái chuyện thừa thãi đó đi thì hơn !!!
Chu Phúc và Tống Mai cũng rời đi ngay sau đó tên xấu số kia nằm bất động không thể làm gì được cả khiến đám kia được 1 phen cười hả hê thỏa mãn .
- Hahahahahaha !!! Ngươi đúng là ngu ngốc mà cái cửa sổ nằm ở đó ngươi cứ thích chơi của ra vào không bị đè chết là may rồi đó hahahaha !!!
- Ngươi cười đủ chưa hả ????
- Khụ khụ , các huynh đệ vào thôi nhớ cẩn thận đấy !!!
Cả đám đi vào bên trong thư phòng của Thiên Vũ lặng lẽ quan sát xung quanh rồi từ từ tiến đến chỗ Thiên Vũ lật chiếc chăn ra kiểm tra thì thật bất ngờ Thiên Vũ không hề nằm ở trên giường , tên thủ lĩnh hốt hoảng nói .
- Tiêu rồi !!! Chúng ta trúng kế của đám tiểu tử đó rồi nhanh chóng rời không đây ngay !!!
- Rõ !!!
Bọn chúng quay người bỏ đi thì cánh cửa đột nhiên đóng sầm lại nến đang đốt thì vụt tắt khiến cho tầm nhìn của bọn chúng bị giảm xuống đến mức khó nhìn ra được địch ta .
- Khốn kiếp , rốt cuộc đám tiểu tử này biết chúng ta sẽ tới cố ý dẫn dụ chúng ta vào tròng rồi tóm 1 lượt ư ???
- Câm miệng !!!
- Đêm hôm khuya khoắt các ngươi tìm tới thư phòng của ta tìm ta làm gì ????
- Bớt hi vọng bọn ta sẽ khai ra đi .
- Đã cho các ngươi 1 cơ hội rồi đấy nhưng các ngươi đã bỏ lỡ nó .
Đột nhiên phía sau lưng bọn chúng xuất hiện vài cái bóng đen ở đó lao tới đánh bọn chúng .
- Bốp Bốp Bụp Bụp bụp Chát Chát.......!!!!
- Hự !!!! Aaaaaaaa.....
- Này thì không khai này !!!

- Để ta !!!
- Uỳnh !!!
- Mấy cái bao cát này cũng được đấy để ta !!!!
- Bốp Bốp Bốp Bốp......!!!
Cả nhóm Thiên Vũ bao vây đánh hội đồng đám người đó đến mức bầm dập cơ thể , phía bên ngoài Hàn Đức lặng lẽ nhìn chỉ biết lắc đầu thờ dài rồi lặng lẽ rời đi như chưa có chuyện gì xảy ra ngày hôm nay vậy .
- Cút hết ra cho ta !!!
- Ầm !!!
1 tên trong số đó đã chạy thoát ra được Chu Phúc định đuổi theo thì Thiên Vũ cản lại rồi nói .
- Cứ để hắn chạy đi , để cho hắn về thông báo cho tên đó biết người của hắn đang trong tay ta nhưng các ngươi cũng đừng có hi vọng gì ở cái chuyện hắn ta sẽ phái người tới cứu các ngươi đã làm bại lộ kế hoạch thì tất sẽ bị trừ khử cân nhắc kĩ càng đi.

Phận là tử Quân không bao giờ có được sự quan tâm của kẻ mạnh chỉ xứng làm 1 quân cờ hi sinh cho đại cuộc thôi còn ta thì khác với bọn chúng nếu các ngươi giúp ta thì ta đảm bảo sẽ bảo Vệ cho các ngươi cũng như người nhà của các ngươi .
- Phí lời vô ích chắc chắn bọn ta sẽ được cứu ra vì bọn ta là xuất sắc nhất tại nơi đó .
- Vậy cá cược với ta 1 ván cược không ???
- Cược gì ???
1 tên lên tiếng .
- Nếu bọn chúng không đến sau hôm nay thì các ngươi phải làm cho ta 1 chuyện , ngược lại nếu như ta thua mạng của ta cho các ngươi , sao bây giờ có dám cược với ta không ???
- Được !!!
Về phía bên kia sau khi nhiệm vụ thất bại hơn nữa lại còn bị bắt giữ lại Ngũ Thành chủ tức giận .
- Rầm !!! Phế vật có mỗi cái việc ám sát 1 tên tiểu tử thôi mà cũng không làm xong thì còn dám quay về đây hay sao hả ???
- Xoẹt !!!!
- Cử tên đó đi gi3t chết mấy tên phế vật đó cho ta nếu xảy ra bất chắc gì thì dùng thứ đó mà xử lý đi .
- Thuộc hạ hiểu !!!
Trở lại Vương phủ .

- Vù........!!!!
- Để tiểu nô đóng cửa sổ lại !!!
- Được rồi , bây giờ chắc phía Bắc thành đã có được người đại diện để tiến tới đây rồi vậy phía của các Minh Đế thì chắc sáng ngày mai sẽ có kết quả sớm thôi.

Ngươi cũng trở về đi ta muốn được yên tĩnh 1 chút .
- Tiểu nô cáo lui !!!
Sau khi gia nô đó rời đi Vương Tôn đứng dậy đi đến bên cửa sổ ngắm nhìn mặt trăng kia suy ngẫm .
- Tiểu Nguyệt có lẽ vẫn luôn luôn ở bên cạnh tiểu tử ngươi thôi chỉ có điều cách biệt âm dương mà thôi .
Vương Tôn thở dài 1 tiếng rồi cung kính khép mình nói .
- Năm đó đệ tử đã gây ra chuyện tày trời không đáng được có sự tha thứ của người và cả nàng ấy nữa .
- Cho dù là như vậy ta tin nha đầu này sẽ không có trách ngươi đâu , cứu muôn dân mới là ưu tiên hàng đầu nha đầu đó chọn hi sinh đổi lấy hàng vạn sinh mạng bách tính 1 Vương Hậu đáng tôn kính như vậy kiếp này ngươi tu luyện rất tốt đấy .
Vương Tôn từ từ tiến tới chỗ người bí ẩn kia rồi ngồi xuống .
- Lần này người đến không biết là có chuyện gì vậy ạ ???
- Ta cảm thấy lần này tổ chức sự kiện Quyết Đấu rất đặc sắc ta đến là để quan sát mà thôi.

Nhân tiện muốn xem qua lứa thiên tài năm nay ra sao để có thể chuẩn bị mọi thứ .
- Người không cần phải nhọc lòng như vậy đâu ạ , cứ để đệ tử lo liệu là được rồi còn về phần thiên tài năm nay đã có được vài cái tên rất nổi bật để đệ tử đi lấy cho người xem qua 1 lượt .
Vương Tôn đi lấy danh sách năm nay đưa cho Long Hoàng xem .
- Mời người xem qua !!!
Long Hoàng cầm lấy danh sách rồi nhìn thoáng lướt qua rồi mỉm cười nói .
- Xem ra tiểu tử Thiên Vũ này ngươi đã để mắt tới từ mấy tháng trước phải không ???
- Đệ tử không dám làm bừa cho dù tiểu tử này nói năng ngông cuồng kiêu ngạo nhưng thực lực lại nói lên tất cả không thể không khỏi suy ngẫm .