Ngoại Tình Vô Số Lần

Chương 63: Em có làm được không?



Cố Dĩ Nguy cũng không nghĩ cứng rắn, nhưng một thiếu nữ xinh đẹp như vậy, lại cởi quần của hắn, cho dù cô chỉ đơn thuần mà cởi quần, nhưng phản ứng sinh lí của đàn ông, lại không có biện pháp khống chế.

Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt mất tự nhiên của thiếu nữ , cười nhạt nói: "Không phải là em muốn vẽ à, nếu muốn vẽ , đương nhiên phải vẽ toàn cảnh".

Hắn hờ hững nhấn mạnh hai chữ" toàn cảnh" , dẫn tới sự tò mò của Đồng Tiêu Tiêu, cô liền liếc mắt nhìn một cái. 

Côn thịt màu tím cứng rắn, treo lơ lửng trong không trung, quy đầu tròn xoe no đủ, đỉnh miệng nhỏ hình như đang hô hấp, phun mùi tanh ra bên ngoài.

Lúc cô vẽ cho người mẫu khỏa thân, cũng từng nhìn thấy nhiều lần, nhưng lại không mặt đỏ tim đập, vậy mà bây giờ cô cảm thấy khuôn mặt đang nóng lên.

Tuy rằng cô không có kinh nghiệm, nhưng Đồng Tiêu Tiêu phải thừa nhận rằng, Cố Dĩ Nguy rất có bản lĩnh.

Nhưng mà mục đích của cô chỉ là vẽ hắn mà thôi, không phải ngủ với hắn. Vì thế cô hất ra, lấy khăn giấy lau tay, nói:" Còn lại tự anh cởi đi". 

Khi cô xoay người đến chỗ ngồi vẽ, thì Cố Dĩ Nguy đã cởi xong, lộ ra thân thể mạnh mẽ.

Cho dù không nhìn khuôn mặt đẹp trai kia, chỉ nhìn vào thân thể trần truồng của hắn, cũng đủ hấp dẫn người khác rồi. 

Vòng eo nam tính cùng hai chân thon dài thản nhiên bại lộ trong không khí , ở giữa hai chân là dục vọng đang dâng trào.

Mà đôi mắt đạm mạc kia, hình như rất khác so với thân thể tràn đầy dục vọng, vậy mà lại va chạm nhau, làm cho cả người hắn tỏa ra hơi thở nam tính.

Giống như là sự hóa thân của ánh sáng và bóng tối.

Đồng Tiêu Tiêu hài lòng thưởng thức , trán cô toát mồ hôi, trái tim không tự chủ được mà đập nhanh.

Cô chưa từng có cảm giác này bao giờ, cô cũng không hiểu đây là vì sao, chỉ cảm thấy trời nóng, nên kéo áo lên một xíu.

Cô bắt đầu chuyên chú vẽ , ánh mắt lưu chuyển giữa thân thể hắn và giấy vẽ. 

Lúc vẽ, bộ dáng của Đồng Tiêu Tiêu rất khác, ánh mắt chỉ nhìn thân thể trần truồng của hắn mà không nhìn bất cứ thứ gì.

Cô vừa lòng , khóe miệng lại không cử động , nhưng khóe mắt lại cong lên.

Cố Dĩ Nguy buông lỏng thân thể, coi như là miễn phí một lần làm người mẫu, dục vọng trong thân thể cũng giảm xuống.

Vì thế khi Đồng Tiêu Tiêu giương mắt nhìn hắn, không tự chủ được mà nhíu mày .

Cô cắn bút, suy nghĩ rồi nói:" Cố ca ca, anh có thể giống như lúc nãy không?"

"Cái nào?" Cố Dĩ Nguy nghiêng đầu hỏi cô.

"... Anh biết em đang nói gì mà." Đồng Tiêu Tiêu trừng hắn..

"Em không nói, làm sao anh biết được".

