Cố Dĩ Nguy làm tình với tình nhân , rất ít khi hôn môi, hắn biết hôn môi là một loại tán tỉnh, nhưng hắn đã quên.
Bởi vì không có tình cảm, cho nên khi hôn không có tình yêu hay thương tiếc.
Hồ Vận Dung cũng không có tình cảm với hắn, nhưng hắn nhìn khuôn mặt nữ nhân, mang theo sự khiêu khích cùng phóng đãng,không chút do dự hôn lên , xuất phát từ bản năng.
Hắn nghĩ, hắn còn sợ cái gì nữa?
Hắn đã tệ như vậy rồi.
Lại thêm nữa, có sao đâu.
Hồ Vận Dung kịch liệt hôn lại, hai người quấn quýt gắn bó như chém giết ở chiến trường, không thấy tình yêu, chỉ có người trưởng thành, ở giữa dục vọng và tranh đoạt.
Bọn họ lựa chọn vị trí cuối cùng,vừa lúc bên cạnh có một cái bức tường.
Cố Dĩ Nguy đè Hồ Vận Dung lên tường, cách lớp áo ,tay vuốt ve cặp vú, sau đó di chuyển ra sau lưng, kéo khóa kéo của nữ nhân xuống.
Cố Dĩ Nguy thở gấp rời đi môi của Hồ Vận Dung, hướng đến cổ gặm nhắm.
Sau đó, hắn liền nhìn thấy toàn thân của nữ nhân.
Núm vú màu tím như trái nho, trên vú còn lưu lại dấu răng. Hai đùi trắng nõn , có một vài vết đỏ trên đó, như vết thương bị roi đánh hay bị trói lại.
Cố Dĩ Nguy nuốt nước miếng,âm thanh khàn khàn:" Chủ nhân của em, đối với em thật thô bạo".
Hồ Vận Dung cười khẽ:"Anh cũng có thể thô bạo với em".
Dấu vết mập mờ trên người nữ nhân trước mặt,làm cho dục hỏa trong người hắn tăng lên.
Cố Dĩ Nguy nặng nề thở ra, côn thịt phía dưới đã cứng.
"Của anh to như thế, em sợ bị anh thao hư mất".Hồ Vận Dung nhìn côn thịt đang cứng rắn trước mặt, nói là như thế, nhưng cô ta hưng phấn đến run lên.
Cố Dĩ Nguy bóp cặp mông cô ta:"Yên tâm, tiểu huyệt em dâm đãng như vậy, thao ai cũng hư chỉ riêng em không hư".
Hắn nâng một chân của nữ nhân lên, đỡ lấy côn thịt, muốn tiến vào, liền nhớ ra cái gì.
"Em không mang bao?".
Cố Dĩ Nguy rất thích làm tình không mang bao, nhưng điều kiện phải đảm bảo an toàn.
Bộ dáng của nữ nhân trước mặt, hình như không an toàn cho lắm.
"Anh cũng không mang à?".
"Tôi tới tham gia họp lớp,mang bao làm cái gì?".Cố Dĩ Nguy nói
Hồ Vận Dung ôm cổ Cố Dĩ Nguy, liếm vành tai hắn, ở bên tai nhẹ nhàng nói:"Chủ nhân của em muốn em kẹp tinh dịch, trở về báo cáo cho anh ấy, anh ấy muốn kiểm tra".
Cố Dĩ Nguy im lặng một giấy, sau đó phun ra hai chữ:"Biến thái".
Cùng với âm thanh của nam nhân, côn thịt thô to đi vào lỗ nhỏ của nữ nhân.
Cố Dĩ Nguy thao ở miệng huyệt vài cái, toàn bộ dùng lực đi vào, sau đó ra sức cắm.
Hồ Vận Dung rên một tiếng, tay ôm cổ nam nhân.
Tiểu huyệt ê ẩm bị nam nhân lạnh lùng trước mặt, trần trụi dục vọng nhét đầy, xuyên qua đến điểm mẫn cảm,không lưu tình cắm.
Nam nhân thao tiểu huyệt, cô ta ngửa đầu rên rỉ.
"A. . . . A. . . . Ân. . . . Nhanh một chút. . . ."
Từ trước, cô rất thích SM, có ít người có thể dựa vào tình yêu bình thường cho cô ta khoái cảm, giống như là cả người đều bị hút vào địa ngục của tình dục, không chấp nhận được cô ta.
Chỉ có người nam nhân trước mặt này.
Hồ Vận Dung nhìn khuôn mặt bình tĩnh của nam nhân, chẳng sợ hắn đang thao nữ nhân, cũng không có biểu cảm gì, chỉ có gân xanh trên trán, tròng mắt đỏ, mới có thể cảm nhận được,trên người nam nhân hưng phấn.