Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 141: Bạo Hành



Trong mây mờ che khuất, hình bóng Tiên Đế dần dần lộ ra. Bộ dạng y vẫn như cũ, lãnh ngạo như vậy. Y nhìn về phía Hải, trong mắt lóe lên một tia ngạc nhiên rồi biến mất.

• Không ngờ ngươi vẫn còn dám quay lại....

Y nói với hắn bằng giọng điệu xem nhẹ.

• Không những quay lại, hôm nay ta sẽ đả bại ngươi.

Hải giương côn về phía y, khí phách đáp.

• Cuồng ngôn...

Tiên Đế nghe vậy liền khinh thường.

• Có cuồng không ngươi sẽ sớm biết thôi... Tiếp chiêu....

Hải không muốn nói nhiều, vài câu liền động thủ. Trường côn uốn cong quất tới.

• Hừ....

Tiên Đế hừ lạnh, không e ngại chút nào. Lực lượng Tiên Giới lập tức tụ lại thành một thủ chưởng ảo ảnh, trực tiếp ngăn trở công kích từ Hải. Hai chiêu thức đụng nhau phát ra tiếng vang điếc tai. Lần đầu giao thủ dường như ngang tài ngang sức.

... Bang, bang, bang...

Âm thanh va chạm liên tục vang lên. Hải sử dụng loạn vũ côn, không ngừng đánh lên Tiên Đế. Y tuy chậm nhưng không loạn, từng động tác uyển chuyển đón đỡ nhịp nhàng. Dù hắn có công kích nhìu cách mấy cũng không thể đụng vào góc áo của y. Ngược lại còn bị y mấy lần hoàn thủ, ăn mấy chưởng lên người. Áo giáp tùy thân bị sức mạnh cực lớn làm cho móp méo. Tuy nhiên thân thể hắn vậy mà vẫn trơ trơ, không hề mảy may bị thương. Hắn gần như không quan tâm đến, cứ điên cuồng dồn dập tấn công. Bất chấp tất cả để đánh được Tiên Đế.

Tiên Đế nhíu mày thật sâu, trong lòng cực kỳ khó hiểu tại sao Hải lại không bị áp chế. Bên dưới Tiên Giới chèn ép mà vẫn sinh long hoạt hổ, nhanh nhạy vô cùng. Không giống với những gì y biết, nhất thời y rất là bực mình. Y làm sao biết được Hải vốn dĩ không phải là người ở thế giới này. Với năng lực của hắn hoàn toàn có thể gạt bỏ áp chế, trở thành tồn tại ngang hàng với Tiên Đế. Hơn nữa thân thể của hắn hiện tại chính là nhục thân thành thánh hàng thật giá thật. Tấn công bình thường không hề tổn thương được hắn. Vì vậy hắn mới mặc kệ những chiêu thức của Tiên Giới đánh lên người, điên cuồng đè y xuống mà đập không thương tiếc. Đường đường là một Tiên Đế, bình thường chỉ có y áp đảo người, bây giờ lại bị người lấn lướt làm sao có thể chịu được. Y lập tức sử dụng toàn lực. Trên bầu trời xuất hiện một hư ảnh cự nhân với một nửa thân hình che giấu trong mây, chỉ lộ ra phần đầu, ngực và hai cánh tay.

• Chết đi.....

Tiên Đế lạnh lùng quát, bàn tay dùng lực đè xuống. Cự nhân cũng theo đó ấn cánh tay khổng lồ xuống.

• Hống.....

Hải ngửa đầu hú dài. Tà khí quấn quanh người cuồn cuộn như gió bão. Trong sát na kết hợp với hắn tạo thành một con đại hầu to lớn. Nó nhìn vào cự nhân trên bầu trời bằng ánh mắt giận dữ, khi bàn tay sắp đè xuống liền nhanh chóng lách người tránh né. Chỉ thấy chỗ nó vừa đứng bị đại lực đánh cho sụp đổ, đất bằng phút chốc hóa thành thung lũng.

Đại hầu lợi dụng thời cơ nhảy tót lên mu bàn tay của cự nhân. Theo cánh tay trèo thẳng lên trên. Nhìn từ xa, nó so với cự nhân rất là nhỏ bé, tuy nhiên động tác lại vô cùng lanh lẹ, thoăn thoắt như chạy trên đất bằng.

