“Chúng ta chỉ có 3 ngày, 3 ngày để chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo, và đối thủ của chúng ta là Benfica, các cậu hiểu chứ”
Rui Jorge vừa đi đi lại lại, vừa nhăn nhó nói với đám cầu thủ, phát tiết một chút sự bực bội của ông. Lịch thi đấu của đội thanh niên đang bước vào thời kì dày đặc, đến nỗi sức ép đang đè nặng lên vai của đoàn huấn luyện viên, khi vừa phải đảm bảo trạng thái cầu thủ một cách tối ưu, vừa phải phân bổ lực lượng và thể lực cho toàn đội để đi đến những trận đấu cuối nửa mùa giải trước khi nghỉ giáng sinh. Và Benfica, chính là đối thủ khó nhằn tiếp theo mà mọi người cần đánh bại.
Cũng may mắn, mặc dù lịch trình thi đấu tiếp theo khá dày đặc, nhưng trạng thái cũng như thể lực của toàn đội cũng không hề có dấu hiệu xuống sức cũng như mất cân bằng. Điều này cũng cần quy công cho huấn luyện viên thể lực Miranda, khi an bày rất chính xác các bài tập phục hồi đúng mực. Bên cạnh đó, việc bố trí chiến thuật thi đấu thích hợp cũng khiến cho toàn đội đảm bảo trận hình một cách nghiêm túc, gián tiếp ảnh hưởng đến trạng thái toàn đội, khi hiện nay vẫn bảo toàn sạch lưới, mới chỉ mất hai bàn thắng sau 8 trận đấu, và hiện tại, Belenenses vẫn giữ vững ngôi đầu bảng, triệt để đè ép Benfica và Sporting Lisbon một đầu.
Điều này cũng khiến cho rất nhiều cổ động viên cảm thấy vô cùng thỏa mãn, dẫn đến dù chỉ là buổi tập luyện của đội thanh niên, nhưng cũng không hề thiếu đi những cổ động viên trung thành của đội, cũng như những tay săn đầu người đến từ các câu lạc bộ khác. Họ hầu như chưa bao giờ ngừng chú ý đến số 30 của Belenenses, khi những tờ báo giá đều đặn vẫn xuất hiện ở bàn của Carlos hàng tuần, nhất là khi hiện tại biểu hiện của cậu càng lúc càng tốt.
“Benfica hiện nay sở hữu một hàng tấn công khá mạnh mẽ, bao gồm Jeremic, Sami, còn có một cầu thủ Trung Quốc vừa mới gia nhập nữa”, Rui Jorge liếc nhìn Tùng làm cậu cảm thấy khó hiểu, sau đó nói tiếp “Cầu thủ này gọi là Yu Dabao, được mệnh danh là thần đồng của bóng đá Trung Quốc, vừa gia nhập tuyển trẻ của Benfica năm nay, biểu hiện cũng rất tốt.”
“Về mặt thực lực chung, chúng ta không thể so với họ yếu, nhưng xét thấy chúng ta vừa mới đá một trận ác chiến với Portimonense, nên trận này, chúng ta sẽ áp dụng chiến thuật phòng ngự phản công. Tùng và Amaral sẽ làm song tiền vệ phòng ngự, chỉ để Muendo ở trên, hai cánh sẽ là Pele và Diniz.”
Không nhìn thấy ánh mắt thất lạc của Godinho, Jorge nói tiếp :”Trận này, thế hòa đối với chúng ta là quá đủ rồi, do đó, chỉ cần đối phương không tiến hành áp chế và tấn công, chúng ta cứ giữ nguyên trận hình, đề phòng đối thủ lợi dụng sơ suất. Rõ chưa?”
