Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 147: Ma Giới



Âm sinh linh vật dưới trướng U Hỏa Tà Thần thuộc loại nhị giai, tam giai. Sức chiến đấu rất cao, bình thường chỉ chui rúc trong những khu vực sâu thẳm, không biết gã làm sao thâu tóm được. Nhóm Âm Binh đụng độ với chúng liền một phen trầy da tróc thịt, kịch liệt thảm chiến. May mà họ có kinh nghiệm lâu năm nên mới có thể khắc chế một chân, không bị đàn áp.

Về phần Hải đấu với U Hỏa Tà Thần thì nhẹ nhõm hơn nhiều. U Hỏa Tà Thần tuy đã khôi phục tu vi nhưng so với Hải không thể cân sức. Hắn đã xưa đâu bằng nay, một thân bản lĩnh đâu phải gã có thể làm đối thủ. Bị Hải đè đánh đến không trồi đầu lên được.

• Không thể nào, tại sao trong thời gian ngắn mà tu vi ngươi lại tăng nhanh đến vậy.

U Hỏa Tà Thần lùi lại mấy bước, không dám tin hỏi lớn.

• Ngươi có thể hồi phục thì ta làm sao không thể tăng lên.

Hải không thèm giải thích, thản nhiên đáp. Thủ quyền một lần nữa đánh tới. U Hỏa Tà Thần muốn tránh cũng không được, bị trấn đến tà khí quanh người tan tác. Tuy nhiên rất nhanh gã đã trở lại bình thường. Khả năng khôi phục nhanh chóng của gã làm Hải rất ngạc nhiên, trong lòng lóe lên một tia nghi hoặc.

Đối với thái độ hời hợt của Hải U Hỏa Tà Thần rất là bực bội, trong lòng âm thầm mắng " Khốn kiếp ". Hắn cực khổ như vậy, tốn biết bao tâm tư mới có thể khôi phục. Định bụng sau khi tu vi tăng lên sẽ trở lại trả thù Thiên Tước Thần Thú. Lần này vô tình bắt gặp Hải một mình dám chạy xuống Âm Giới nên quyết định chặn đường tập kích. Đến nằm mơ gã cũng không nghĩ đến chưa đụng tới một sợi lông của người ta bản thân đã bị đánh sml.

• Ta không tin không trấn áp được ngươi.

Không cam tâm, U Hỏa Tà Thần hét lên. Trong người tỏa ra một loại lực lượng kỳ lạ. Chỉ thấy tu vi của gã bắt đầu tăng lên trông thấy. Nguồn lực này giống như ngoại lực chứ không phải phát sinh từ nội thể. Có thể nhận ra gã đang cố gắng dung hòa nó một cách khó khăn. Ẩn ẩn có dấu hiệu không chịu nổi mà bùng nổ. Tuy nhiên sức chiến đấu của gã cũng nhờ vậy mà tăng mạnh, bắt đầu lấy lại thế cân bằng.

Hải nhíu mày, Hỏa Nhãn Kim Tinh lén lút mở ra. Hắn muốn nhìn thấu bên trong U Hỏa Tà Thần cất giấu thứ gì. Đôi mắt này của hắn có khả năng soi xét mọi tà vật, ẩn giấu trong thiên đia. Tuy nhiên U Hỏa Tà Thần lại rất khó quan sát, chỉ thấy mập mờ không rõ ràng. Dường như bên trong người gã có một vật gì đó.

• Chết đi....

U Hỏa Tà Thần đã lâm vào điên cuồng, bạo phát tất cả lực lượng nhưng vẫn không thể xuyên qua phòng thủ của Hải. Ngược lại bị hắn nắm thót, một trảo xuyên qua lồng ngực.

• Để xem ngươi đang giấu thứ gì....

Hải gằn giọng, dụng pháp lực thâu tóm, từ bên trong người U Hỏa Tà Thần kéo ra một món đồ.

