Ngoại Lệ Của Anh

Chương 16: Bảo vệ cô ấy cho thật tốt !!!!



Sau nhưng màn thả thính lẫn nhau, thì cũng đến quán ăn quen đường, mà bữa trước cô vô tình ghé

Phi long nhìn quán lề đường, Hơi cau mày sợ sẽ ảnh hưởng đến Thiếu gia. Mở cửa cho hắn xuống xe nhưng có vẻ tâm trạng của hắn hôm nay không tồi

Hai người sánh vai nhau đi vào quán ăn, bước vào quán ai nấy đều tỏ vẻ ngưỡng mộ vì độ đẹp đôi của Tư lục đình Và nguyệt anh nhan sắc này khiến bao người lén nhìn trộm

Ông chủ quán ăn thấy Hai vị khách, ăn mặc sang trọng thì bèn ra tiếp đón.

Ông chủ tiệm tươi cười bảng gọi đồ ăn trên tay, nhìn về phía Nguyệt anh và hỏi: " Cô muốn ăn gì, thì cứ gọi"

Nghe vậy Cô Hỏi với giọng thăm dò coi Tư lục đình có muốn lựa món hay không: "anh muốn ăn gì?" Ánh mắt nhìn chăm chú về phía hắn đợi câu trả lời từ hắn.

Hắn liền đáp với giọng dịu dàng, nhìn cô và mỉm cười nói: "Bạn gái gọi, gì ăn đó"

Giây phút Tư lục đình nở nụ cười đó, khiến sự rung động của cô càng mạnh liệt hơn bao giờ hết.

Hôm nay hắn mặc sơ mi đen, nhưng mở hơi cúc áo trong phóng túng và quyến rũ hơn thường ngày, Cô nuốt nước bọt không thể rời mắt khỏi hắn

Thấy cô cứ nhìn chầm chầm vào Hắn, Còn nuốt nước bọt liên tục, nở nụ cười khoái chí hắn vắt chéo chân, Dùng mũi giày của hắn đá nhẹ vào chân nhỏ nhắn của cô dưới bàn và trêu ghẹo nói: "Em quyến rũ anh à?"

Cô bị hắn đá nhẹ, thì lấy lại hồn vía ngại ngùng thu lại ánh mắt và nói: "không...không có" vừa dứt lời thì đồ ăn đã được mang ra....

*****************************

Sau khi dùng bữa xong, thì đã 2giờ chiều, anh đưa cô về Trường học.

đứng đối diện với anh, Cô vô thức muốn hôn anh tạm biệt nói là làm, cô liền Nhón chân lên hôn lên cằm anh

Thật tình, là cô đã cố hết sức nhón cao lên hết cỡ nhưng vẫn không chạm đến môi anh cô bĩu môi nhìn anh và nói: " Tạm biệt" vẻ mặt không nỡ hiện rõ

Anh vậy liền dỗ dành cô, một tay kéo cô vào lòng ôm chặt, tay còn lại xoa đầu cô nhẹ nhàng hỏi: "em sao vậy?"

Cô bị anh ôm chặt, áp mặt vào khuôn ngực của anh lắng nghe được nhịp tim đang đập từng hồi của anh, cảm giác yên lòng đến lạ thường

Cô nói với giọng mềm mại: "có chút không nỡ"

ngước mặt lên nhìn anh sâu sa



Từ khi gặp anh, sự kiêu ngạo lạnh lùng của cô trở nên tan tành khiến nhịp tim cô đập không kiểm soát, liệu sự rung động lần đầu tiên trong đời có kết quả như cô mong muốn, đến cả bản thân cô còn không biết cô đã thích anh đến như vậy...

Vẻ mặt đầy tâm tư của cô, khiến Tư lục đình cảm nhận được sự biến đổi nhẹ, trong đôi mắt của cô, Hắn nhẹ nhàng vuốt nhè nhẹ lưng cô, cúi đầu đặt nụ hôn lên trán cô khẽ nói: "Anh Anh, anh tối anh sẽ đón em nhé?"

Sau nụ hôn đó, tâm trạng cô được trấn an liền trả lại bình thường và đáp lời anh: "Vâng, em đi trước đây" liền đẩy nhẹ anh ra và quay lưng đi, được một đoạn vô thức ngoảng đầu lại dơ tay ra ra hiệu chào tạm biệt anh, và nở nụ cười.

Thấy bóng lưng cô khuất dần, Ánh mắt dịu dàng của anh đã được thu lại thay vào đó là ánh mắt lạnh lùng, Không có một chút ấm áp.

Thấy hắn lên xe, chăm điếu thuốc trên tay với giọng trầm thấp : "Bảo hắc đường cử người âm thầm bảo vệ tốt cho cô ấy"

Thấy được vẻ mặt, Sâu sa của hắn Vâng một tiếng rồi nhìn hắn muốn nói điều gì đó.

Im lặng một lúc lâu, Tiếng xe khởi động rời khỏi trường học Phi long ngước nhìn Tư lục đình qua gương, thấy hắn Đang chăm chú đọc tài liệu của Công ty. Phi lòng bèn cất giọng cung kính như thường ngày: "Ông chủ Tư, yêu cầu ngài, về nhà một chuyến"

Một lúc lâu sao, không thấy hắn trả lời lại. Phi long sợ muốn chết đi được, Tầm mắt một lần nữa hướng về phía Tư lục đình.

