Ngỡ Cô Giáo Hóa Ra Là "Vợ" À!

Chương 56: _ không thể cưỡng chế




Hôm nay sáng cuối tuần đẹp trời, chủ tịch Dương lại đang ngồi bên cửa sổ sưởi ấm, lại còn thong thả cắt móng tay. Trong khi bà xã mình đang tắm táp buổi sáng.

Yên Đan ra tới từ lúc nào giật cái kềm trên tay Tử Đằng, rồi tiện thể ngồi lên đùi người ta.  Cầm tay Tử Đằng bảo

" Bình thường vẫn là chị làm cho mà,  sao hôm nay lại tự mình... Chẳng lẽ lại không còn thương người ta nữa"

Vì thói thường nàng vẫn hay làm chuyện này cho Tử Đằng.

Tử Đằng chống tay ngắm bà xã, mới tắm ra. Còn mặc nguyên bộ áo choàng tắm, cả thân người mềm mại, hồng hào còn đẫm hơi nước. Lại động lòng, chịu không được mà ôn nhu ôm eo vợ,  rồi hôn thật nhiều trên má.

" Hư, người ta đang cắt móng tay mà... Buông ra mới làm được... "

Vợ nhỏ thật biết cách ác mà, câu dẫn người ta cho đã rồi cố tình vờ như không biết gì. Nhẫn nại ngồi chờ nàng cắt nốt móng tay cuối cùng,  Tử Đằng liền chạm tay vào nơi êm ái, đẫy đà nhất của nàng.

" Mềm mại thích quá... Em thích chị lúc mới tắm xong thế này... Thơm quá" ngửi ngửi.

" Ư... Người ta muốn nói chuyện nghiêm túc nè... Bỏ tay ra " Yên Đan nhăn nhó, vì nàng thật khó chịu mỗi khi Tử Đằng giở thói lưu manh.

Tử Đằng đành ngậm ngùi rút tay ra,  nhưng trông thèm thuồng lắm.

" Vợ nhỏ có gì nói đi... Em nghe "

" Về chuyện có em bé đó... "

" Thì sao? " Tử Đăng hờ hững,  chỉ chă chăm vào cơ thể nàng,  tay đã đưa xuống ngoài áo tắm bên dưới nàng " không mặc áo ngực,  chắc hẳn cũng không mặc quần lót phải không? "

" Ui... " Tử Đằng lại bị Yên Đánh vào tay " người ta đang nói chuyện nghiêm túc đó... "

" Ừ sao? "

" Hôm qua, ba mẹ hối chuyện chúng ta có em bé đúng không? Em tính sao? "

Tử Đằng gật đầu " nhưng không thích đâu, ai mà chăm con nít được. Với lại nhỡ có con chị thuơng con hơn thuơng em rồi sao, không được,  tuyệt đối là không được... " Tử Đằng quyết liệt phản đối.

" Ư... Không có đâu, thuơng mà người ta thuơng chồng nhất trên đời... Nhưng cũng muốn có con đó" Yên Đa choàng cổ Tử Đằng,  năn nỉ

Tử Đằng vẫn lắc đầu nguầy nguậy

" Em không thương vợ em sao? Người ta muốn sinh con cho em, muốn nó giống em mới chịu" nàng nũng nịu, Tử Đằng nghe những lời đó mà lấy làm cảm động,  thêm phần yêu vợ nhỏ nhiều hơn.

" Muốn tới vậy hả? Vậy muốn sinh con sao đây? " Tử Đăng cuối cùng cũng chịu thua

" Nhưng nhờ người mang thai hộ đi"

" Không, người ta muốn tự sinh,  tại sao phải nhờ người mang thai hộ"  Yên Đan phản đối

" Không được,  mang thai vất vả lắm,  sẽ mệt lắm, chưa kể lúc sinh đau đớn ai chịu được. "

" Chụt... Cảm ơn chồng đã lo lắng cho vợ nhiều như vậy, nhưng đó là việc bình thường,  và phải làm của tất cả phụ nữ mà.  Người ta muốn sinh con cho em lâu lắm rồi... Đi mà, đi mà.. "

Tử Đằng vẫn còn đắng đo,

" Đi mà, đau cũng chịu được... Nhưng nói rồi đó... Lúc mang thai có xấu đi hông được chê người ta,  chỉ sợ bị chê xấu sau khi sinh con thôi" Yên Đan tựa đầu vào vai Tử Đằng thỏ thẻ.