• Aaaaaaaaa.....

U Hỏa Tà Thần lập tức hét thảm, thân thể dần dần trở nên ảm đạm.

• Đây là vật gì...

Hải nhìn vật đen thui trong tay, thật lâu không nhận ra lai lịch. Thứ này cũng không tỏa ra khí tức nào, cứ im lìm lạnh lẽo như vật chết.

• Ngươi, của ta... Mau trả cho ta....

U Hỏa Tà biến thành yếu nhược. Hướng vật trong tay Hải mà đòi. Bộ dạng dù chết cũng phải dành lại, điều này cho thấy nó cực kỳ quan trọng với gã.

• Trả thì trả....

Hải không do dự, lập tức ném nó lại cho gã. Gã thấy vậy tức tốc vui mừng lao tới, rất nhanh đã tiếp cận được nó. Quả nhiên khi đến gần U Hỏa Tà Thần vật đó mới xuất hiện phản ứng, giữa hai bên dường như có mối tương liên nào đó.

• Phốc....

Lúc U Hỏa Tà vui mừng vì sắp dung hợp được với bảo bối của mình thì đã bị Hải đột ngột xuất hiện chặn ngang. Gã còn chưa kịp trốn đi đã bị khóa chặt cổ.

• Đáng tiếc không cùng chí hướng, không thể bỏ qua cho ngươi.

Hải nhìn U Hỏa Tà Thần, tiếc nuối nói một câu. Sau đó tà lực bản thân bắt đầu túa ra, nuốt chửng lấy gã. Tà linh có thể hấp thụ lẫn nhau, chỉ cần tu vi áp chế là được. Với khả năng của Hải, hắn hoàn toàn dễ dàng cắn nuốt U Hỏa Tà Thần.

• Không, xin ngươi. Tha cho ta đi, muốn ta làm trâu làm ngựa điều được....

U Hỏa Tà Thần cảm thụ sinh mệnh bản thân đang dần dần hao mòn, gã bắt đầu hoảng sợ. Gã tự nhiên không muốn chết, sống bao nhiêu năm qua, trải qua bao nhiêu thời gian mới có được thành tựu hiện tại làm sao có thể chấp nhận kết quả thân tử đạo tiêu. Tuy nhiên Hải đã hạ quyết tâm, dù gã có nói gì cũng không xiêu lòng. Lạnh lùng hấp thụ tà khí của gã, nhưng bởi vì gã đã tích lũy rất nhiều nên thời gian kéo dài rất lâu. Độ khoảng nửa canh giờ âm thanh gào thét của gã mới lặng xuống, bấy giờ thân ảnh gã trở nên mơ hồ. Tiếp đó thì dần dần tiêu biến, bị Hải hoàn toàn hấp thụ. Hóa thành một luồng tà khí xâm nhập vào nội thể của hắn. Do vẫn còn một tia ý chí của gã tồn tại nên hắn chưa thể tiêu hóa được toàn vẹn. Nội thể không ngừng bị ngọn u hỏa thiêu đốt, buộc hắn phải dùng pháp lực khống chế.

Lúc này Thôi Phán Quan cũng đã ra đến, gã đã sắp xếp xong vấn đề bên trong Địa Phủ. Bây giờ có thể tiếp nhận quỷ hồn tiến nhập được rồi.

Hải sau khi biết được liền không chậm trễ, nhanh chóng chạy lên nhân gian báo cho mọi người. Dọc đường hắn không dám có chút rề rà, dùng tốc độ nhanh nhất phi hành. Có mấy đầu Ác Linh không biết sống chết lao ra chặn đường lập tức bị hắn trực diện đâm chết. Sau thời gian một tuần trà Hải cũng đến được Âm Ty Môn.

