Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 6: Trận Khởi Đầu, Vô Cùng Kinh Ngạc



Mãi đến sau này, khi hồi ức lại, thầy Long vẫn còn nhớ như in cái ngày mà Tùng đặt chân vào sân cỏ và tham dự giải đấu đầu tiên trong cuộc đời sự nghiệp bóng đá đỉnh cao của cậu.

Ngày 30/4/2003

Tùng cùng cả đội trường Lê Văn Tám tham dự buổi lễ khai mạc giải bóng đá thiếu niên của Huyện Tân Phú, với tổng cộng 16 đội thiếu niên cùng nhau tham dự.

Sau khi bốc thăm chia bảng, thầy Long nghiêm túc nhìn 14 cầu thủ trong đội trường, lông mày nhăn chặt lại, thầy nói: “Bảng này chúng ta không có lợi lắm, chúng ta sẽ đối đầu với 1 đội của trường tiểu học thị trấn và 2 đội xã. Chỉ có 2 đội đầu bảng mới được bước tiếp vào vòng sau. Riêng hôm nay chúng ta sẽ đá 2 trận, sáng 1 và chiều 1. Ngày 1/5 sẽ đá tiếp 2 trận nữa để chọn ra 2 đội vào vòng sau. Lịch đấu dày lắm nên các em phải cố gắng giữ súc khỏe. Cũng may mắn là chúng ta sẽ đấu với đội thị trấn ở trận cuối cùng. Thôi, chuẩn bị đi các em, tầm 15p nữa sẽ đến lượt chúng ta. Cho họ biết chúng ta là ai đi nào”

“Là những nhà vô địch” Cả bọn hét lên phấn khích. Tuy đã qua tuổi trẻ người đầy nhiệt huyết nhưng Tùng cũng cảm thấy rất vui vì bọn trẻ có sức sống đến như vậy.

“Tuổi trẻ thật tốt”, cậu thầm nghĩ

Thể thức thi đấu lần này, mỗi đội sẽ ra sân với 7 cầu thủ, thi đấu 2 hiệp, mỗi hiệp 25 phút. 2 đội đầu bảng sẽ bước tiếp vào vòng 8 đội mạnh nhất, và sẽ thi đấu vào cuối tuần này với hình thức loại trực tiếp. Chủ nhật tuần sau nữa sẽ là trận bán kết giữa 4 đội mạnh nhất. và Chủ nhật kế tiếp sẽ quyết phân ra nhà vô địch của giải. Bên cạnh đó, giải đấu cũng là hình thức để lựa chọn cho danh sách các cầu thủ xuất sắc nhất để tham dự giải bóng đá thiếu niên của tỉnh Đồng Nai, sẽ diễn ra vào mùa hè này.

Tùng hoàn toàn tự tin về việc mình sẽ tiến vào đội tuyển của huyện. Đây là bước cậu suy nghĩ rất kĩ để làm bàn đạp nâng cao trình độ huấn luyện và tranh tài của mình.

Tùng và các đồng đội bước vào sân bóng, đối thủ là đội trường Phú Thanh. Với lợi thế thể hình vượt trội hơn, có vẻ như đội bạn không để ý lắm đến các đồng đội của Tùng, điều này làm Cường và Bình khá tức giận

Tùng điềm tĩnh nói: “Không sao, tụi nó sẽ nhìn mình một cách khác sau trận này”

Tiếng còi trọng tài vang lên cũng chính là lúc báo hiệu một trong những huyền thoại giữa sân của thế giới bắt đầu trình diễn trong trận đấu đầu tiên của mình.

Tùng không vội triển khai thế tiến công, đối thủ đội bạn có hình thể tốt hơn, do đó ngoài Tùng ra thì các đồng đội đều tỏ ra khá bất lợi. Tùng hoài nghi không biết là tụi này có thật là mới lớp 5 tiểu học hay không, nhìn đứa nào đứa nấy to con cứ như lớp 7-8 rồi ấy.

Tùng từ từ chuyền bóng ở phần sân mình, kéo giãn đội hình bạn. Các đồng đội trong quá trình luyện tập đều có ý thức chuyền bóng về Tùng để tổ chức tiến công, do đó trong 5 phút đầu tiên đội bạn thậm chí không dẫn bóng được đến gần vùng cấm của đôi Tùng.

Trong một pha tranh cướp bóng, Tùng thuận lợi gỡ được bóng từ chân của đối thủ, liếc nhìn trên bản đồ thì thấy Cường đang chạy vòng qua sau lưng một hậu vệ và vẫn không bị phát hiện, Tùng thực hiện một đường chuyền bổng nhẹ nhàng qua thẳng các hậu vệ, Cường chạm bóng và đưa vào khung thành.

Tỉ số 1-0 một cách đơn giản như cách Tùng chuyền về phía Cường vậy. Cường sung sướng chạy lại ôm Tùng một cái thật to, cười híp cả mắt. Nó có ý thức rằng có thể giải đấu này sẽ là giải đấu hạnh phúc nhất của nó, vì có Tùng làm người đưa bóng, nó thậm chí còn mơ tới mình là vua phá lưới nữa kìa.

Diễn biến trên sân tiếp tục vẫn như cũ, hầu như đội bạn không thể triển khai được bóng khi có Tùng ở giữa sân. Bất cứ vị trí nào trên sân Tùng cũng có thể có mặt và đưa chân cắt bóng. Chỉ số thuộc tính ưu việt của Tùng ở lứa tuổi này làm Tùng ở trên sân bóng như một ngôi sao chói lóa, làm lu mờ đi tất cả các cầu thủ khác.

