Cô được Linh đưa về nhà, vừa vào nhà cô đã đi thẳng về phòng thay đồ và lên giường đánh 1 giấc đến sáng. Hôm sau cô thức dậy và chạy vào bếp hỏi chị Phương
- Chị ơi, mấy nay em đi học thiếu tướng có về nhà không chị?
- Không có em ơi, chị nghe nói là thiếu gia đi công tác tới tận 3 tháng mới về lận mà, bộ thiếu gia không nói cho e biết hả - chị Phương trả lời và hỏi ngược lại cô
- Dạ, nếu có nói thì e đâu có hỏi chị làm gì – cô trả lời với nét mặt buồn
Cô cảm thấy tủi thân lủi thủi đi về phòng lấy điện thoại nhắn cho anh: “Hôm nay e đã hoàn thành khóa học ngoại khóa đầu tiên. Anh đi công tác tận 3 tháng hả anh?”
Cô vẫn không thấy có tin nhắn hồi âm, Trong lòng cô thì mong có 1 ngày anh sẽ trả lời tin nhắn của cô. Cô để điện thoại xuống và đi ra ngoài phụ giúp chị Phương dọn dẹp nhà cửa vì mới kết thúc khóa ngoại khóa nên được nghỉ ít hôm. Đến xế chiều thì cô ra chổ làm và bắt đầu làm việc lại sau những ngày nghỉ phép.
Những ngày cô xin nghỉ do cửa hàng đông khách quá bà chủ bán không kịp nên kêu người con lớn ra phụ tiếp, mới bước vào tiệm cô thấy anh liền cuối đầu chào
- Chào anh, vừa xong buổi học ngoại khóa, hôm nay em đi làm lại
-À, vậy khóa học hoàn thành tốt chứ - anh ta cười với cô
- Dạ, tốt ạ, em đi làm lại rồi, công việc để em, anh có làm việc gì khác thì đi làm đi anh.
- Vậy em làm tiếp anh cái vụ tính hàng tồn này đi, anh mệt quá – anh ta thở dài và kêu cô
- Dạ.
Cô chủ tiệm nhìn thấy cô đến làm việc lại thì rất mừng, vì từ hôm cô nghỉ cô việc là không hết. Cô chủ tiệm có 2 người con trai nhưng chưa đứa nào chịu lấy vợ. Cô chủ tiệm rất thích cô, nói cô vừa đẹp người vừa đẹp nết tính tình lại hiền dịu, trong lòng thầm muốn cô làm con dâu của mình.
- Con thấy con trai ta thế nào – cô chủ tiệm dò hỏi cô
- Dạ, anh rất thương cô, biết lo lắng và giúp đỡ cô, vừa đẹp tải mà lại hiền nữa – cô thành thật trả lời theo cảm nhận của mình
- Vậy con có muốn làm con dâu của ta không – cô chủ tiệm mỉm cười và ra lời đề nghị
- Dạ, dạ, con không xứng đâu ạ - cô bất ngờ với lời đề nghị này nên ngập ngừng trả lời
- Sao không ta thấy con hiền lành, chăm chỉ làm việc, ta thấy ta thương
- Dạ, con cảm ơn cô đã thương nhưng con xin từ chối lời đề nghị của cô ạ - cô kiên quyết từ chối
Cô tìm cách từ chối khéo chứ không dám nói ra lý do vì anh không cho cô nói cho ai biết về mối quan hệ vợ chổng của cô và anh, cô rất để ý lời anh nói không dám làm trái, không biết là vì anh lớn hơn cô nhiều cô tôn trọng nên nghe lời hay vì trong tim cô đã có tình cảm với anh rồi. Cô cũng không biết giải thích như thế nào.
Đúng lúc này có khách bước vào làm cắt ngang câu chuyện của 2 người, cô thở phảo nhẹ nhỏm.
- Chào quý khách, quý khách muốn mua gì ạ!
- Ở đây có sữa không? Gồm có những loại nào? – khách hàng
- Dạ, có rất nhiều loại ạ, mời quý khách xem - cô đưa tay chỉ vào cái loại sữa để trên kệ
- Quý khách cứ lựa rồi ra quầy em sẽ tính tiền cho quý khách - mỉm cười nói
- ừ, tôi biết rồi.
Hôm nay khách đông mà công việc lại nhiều vì lý do cô nghỉ mấy ngày không ai nhập số liệu còn tồn kho là bao nhiêu, cô chạy đông chạy tây làm không biết mệt, cô chủ thấy mà thương cô hơn, nghỉ thầm trong lòng “nhất định ta phải có đứa con dâu này” – cô chủ mỉm cười ra đi ra ngoài.
Thời gian nhanh thiệt mới đây là đã hết giờ làm, nay nhiều việc, hơi mệt nên cô đón taxi về nhà. Về đến nhà cô đi thẳng về phòng láy đồ đi tắm, sau đó ăn ít lót dạ rồi ra phòng khách mở tivi xem chương trình giải trí. 1 lát sao cô nhớ đến lâu rồi mình chưa gọi điện về hỏi thăm ngoại, nói là làm
- Alo, ngoại là con Uyển Nhi đây, người có khỏe không ạ!
- Ta vẫn khỏe, có người phụ tiếp ta mọi việc nên con không cần phải lo lắng cho ta nhiều, con phải chú ý sức khỏe của mình và lo học hành nha con.
- Dạ, con nhớ mà ngoại, mà ngoại nè con mới được đi học ngoại khóa về á, học vui lắm ngoại còn được đi chơi nữa, mở rộng tầm mắt học hỏi được nhiều thứ khác, đi học mà con thấy giống như đi du lịch vậy á, nhưng học phí thì mắc quá.
- Nghe thấy con học được vậy thì ngoại vui rồi
- Mà thôi, tối rồi, ngoại đi ngủ sớm đi, con cúp máy đây, hôm nào con điện, bye bye ngoại, chúc ngoại ngủ ngon!!!