Đồng Tiêu Tiêu nhận thua, môi giật giật: "Lúc nãy anh.....Cứng rắn ấy."

Lần đầu tiên cô phát hiện, tính khí trần truồng ở giữa hai chân hắn lại không có xấu đến như vậy, lúc nó cứng rắn sẽ rất hợp với thân thể , càng tăng thêm sức mạnh của hắn, càng tỏa ra hơi thở nam tính hơn.

Cố Dĩ Nguy tức giận nói, "Em cho rằng giống như bơm khí cầu?"

"Không phải anh vừa mới cứng đó sao?" Đồng Tiêu Tiêu không hiểu hỏi.

Cô vẽ được một nửa nhưng lại cảm thấy hứng thú đều bị dập tắt.

Cố Dĩ Nguy nhìn ra được thiếu nữ có gan làm việc lớn mật, nhưng lý luận về tri thức thì giống như là con số 0.

Hắn thành thực nói: "Bây giờ, anh không cứng rắn được."

Đồng Tiêu Tiêu thả bút xuống , hoang mang nói : "Hay là để em giúp anh?"

Cố Dĩ Nguy nhìn cô hai giây: "Em có làm được không?."

Đồng Tiêu Tiêu cười lạnh : "Anh xem thường ai đó."

Cô đứng lên muốn đi về phía trước, Cố Dĩ Nguy gọi lại cô: "Không cần , em ở đó cũng có thể giúp anh".

Đồng Tiêu Tiêu nghe lời dừng lại bước chân, biểu cảm khó hiểu.

Hắn nhìn khuôn mặt non nớt của cô, bỗng nhiên có một ý tưởng xấu ở trong đầu.

"Từng làm với đàn ông chưa?" Cố Dĩ Nguy mở miệng hỏi.

Đồng Tiêu Tiêu chán ghét nhíu mày: "Không có."

Đồng Tiêu Tiêu không có hứng thú với chuyện này, cho dù là phụ nữ hay đàn ông thì đối với cô chỉ là khung xương và túi da mà thôi, khác biệt lớn nhất đó là  có tư cách hay không,  để được cô vẽ lên giấy.

Tất nhiên Cố Dĩ Nguy có tư cách này, cô đã lên kế hoạch rất lâu , vì thế cô có nhiều kiên nhẫn với hắn.

Thân thể làm một cái tư thế rất lâu nên có chút cứng ngắc, Cố Dĩ Nguy tìm cái ghế nằm lên, hai tay đặt sau đầu. Đôi chân dài cứ vậy mà duỗi thẳng tắp ở trên mặt đất, dục vọng ở giữa hai chân không có tinh thần , nhưng mà cho dù là núp ở sâu trong bụi cỏ, cũng có thể thấy được hình dạng to lớn.

Cố Dĩ Nguy lười nhác nhìn Đồng Tiêu Tiêu, cười: "Có tự an ủi không?"

Đồng Tiêu Tiêu cứng đờ , ngón tay xoay bút vẽ, trên mặt xuất hiện biểu cảm ngốc nghếch.

Cô không mở miệng.

Cố Dĩ Nguy sao lại không biết .

Hắn không nghĩ tới, thiếu nữ đối với chuyện này lại không biết một chút xíu nào.

Hắn cũng không có loại ham mê xử nữ, nhưng làm cho một tờ giấy trắng nhiễm dơ bẩn,  thì hắn cảm thấy rất thú vị.

"Cởi hết quần áo ra" Cố Dĩ Nguy mở miệng ra lệnh.

Đồng Tiêu Tiêu cứng đờ, lúc muốn từ chối thì Cố Dĩ Nguy nói:"Anh cũng đã cởi hết rồi, nếu giờ em cởi nữa, thì coi như công bằng rồi".

Hắn lại lắc đầu: "Cũng có thể khi em cởi hết thì chẳng có gì hay, do em còn nhỏ quá mà".