Hai hiệp diễn ra nhanh chóng với sự lấn át hoàn toàn của đội trường Lê Văn Tám. Tỷ số cuối cùng là 5-0 nghiêng về phía đội của Tùng. Tùng có ý thức khống chế tỷ số vì sợ nếu tỷ số quá cao sẽ làm cho đối thủ tức giận quá mà đá bạo lực hoặc gây bất lợi cho các đồng đội của mình.

Diễn biến của trận buổi chiều cũng diễn ra tương tự. Tùng và các đồng đội chỉ cần hiệp 1 là đã đạt được tỉ số 4-0, hiệp 2 đá được 10 phút thì Tùng ra sân nghỉ, và tỉ số này cũng được giữ cho đến hết trận.

Sau 2 trận, đội Tùng dẫn đầu bảng với 6 điểm và 9 bàn thắng, chưa để lọt lưới bàn nào. Thằng Cường còn cười nói nếu mà có giải thủ môn thoải mái nhất chắc phải trao cho Bình rồi, bởi có lúc nào thằng Bình phải lo sợ thủng lưới đâu.

Màn trình diễn của Tùng cũng đã rơi vào mắt của khá nhiều người khác. Trong đó còn có thầy Sơn, giáo viên thể dục của trường PTTH Đoàn Kết, đồng thời cũng là huấn luyện viên bất đắc dĩ của đội bóng đá thiếu niên Huyện Tân Phú, vì đơn giản thầy đã từng học về bóng đá chuyên nghiệp ở trường Đại học Thể Dục Thể Thao rồi. Nhìn cách Tùng nhẹ nhàng qua người rồi chuyền bóng, thầy Sơn thật sự rất thắc mắc vì không biết những động tác chuyên nghiệp như vậy Tùng luyện tập như thế nào. Mà còn cách chuyền bóng của Tùng cũng rất chính xác. Nếu không có gì thay đổi, Tùng chắc chắn làm một trong số những lựa chọn cho vị trí số một giữa trận của đội huyện.

Kết thúc ngày thi đấu đầu tiên, tâm trạng đứa nào cũng uể oải sau một thời gian mất sức. Tùng thì vừa đi về, vừa suy nghĩ xem 2 trận đấu này mang đến cho Tùng bao nhiêu điểm thuộc tính. Nói thật, đá xong 2 trận đấu mà Tùng vẫn còn cảm giác chưa thỏa mãn. Cái cảm giác đứng giữa sân chỉ huy thật giống như thuốc phiện vậy, cần trải nghiệm càng có cảm giác thích thú.

Tùng về nhà, tắm rửa rồi leo lên giường, háo hức mở ra bảng thuộc tính:

“Họ tên chủ nhân: Nguyễn Thanh Tùng

Tuổi: 11

Vị trí: tiền vệ

Chiều cao: 143cm

Cân nặng: 38,2kg

Năng lực tấn công: Dứt điểm 32, chạy chỗ 32, lực sút 32, tốc độ 32, góc sút 32 (góc sút liên quan đến khả năng dứt điểm và kĩ thuật đá phạt)

Năng lực phòng ngự: cắt bóng 31, chùi bóng 31, phán đoán 31, kèm người 31, chặn bóng 32

Năng lực kiểm soát: kỹ thuật 35, rê bóng 35, chuyền ngắn 38, chuyền dài 33, tầm nhìn 100

Năng lực cơ thể: thể lực 32, thể hình 32, sức bật 32, cân bằng 33, tinh thần 81

Điểm thuộc tính còn lại: 4 điểm (Tham dự 2 trận đấu, đánh giá tối ưu)”

Nhìn các hạng điểm thuộc tính thay đổi một ít, Tùng chợt cảm khái. Nếu chỉ đơn giản dùng luyện tập và tranh tài để đạt được max cấp toàn bộ thuộc tính thì hầu như là không thể. Mỗi trận đấu cao nhất chỉ có 2 điểm, tính riêng mỗi mùa giải chuyên nghiệp 38 trận đấu, nếu mỗi trận đều đạt 2 điểm thì cũng không thể thêm được bao nhiêu chỉ số, chưa nói là khi chỉ số gốc max cấp còn phải làm nhiệm vụ mới nhận thêm được điểm, mà chỉ số càng cao thì càng cần nhiều trận đấu hơn để tích lũy điểm thuộc tính. Nói cách khác, nếu mà không đột phá, hoặc chỉ thi đấu ở trình độ thấp, thì cơ hồ mỗi năm cũng không có bao nhiêu điểm để thêm vào”.

“Gánh nặng đường xa a”, Tùng cảm khá nói, thuận tiện thêm 1 điểm vào chuyền ngắn và 3 điểm vào chuyền dài.

“Mong là kết thúc giải đấu huyện sẽ đủ điểm để đột phá lên cấp độ thanh niên, chứ điểm số này cũng không mấy an toàn khi tham dự giải tỉnh hay toàn quốc”, Tùng suy nghĩ rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Màn đêm thật yên tĩnh, nhưng bên dưới nó sóng ngầm mãnh liệt báo hiệu cho một cuộc lật đổ, một nguồn sức mạnh thống trị sắp sửa quật khởi đến từ thung lũng của bóng đá thế giới!

Chưa xong còn tiếp!!!



Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc