Ngoại Tình Vô Số Lần

Chương 39: Bánh ngọt ăn ngon không?



Đàm Thơ hôn đáp lại hắn, ánh mắt có chút chấn động.

Cô không biết.

Từ trước đến nay , cũng không dám tưởng tượng, hào quang của hắn bắn ra bốn phía, giống như trời đất tạo ra người đàn ông xứng đôi với chị gái, vậy mà từ sớm đã chú ý tới một cô bé trầm mặc, nhỏ bé như cô.

Thậm chí giống với cô,  khát vọng thân thể của đối phương.

Đây là thật sao ? Hay chỉ là lời tán tỉnh?

"Ừ a a... Thật là nặng. . . . . Thật sâu a anh rể...."

Không có thời gian tự hỏi, khoái cảm kịch liệt lan ra tứ chi, tiếng rên rỉ của cô  bị phá thành mảnh nhỏ.

Đàm Thơ giơ chân lên vòng quanh eo của hắn  , dùng sức nâng mông phối hợp với côn thịt của hắn.

Cố Dĩ Nguy dứt khoát ôm eo cô lên, làm cho côn thịt ăn tiểu huyệt xuất hiện trước mặt hai người , dùng sức va chạm cặp mông mềm mại của cô.

"Lúc Thơ Thơ cởi sạch quần áo, thì ra lại dâm đãng như vậy , làm cho anh rể chỉ muốn hung hăng chơi em"

"Thao chết em."

Cố Dĩ Nguy vuốt ve mông cô , kéo thân thể của cô về phía côn thịt cứng rắn,giống như dục vọng muốn ăn cô vào trong bụng. Nhưng mà hắn lại chú ý tới đầu của cô, không cho cô trong lúc vận động kịch liệt, đụng tới cái gì.

Thao tư thế này một lúc , Cố Dĩ Nguy ôm cô lên, còn hắn thì nằm xuống , đổi thành hắn ở dưới ,cô ở trên.

Toàn thân Đàm Thơ tê dại , không có sức lực , nửa người trên ghé vào lồng ngực của hắn, cặp vú mềm mại không ngừng ma sát với lồng ngực kiên cố của hắn.

Đương nhiên Cố Dĩ Nguy,  không có ý định để Đàm Thơ động , hắn giữ chặt eo của Đàm Thơ , một tay vuốt ve mông, mông eo dùng sức nâng cô lên, côn thịt cũng tiến sâu vào bên trong lỗ thịt.

"Ô ô. . . . . Anh rể rất lợi hại nha. . . . Thao thích lắm. . . . . Muốn bị côn thịt của anh rể tiến sâu nữa. . . . ."

Phía dưới của Đàm Thơ , dâm dịch liên tục  chảy ra không ngừng, bị côn thịt thô to của hắn mang ra, va chạm âm hộ  của cô , phát ra tiếng đập của thân thể cùng tiếng nước , khiến người ta mặt đỏ tim đập.

Tình dục của hai người như vào thời kì nở hoa, bỗng nhiên điện thoại của Cố Dĩ Nguy vang lên.

Hai người đều dừng lại.

Bởi vì hai người đều có dự cảm giống nhau.

Đây không phải là lần đầu tiên, khi đang làm tình cùng với tình nhân thì nhận được điện thoại của vợ , nhưng bây giờ, người làm tình với hắn, lần đầu tiên làm cho hắn có chút khẩn trương.

Đây là em gái của vợ , hai người đều là  người thân mà Đàm Trăn yêu nhất.

Nhưng mà bây giờ, thân thể trần truồng của bọn họ, lại chặt chẽ kết hợp.

Điều này làm cho hai người cảm thấy khẩn trương , đồng thời là động tình. Lỗ thịt của Đàm Thơ co lại, chôn sâu ở bên trong hành lang,  côn thịt cũng lặng lẽ lớn thêm.

Hai người liếc nhìn nhau một cái, biết cú điện thoại này không thể không nghe.

Cố Dĩ Nguy kiềm chế hô hấp, hôn trán Đàm Thơ một cái, mang theo sự vỗ về.

Cố Dĩ Nguy ôm Đàm Thơ đứng dậy, thân thể của cô ngồi ở phía trên côn thịt sưng tấy của hắn, quy đầu nóng bỏng chỉa sâu vào chỗ mẫn cảm nhất của tiểu huyệt.