Cự nhân bị đeo bám liền tỏ ra tức giận, vung tay trái như chuẩn bị đập ruồi muỗi, vỗ mạnh về phía đại hầu. Thế nhưng đại hầu đâu dễ bị đánh như vậy, nó lập tức lộn người trốn tránh, lợi dụng cánh tay để phòng hộ, tiếp tục chạy về hướng cái đầu.

• Grao.....

Cự nhân lúc này đã bắt đầu phẫn nộ, há miệng nhả bão tố cuồn cuộn. Tất cả thổi ầm ầm vào đại hầu. Lực lượng ấy kinh thiên động địa, đại hầu suýt nữa bị hất bay. Cũng may phút cuối nó vẫn còn bám trụ được, dùng sức mạnh phi thường chống chịu cuồng phong oanh tạc. Dường như không chịu khuất phục dễ dàng, nó ngửa đầu gầm rú. Kim Cô Bổng một lần nữa hiển hiện. Đại hầu chộp lấy trường côn, đặt trước mặt mà liên tục xoay tròn. Biến nó thành cánh quạt gạt tan gió bão. Cứ như vậy đại hầu điên cuồng xông về phía trước. Bất chấp tất cả chạy về phía cái đầu của cự nhân. Lần này thì cự nhân cũng không thể ngăn cản. Trừng mắt nhìn đại hầu lao đến gần. Tay cầm chặt trường côn, mạnh mẽ xuyên qua mi tâm của mình.

• Aaaaaa....

Cự nhân đau đớn hét lên, âm thanh to lớn đến nỗi thiên địa biến sắc, trên trán gã xuất hiện một cái lỗ lớn. Thân thể khổng lồ quơ quào trên bầu trời giây lát rồi tan biến. Từ bên trong đầu cự nhân, đại hầu cũng lao ra, nó sau đó phóng thẳng đến chỗ Tiên Đế. Tà khí tiêu biến, Hải lại xuất hiện lần nữa, từ trên cao đánh xuống.

• Suất....

Tiên Đế vừa bị chấn động sau khi cự nhân bị diệt. Vốn lòng ngực đang đau nhói vẫn kiên cường đối kháng Hải. Y quạt tay một cái, lập tức không gian xuất hiện năng lượng thần bí bao trùm lấy y và hắn vào trong. Hắn chỉ kịp cảm nhận bản thân xuyên qua một màng vô thực chất, khi xác định lại thì đã ở trong một thế giới khác rồi.

Hải nhìn quanh, thấy nơi này chẳng tồn tại gì cả, chỉ là một mảnh mờ ảo bị bao trùm bởi ngũ sắc vân vụ. Không thấy bóng dáng Tiên Đế ở đâu, tuy nhiên hắn vẫn mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của y.

• Ngươi đã lọt vào Lĩnh Vực Chi Giới của ta, ở đây ngươi đừng hòng phản kháng, cũng đừng mơ thoát ra. Hãy vĩnh viễn ở lại đây để chịu đựng nỗi dày vò đi.

Bốn bề văng vẳng giọng nói của Tiên Đế, lời nói cực kỳ kiêu căng, bá đạo.

• Thử xem.

Hải khiêu khích nói, đầu ngó nghiêng, cố gắng truy tung vị trí của Tiên Đế. Hắn vừa định chuyển động thì đột nhiên trong hư không xuất hiện vô số cánh tay vô thực thò tay trói buộc hắn, muốn trấn áp hắn.

• Muốn bắt ta sao, nằm mơ.

Hải lạnh giọng quát, sức mạnh bùng nổ, xé toạc những cánh tay kia. Thế nhưng vừa định trốn đi lại có vô số những cánh tay khác chui ra, dường như những cánh tay này vô cùng vô tận, không cách nào diệt hết.

• Khaaaaaa.....

Hải giận dữ kêu lên, hắn gần như sử dụng toàn lực vùng vẫy thế nhưng giống như trâu mắc vũng lầy, dù cố gắng cách mấy cũng không thể thoát ly.

• Vùng vẫy vô ích, Vạn Thủ Lao Lung chưa từng có ai thoát được.....

Âm thanh của Tiên Đế lại vang lên, y chắc chắn đã nấp ở đâu đó quan sát tất cả. Nhìn thấy vạn thủ đem Hải trấn áp không thể nhúc nhích trong lòng cực kỳ cao hứng.

