Hàn Nhuệ bắt đầu nhăn mặt, anh trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, tạo cho bầu không khí trở nên khó thở.
- Không phải đã thoả thuận đàng hoàng rồi sao? Đã nói là hôm nay sẽ ghi hình, tại sao bây giờ cô ta lại viện cớ là bận không đến! Muốn chơi Vương thị sao? Là diễn viên, minh tinh thì cũng phải giữ uy tún chứ! Cô ta... rốt cuộc là cá thá gì?!
Cậu thanh niên đó có phần run rẩy đáp lời trưởng phòng Hàn.
- Cô ta là cái thá gì hiện tại cũng không còn quan trọng, quan trọng nhất là phải tìm ra người thay thế cho Nhật Ánh bởi đạo diễn đang tức giận đòi bỏ về. Vã lại, thật ra trưởng phòng Hàn à... cho dù anh tức giận cũng không có ít gì đâu, chúng ta cũng đâu thể lôi cô ta đến đây. Hơn nữa, trong hợp đồng không phải đã thoả đáng hết rồi sao? Chúng ta... càng không có cách để trách mắng cô ta!
Có vẻ... đang là lần đầu tiên Hàn Nhuệ bị người khác dạy đời nên có phần bất mãn và tức giận, nhưng rồi, anh lại nhìn sang Tự Ninh.
- Tôi... tôi xin lỗi! Thật ra tôi cũng không nghĩ rằng mọi chuyện sẽ thành ra như này. Lúc cô ta thêm điều khoản vào hợp đồng tôi cũng không ngờ rằng cô ta sẽ dùng nó vào kỳ ghi hình lần này.
Tự Ninh cố gắng giải thích và xin lỗi Hàn Nhuệ. Nhưng anh cũng không còn tâm trạng để trách mắng Tự Ninh nữa rồi, hơn nữa xin lỗi thì có thể cứu vãn được mọi chuyện không? Bây giờ tất cả đã biến thành một mớ hỗn độn rồi còn gì!
- Được rồi! Cậu cứ dùng hết lời lẽ mà níu chân đạo diễn cà đoàn ghi hình trước đi, tôi sẽ nghĩ cách.
Hàn Nhuệ thoát chốc đã trở nên bình tĩnh, bình tĩnh đến mức mặt không chút cảm xúc, rồi anh nâng kính lên và nói với anh thanh niên đó!
- Được, vậy anh hãy nhanh lên đó!
Nhưng anh thanh niên đó vừa đi thì đã bị Hàn Nhuệ gọi lại.
- Khoan đã!
- Có lẽ.. tôi nghĩ tôi đã tìm ra người thích hợp rồi!
Đột nhiên, anh ấy lại nhìn sang cô nàng bên cạnh.
- Cô! Tự Ninh! Cô ấy là người thích hợp, giờ cậu chỉ cần nói với đạo diễn là chờ thêm một chút nữa là được!
Anh thanh niên kia vội vã chạy đi, không suy nghĩ, cũng chẳng đánh giá gì!
- Tôi?! Trưởng phòng Hàn! Anh có nhầm lẫn không vậy? Tôi không được đâu? Tôi làm sao có thể so sánh được mà thay thế một nữ minh tinh đang nổi? Tôi... tôi.. tôi không hề có kinh nghiệm, cũng chưa từng đứng trước ống kính!
Đột nhiên bị gọi tên, Tự Ninh liền trở nên bối rối và hỗn loạn mà huơ tay huơ chân, vẻ mặt đáng thương trông cũng thật hài hước!
- Được rồi! Cô không phải là một người rất cố gắng sao? Đây... là công việc, cô chỉ cần cố gắng hết sức là được. Vã lại... tôi không phải là đang ép buộc cô, mà là.. cho cô một cơ hội để chuộc lỗi của mình. Không lẽ, cô định đứng nhìn buổi ghi hình này bị tan tành?!
Hàn Nhuệ vừa nói vừa nhẹ nhàng xoa đầu để cổ vũ Tự Ninh.
- Vậy.... được, tôi nghe lời anh , tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt nhất có thể.
Vế trước cô còn trả lời bằng giọng miễn cưỡng, vậy mà vế sau đã trở nên hùng hồn, dám làm dám chịu trách nhiệm!
...----------------...
Đi đến phòng trang điểm, Tự Ninh đã bị thợ make-up chê.
- Cô? Tự Ninh sao? Tự Ninh à! Tôi cũng biết cô là dân văn phòng đó, nhưng cô có phải là phụ nữ không vậy? Cô không biết chăm sóc cho nhan sắc của mình gì cả! Da khô như này... cũng may là da cô đã đẹp sẵn, không có mụn, nếu không còn cỡ nào nữa chứ?
Thợ make-up chê bai Tự Ninh bằng một giọng thậm tệ nhất. Khiến Tự Ninh là một người có sự chịu đựng tốt cũng không gượng cười lên nổi mà cúi đầu thở dài.
Nhưng Hàn Nhuệ thì khác, anh đứng kế bên nghe đến nỗi có cảm giác bực mình, khó chịu!
- Bớt bớt đi, cô là thợ trang điểm hay là thợ chuyên chê bai người khác vậy. Cô có biết thời gian bây giờ gấp gáp thế nào không? Vã lại, xấu sao? Ha! Cô cũng thử làm việc liều mạng như cô ấy thử xem, có biến thành như này không??!
Đã bị chê bai rồi mà còn nghe những lời của Hàn Nhuệ Tự Ninh càng thấu xấu hổ và gượng gạo hơn, cô vội vàng kéo kéo áo của Hàn Nhuệ, ý muốn anh đừng nói nữa. Vậy mà... anh ấy cũng nghe theo đó chứ?
- Trưởng phòng Hàn! Tôi nói gì sai sao? Anh làm gì căng vậy? Ai không biết còn tưởng anh là bạn gái cô ấy đấy!
Bạn gái??!
- Khụ! Khụ! Cô đừng nói bậy!!
Không hiểu sao... lòng Hàn Nhuệ anh lúc này có hơi... bối rối... giống.. giống như thiếu nữ vậy. Cảm giác rộn nhịp nơi lòng ngực thật là khó chịu.