" Ngốc ạ, dù chị có kiểu gì đây cũng yêu, đừng có mà nói linh tinh. Em chỉ sợ vợ vất vả thôi...

Yên Đan dụi dụi hõm cổ Tử Đằng cắn cắn nhẹ,  lại kích thích sự háo sắc của người ta rồi.

Tử Đằng liền đưa tay vào trong áo tắm,  nhẹ nhàng mơn trớn đùi nàng... Rồi tiến tới cửa động, vì nàng khép chân nên mới dịu dàng bảo

" Vợ hợp tác với chồng tí đi... "

Tha cho vợ đi, cả đêm qua chẳng phải đã nhiều lần như vậy rồi.

" Tha là tha làm sao, ai bảo tự mình hấp dẫn chồng rồi bỏ bơ vơ vậy ai chịu đươc... " Vừa nói, ngón tay Tử Đằng liền thâm nhập vào bên trong nàng,  không ngần ngừ.

" A... " Yên Đan chỉ biết kêu lên tiếng trong bất lực, vì sự thâm nhập bất ngờ này, cảm giác thật khó tả...

" Em,  vào phòng đi mà... " nàng nài nỉ

" Không, em muốn nơi đây~ ngay giây phút này" Tử Đằng quả quyết

" nhưng nhỡ, cô Sương thấy thì sao? "

" Cô Sương,... Cô Sương ơi... " Tử Đằng gọi cô giúp việc

Yên Đan dợm bước xuống khỏi đùi Tử Đằng,  liền bị cánh tay của Tử Đằng ghì lại.

Cô giúp việc chạy lên,  trông thấy hình ảnh tình tứ của hai vợ chồng liền cười ý nhị. Còn Yên Đan khỏi nói xấu hổ hết nấc.

" Cô chủ bảo gì tôi ạ? "

" dạ, cô cứ làm việc ở đâu đó nhé,  đừng lên đây trong hai tiếng nữa " Tử Đằng nháy mắt với cô Sương.

Cô Sương hiểu ý liền bảo " Dạ,  cô chủ yên tâm. Dạ vậy tôi xin đi làm cơm trưa, chúc hai vợ chồng cô chủ vui vẻ"
Nói rồi liền trở xuống, làm việc chả mình.

" Em làm gì vậy,  sao lại bảo thế trông cô ấy cười kìa, trời ơi xấu hổ chết mất làm sao đây~" Yên Đan vẻ mặt đau khổ hết sức,  quả thật trên giường nàng cũng quá quen với chiêu trò của Tử Đằng,  nhưng chỉ hai người thôi. Thế này cứ như bảo " chúng tôi đang làm tình, xin đừng quấy rầy" làm sao phận nữ nhi như nàng lại không xấu hổ cho được.

" Thôi,  ngoan nào bảo bối của em...chúng ta là vợ chồng đó, hợp pháp đàng hoàng mà. Việc em âu yếm chị có gì sai..." nói rồi Tử Đằng đặt nụ hôn bất ngờ lên môi nàng, Yên Đan liền sau đó cũng xuôi theo Tử Đằng.

" Chẳng phải chị muốn có con sao, trước tiên phải vận động chứ... " Những ngón tay nhẹ nhàng trườn vào bên trong áo, tha hồ mà thao túng cặp bưởi của nàng.

Tử Đằng không thuơng tiếc mà bóp, " nhào nặn" thì phải hơn. Cứ đè đầu ti của nàng mà day day, còn môi cô thì không ngừng chiếm đóng môi lưỡi nàng. Tất cả hòa quyện lại khiến Yên Đan rơi vào cơn chấn động,  khó tả cũng như không cưỡng lại được.

Lại cho tay còn lại xuống bên dưới nàng, chạm đúng vào nơi tư mật.
Ướt đẫm và trơn trượt,  cảm giác phấn khích tràn ngập châu thân, Tử Đằng luôn thích nàng chính là ra nhiều nước như vậy.