• Ngươi đắc ý quá sớm rồi....

Hải cười khẩy, tỏ vẻ chế giễu sự ngạo mạn của Tiên Đế. Chỉ thấy toàn thân hắn biến đổi, từ trong người tỏa ra một ánh kim quang và một luồng ma khí cuồng bạo. Những đại thủ đang bám chặt lấy thân thể hắn phút chốc vỡ tan. Không chịu nổi hai luồng lực lượng vừa xuất hiện này.

• Tiên Đế phải không, ngươi ở thế giới này rất cao cao tại thượng, rất thích trấn áp người đúng không. Tuy nhiên với ta thì không thể, bởi vì không ai có thể trấn áp ta. Đấu thiên ma, chiến thần phật. Chưa từng có ai ta chưa đánh qua, cũng chưa có ai khuất phục được ta. Tề Thiên Đại Thánh mấy cái danh tự này không phải tự nhiên mà có, Đấu Chiến Thắng Phật không phải vô tình được phong. Ngươi nghĩ ngươi có thể khi dễ ta như vậy.

Thân như ma thần, khí như chư phật. Hải đứng giữa thiên địa ngạo nghễ nói, từng câu từng chữ nặng nề như Thái Sơn. Từ trong người hắn toát ra một loại khí thế bá đạo thiên địa, giống như một chiến thần bất bại. Sự hung mảnh này có thể xé toạc tất cả những cản đường. Hắn vung cánh tay, bàn tay xuyên thẳng vào trong không khí.

• Cái gì....

Tiên Đế tức thì thốt nhiên kinh ngạc kêu lên. Không thể tin được Hải có thể tìm thấy mình. Còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn chộp một cái, bắt lấy ngang cổ mà kéo ra khỏi chỗ ẩn thân.

• Khắc....

Tiên Đế bị Hải nắm ở giữa không trung như một con gà nhỏ không có sức phản kháng. Cổ họng bị bóp chặc khiến hơi thở không thoát ra được mà phát ra những âm thanh ngắc quảng.

• Tiên Đế sao, quá yếu. Ngươi có lẽ là Tiên Đế kém cỏi nhất từ trước đến nay. Chẳng lẽ ngươi không hiểu được trách nhiệm mà một Tiên Đế phải gánh vác sao.

Hải nhìn vào Tiên Đế trong tay, vẻ mặt mang theo một tia khi dễ.

• Ngươi biết gì mà phán xét ta, trách nhiệm của ta chính là thanh trừ lũ ô hợp các ngươi khỏi Tiên Giới.

Tiên Đế hét lớn với Hải, vẻ mặt phẫn uất, vung tay đánh lên mặt Hải. Sức mạnh rất lớn tuy nhiên lại cho người ta cảm giác phàm nhân đánh vào tượng đá, không có bao nhiêu tác động.

• Ngu ngốc....

Hải nghe vậy lửa giận trong lòng càng nhiều thêm. Cả quát một tiếng, đem Tiên Đế nện thẳng xuống đất.

• Trách nhiệm của Tiên Đế chính là ghánh vác toàn Tiên Giới. Nỗ lực phát triển lực lượng, sức mạnh của Tiên Giới. Tương lai dẫn dắt Tiên Giới chống lại địch nhân, bảo hộ thiên địa này khỏi sự xâm chiếm của ác ma. Ngươi ngược lại cực kỳ ngu xuẩn, đi ngược lại kỳ vọng của tiền nhân. Đuổi cùng giết tận phi thăng giả, những người vốn dĩ là nguồn gốc của Tiên Giới. Sử dụng năng lực của mình nuông chiều lũ tiên nhân kém cỏi. Suốt ngày chỉ biết hưởng thụ cuộc sống bình yên, gặp chuyện thì run rẩy hèn yếu, trở thành một bọn sâu mọt vô dụng. Ngươi nói chúng ta là ô hợp, thực chất các ngươi mới chính là ô hợp. Nếu mai sau thiên địa bị yêu ma tấn công thử hỏi các ngươi làm sao bảo vệ chúng sinh.

Hải gằng giọng mắng chửi, mỗi câu nói hắn lại tát một cái thật mạnh. Đánh Tiên Đế mặt mũi méo mó. Tuy nhiên Tiên Đế có năng lực chữa trị thật sự rất mạnh, dù bị tổn thương nặng cũng lập tức hồi phục bình thường. Thế nên dù bị Hải không ngừng bạo hành vẫn lành lặn như không, chỉ là ăn đòn đến tối tăm mặt mày.

