Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 105: Đấu Huyết Sa Thần



Hồng Ngư lúc này đang trúng phải quỷ thuật của Hắc Ngư Quỷ Mẫu, trở thành người mất hồn, chỉ nghe theo sự điều khiển của bà ta. Nàng từ từ bước ra giữa đám đông, đi theo sau là Hắc Ngư Quỷ Mẫu và Đông Hải Sa Vương. Đoạn lướt ngang Tiên Ngư Hoàng Đế, bọn họ chợt dừng lại.

Trái tim Tiên Ngư Hoàng Đế đập mạnh một nhịp, nhìn vào Hồng Ngư y chợt có cảm giác huyết mạch tương liên.

• Đông Doãn, ngươi có biết nàng là ai không.

Đông Hải Sa Vương nhìn Tiên Ngư Hoàng Đế rồi hỏi.

• Là ai....

Tiên Ngư Hoàng Đế không tài nào thấu hiểu bụng dạ của Đông Hải Sa Vương, buột miệng đáp.

• Nàng chính là đứa con gái vốn bị ngươi vứt bỏ đó.....

Đông Hải Sa Vương trả lời Tiên Ngư Hoàng Đế, giọng điệu châm chọc, dường như đang khinh thường y. Chuyện là Tiên Ngư Hoàng Đế khi còn trẻ rất ham mê nữ sắc, kết nạp không ít phi tầng, nhi tử rất nhiều. Tuy nhiên hoàng hậu của y lại là kẻ thù dai, ghen tuông. Lại ra tay rất độc ác, hại chết không ít người, trong đó có mẫu thân của Hồng Ngư. Nàng may mắn được nữ hầu thiếp thân của mẫu thân mình cứu ra, người kia vốn là một giao nhân, sau khi trốn đi liền lánh nạn tại gia tộc từ đó bặt vô âm tín. Y vốn biết được tất cả nhưng lại mắt nhắm mắt mở cho qua. Y có rất nhiều nhi nữ, tử tôn, mất đi một đứa cũng không nặng lòng lắm. Nhiều năm rồi vẫn không hề cho người đi tìm. Hiện tại tất cả con cái của y đều yểu mệnh chết sạch, mặc dù y có đau lòng nhưng lại vui vẻ khi mục đích của Đông Hải Sa Vương thất bại. Chỉ là chẳng ngờ đứa con năm xưa lại xuất hiện đúng lúc này, chẳng khác nào hoàn thành mưu đồ của Đông Hải Sa Vương. Chuyện này khiến Tiên Ngư Hoàng tức giận suýt ói máu. Ánh mắt như lửa nhìn vào ba người đang bước đến gần Huyết Sa Thần Tôn.

Tay Hồng Ngư đang cầm một thanh kích dài nửa trượng, trên đỉnh có gắn ba gai nhọn hình mũi tên. Chính là bảo vật của tiên ngư tộc Tam Xoa Kích.  Tam Xoa Kích có lai lịch rất lớn, là bảo vật được Đại Kình Tiên " Kình Tôn" luyện ra từ đông hai, ẩn chứa toàn bộ hải khí của nơi này. Huyết Sa Thần Tôn bị Đại Kình Tiên phong ấn trong Long Hỏa Đàm, là chỗ tập trung hải khí của đông hải, đem toàn bộ đông hải trấn áp nó, khiến nó không thể thoát ra.

Bởi vì Tam Xoa Kích là vật của Đại Kình Tiên nên muốn sử dụng được chỉ có hậu duệ của nó mới làm được. Hồng Ngư mang trong người huyết mạch của tiên ngư nhất tộc, là con của Tiên Ngư Hoàng Đế, nên nàng hoàn toàn có thể khu dụng được Tam Xoa Kích. Dưới sự khống chế của Hắc Ngư Quỷ Mẫu, nàng dần dần tiến đến chỗ Huyết Sa Thần Tôn. Huyết Sa Thần Tôn tuy hơi thở phì phò, nhìn Hồng Ngư với cặp mắt hung ác. Tuy nhiên nó không hề tấn công nàng, dường như nó biết được Hồng Ngư chính là chìa khóa phá giải gông cùm trên người nó.

Những sợi xích quấn chặt lấy Huyết Sa Thần Tôn là cho hải khí hóa thành, dường như cảm nhận được khí tức quen thuộc, toàn bộ đều rung lên leng keng. Hồng Ngư chầm chậm nâng Tam Xoa Kích, mũi kích chĩa vào ổ khóa khổng lồ trên lưng Huyết Sa Thần Tôn. Chỉ nghe " rắc " một tiếng, giống như có thứ gì đó vừa mở ra. Toàn bộ dây xích trói buộc Huyết Sa Thần Tôn phút chốc tan biến, hòa nhập vào Long Hỏa Đàm.

Huyết Sa Thần Tôn được giải thoát khỏi gông xiềng vạn năm, tức khắc nó rùng mình một cái, sau đó ngửa đầu lên trời mà rống lên. Âm thanh dường như được tích lũy trong thời gian rất dài, vừa phát ra liền kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu. Tất cả những sinh linh trong phạm vi trăm dặm vừa nghe qua liền điên đảo thần hồn, ruột gan thít chặt, cơ hồ muốn nghẹt thở. Đặc biệt là những người bên trong Long Hỏa Đàm, dưới sung lực của âm thanh đều nghiên ngả như cây trước bão. Có kẻ không chịu nổi còn ói cả máu tươi.

Đông Hải Sa Vương cước bộ chao đảo, bộ dạng cũng chẳng sung sướng gì. Tuy nhiên thần thái lại vô cùng phấn khích, há mồm cười ha hả, vô cùng thỏa mãn. Hắn hiện tại có thể nhìn thấy được tương lai huy hoàng phía trước, con đường để hắn xưng đế đã được trải rộng, bằng phẳng. Từ nay sẽ không có ai có thể ngăn cản hắn.

• Huyết Sa Thần Tôn, đây chính là những hậu duệ của Đại Kình Tiên, hôm nay tử tôn liền đem chúng dâng lên cho ngài. Trước tiên hãy thưởng thức món khai vị là nữ nhi của Tiên Ngư Hoàng Đế nhất tộc đi.

Đông Hải Sa Vương trước mặt Huyết Sa Thần Tôn cung kính, tự xưng là tử tôn. Nhận mình là hậu duệ của nó. Giống như thầy mo tế trời đem Hồng Ngư dâng lên làm cống phẩm.

Huyết Sa Thần Tôn đối với Đại Kình Tiên vô cùng thống hận, hậu Của kẻ thù đang ở trước mặt nó làm sao có thể bỏ qua. Lập tức giận dữ há mồm hướng Hồng Ngư mà cắn. Hồng Ngư bấy giờ không còn nhận thức, không thể phản kháng, chỉ trơ mắt ra nhìn mình bị cắn nuốt.

Thời điểm nghìn cân treo sợi tóc ấy bất chợt phía thành động Long Hỏa Đàm vang lên một tiếng uỳnh lớn, chỉ thấy bụi đất bay tung tóe, một cây kim côn xoay tròn bay vào, vừa vặn đập ngay vào mõm Huyết Sa Thần Tôn, trấn nó văng đi, cũng gã mất mấy cái răng. Thân thể nặng nề của nó nện mạnh lên vách đá khiến Long Hỏa Đàm rung lắc dữ dội.

Biến cố bất ngờ khiến mấy người Đông Hải Sa Vương khinh hốt. Tuy nhiên hắn vốn là kẻ đảm lược, gặp nguy không túng. Lập tức bắt lấy Hồng Ngư lùi lại, chạy khỏi Long Hỏa Đàm. Đám thuộc hạ của hắn cũng nhao nhao theo sau.

Huyết Sa Thần Tôn thình lình ăn thiệt thòi, tức thì bạo nộ. Ở dưới Long Hỏa Đàm gào thét, phá đá bay thẳng lên, đáy biển bị nó đục ra một lỗ lớn. Long hỏa bên dưới dộc thẳng lên mặt biển tạo ra một cột lửa xanh biếc, nước biển bị đun sôi sùng sục.

Đông Hải Sa Vương kéo Hồng Ngư chạy ra khỏi phạm vi hỏa diễm, thuộc hạ bốn bên vây lấy gã vào trong. Tất cả đều trong trạng thái giương cung bạt kiếm, sẵn sàng đối địch.

Đông Hải Sa Vương tuy không biết đối thủ là ai, nhưng có thể đánh bay Huyết Sa Thần Tôn thì không thể là kẻ yếu. Hắn là kẻ ra vào chiến trưkhô, hiểu rõ sinh tử, không thể không cảnh giác.