Đàm Thơ ôm cổ Cố Dĩ Nguy , kiềm chế thở gấp.

"Anh rể.....Quá sâu... Đi vào thật nhiều..."

Cô nói như vậy, nhưng mà phía dưới lại co càng chặc hơn.

"Tê . . . . Em muốn kẹp chết anh à, đồ thèm thao."

Cố Dĩ Nguy cúi đầu nhìn cô hoàn toàn lâm vào tình dục , cặp mắt kia ,bình thường đạm mạc lễ phép , bây giờ trong ánh mắt cô chỉ có tình dục.

Tính dục của Cố Dĩ Nguy lại phồng lớn một tầng, ôm Đàm Thơ , vuốt ve mông cô , dùng sức cắm vào.

Đôi chân trắng nõn của cô , gắt gao kẹp chặt eo của hắn, phía dưới ướt đẫm đến không chịu nổi, không ngừng nuốt côn thịt của hắn.

Tư thế này, một tay Cố Dĩ Nguy ôm mông Đàm Thơ, người treo ở phía trên hắn , một tay lấy điện thoại, ấn nghe.

"Chồng ơi, anh với Thơ Thơ đang làm gì vậy?" Bên kia là âm thanh nhẹ nhàng cùng ôn nhu của Đàm Trăn , xung quanh có chút ồn ào, rõ ràng là đang bận rộn.

Cố Dĩ Nguy giật giật môi, bình phục hô hấp: "Xem phim."

"Bánh ngọt ăn ngon không?"

Cố Dĩ Nguy nghĩ tới bánh ngọt trên bàn.

"Chưa có ăn đâu vợ , muốn đợi em trở về cùng nhau ăn."

Cố Dĩ Nguy nhìn về phía bán ngọt ở trên bàn.Là bánh kem, phía trên có mấy viên trái cây cùng socola.

"Chờ em  về bánh ngọt chắc hư rồi. Đêm nay không về được, em phải ở lại khách sạn ngủ một đêm." Đàm Trăn có chút oán giận nói.

Một bên Cố Dĩ Nguy ôn nhu dỗ cô, một bên dùng côn thịt thô to, im lặng xay nghiền tiểu huyệt nóng ẩm của Đàm Thơ.

"Thơ Thơ đâu? Đưa điện thoại cho em ấy."

Đàm Thơ bình phục hô hấp, một tay ôm cổ Cố Dĩ Nguy , một tay cầm điện thoại.

"Chị."

"Ăn bánh ngọt đi, chị cố ý mua cho em đó. Rất xin lỗi nha, hôm nay chị bận mất, không rảnh làm một bữa ăn ngon cho em . Em ăn thử bánh ngọt xem ngon không?"

"Dạ... A!" Đàm Thơ liều mạng kiềm chế  rên rỉ, toàn thân đều nổi da gà

Đàm Thơ mở to mắt , khó tin nhìn hình ảnh  trước mặt

Cố Dĩ Nguy bôi kem cùng socola lên trên vú , sau đó ngậm vào, mồm to ăn hết.

Tâm Đàm Thơ nhảy lên , cả người mềm nhũn, tiểu huyệt phun ra một lượng lớn mật dịch.

Một tay hắn nâng mông cô, côn thịt thuộc về chị gái còn chôn sâu tại khe huyệt của cô, nó nghiền nát bên trong , tay kia thì nắm vú cô , ngậm vú cô, thưởng thức socola cùng kem trên vú.

Hắn ăn hai cái vú giống như là đang ăn một món ăn ngon và mới lạ, dùng sức liếm láp hết kem và socola, kích thích  Đàm Thơ từng đợt run rẩy.

"Ăn ngon thì phải ăn đấy. Anh rể của em thích ăn socola, đừng để anh ấy ăn hết của em nha".

Hắn nghe nói như thế,  cuối cùng ngẩng đầu lên, môi dính đầy socola cùng kem in lên môi của Đàm Thơ, dùng ánh mắt có thâm ý nhìn chằm chằm Đàm Thơ, nói với vợ ở bên kia.

"Cảm ơn Trăn Trăn, anh rất thích. Ăn rất ngon."

"Không biết xấu hổ . Lại không phải mua cho anh ." Đàm Trăn cười mắng, "Vậy hai người ăn trước đi,  em bên này có việc nên cúp máy nha".

"Ừm vợ, anh sẽ ăn thật ngon ." Cố Dĩ Nguy cười nói, "Chờ em về."