Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 96: Ra Sân, Quen Thuộc Khởi Đầu




Một trong những đặc sắc của giải hạng Nhất Bồ Đào Nha là thực lực các đội khá đồng đều. Khác hẳn với giải ngoại hạng, khi mà bộ ba Porto, Sporting Lisbon và Benfica áp đảo hoàn toàn các đội còn lại, thì ở giải hạng Nhất, hầu như chỉ đếm trên đầu ngón tay là có những câu lạc bộ nhỉnh hơn về mặt bằng chung so với các câu lạc bộ còn lại, điển hình như Leixoes hay Victoria SC, thế nhưng chênh lệch cũng không quá lớn, do đó, hầu hết các cuộc tranh tài đều là những trận cầu khá hấp dẫn.

Thế nên các đội bóng của giải hạng Nhất đều có khá đông cổ động viên đến cổ vũ, trận đấu ngày hôm nay giữa Belenenses B và Varzim cũng không ngoại lệ.

Chỉ thấy khán đài sân Estádio do Varzim SC hôm nay cũng rất đông đúc, với sức chứa hơn 7000 người thì đây cũng được coi là một thành công lớn của một đội bóng dạng vừa như Varzim. Điều này phải kể đến công lao của ban lãnh đạo, đặc biệt là huấn luyện viên Horacio Goncaves, người được xem như biểu tượng của sự trung thành ở Varzim

Xuất thân là cầu thủ thi đấu cho câu lạc bộ từ những năm 1993, sau khi giải nghệ, ông nhanh chóng nắm bắt cơ hội dẫn dắt Varzim từ năm 1994 đến năm 1998, sau đó lại bước lên một bậc khi dẫn dắt Maia thăng hạng Portugal Liga thành công, đến năm 2004, ông quay trở lại Varzim, lúc này đã bị rớt xuống giải hạng 3. Trằn trọc qua 3 mùa giải, cuối cùng hiện tại, ông cũng đưa Varzim trở lại giải hạng Nhất, mà vẫn sử dụng một đội hình hoàn toàn đến từ hệ thống đào tạo nội bộ của câu lạc bộ, điển hình cho việc ăn chắc mặc bền mà rất nhiều câu lạc bộ ở Bồ Đào Nha theo đuổi. Tuy không có khả năng tranh vé thăng hạng, nhưng với đội hình này, nhiều lần Horacio tuyên bố vẫn có thể trụ giải hạng Nhất thành công, bất chấp việc hầu như năm nào đội hình ông cũng bị đào rỗng. Điều này cũng được coi như thành công lớn trong sự nghiệp huấn luyện viên của Horacio.

Đối với Belenenses B, ông cũng không hề quá để ý. Bởi hiện tại, đội hình của họ mặc dù gồm khá nhiều cầu thủ thuộc biên chế giải ngoại hạng, nhưng toàn là những lão binh, hoặc ít nhất cũng là những thanh niên chưa có đủ kinh nghiệm. Mặc dù bản thân đội bóng của ông cũng gồm rất nhiều cầu thủ thanh niên, nhưng sớm đã hoàn thiện hệ thống đào tạo, nên hầu hết đều có kinh nghiệm chinh chiến từ 1-2 mùa giải rồi, khác xa so với đám nhóc ở bên đối thủ.

Do đó, lần này, Horacio tuyên bố trong buổi họp báo đầu trận, chắc chắn sẽ xử lý Belenenses B, nhất là khi ông bắt gặp một số tin tình báo nói về một cầu thủ thanh niên thiên tài vừa mới được đôn lên từ đội Thanh niên. Ông dõng dạc tuyên bố, đội Thanh niên và giải hạng Nhất khác biệt hoàn toàn, chưa chắc cậu ta có thể vào được danh sách lớn, chứ đừng nói góp mặt trong trận đấu quan trọng này, khi mà Belenenses B phải có điểm mới duy trì được vị trí hiện tại, nếu không muốn sang năm phải xuống giải hạng Hai để đá bóng, như thế sẽ làm giảm cơ hội rèn luyện và duy trì trạng thái tốt nhất cho đội B.