• Đừng dùng hồ ngôn loạn ngữ mê hoặc ta, ta vẫn luôn bảo vệ tốt cho Tiên Giới, tiên nhân dưới sự bảo hộ của ta vẫn luôn hưởng thụ cuộc sống an nhàn. Đó chính là trách nhiệm của ta. Bọn hèn hạ phàm gian các ngươi luôn luôn ghen ghét chuyện này, dùng mọi thủ đoạn để chiếm đoạt Tiên Giới. Ta phải thay Tiên Giới thanh trừ bọn ô hợp các ngươi, lấy lại sự trong sạch cho Tiên Giới.

Dù không ngừng bị đả kích, Tiên Đế vẫn cực kỳ cố chấp. Đối mặt với Hải cường hoành cũng không chịu khuất phục, ngược lại còn rống cổ, hét toán vào mặt hắn. Dường như y đối với phi thăng giả cực kỳ căm thù, thề không đội trời chung.

• Chấp mê bất ngộ....

Hải nhíu mày, nặng nề từng chữ. Pháp lực trong người bắt đầu tỏa ra bao chùm lấy cánh tay của hắn. Nếu như y đã cứng đầu như vậy thì hắn sẽ đánh đến khi nào y tỉnh ra thì thôi. Mấy chuyện này hắn sẽ không bao giờ nương tay. Quyền phủ bổ xuống, khuôn mặt mỹ lệ của Tiên Đế lập tức biến dạng, ngũ quan không ngừng phún máu, cực kỳ thê thảm. Hải mặc kệ những điều đó, liên tục tung đấm, lạnh lùng nghiêm túc, tốc độ nhanh đến nỗi Tiên Đế không kịp hồi phục, máu me vương vãi, răng rơi đầy đất.

• Ngươi không thể giết ta, Tiên Giới còn ta liền bất diệt. Chỉ cần ta còn sống ta vẫn sẽ quét sạch lũ các ngươi.

Mặc dù hiện tại tình trạng của y người không ra người, quỷ không giống quỷ, tuy nhiên thái độ vẫn rất ngang ngạnh. Nhìn Hải cười chế giễu, thái độ như đang muốn chọc điên hắn.

• Để xem ngươi có thể cứng được bao lâu...

Hải cũng nhất quyết không bỏ qua, ra cực kỳ hung hăng. Gần như đem đầu của Tiên Đế đập thành bánh thịt. Nhìn qua còn có chút không nhẫn tâm.

• Hử....

Lúc nhìn vào trong khuôn mặt máu thịt bầy của Tiên Đế, Hải chợt phát triển một con côn trùng nhỏ rớt ra từ tai y, dường như nó không chịu nổi chấn động nên chết rồi. Hải tuy cảm thấy lạ nhưng không có tâm tư để ý. Khi thấy khuôn mặt của y một lần nữa hồi phục liền đem con côn trùng nhỏ kia thu vào sau đó xách Tiên Đế lên như xách một con gà.

• Sao , còn cứng nữa không.....

Hắn nhìn y, vẻ mặt hung hăng hỏi.

• Hừ....

Lần này y trực tiếp ngoảnh mặt, không thèm nhìn hắn luôn.

• Con mẹ nó....

Khóe miệng hắn tức thì co giật, máu trong người như sôi lên sùng sục. Hắn không thể chịu nổi tính tình của tên đáng ghét này. Hắn lập tức không chần chừ đem y tung thẳng lên trời, còn mình thì hóa ra vô số phân thân, sau đó bắt đầu combo liên hoàn kích dữ dội tập trung vào y. Hắn tấn công quá nhanh và bạo. Dù y không bị bắt giữ vẫn không thể chống cự, chỉ có thể bất lực trơ ra chịu đòn. Y cũng không nhớ mình bị đánh bao nhiêu cái, chỉ biết một lúc lâu lắm hắn mới dừng tay lại. Y cùng lúc đó thân tàn ma dại rơi xuống đất.

Về phần hắn gần như đã phát tiết hết lửa giận, tụ tập phân thân lại thành một sau đó đứng ở gần đó quan sát.