“Dạ rõ, thưa boss”
Cả đám túa ra tiến hành làm nóng người trước khi tiến hành đấu tập. Khác với những lần trước, lần này Godinho được chuyển sang đội dự bị để phụ trợ cho việc rèn luyện đội hình. Mặc dù đội hình này không thường được sử dụng, nhưng ngay từ đầu mùa giải, Rui Jorge vẫn luôn diễn luyện phòng trường hợp đội bóng rơi vào lịch trình dày đặc như bây giờ, nhằm bảo toàn lực lượng và điểm số để có cơ hội tranh chức vô địch, nên việc tiến hành diễn luyện cũng chỉ nhằm đánh thức kí ức cơ sở của các cầu thủ, thuận lợi hơn cho việc ăn ý của toàn đội mà thôi.
Khi mọi người đã kết thúc buổi đấu tập, Tùng và Pele tiếp tục ở lại rèn luyện khả năng cầm bóng và qua người. Mặc dù hết lần này đến lần khác, Pele luôn bị Tùng vượt qua, nhưng giống như người ta nói, người ngốc thì có phúc khí của người ngốc. Pele luôn giữ được một trái tim lớn, dù thất bại vẫn không nề hà thể lực mà tranh đoạt với Tùng, dẫn đến tiến bộ của cậu càng lúc càng lớn, hiện đã nghiễm nhiên trở thành chủ lực cho vị trí tiền vệ cánh phải.
Godinho đứng ngoài hàng rào nhìn về phía hai đứa, tâm trạng xoắn xuýt rất lâu, cuối cùng hóa thành thở dài, quay đầu bỏ đi. Nó tự nhận thấy thiên phú của mình không hề tốt, chỉ có thể cố gắng nỗ lực hết mình. Thế nhưng, nỗ lực đâu hề chỉ đơn giản như vậy. Nó đã không còn đủ kiên trì để theo đuổi bước luyện tập của hai đứa bạn rồi, bởi bên ngoài còn rất nhiều thứ hấp dẫn hơn. Nó thật sự không hiểu nổi hai thằng bạn, lý do vì sao lại phải tập luyện ra sức đến như vậy, trong khi bên ngoài còn rất nhiều điều hấp dẫn. Có lẽ, đó cũng là câu hỏi trong lòng của Pele và Tùng, tại sao nó lại không kiên trì được nữa cơ chứ? Chắc đây chính là sự khác biệt giữa người thành công và kẻ thất bại.
Ba ngày sau, cả đám lên xe di chuyển đến sân vận động tại khu phức hợp đào tạo của Benfica ở Lisbon, chỉ cách trụ sở chính của Belenenses vài km đi đường. Nó được coi như sân vận động riêng biệt dành cho các cuộc thi đấu ở các giải trẻ, tương tự như ở Belenenses. Chỉ khi nào có những trận đấu quan trọng và có thể sắp xếp, các trận đấu giải trẻ mới được tổ chức ở sân vận động chính của câu lạc bộ, coi như một hình thức tuyên truyền dành cho các cầu thủ trẻ.
Mặc dù khán đài bên sân bóng cũng không hề ít chỗ ngồi, dầu gì cũng là sân vận động thuộc chuẩn của Bồ Đào Nha, với sức chứa đến 3000 người, hôm nay cũng gần như hết chỗ, với tỉ lệ cổ động viên chia đều cho cả hai đội.
Ngay từ lúc hai đội tiến hành làm nóng người, mọi người trên khán đài cũng đã nhận thấy được sự khác biệt. Hai đội đều xuất hiện hai gương mặt người châu Á. Trong khi Yu Dabao được ví như minh tinh khi chuyển nhượng từ Qingdao Hailifeng sang Benfica, với hi vọng về một cầu thủ ngôi sao của Trung Quốc, thì Tùng xuất hiện tựa như trên trời rơi xuống, không hề có một tí điềm báo trước nào cả. Mặc dù khá có tiếng tăm trong thời gian gần đây, nhưng tình báo về Tùng vẫn vô cùng ít ỏi, làm cho rất nhiều tay săn cầu thủ cảm thấy vô cùng khó chịu. Phải biết, hầu như các cầu thủ thi đấu ở Bồ Đào Nha đều có ít nhiều liên hệ với các tay cò cầu thủ và những người tuyển trạch của các câu lạc bộ, do đó hầu như ít khi có hiện tượng không tìm thấy thông tin của cầu thủ nào đó. Chỉ riêng Tùng là trường hợp ngoại lệ.