Quả nhiên không lâu sau đám thuộc bên cánh phải của hắn xuất hiện biến động. Bọn chúng đột nhiên bị hất tung lên, từng tên một như hòn đất, viên đá bay tứ tung. Đông Hải Sa Vương lập tức kéo lên phòng bị, chỉ là tốc độ của kẻ đến vượt ngoài dự đoán của hắn, chớp mắt đã đến. Hắn không kịp chống đỡ đã bị một đấm vào bả vai, hộc máu văng vào đám thuộc hạ, đẩy ngã chục tên sóng soài.

• Hồng Ngư, muội không sao chứ.

Hải sau khi đánh bay Đông Hải Sa Vương liền tức tốc bước đến cạnh Hồng Ngư, xem xét tình trạng của nàng. Tuy nhiên Hồng Ngư vẻ mặt cứ đơ đơ, chẳng mảy may đáp lại hắn.

• Hồng Ngư muội làm sao vậy.

Hải trông thấy bộ dạng của Hồng Ngư lập tức lo lắng, liền hỏi gặng. Thế nhưng Hồng Ngư nào có trả lời hắn. Nhất thời hắn không biết làm sao.

• Hống....

Huyết Sa Thần Tôn sau khi vọt ra khỏi Long Hỏa Đàm thì đảo một vòng lớn. Cuối cùng nó cũng xác định được kẻ đã tấn công mình, liền đạp nước lao thẳng về phía Hải.

Hai đang đứng cạnh Hồng Ngư, Huyết Sa Thần Tôn lại lao đến cực nhanh, hắn không thể tránh né, chỉ kịp đem nàng đẩy ra khỏi đó. Còn bản thân thì bị Huyết Sa Thần Tôn nuốt vào miệng. Bên cạnh hắn có rất nhiều thuộc hạ của Đông Hải Sa Vương, bọn chúng nếu không phải bị nuốt chửng thì cũng bị đập bẹp, chết thảm cả.

Huyết Sa Thần Tôn là vương thú bán thần. Sức mạnh cực kỳ khủng bố. Hải nằm trong miệng nói cảm giác như vạn nhạc đè lên người, muốn nghiền nát hắn thành tương thịt. Trong lúc nguy cấp hắn liền bạo phát tà khí, từ trong miệng Huyết Sa Thần Tôn bạo phát chui ra.

Huyết Sa Thần Tôn không ngờ Hải có thể từ trong miệng mình chui ra thì tức giận đùng đùng, lập tức quay người, vung quyền đập tới. Hải mới thoát ra đâu kịp phản ứng, liền đó bị trúng trực diện, thân thể như đạn bắn bay vèo vèo, trượt thẳng trên đáy biển, khoét ra một đường rãnh sâu hoắm, cứ không ngừng lao về phía trước. Huyết Sa Thần Tôn thắng thế không buông tha, thấy Hải bay đi liền xé biển đuổi theo.

Hải tuy bị lực đạo đẩy đi nhưng không hề bấn loạn, sau khi lấy được khí thế liền lộn người một cái, xoay chân xuống đất đạp nát đại địa ngừng cơ thể đang trên đà lao đi. Nước biển bị lực lượng ép thành xoáy nước cuồn cuộn.

Huyết Sa Thần Tôn không hổ là bán thần vương thú, mới đó đã đến sát. Giống như một vị ma thần khổng lồ ập tới. Phủ quyền tựa vẫn thạch đánh nước biển vỡ thành vô số bọt biển. Đối mặt với sức mạnh như thương thiên, Hải lùi lại nữa bước. Tà khí trong người như nước lũ tràn lan đại hải. Huyễn hóa thành một con đại hầu, cùng với Huyết Sa Thần Tôn đối quyền. Hai con đại thú so lực nhất thời làm biển sâu bùng nổ, dư chấn từ đáy biển thổi quét lên tận mặt nước, bốc lên một cột sóng cao mười trượng.

