Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 54: Ngũ Nhãn Hắc Vương



•Đó, đó là....

Cao Cung mặt tái mét. Giọng nói run rẩy. Không biết vì sao, vừa nhìn thấy cái bóng kia gã liền cảm giác được một sự nguy hiểm khiến gã dựng tóc gáy.

Cái bóng khổng lồ cùng với đàn Hắc Bì Ngạc càng lúc càng gần. Hình dáng bọn chúng cũng càng lúc càng rõ ràng hơn.

•Ngũ Nhãn Hắc Vương...

Sau khi nhìn thấy được hình dáng của sinh vật kia. Cao Cung lập tức biến sắc, kêu lên thất thanh.

Không chỉ có hắn bộ dạng khoa trương, ngay cả những thành viên phía sau đều như thế. Tất cả đều là nét mặt kinh khủng giống như không thể tin vào mắt mình. Ngày hôm nay mọi thứ diễn ra đã vượt quá sức tưởng tượng của họ.

Ngũ Nhãn Hắc Vương là vương thú của Hắc Bì Ngạc. Nó có tận năm con mắt. Thân hình to lớn dị thường. Không những thế còn cực kỳ thông minh. Tu luyện thâm sâu. Là một trong những chúa tể ở Tử Vong Đàm này. Chỉ kém Địa Tử Long một chút mà thôi.

•Ngũ Nhãn Hắc Vương không phải luôn luôn ở tổ địa sao. Sao hôm nay nó lại đi ra..... Chẳng lẽ..

•Chẳng lẽ đã đến thời điểm nó đi tìm âm mệnh chi nhân.

Cao Cung tự hỏi tự trả lời, đến cuối cùng vẻ mặt giống như đã hiểu ra. Ánh mắt không tự chủ rơi trên người một cô gái trong đội.

Ngũ Nhãn Hắc Vương là vương thú, cũng là một ác thú. Bản thân nó đã tu luyện và có tu vi. Ngày thường đều ở trong tổ địa không ra. Chỉ khi đến thời kỳ đặc biệt nó mới xuất hiện, là để tìm một người mệnh cách thuần âm. Chính là người sinh vào ngày âm, tháng âm, năm âm. Thời gian này nó sẽ ở ngoài và không trở về. Đến khi tìm được người mệnh cách thuần âm mới thôi.

Không chỉ có Cao Cung. Những người còn lại cũng nhìn qua cô gái kia. Ngay cả Hải cũng vậy. Cô nàng bị nhiều ánh mắt nhìn như vậy khóe mắt nhảy lên một cái. Vẻ mặt rất khó coi. Nàng chính là người có mệnh cách thuần âm.

•Ta hiểu rồi. Ta là Mệnh cách thuần âm. Chỉ cần ta hi sinh thì mọi người có thể thoát được kiếp nạn này.

Cô gái kia sau khi suy nghĩ cuối cùng lại giống như chấp nhận số phận. Thân là người ra vào nguy hiểm, đối với việc phải chết nàng đã sớm không chú trọng tới. Lần kiếp nạn này nàng biết khó lòng vượt qua. Nhưng nếu có thể hi sinh mình nàng để đổi lấy mạng sống cho những người trong đội cũng coi như đáng giá.

Hải nghe nàng có thể thốt ra những lời như vậy lập tức ném cho nàng ánh mắt tán thưởng. Một nữ tử quật cường, trọng nghĩa như vậy thật sự khó tìm.

•Không được, chúng ta là một đội. Sống cùng sống, chết cùng chết. Không phải để bất kỳ một ai hi sinh như vậy.

Cao Cung quát mắng. Giọng điệu đội trưởng không cho phép cãi lại.

•Nhưng mà...

Nữ tử có ý phản bác tuy nhiên chưa nói hết đã bị cao Cung cắt ngang.

•Đừng nói nữa.. Mọi người lấy Khôi Tiễn. Chúng ta liều mạng.

Không chỉ có mình gã, tất cả những thành viên trong đội mặc dù sợ hãi tuy nhiên lại đồng tình với Cao Cung. Không phải loại người vì sinh bán bạn. Bọn họ nghe hiệu lệnh từ Cao Cung lập tức chuẩn bị Khôi Tiễn, sẵn sàng chiến đấu.

•Đội trưởng, chúng ta chỉ còn sáu mũi tên.. Bọn chúng lại đông như vậy, làm sao đây....

Một nam tử thành viên ôm trên tay bó tên vẻ mặt lo lắng hỏi.

