Đến từ thời đại mà Internet đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống, khi nền tảng kinh tế quyết định hết thảy, khi mà sức mạnh của đồng tiền được nâng lên một tầm cao mới. Sống trong thời đại bùng nổ đó mới cảm nhận được hết sự len lỏi của đồng tiền đến từng ngóc ngách trong cuộc sống.
Mặc dù trọng sinh trở lại, việc kiếm tiền không còn là ưu tiên hàng đầu của cậu, nhưng có một câu nói rất hay :”Đồng tiền làm khó anh hùng”, nếu không có nền tảng tài chính vững mạnh, thì việc phát triển nền bóng đá nước nhà như nguyện vọng của Tùng cũng chỉ là gió thoảng mây bay. Do đó, việc tích lũy tài chính nên bắt đầu ngay từ hiện tại, khi mà trong tay Tùng hiện cũng có một số tiền không hề ít, đến từ việc đầu tư chứng khoán ở Việt Nam và làm nguồn vốn để xin cấp visa ở Bồ Đào Nha. Hiện tại, khi đã có hợp đồng thanh huấn trong tay, số tiền bảo lãnh đó đã có thể sử dụng nhằm vào mục đích khác rồi.
Trong khoản thời gian hai tuần đó, bên cạnh việc thực hiện huấn luyện như thường ngày, thì mỗi tối Tùng đều dành ra thời gian để tìm hiểu về thị trường đầu tư hiện tại, nhất là thị trường chứng khoán. Những cái tên mà Tùng nhắm đến bao gồm : Apple, Amazon, Google, và sau này là Bitcoin.
Năm 2006 đến 2010 là lúc mà những cái tên khổng lồ này có sự phát triển vượt bậc, đó cũng là nơi có thể đầu tư và tích lũy tài chính cho tương lai của Tùng. Ví như cổ phiếu của Amazon, nếu hiện tại cậu đầu tư vào 10.000 Euro, thì đến năm 2020, cậu có thể có số tiền lên đến 175.000 Euro, gấp đến 17.5 lần. Đó còn là chưa kể số vốn cậu đầu tư vào có thể tích lũy dần dần, dựa trên sự phát triển không ngừng của bản thân trong sự nghiệp cầu thủ.
Bên cạnh đó, ngoài đầu tư ở nước ngoài, cậu cũng có thể đầu tư vào những công ty lớn trong nước, như Vinamilk, Sabeco, Kinh Đô, Vingroup hoặc Thế Giới Di Động, đều là những cái tên có thể giúp cậu tích lũy lượng tài chính lớn nhất có thể.
Cuối cùng, Bitcoin chính là vũ khí giúp cậu có thể vượt lên trở thành người giàu có thật sự. Theo ước tính của Tùng, chỉ cần tích lũy đủ 10000 Bitcoin vào giai đoạn sơ khai, cậu cũng có thể nhảy lên trở thành một trong những người giàu nhất Việt Nam với số tiền có thể lên đến 500 triệu Dola. Với số tiền này, có thể cung cấp cho cậu đầy đủ tài chính để thực hiện giấc mộng của mình với một sân bóng hiện đại và một học viện đào tạo trẻ chuẩn quốc tế. Tất nhiên, tất cả những điều này có một điều kiện cần: cậu nhất thiết phải trở thành một cầu thủ xuất sắc, đến mức có thể ảnh hưởng những quyết sách của VFF, thì mới có thể thay đổi được tình hình hiện tại. Bản thân cậu rất khó để chờ đến năm 2018, khi lứa cầu thủ trẻ với tinh thần và trình độ cao được tin tưởng sử dụng trong đội tuyển quốc gia. Mục tiêu của Tùng là đưa Việt Nam đến với vòng chung kết World Cup 2014, 2018, thậm chí là 2022, còn đến mức có thể đi xa hơn hay không, điều này còn phụ thuộc vào sự tin tưởng của đồng đội và toàn hệ thống bóng đá Việt Nam. Tất nhiên, điều này cần thời gian để chứng minh, mà thành tích của Tùng ở châu Âu chính là minh chứng lớn nhất cho tầm ảnh hưởng của cậu lên cả nền bóng đá Việt Nam.
Đọc lại những quy hoạch của mình trên nhật kí, ghi nhớ kĩ trong đầu, Tùng xé bỏ ngay để không ai phát hiện ra được. Những thông tin trong đây khá là bí ẩn, nếu để người khác biết được, có thể Tùng sẽ phải gặp rắc rối to, thế nên theo cậu, chỉ cần ghi nhớ kĩ trong đầu là được, dù sao cậu cũng là người đã đọc qua là không quên được, ghi chú lại thành một hệ thống để giảm bớt thời gian cậu phải suy nghĩ về những vấn đề này, chỉ cần nhớ lại và thực hiện theo đúng mốc thời gian là được.