Hải đứng giữa trung tâm chấn động, bị sung lực mạnh mẽ chèn ép. Dù có nhục thân thành thánh cũng không khỏi cảm giác lòng ngực đau nhức, cổ họng ngòn ngọt. Hắn không có khoảng trống để xem xét tình trạng của mình. Ý niệm khẽ động. Kim Cô Bổng vốn nằm yên trong Long Hỏa Đàm lập tức rung lên, thoắt một cái liền lao với tốc độ ánh sáng về phía Huyết Sa Thần Tôn. Huyết Sa Thần Tôn phản ứng cực ngạnh, nó đã được nếm sự lợi hại của Kim Cô Bổng nên không dám sơ xuất. Liền hất tà khí đại hầu đi, sau đó xoay người đánh bay Kim Cô Bổng. Hải tận dụng thời cơ liền lùi lại phía sau, tránh thoát khỏi Huyết Sa Thần. Vốn tưởng sẽ lấy lại tình thế, chẳng ngờ vừa lùi được một thoáng liền bị một con cá mập khổng lồ há mõm nuốt vào. Nói là cá mập tuy nhiên thực tế đó là một đàn cá mập hàng ngàn con, được điều khiển bởi Đông Hải Sa Vương, tất cả tập trung thành một con cá mập to hơn trăm trượng. Hải lọt vào trong miệng nó liền bị vô số đầu cá mập cắn xé, tuy không thể làm hắn tổn thương nhưng vướng tay vướng chân rất nhiều.

Đến lúc này tất cả huyết hỏa trong người hắn đều bị chọc nổi lên. Hắn lập tức ngửa đầu hú dài, toàn thân toát ra khí thế khinh địa đáo hải. Kim Cô Bổng cảm ứng được tâm trạng của chủ nhân cũng lồng lộn reo lên, vù vù bay đến chỗ đàn cá mập. Chỉ thấy ùng một cái, đầu cá mập do hàng trăm con tụ tập bị đập tan tác. Hải thò tay chộp lấy thân côn, người và côn lập tức Kết hợp, sừng sững như pho tượng thần linh.

Trường côn trên tay Hải liền như hổ mọc thêm cánh. Một khúc vũ côn càn khôn đáo khí, toàn bộ đông hải cũng theo đó mà dậy sóng. Huyết Sa Thần Tôn vừa xông đến hắn liền huơ côn đập tới, với sức lực của nó, ăn một côn cũng cảm giác chấn động. Tuy nhiên cũng chỉ là chấn động mà thôi, không đủ để nó e sợ, vẫn tiếp tục tấn công không ngừng. Bên kia Đông Hải Sa Vương cũng đã tập trung lại đàn cá mập, tả hữu vây công Hải. Dần dần ép Hải lùi về phía Long Hỏa Đàm.

.........

Tại chỗ vừa rồi, Hồng Ngư sau khi bị Hải hất đi liền rơi xuống một mõm đá, tiếp đó liền tần ngần không rời khỏi nửa bước. Dùng cặp mắt vô hồn quan sát toàn trường.

Bất ngờ sau lưng Hồng Ngư xuất hiện một bóng người, trong lúc người đó di chuyển có thể thấy ánh kiếm lóe lên sắc bén. Thì ra Tiên Ngư Hoàng Đế vẫn chưa chết, tuy bộ dạng nhếch nhác nhưng vẫn còn rất linh hoạt. Hắn đang muốn giết nàng. Nàng hiện tại không có khả năng phòng thủ, nếu bị hắn tiếp cận làm sao có thể thoát khỏi cái chết. Hải đang ở khá xa, lại bị hai kẻ Huyết Sa Thần Tôn và Đông Hải Sa Vương vây chặt không kẻ hở. Mắt nhìn Hồng Ngư sắp bị cha mình giết nhãn cầu gần như hóa lửa. Tâm trí bấn loạn mất đi sự tập trung, lập tức bị đánh phủ đầu, chật vật chống đỡ. Tình huống tiến thoái lưỡng nan, nguy cơ tột cùng.

• Súc sinh chết đi....

Tiên Ngư Hoàng Đế lúc này đã hóa điên, chỉ muốn giết chết Hồng Ngư vì nàng đã giúp Đông Hải Sa Vương thả ra Huyết Sa Thần Tôn. Lưỡi kiếm trên tay y nhằm thẳng vào trái tim nàng mà đâm. Càng lao đến gần sát khí càng đậm, gần như hóa thành thực chất. Vẻ mặt Tiên Ngư Hoàng Đế cực kỳ dữ tợn, không hề giống như phụ thân nhìn nhi nữ mà như nhìn kẻ thù không đội trời chung. Ánh kiếm lóe lên, máu tươi phun ra. Đôi mắt Tiên Ngư Hoàng Đế trợn trừng, đến cuối cùng y cũng không biết mình chết như thê nào.