Trái ngược với Horacio, Pacheco có vẻ bình thản hơn hẳn. Ông úp mở về việc Tùng có mặt trên sân, khẳng định rằng đội bóng sẽ dốc hết sức để có được chiến thắng lần này, khi mà vừa mới trước đó, đội 1 đã thành công cầm hòa Sporting Lisbon 1 ngày trước, trong khuôn khổ vòng thứ 15 giải Ngoại hạng Bồ Đào Nha, làm giảm phần nào áp lực lên đội 1. Điều này khiến cho sự chú ý của các cổ động viên về đội B cũng giảm bớt phần nào, khiến cho ông và Carlos đều dễ thở hơn không ít.

Kết thúc buổi họp báo, hai huấn luyện viên về lại phòng thay đồ. Cả hai đều không có vẻ gì là lo lắng, thế nhưng ngay sau khi quay đi, sắc mặt của Pacheco biến ảo khôn lường. Ông đứng một lúc ở trước cửa phòng, suy nghĩ thật lâu. Rồi đột nhiên, như đã quyết định điều gì, ánh mắt ông kiên quyết, đi thẳng vào trong phòng thay đồ. Nhìn đám cầu thủ đang tất bật chuẩn bị, ông tằng hắng một tiếng, sau đó đi vào bài phát biểu trước khi ra trận

“Tôi biết trong số các cậu có rất nhiều người hiện tại không có quá nhiều động lực thi đấu, nhưng tôi muốn nhắc nhở mọi người. Hiện tại có rất nhiều người đang để ý đến chúng ta, kể cả huấn luyện viên đội 1. Do đó, nếu muốn có nhiều cơ hội hơn để thể hiện, để có thể có đãi ngộ tốt hơn, thì bản thân cac cậu phải tranh thủ. Trận chiến lần này, là cơ hội để chúng ta thể hiện những gì đã luyện tập trong suốt một tháng qua. Hãy cho tất cả mọi người biết, chúng ta là ai?”

“Chúng ta là những đứa con của Belem, vô địch, vô địch, vô địch”, cả đám gào lên trong phấn khích.

“Tốt lắm, bây giờ, tôi sẽ công bố danh sách ra sân lần này: thủ môn Aurelio, hậu vệ Sousa, Gaspar, Faisca, Nivaldo, tiền vệ Pinheiro, Djurdjevic, Moura, Tung Nguyen, tiền đạo Eliseu, Carlitos.”

Mỗi khi nói đến một cái tên, đám đông lại hít một lần khí, cầu mong cho mình xuất hiện trong đội hình xuất phát.

Khi cái tên của Tùng được xướng lên, mọi người đều đồng loạt nhìn về phía cậu. Những bài báo ca ngợi Tùng lúc trước đều được mọi người xem xét, đồng thời với đó là những tờ báo chỉ trích. Nói chung, quãng thời gian này, Tùng được một phen nổi tiếng, đến cả những cổ động viên khó tính nhất đều đối với cậu sản sinh vô cùng hứng thú và tò mò. Do đó, hôm nay cũng không ít các cổ động viên của Belenenses đến xem trận thi đấu này, mặc dù sân khách cách khá xa Lisbon, đủ thấy sức thu hút của Belenenses B lớn đến mức nào.

Cho nên, việc Tùng có mặt trong danh sách ra sân không hề gây bất ngờ với mọi người. Nhưng định vị hôm nay của cậu mới khiến tất cả tò mò. Bởi ở giữa trận, hầu như cậu ấy đều có thể chơi tất cả các vị trí.