Nghĩ là làm, Tùng ngay lập tức liên hệ với Mendes, người giới thiệu cậu cho một công ty môi giới chứng khoán ở phố Wall. Số tiền 30.000 Euro tích lũy của Tùng hiện tại được chia đều ra 3 phần, đầu tư vào Apple, Amazone và Google. Sau khi thực hiện xong mọi chuyện, Tùng yên lặng thu giữ hợp đồng chứng khoán của mình vào thư mục trên máy, đồng thời gửi một bản gốc về Việt Nam để ba mẹ cậu cất giữ trong ngân hàng. Sau khi hoàn thành mọi thủ tục, cuối cùng Tùng cũng thở dài một hơi. Mặc dù đã có sự móc nối từ Mendes, thế nhưng thực hiện hết mọi thủ tục cũng mất hơn 1 tuần lễ, và thời gian cho trận đấu tiếp theo cũng vừa đến.
Đối thủ tiếp theo của U19 Belenenses cũng vẫn chỉ là một đội bóng nghiệp dư ở quận Alverca. Mặc dù được thi đấu ở sân nhà, nhưng U19 FC Alverca vẫn không thể nào ngăn cản bước tiến của Belenenses, đành ngậm ngùi nhận thất bại 2 – 0. Điều đáng nói là, hầu hết cầu thủ vào sân trong trận này đều thuộc đội hình dự bị, chỉ riêng Tùng và Amaral là vẫn đá chính, nhưng cũng được thay ra sân sớm khi tỷ số đã ấn định dành cho Belenenses. Cả đội hừng hực khí thế chuẩn bị cho một tuần sau để đến làm khách trên sân José Alvalade, đương nhiên, chỉ là sân phụ trong tổ hợp sân vận động José Alvalade mà thôi. Thế nhưng điều này cũng làm cho cả đám vô cùng phấn khích.
Thế nhưng, ở chiều ngược lại, trong phòng họp của đội thanh niên Sporting Lisbon đang có một cuộc họp khẩn. Jose Lima, huấn luyện viên trưởng của đội thanh niên Sporting Lisbon, đang cùng với Aurélio Pereira và trợ lý huấn luyện viên Luís Martin, đang chau mài nhìn những hình ảnh đang phát ra trên màn hình.
Khi bóng vừa đến chân một thân ảnh số 30 trong màu áo xanh ngọc, Jose Lima bấm dừng hình ảnh, nhanh chóng phân tích thế cuộc, rồi thốt lên :”Theo vị trí như trên hình ảnh, thì đường chuyền an toàn nhất sẽ là dành cho số 31 bên cánh phải, sau đó dẫn bóng về đường biên rồi tạt vào. Đây cũng là cách thường dùng của hầu hết các đội, khi mà sự khống chế giữa sân không đạt đến trình độ thống trị cao. Bên cạnh đó, nếu thực hiện chuyền lên, hàng phòng ngự của Benfica sẽ ngay lập tức cô lập được vị trí của tiền đạo số 7. Nhưng pha cắt bóng bất ngờ vừa rồi của cậu ta rõ ràng là làm hàng phòng ngự của Benfica bất ngờ, dẫn đến đeo bám tiền đạo không được nhanh. Đường chọc khe của cậu ta cũng vô cùng chính xác, nếu chỉ cần chậm thêm một giây nữa, tiền đạo của Belenenses sẽ rơi vào thế việt vị.”
Jose Lima giảm tốc độ hình ảnh lại, chau mài nhìn kĩ. Rõ ràng, ngay khi tiếp được bóng sau khi cắt bóng thành công, Tùng không hề tồn tại một động tác thừa nào, mà thừa dịp Pele đang gây chú ý bên cánh phải, tiến hành chọc khe cho Godinho thoát xuống thành công và ghi bàn. Pha bóng vô cùng ẩn nấp khi bị thân ảnh của trung vệ Benfica lúc dâng lên ngăn cản che giấu, khiến cho hàng hậu vệ phía sau không có thời gian đeo bám tiền đạo số 7. Chỉ một cơ hội nhỏ nhoi như vậy mà cậu ta cũng có thể nắm giữ để trợ giúp tiền đạo ghi bàn. Cả ba đều chau mài, một lần nữa nhìn lại toàn bộ đoạn ghi hình. Từng bước, từng hành động của Tùng đều được đưa ra phân tích, càng phân tích, sắc mặt của ba người càng ngưng trọng một phần.