•Tập trung vào Ngũ Nhãn Hắc Vương.. Nó là đầu đàn, hạ được nó sẽ khiến cho đàn Hắc Bì Ngạc hoảng sợ...

Cao Cung với kinh nghiệm của mình lập tức chỉ đạo. Những thành viên khác y theo dàn trận. Chuẩn bị cuộc chiến sinh tử.

•Vị huynh đệ này, hôm nay có lẽ chúng ta phải dừng lại ở đây rồi, thật sự xin lỗi, không thể đưa đệ đến nơi...

Trước khi trận chiến diễn ra, Cao Cung không quên nói chuyện với Hải. Lời nói không có sợ hãi mà chỉ có tiếc nuối cùng hổ thẹn.

Hải không đáp, chỉ lắc đầu cười. Bộ dạng rất ung dung. Cứ như mọi chuyện trước mặt không có diễn ra. Cao Cung thấy hắn như vậy vẻ mặt lập tức cổ quái. Tuy nhiên gã không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Vội quay về tập trung đối phó với đàn Hắc Bì Ngạc cùng với Ngũ Nhãn Hắc Vương đang ở trước mặt.

•Graooo...

Ngũ Nhãn Hắc Vương gầm mạnh làm nước bắn lên tung tóe. Tiếng gầm giống như hiệu lệnh. Đàn Hắc Bì Ngạc lập tức xông vào tấn công chiếc thuyền. Năm con tiên phong xông đến trước tiên. Những thân hình to lớn làm sóng nước cuồn cuộn. Chiếc thuyền ở trên chao đảo rung lắc. Những thành viên của Dong Minh tiểu đội cố gắng bám trụ. Tay cầm vũ khí giống như mũi giáo không ngừng đâm vào chúng. Tuy nhiên hiệu quả không được tốt lắm.

Cao Cung tay cầm Khôi Tiễn. Mũi tên hướng tới Ngũ Nhãn Hắc Vương, giữa sóng nước chập chờn vẫn vững như bàn thạch. Đoàn một tiếng mũi tên lập tức phá không bay ra. Nhắm thẳng mi tâm Ngũ Nhãn Hắc Vương mà vun vút lao tới.

•Tùm...

Bỗng dưng một con Hắc Bì Ngạc từ dưới nước phóng lên ngăn cản. Mũi tên găm thẳng vào người nó, nó rú lên một tiếng, rơi tùm trở lại. Không rõ sống chết.

Cao Cung không thất vọng. Việc này nằm trong dự đoán của gã. Hắc Vương làm sao dễ dàng giết chết như vậy. Gã một lần nữa kéo cò. Trong lúc đồng đội đang cố gắng chống lại những con Hắc Bì Ngạc đang tấn công. Gã tiếp tục bắn tên. Một mũi bắn xong lai nhanh chóng lắp vào một mũi khác. Liên tục bắn ra ba mũi.

Cũng như lần trước, một con Hắc Bì Ngạc khác lại nhảy lên ngăn cản. Ba mũi tên chưa kịp chạm vào Ngũ Nhãn Hắc Vương đã bị bắt lấy.

Cao Cung vẻ mặt bắt đầu trở nên nghiêm túc. Chỉ còn lại hai mũi tên. Nếu như thất bại coi như xong con gà bông. Cả đám chờ bị xơi tái.

Mắt Cao Cung nheo lại. Tay cầm súng cũng trở nên chắc chắn hơn. Gã đem hai mũi tên còn lại lắp hết vào nòng. Lại bắn ra một mũi. Mũi tên lao vun vút. Tuy nhiên kết quả vẫn như cũ. Cao Cung không nao núng. Đem mũi tên còn lại bắn đi. Đoạn gã vứt súng sang một bên. Bắt đầu thủ thế vận công. Toàn từ trên xuống dưới bộc phát khí lực hùng hậu. Đúng lúc một Hắc Bì Ngạc phóng lên định cản mũi tên. Cao Cung hét lớn một tiếng. Trọng tâm cơ thể liền đổ dồn về trước, tay vung ra đánh tới một chưởng. Lập tức một luồng sức mạnh vô hình được đánh ra, bay thẳng vào mũi tên. Mũi tên giống như có trợ lực, tốc độ bay nhanh hơn. Phút chốc vượt qua đầu Hắc Bì Ngạc lao thẳng đến Ngũ Nhãn Hắc Vương.

•Nhất định phải thành công...

Cao Cung nắm chặt tay. Trong mắt hằn lên tơ máu. Gã lẩm bẩm kiên định. Không chỉ có gã mà tất cả những người trên thuyền điều giống như vậy. Vì tuyệt vọng mà dấy lên hi vọng.