Thì thấy hắn nhếch môi, Cười nhạt vang lên giọng Trầm thấp như mới từ địa ngục tròi lên "Ừ, sắp xếp chuyến bay về Myanmar"

Doạ Phi long sợ muốn ngưng tim, ngay tại chỗ nhưng mai quá hắn vẫn còn bình an vô sự cầu ơn trời phật!!!!!!!!

**************************

Chào tạm biệt anh xong, cô như cái xác không hồn suy nghĩ về anh liên tục, đặt ra hàng trăm câu hỏi

Aaaaa, Tư lục Đình chết tiệttt đảo loạn, cuộc sống bình dị của cô lên hết rồi

Đi cửa phòng thí nghiệm, mở cửa ra đập vào mắt cô là ánh mắt nghiêm nghị của giáo sư trần cất giọng giả vờ tức giận: "Tiểu thư của một gia tộc, Bận đến mức bỏ anh già này nghiêm cứu một mình cả buổi trời".

Thấy vậy cô, đành thả dài mím môi bất lực nói: "Dụng cụ nghiên cứu, một năm tới con sẽ cung cấp" nói xong cô khoác áo blouse tiến lại bàn tiếp tục thí nghiệm dang dở

Nghe câu đó của cô Giáo sư trần cười thành tiếng "được, được đúng là học trò ngoan"

------------------------------------------

5 giờ chiều bầu trời ngả màu hoàng hôn

Cuộc họp nội bộ Của công Ty Tư lục đình cũng đã họp xong, Phi dược và phi long đi phía sau hắn rời khỏi phòng

Phi dược bấm thang máy, đi thẳng xuống nhà hầm để xe của công ty lái đến Quán bar Kinh Đô Còn phi long thì đã đi đến hắc đường, làm nhiệm vụ bí mật



---------------------

20 phút lái xe thì cũng đến quán Bar Kinh Đô nơi náo nhiệt nhất về đêm

Phi dược sánh bước, cùng Tư lục đình vào Quán bar không ai không biết đến địa vị của Tư lục đình ở Kinh Đô

Hắn tiến vào phòng Vip, vừa mở cửa ra thì giọng nói chế giễu cất lên: "lão tư, Lâu rồi không gặp" đó là giọng của Lê tư thiếu

Tư lục đình, Không để tâm đến lời của Lê tư thiếu tiến lại Sofa ngồi, dựa lưng vào thành ghế với tư thế thoải mái nhất, rồi móc trong túi ra bao thuốc lấy một điếu châm hút.

Thấy vẻ thờ ơ của Tư lục đình, Lê tư thiếu bĩu môi bất lực nói: " Mấy nay đi hẹn hò với cô em nào à?" chòm người lấy bao thuốc của Tư lục đình lấy một điếu hút

Tư lục đình nghe câu hỏi Của Lê tư thiếu, thì bình thản nói: "ừ, vợ chưa cưới"

Hắn vừa dứt lời thì thì đoàn quốc chí, Tô ngô hạo từ đầu đến cuối không nói chuyện, bỗng giật mình kinh ngạc, tròn mắt nhìn về phía Tư lục đình.

Từ lúc nào, mà Tư lục đình có vợ chưa cưới vậy, tôi tưởng lão Tư yêu con trai chứ. suy nghĩ của 3 chàng trai này chứ đâu

Lê tư thiếu thu lại vẻ mặt kinh ngạc, rồi nói với vẻ hứng thú: "khi nào rảnh, gọi em dâu đi ăn cùng một bữa nào" vừa nói tay xoay ly rượu cười gian tà

Hắn muốn biết thần thánh, phương nào có thể làm tan chửi cục băng triệu năm này.

Đoàn quốc chí và Tô ngô hạo cũng gật đầu đồng ý, muốn diện kiến vợ tương lai của Tư Lục đình.

Thấy vậy Tư lục đình cũng đành miễn cưỡng

đồng ý

Im lặng một lúc lâu sau thì, Tô Ngô hạo cất giọng tức giận nói: " à, cái tên cướp hàng của tôi là Nguyệt Trạm con thứ hai của gia tộc nhà họ nguyệt " Có vẻ hắn chỉ đàm phán trả hàng nên còn hơi tức tối.

Đoàn quốc chí nghe vậy chế giễu nói: "sao cậu không, bắn tên đó một phát"

Tô ngô hạo nhìn về phía Đoàn quốc chí bèn, nghiến răng ken két nói: " cậu nghĩ tớ, Không biết luật trong giới buôn bán ngầm à ?"

Lê tư thiếu thấy vậy cũng góp vui: "thế nhờ bang chủ ở đây, giúp cậu" dứt lời hắn nhìn về phía Tư lục đình đang cầm ly ruợu nhấp môi.

Tư lục đình cảm nhận được ánh mắt Lê thiếu nhìn, hắn có vẻ khiêu khích nhưng cũng dè chừng: "Tự giải quyết" vẻ mặt lười nhác của Tư lục đình nhưng vẫn có sát khi, sát phạt......