Aurélio Pereira, với tư cách là là thầy dạy vỡ lòng cho rất nhiều ngôi sao của Sporting Lisbon, như Quaresma, Nani, thậm chí là Cristiano Ronaldo, cũng do một tay ông bồi dưỡng khi còn là một cậu nhóc, cảm khái nói :”Nếu chỉ nói riêng về chuyền bóng, cậu ta hơn hẳn Goncalves và Silva, thậm chí về khoản phòng ngự, cậu ta cũng hơn hẳn Santos và Martin. Tốc độ cậu ta không hề thua kém Nani nếu so sánh về tuổi tác. Nếu tôi xem không lầm, thì lúc này đã là phút thứ 80 hơn rồi, hai cầu thủ kèm cậu ta cũng đã thấm mệt, nhưng nhìn cậu ta chả có vẻ gì là mệt mỏi cả. Thật đúng là một tên quái vật”
Jose Lima cau mài, nhìn về phía Pereira, hỏi thăm :”Nếu muốn hạn chế cậu ta, theo ông chúng ta nên làm như thế nào?”
Aurélio Pereira cười lạnh nói :”Nếu tôi đoán không lầm, trận sau gặp chúng ta, tên Jorge đó chắc chắn cũng sẽ sử dụng đội hình như thế này. Đối công với chúng ta chẳng khác nào tự sát cả, tên kia cũng giống như lão Pacheco, luôn tự biết mình. Do đó, tôi dám chắc, trận kế tiếp hắn sẽ đá còn bảo thủ hơn cả trận với Benfica. Đoạn sau này rõ ràng đội hình Belenenses có phần dâng lên tấn công, từ đó mới có pha phản công chớp nhoáng như vậy, nhưng tôi không nghĩ tên kia dám đá như vậy với chúng ta, trừ khi hắn muốn chết. Do đó, chúng ta phải có tâm lý chuẩn bị cho việc đá với một đội hình 9 – 1 đi là vừa”.
Luís Martin cũng gật đầu, nhìn vào sấp tài liệu và nói tiếp :”Theo tình báo vừa nhận được, trận đấu vừa rồi, đội hình Belenenses chỉ sử dụng Tung Nguyen và Amaral thi đấu, còn lại toàn là cầu thủ dự bị. Rõ ràng tên Rui Jorge kia muốn quyết chiến với chúng ta ngay trên sân khách. Phòng thủ cũng là truyền thống của Belenenses, nên rõ ràng chúng ta chắc chắn phải đối mặt với một chiếc xe buýt trong trận tiếp theo rồi”.
Sắc mặt của Jose Lima cũng rất khó coi, ông nhìn xoáy vào số áo 30 màu xanh ngọc, gật gật đầu như có điều suy nghĩ. Cuối cùng, như quyết định điều gì, ông nói :”Tôi sẽ căn dặn Silva và Carrico canh chừng cậu ta, nếu cần thiết phạm lỗi để ngăn chặn cậu ta, cũng phải làm ngay, nếu không, tôi có linh cảm rằng chúng ta sẽ thua ngay trên tay của thằng nhóc này:.
Aurelio Pereira lắc đầu bật cười nói :”Đúng là cậu ta rất ưu tú, nhưng một cây không chống được cả khu rừng. Đội hình của Belenenses rõ ràng kém hơn chúng ta rất nhiều. Chỉ cần chúng ta đá đúng với thực lực, thì Belenenses cũng không thể ngăn cản chúng ta được. Biết đâu chừng, thất bại lần này sẽ khiến họ không vực dậy được. Chuyện này đã xảy ra quá nhiều lần rồi, tôi không lấy làm gì lạ cả”.
Luis Martin cũng gật đầu phụ họa :”Đội hình chúng ta hiện tại đã rất tốt rồi, 3 cầu thủ đang luyện tập với đội 1 cũng cho thấy sự thích nghi và tiến bộ khá tốt. Theo tôi thấy, Belenenses cũng không thể nào cản phá được bọn nhỏ đâu. Chúng cũng đã chịu đủ uất ức khi xếp bên dưới Belenenses mấy tháng nay rồi”
Jose Lima liếc nhìn vẻ mặt tự tin của hai người, tâm trạng cũng không cải thiện được là bao. Ông có dự cảm không ổn về trận đấu tiếp theo. Quay đầu nhìn ra cửa sổ, trông thấy đám cầu thủ vẫn đang cố gắng rèn luyện, ông ngay lập tức gạt phăng đi ý tưởng điên rồ về việc Sporting Lisbon sẽ thua Belenenses ngay trên sân nhà. Niềm kiêu hãnh của đội bóng hàng đầu Bồ Đào Nha không cho phép ông làm như thế.
Thế nhưng, ông đã lầm…
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?