Điều này nhanh chóng được huấn luyện viên giải đáp :”Hiệp 1, Tùng sẽ đá ở vị trí tiền vệ phòng ngự, sang hiệp hai, nếu có thay đổi sẽ điều chỉnh lại. Nhiệm vụ điều khiển tiết tấu sẽ do Djurdjevic đảm nhiệm. Riêng Tùng, cậu sẽ có 3 lần tổ chức tấn công ngay mà không thông qua Djurdjevic. Còn lại, phải làm tốt nhiệm vụ đánh chặn của mình, hiểu rồi chứ ?”

“Dạ rõ, thưa boss”, cả Tùng và Djurdjevic đều hô lớn.

Sắc mặt của Djurdjevic có vẻ không quá dễ nhìn, nhưng cũng không tiện phản bác huấn luyện viên. Cái gì là điểu khiển tiết tấu do mình, còn thằng nhóc kia có 3 lần tổ chức tấn công? Rõ ràng là không tin tưởng bản thân. Trong lòng của Djurdjevic vô cùng bực tức, nhưng cũng chỉ có thể dùng để phát tiết lên người đối thủ, bởi Pacheco vô cùng cứng rắn với những mâu thuẫn nội bộ, ai chạm vào làn ranh này, người đó sẽ nếm phải hậu quả, kể cả người có nhiều công lao như Aurelio cũng không dám chạm vào thiết luật này, nói chi là mình hiện tại cũng không phải là lựa chọn duy nhất ở giữa sân.

Djurdjevic vô cùng muốn chứng minh bản thân trong trận đấu này, để cho huấn luyện viên biết, bản thân không phải chỉ là người thay thế cho cái được gọi là thiên tài đó.

Thế nhưng, sự thật lúc nào cũng phũ phàng.

Từ lúc trận đấu bắt đầu, Belenenses B đã bị Varzim đè lên áp chế, nhất là khu vực giữa trận, bộ ba Claudio, Emanuel và Rocha thường xuyên đan xen phá hủy tiết tấu của Belenenses B, khiến cho Djurdjevic không tài nào xâu chuỗi được tiết tấu, khiến cho giữa trận của Beleneneses B lâm vào rối loạn.

Cũng may mắn, Tùng đã vào vai một tiền vệ phòng ngự một cách xuất sắc, khi vô hiệu hóa rất nhiều những pha phối hợp của Emanuel và hai tiền đạo Mendonca, Souza. Nắm bắt ngay vị trí yếu điểm rằng Claudio và Rocha đều chỉ có thể chuyền ngắn chính xác, trong khi Emanuel vẫn phải dây dưa với Djurdjevic ở giữa sân, mặc dù chiếm thế thượng phong, nhưng những đường chuyền uy hiếp đều bị Tùng lần lượt phá giải.

Phút thứ 10, trong một pha đột phá, Emanuel vượt qua Djurdjevic, ngay lúc đó hàng công của Varzim nhanh chóng áp sát lên, tiến hành di chuyển không bóng nhanh chóng để phối hợp với Emanuel. Lúc này, nhận ra được Souza đang vượt lên trước, Emanuel tung một đường chuyền bổng về phía vòng cấm địa. Souza nhanh chóng bật cao nhận bóng, nhưng ngay khi vừa khống chế lại được quả bóng từ trên không, trước mặt anh là một thân ảnh cao lớn số 30 vừa lui về tới, nhanh chóng áp sát và tranh đoạt quyền khống chế bóng. Trong một giây lơ là, Souza bị áp chế và mất bóng ngay tức khắc. Bóng ngay lập tức được chuyền về cho Djurdjevic để triển khai phản công.

Liếc mắt nhìn số 30 của Belenenses B, Souza trầm mặc không nói, nhanh chóng đứng dậy lùi về tiếp ứng, đồng thời trong bụng cũng oán thầm. Chẳng trách mà huấn luyện viên nói phải chú ý tên nhóc này. Ai có thể nghĩ một thằng nhóc 16 tuổi lại có lối đá thành thạo và phán đoán chính xác thế cơ chứ. Đây đã là lần thứ 2 Souza bị đoạt bóng ngay trước mũi, điều này khiến cho anh vô cùng bực bội.


Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?