Tình trạng bền ngoài hiện tại không quá tốt. Mọi người đều đã bắt đầu mệt mỏi, trận pháp phòng hộ đang có dấu hiệu suy yếu, e rằng khó lòng kéo dài. Hắn thấy vậy lập tức xông đến, chia sẻ áp lực với họ.

• Hiện tại đã chuẩn bị xong, mau chóng mở ra trận pháp.

Hải lớn tiếng thông báo cho mọi người. Họ đều đã được bàn giao kỹ lưỡng nên rất nhanh phối hợp. Cùng nhau chia thành hai cánh mở ra một lỗ hổng nhỏ cho đám quỷ hồn chui vào. Bản thân họ vẫn tiếp tục giữ vững phòng hộ, giảm số lượng quỷ hồn tiến nhập Âm Giới xuống ít nhất có thể nhằm giảm áp lực cho Địa Phủ. Quá trình này kéo dài rất lâu và dày vò. Bọn họ phải chịu đựng không dám buông lỏng một khắc, mệt mỏi cũng chẳng được nghỉ ngơi. Lũ quỷ hồn thì nhiều vô số kể, nếu không phải ở đây đều là những nhân vật cao thâm với ý chí kiên cường e rằng đã sớm gục ngã lớp lớp.

.......

Ba ngày sau....

Phải mất tận ngần ấy thời gian lũ quỷ hồn ở trong Âm Hồn Vực mới giảm xuống thấp nhất. Số lượng đã không còn là mối đe dọa nữa. Lúc này mọi người mới có thể buông lỏng một hơi, ngừng tay nghỉ ngơi. Áp lực kéo dài khiến ai cũng tận cùng mệt mỏi, vừa ngã xuống liền ngủ luôn. Chỉ có mấy cường giả như Hải, Tiên Đế hay Thiên Tước Thần Thú là vẫn còn có thể bình thường. Bọn họ đứng ở một góc yên lặng quan sát tình huống của Âm Hồn Vực. Có vẻ như cơn bão giông đã đi qua, mọi thứ dần dần trở lại sự bình ổn vốn có. Trong lòng mỗi người lúc này mới có thể buông bỏ tảng đá đè nặng, cảm giác nhẹ nhõm hơn chút ít. Tuy nhiên họ đều hiểu được con sóng thần tiếp theo sẽ sớm bắt đầu.

............

Ở một thế giới khác, nơi vĩnh viễn bao trùm trong màn đêm huyết sắc. Một thế giới không có màu xanh hay sinh mệnh. Đây hoàn toàn là một vùng đất cằn cỗi. Nó vốn thuộc về Minh Giới, tuy nhiên đã bị Nhân Đế dùng thần thông chém đi. Hiện tại nó đang nằm trong một không gian vô định, cách biệt với thế giới mà Hải đang sống. Đó chính là chỗ Cổ Thần bị đọa đày.

Đã hơn mười vạn năm qua đi, Cổ Yêu Tộc dưới trướng của y đã không còn sự huy hoàng ngày trước. Dưới sự thiếu thốn lương thực và con cái để duy trì nòi giống, số lượng của chúng đã giảm sút rất nhiều, không đủ hai phần năm trước kia. Nguyên do chúng vẫn còn le lói cháy hơi tàn đến ngày hôm nay là do có thần thú Xích U Nữ tồn tại.

Xích U Nữ là một dị thú với thân hình giống như một con sâu màu đỏ, tuy nhiên điểm kỳ lạ của nó là phần thân trước lại có thêm một thứ có hình dáng cấu tạo giống như nữ nhân, với đầy đủ cơ quan nội tạng. Cả hai liên kết với nhau bằng sáu chân giả, tuy nhìn như hai thứ cách biệt nhưng lại cùng chung một thân thể. Xích U Nữ thường dùng vẻ ngoài của mình dụ dỗ những kẻ xấu số đến để ăn thịt. Sau sự kiện Thần Thú tranh vị nó đã may mắn vớ được một chân, bắt đầu tác oai tác oái một thời gian dài. Cuối cùng quy phục Cổ Thần, theo hắn chinh chiến nhân loại.

