Nghiệt Duyên Của Chúng Ta Nên Kéo Dài Đến Bao Giờ?

Chương 134



Khoảng bảy giờ tối.

Cạch!

- Đã hẹn được Phan tổng rồi! Bây giờ chủ tịch có thể đến đó ngay!

- Được!

Cạch!

- Cậu định gặp ông ta để làm gì? Muốn biết xem tại sao ông ấy lại kéo người mà cậu yêu à!!?? Ha! Có cần thiết không vậy?

Đúng lúc, Eric cũng có mặt ở đây!

- Cậu bớt nói nhảm đi! Tôi đã cho người điều tra lại từ đầu rồi, chắc chắn... Tự Ninh không phải là người như vậy!

Ha! Cậu cứ mà mù quáng đi!

- Cho dù không phải đi chăng nữa... thì sau lần này tôi cũng nhìn rõ rồi, cô ta chính là một tai hoạ ngầm cần diệt trừ. Nếu cứ để cô ta tiếp tục ở bên cậu thì sớm muộn gì... cậu cũng thành một kẻ điên! Vã lại, tìm ra gián điệp thật sự thì đã sao? Tổn thất cũng đã tổn thất rồi! Bắt kẻ đó vào tù!! Ha! Cũng chỉ thoả mãn được cơn giận và khiến hắn khổ sở, ngoài ra, cũng chẳng ích lợi gì!!

Eric là một người nhìn xa trong rộng, lời cậu ta nói rất có lí cũng rất chính xác. Vì cái âm mưu này chỉ bày ra được một lần và không thể xử dụng lại. Đánh nhanh rút gọn! Kiểu như vậy thì cho dù có đuổi theo đến tận chân trời cũng không tìm ra điểm yếu mà nắm thóp của kẻ đó. Bởi, chắc chắn sau này người đosex không mạo hiểm mà lòi đuôi nữa.

- Diệt trừ cô ấy? Ý cậu là sao? Cậu muốn làm gì?

Sắc mặt Thời Niên nhìn thật đáng sợ, nó chứa đầy sát khí và cơn lửa xanh thịnh nộ, làm cho Eric phải đổ mồ hôi hột.

- Tôi chỉ nói vậy, chứ nếu cậu bảo vệ cô ta tốt thì tôi làm gì được!!



Mấy người đàn ông khi yêu này thật phiền phức. Nhưng, phụ nữ chính là những sinh vật phiền phức nhất, nếu không có cô ta thì Cung Thời Niên cũng không thành ra thế này!!

- Cậu làm gì thì làm đi! Tôi không thèm quản nữa! Nhưng tốt nhất, cậu đừng điên rồ mà khiến công ty rơi vào khủng hoảng!

Rầm!!

- Suốt ngày mấy người chỉ biết nhắm vào cô ấy, lợi dụng cô ấy. Điểm yếu gì chứ? Đó là lí do sao? Nếu điểm yếu của tôi mà tôi còn không bảo vệ được thì còn làm đàn ông gì nữa hả!?

...----------------...

Ở Phan thị.

Cạch!!

- Không ngờ con lại đến đây tìm cha đó! Có việc gì sao?

Cha?

- Tiếng "cha" đó.... tôi nghĩ ông nên thu lại đi. Nghe thấy đã có cảm giác buồn nôn rồi!!

Ông ta cười một tiếng rồi điềm nhiên ngồi xuống sofa.

- Ồ! Nhưng nói ra thì hôm nay có nhiều người từ Cung thị đến đây thật đấy! Lúc sáng.. Phó Tự Ninh cũng đã đến đây tìm tôi. Bây giờ, Cung tổng cũng đến!!

Gì cơ? Cô ấy đến đây tìm ông ta làm gì? Cô ấy có biết đây là hang sói hay không, rất nguy hiểm!

- Cô ấy đã nói gì với ông??

Vẻ mặt lo lắng đó.... hừ! Điểm yếu của nó thật dễ lộ ra.



- Chuyện đó... Cung tổng phải về hỏi bạn gái của cậu chứ!! Còn bây giờ... nói chuyện chính đi! Rốt cuộc... thì cậu đến đây là có chuyện gì, con trai của ta??

Cung Thời Niên u ám một lúc rồi mới cất giọng trầm lạnh.

- Tự Ninh... không có liên quan đến chuyện này phải không? Là ông đã sắp đặt??

Ồ! Lại là cô ta??

- Đúng vậy, thì sao? Mà không đúng, thì sao?

Ông ta đang đùa giỡn với Cung Thời Niên sao? Anh sẽ tức giận chứ!

Nhưng không! Anh đã bình tĩnh.

Thái độ của ông ta đã nói rằng... Tự Ninh không phải. Nhưng tại sao.... ông ta lại phải làm vậy? Kéo Tự Ninh vào thì được gì? Đến bây giờ... đó vẫn là một câu đố!

- Ha! Nếu đúng là vậy.... thì tốt rồi! Tôi biết nên điều tra chuyện này thế nào rồi! Tạm biệt!

Cung Thời Niên vừa bước ra cửa thì một giọng nói trầm thấp bỗng cất lên.

- Hãy bảo vệ tốt bạn gái của mình nhé Cung tổng!!

Lời nói này của ông ta là sao? Không lẽ... ông ta vẫn còn âm mưu nào đó liên quan đến Tự Ninh!!?

- Hừ! Không cần ông nhắc!

Rầm!!