Huấn luyện viên Bruno Lage của Benfica sắc mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía đối thủ, ánh mắt ngay lập tức khóa chặt vị trí số 30 đang cười cười nói nói cùng với số 3 bên phía Belenenses. Trước trận đấu này, ông đã nghiên cứu rất kĩ cầu thủ này. Với lối đá tấn công và di chuyển nhiều của cậu ta, ông đã an bày chiến thuật áp chế hết sức rõ ràng, đồng thời để tránh giẫm phải vết xe đổ của Portimonense ở trận trước đó, lần này ông an bày Alberto nhìn chằm chằm cậu ta. Với tư cách một cầu thủ người Brazil với huyết thống châu Phi, thể lực của Alberto được xem như nổi bật nhất trong dàn cầu thủ, kĩ thuật cũng không hề kém. Để cậu ta kèm chặt số 30 bên kia, chắc chắn sẽ không thành vấn đề gì. Dẫu sao, dù có cố gắng cách mấy đi nữa, chênh lệch giữa hai câu lạc bộ vẫn không thể xóa nhòa được. Ông tin rằng mặc dù có lợi hại cách mấy, cậu ta cũng không thể uy hiếp được đội bóng hiện tại của ông.
Thế nhưng, ngay từ khi tiếng còi khai cuộc của trọng tài cất lên, Lage đã trợ tròn mắt, thậm chí còn không tin vào mắt mình khi còn dụi vài lần, nhìn kĩ lại trên sân. Rồi từ từ, sắc mặt ông chuyển từ trắng sang đỏ bừng, quay đầu nhìn trừng trừng Rui Jorge đang dương dương tự đắc đứng bên cạnh đường biên ngang, tâm lý lúc này vô cùng tức giận.
Quay đầu về phía ghế huấn luyện viên, bực tức đá một chai nước đang để bên đường, Lage hùng hổ lớn tiếng nói :”Con mẹ nó, tên Rui Jorge kia có biết hai chữ xấu hổ là gì không? Đường đường đầu bảng đấu giờ lại bố trí đội hình phòng ngự, con mẹ nó, thật là tức chết mà. Hèn gì hắn ta chỉ mãi là huấn luyện viên đội trẻ. Không có mặt mũi như thế hắn ta cũng có thể làm được”
Rui Jorge nghe tiếng gầm tức giận của Lage, tâm trạng phải nói vô cùng vui vẻ và thoải mái. Ông biết ngay lần này tên kia sẽ tiến hành hạn chế lại Tùng, nên trực tiếp rút cậu về làm tiền vệ phòng ngự, chuyển thẳng sang đội hình tử thủ. Để xem, tên kia còn có thể giở trò gì được nữa.
Tâm trạng của đám cầu thủ Benfica cũng giống như huấn luyện viên của mình, vô cùng đau đầu mà nhìn về phía đối thủ. Chỉ thấy Muendo trơ trọi một mình giữa rừng phòng ngự của Benfica, trong khi đó, Tùng và Amaral lùi về tạo thành hàng phòng ngự thứ nhất, cộng thêm đường biên phải có một tên điên luôn chạy một cách man rợ xông về phía bóng, bất chấp bóng đang ở trung lộ hay bên phải.
Benfica chỉ còn có cách dùng những đường chuyền ngắn lôi kéo hàng phòng ngự của Belenenses, nhưng có vẻ chiến thuật này cũng không hề có hiệu quả, khi hầu hết các con đường vào trong đều bị Tùng vô tình hay cố ý khóa chặt, cộng với việc hàng phòng ngự luôn di chuyển theo hướng bóng, lắp kín các kẽ hở trong phòng ngự, dẫn đến gần 20 phút trôi qua, mặc dù tỉ lệ cầm bóng của Benfica lên đến 70%, nhưng cũng chỉ có thể thực hiện những đường chuyền bên ngoài vòng cấm, chưa hề có được một pha tấn công nào uy hiếp thật sự đối với khung thành của Pinto.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?