Lần này sự hồi phục của Tiên Đế có phần hơi chậm lại. Phải gần một phút y mới chật vật đứng lên, dáng người lắc lư, vẻ mặt ỉu xìu, tuy nhiên sự kiên cường bên trong ánh mắt vẫn còn rất rất đậm. Nom bộ dạng y hiện tại khá là tàn tạ, y phục rách bươm, mặt mũi nhem nhuốc, tóc búi cũng bung dây buộc mà xõa xuống rũ rượi.

• Thật là một Tiểu Cường phiền phức a.

Hải cảm thấy bất lực rồi, đánh thì đánh không chết, khuyên thì khuyên không được. Lần này hắn gặp phải cao su, nhựa đường rồi.

• Tất cả những gì hôm nay, về sau ta sẽ trả lại cho ngươi gấp trăm ngàn lần.

Tiên Đế bây giờ nào có sự kiêu ngạo của trước kia, lòng oán hận đối với Hải đã tràn ngập như biển lớn. Y liếc hắn bằng ánh mắt hình viên đạn, mang theo sát ý sâu đậm. Nếu ánh mắt có thể giết người thì hắn đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Cơn tức giận không thể nuốt xuống, cứ phập phồng nơi lồng ngực. Vải áo mong manh không chịu nổi mà bung toạc ra, để lộ một đường nét bất thường.

• Úy....

Lập tức có thể nghe được tiếng kêu kinh ngạc có Hải. Hắn liền đó như ma quỷ lướt quanh Tiên Đế một vòng. Dường như đang tìm kiếm thứ gì từ y. Cuối cùng sau khi nhận định suy nghĩ của mình, hắn quay về chỗ cũ nhìn y bằng cặp mắt khác lạ.

• Ngươi là nữ nhân...

Hắn hỏi, giọng điệu rất khó tin.

Tiên Đế nghe hắn hỏi cũng không kém ngạc nhiên. Men theo ánh mắt của hắn y nhìn xuống ngực mình liền hiểu ra nguyên nhân. Thì ra khe hở trước ngực y cực kỳ giống với khe hở trước ngực nữ nhân. Hải từng thấy qua không biết bao nhiêu lần nên không thể nhầm lẫn được. Cộng thêm dáng người, khuôn mặt và mái tóc dài kia, với kinh nghiệm bao nhiêu năm nhìn gái hắn hoàn toàn có thể xác định được vị Tiên Đế mỹ lệ kia là nữ nhân.

• Thì sao, Tiên Đế không thể là nữ nhân à....

Bí mật đã bại lộ, Tiên Đế cũng không thèm che giấu nữa. Ngược lại đem chuyện này hỏi móc Hải khi thấy hắn ngạc nhiên.

• Ờ, tự nhiên có thể, chỉ là ta thắc mắc vì sao ngươi lại nữ cải nam trang.

Hải hơi nhột miệng, tâm trạng lại đang dịu xuống nên sinh ra nông nổi bắt chuyện tán gẫu với y.

• Đó là chuyện của ta, không liên quan đến ngươi.

Tiên Đế lạnh lẽo đáp.

• Tốt, không liên quan đến ta. Ngươi là nam cũng được, là nữ ta cũng mặc kệ. Hôm nay ngươi làm hại nữ nhân của ta. Lại làm sai trách nhiệm của mình. Ngươi là một Tiên Đế, nhân vật cực kỳ quan trọng của thiên địa. Tuy ta không thích ngươi, có thù oán với ngươi nhưng cũng không muốn làm chuyện ảnh hưởng đến đại cục của toàn thiên địa. Ngươi đừng nghĩ bản thân bất tử mà tưởng rằng ta không thể làm gì ngươi, ta hoàn toàn có thể đem ngươi phong ấn trăm vạn năm, nhốt ngươi đến khi thọ mệnh ngươi kết thúc. Vậy nên ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút. Đừng vì một phút ngoan cố mà khiến nữa đời sau phải chịu khổ.

Hải tự nhiên không phải kẻ nhiều chuyện nên không hỏi tới quá nhiều. Chỉ đe dọa y một chút, muốn thử lần nữa cảnh tỉnh y xem có hiệu quả không. Không phải hắn ngẫu hứng lo chuyện bao đồng, hắn làm như vậy là có dụng tâm. Trong lòng hắn cực kỳ không thích vị Tiên Đế nay, tuy nhiên hắn không thể giết chết y. Mà Tiên Đế cực kỳ quan trọng, không thể thiếu được, nên cũng thể đem y phong ấn. Cổ Thần chắc chắn sẽ xuất thế, mang theo tộc loài của mình một lần nữa tấn công chúng sinh. Hắn phải củng cố lại sức mạnh tổng thể, chuẩn bị chu đáo để đón địch. Không thể vì bồng bột nhất thời mà làm lỡ đại cuộc. Hắn cần vị Tiên Đế này dẫn dắt Tiên Giới, thế nên mới cố gắng thuyết phục y.