Liền đứng dậy, ôm theo nàng rồi đặt nàng xuống lại ghế. Đưa tay tháo dây áo tắm ra, nàng quả thật không mặc đồ lót. Cả thân thể mỹ miều phơi bày trước mặt, đã không biết nhìn tuyệt tác này bao nhiêu lần rồi,  mà sao mỗi lần nhìn lại, lại càng như say mê hơn. Chịu không được mà thốt lên

" Vợ yêu của em,  chị tuyệt quá... Làm sao em cưỡng lại được đây~"

Còn mình, không ngại ngần mà quỳ xuống trước cửa thiên đàng. Hai tay cầm cổ chân nàng đặt hẳn lên ghế, rồi dạng ra hai bên để tiện bề làm việc.

" tiểu Đằng... Khó coi quá...như thế này... " Yên Đan không quen với tư thế phải nói là quá ư gợi dục,  có phần là "dâm đãng" như thế này, nên cứ khép hai đùi lại.

Tử Đằng ôn nhu mà tách hai đùi nàng ra " chỉ hư hỏng với em thôi, mình em thôi... Không hề khó coi, rất đẹp mà... " nói xong  liền kề môi hôn bên dưới nàng.

Ngay khi chiếc lưỡi mềm mại của Tử Đằng quét dọc nhị hoa tình ái,  Yên Đan như nhảy nhổm. Nàng run rẩy,  nước nhờn lại được thế ra mỗi lúc nhiều hơn.

Tử Đằng liên tục vừa hôn bên dưới,  tay lại xoa nắn bên trên. Một lúc sau nàng mỏi và vì hứng tình, mà hai chân đã tự lúc nào gác lên vai Tử Đằng. 

" Tiểu Đằng.. Ư..ưư...vợ khó chịu..." Nàng rên rĩ một cách thật khó khăn, thấy nàng thở gấp hơn. Tử Đằng liền đưa lưỡi mình ra vào bên trong nàng nhanh hơn và sâu hơn.

Chiếc lưỡi mềm mại chạm vào nơi nhạy cảm như thế,  làm sao nàng chống cự nổi. Yên Đan đã không kiềm chế được, bản thân lúc nào không biết tự mình nâng hông lên cao hơn. Theo mỗi lần ra vào của cái lưỡi, tay lại ấn đầu Tử Đằng vào nơi đó của mình. Như muốn được sâu hơn và thõa mãn hơn.

Nàng cũng biết mình thật xấu hổ khi làm thế, nhưng nàng không cưỡng lại được, nên đành để mặc ái tình đưa lối.

Tử Đằng cũng biết nàng sắp tới, cô bé nhạy cảm của nàng co bóp, cái lưỡi không cảm nhận quá rõ nhưng cũng biết nàng sắp đạt cao triều.

Quả thật liền sau đó,  Yên Đan không chịu được kích thích mới mẻ mà quen thuộc. Mà rên thật lớn rồi lên đỉnh và bủn rủn thân người như bao lần trước.

" Kích thích không? " Tử Đằng kề sát mặt Yên Đan hỏi trìu mến, nàng thì thở dốc, vẫn đưa tay ôm cổ chồng gật đầu tán đồng, mặc khác lại nhỏ nhẻ bảo

" ... Nhưng mà,  bên dưới nó làm sao ấy,  nó cứ giật giật khó chịu kiểu gì đó... "

Nghe xong câu đó Tử Đằng chỉ biết phá lên cười khoái chí,  còn cô vợ cũng biết xấu hổ không biết giấu mặt đi đâu, mà kề vai cắn Tử Đằng phát rõ yêu, chứ ko đau.

" Ha ha, biết mà... Muốn biết tại sao không? " Tử Đằng lại đánh đố nàng với vẻ mặt gian tà hết sức.

Yên Đan thật thà " không biết,  tại sao nói đi... "

" Vợ yêu ngốc quá... Là vì chưa lên đỉnh hết chứ sao... Thế nên ngoan ngoãn nghe lời chồng,  chuẩn bị mà "sướng " nữa nhé! "



Chap sau sẽ có H nặng nhé!!!

Rồi có con là vừa hai anh chị!!!