Ở nơi không có giống cái để sinh sản, Xích U Nữ lập tức trở thành máy đẻ cho Cổ Yêu Tộc. Hằng ngày phải tiếp nhận vô số Cổ Yêu Tộc dày vò thân thể, không ngừng thụ thai và đẻ con, tao ra đời sau của chúng. Do Xích U Nữ là trùng vật nên nó sinh sản với số lượng lớn, lại rất nhanh chóng. Mỗi lần ít nhất vài trăm con non, mỗi tháng lại có một kỳ sinh nở. Đa phần những con nhỏ yếu sẽ bị dùng làm thức ăn, chỉ những con tư chất tốt mới được giữ lại. Cổ Thần ra lênh như vậy nhằm giữ được số lượng không bùng nổ làm giảm đi lượng thức ăn khan hiếm lại không bị suy yếu về mặt lực lượng. Chuyện ăn thịt đồng loại là không thể đối với nhân loại thì đối với Cổ Yêu Tộc là vấn đề quá mức bình thường, chúng hầu như không quan tâm đến, chỉ cần được ăn và sống là ok.

Hôm nay cũng giống như mọi khi, Xích U Nữ bị hơn chục Cổ Yêu Tộc cấp đại thủ lĩnh đang không ngừng cày bừa trên thân thể để bơm cấy hạt giống của mình vào thụ thai cho nó. Chuyện này đối với Xích U Nữ là môt cơn ác mộng không bao giờ kết thúc. Nó chưa bao giờ muốn bị như vậy, nhưng trước Cổ Thần cũng chỉ đành bất lực cúi đầu. Cam chịu sống cuộc sống khổ sở qua ngày tháng dày vò. Tất cả sự uất hận tích lũy bấy lâu đều bị nó quy cho nhân loại và Nhân Đế. Tự thề với lòng sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần nếu có thể quay về. Tuy nhiên đó chỉ là trong suy nghĩ mà thôi.

• Hừ....

Tiếng hừ lạnh phát ra từ bên trong vọng vào. Cổ Thần chầm chậm tiến vào trong. Y nhìn qua cảnh tượng nhơ nhuốc này có vẻ rất chán ghét. Y vốn sớm lĩnh hội cao thâm, vượt trội hơn nhiều so với đồng tộc. Nhìn chúng ngu ngốc, dâm dục thấp kém trong lòng y cũng chẳng ưa thích gì. Y càng không muốn thần thú dưới tay bị dày vò trong ô uế như vậy. Tuy nhiên y không có cách giải quyết khác hơn. Y phải duy trì giống loài của mình cũng như tăng cường thế lực. Đây là trách nhiệm của gã, dù cho đã siêu thoát phàm tục vẫn phải gánh vác. Tham vọng của y chính là dẫn dắt chủng tộc của mình hùng bá thiên địa. Đạp lên tất cả, thống trị tất cả.

• Xích U, thời khắc trả thù đã đến. Chuẩn bị đi, chúng ta sẽ quay trở lại Nhơn Gian.

Cổ Thần ngước nhìn Xích U Nữ đang vô cùng thê thảm, lạnh nhạt nói một câu. Y trước giờ đối với hoàn cảnh của nó không có áy náy. Y chỉ dùng người không dụng người. Nói đoạn còn tiện tay hất tung mấy Cổ Yêu Đại Thống Lĩnh khỏi người của nó, để lại cơ thể nhem nhuốc tinh dịch.

Y chỉ đến để nói mấy câu, sau đó liền bỏ đi. Tuy nhiên câu nói đó lại đốt lên ngọn lửa giận tàn lụi bên trong lòng của Xích U Nữ. Nó giương đôi mắt giận dữ nhìn thẳng vào âm minh. Thời khắc báo thù sắp đến rồi.