• Ta không dễ dàng bị hù dọa như vậy đâu. Mê ngôn hoặc ngữ như thế này ta đã nghe nhiều rồi. Ngươi có giỏi thì làm đi, ta không sợ đâu. Chỉ e ngươi đang rất cần ta, nên ngươi không dám làm như vậy.

Tiên Đế cũng đủ thông minh, có thể nhìn ra được vấn đề. Y không hề tỏ ra e dè, bộ dạng ngang ngạnh nói.

• Móa, thật cứng đầu như vậy. Đừng tưởng ta không trị được ngươi.

Hải bị chọc trán nổi gân xanh. Bàn tay nắm lại, cực tốc lao tới. Hắn lại muốn động thủ rồi. Không hiểu sao Hắn cảm thấy Tiên Đế kia rõ ràng rất muốn ăn đòn. Ăn không no không chịu nghỉ, cứ không ngừng dùng lời nói khiêu khích người khác. Càng nghĩ càng giận, quyền phủ của hắn bắt đầu gia tăng lực lượng, không khí dưới áp lực tàn phá ầm ầm phân tán tạo thành gió bão quấn quanh cánh tay hắn. Đứng trước sự tấn công hung hãn như vậy, Tiên Đế vẫn bình thản như không, hầu như không có bất kì phản ứng nào.

..... Uỳnh......

Tiếng nổ cực lớn. Không gian vặn vẹo liên tục. Nắm tay của Hải mang theo lực lượng tàn phá khủng khiếp, tuy nhiên hắn lại không rơi lên mặt Tiên Đế mà chệch sang một phía, đánh vào hư không. Kình lực cuộn trào gào thét trong mấy giây rồi mới tắt, nếu đây là bên ngoài thế giới thực thì e rằng khuôn viên trăm dặm đã bị hủy diệt rồi.

• Hừ.....

Tiên Đế không nhìn lấy một lần hành động của Hải. Chỉ hừ lạnh, thái độ vô cùng dửng dưng. Trong lòng y còn dang cười nhạo, cho là mình đoán trúng, Hải sẽ thật sự không dám ra tay. Thế nhưng nửa phút sau đó y lại phát hiện không đúng. Hắn tự nhiên dùng bàn tay sờ lên mặt y. Ngoái đầu nhìn lại lòng y chợt run rẩy một cái, trên khuôn mặt kia bấy giờ lộ ra nét bỉ ổi, tà ác cực kỳ.

• Ngươi muốn làm gì....

Tiên Đế bất giác đề phòng, vừa hỏi vừa thoái lui. Muốn cách xa hắn một chút.

• Ta sao, ta tự nhiên vẫn muốn khuyên nhủ ngươi. Tuy nhiên ta không muốn đánh nữ nhân, trước không biết còn đỡ, giờ biết rồi lại không nỡ ra tay. Đối với nữ nhan ta cực kỳ yêu thương, ta có vô số cách khác để đối đãi mà không làm họ đau. Đã lâu rồi ta không được giải tỏa, may mắn hôm nay có cơ hội phải phát tiết một phen thôi.

Hải bày ra một bộ mặt dâm tà, y hệt những tên biến thái trong phim. Còn cố tình nở nụ cười quái dị, giống như đang cực kỳ thèm thuồng. Ngay cả Tiên Đế cũng bắt đầu bị dọa sợ. Không ngừng lùi lại trốn tránh ánh nhìn như lửa quét lên cơ thể mình.

• Ồ, sao lại sợ hãi như cừu non vậy chứ, không phải vừa rồi vẫn còn rất cứng miệng sao. Mau mau, đến đây cho gia gia ôm một cái nào.

Hải đắc thế không tha người, biểu cảm trên mặt càng ngày càng ghê tởm. Không chần chừ nhảy bổ vào ôm chầm lấy Tiên Đế, đem y vật xuống dưới đất.