Ngôi Sao Trên Bầu Trời Đêm

Chương 46: Càng ngày càng lưu manh




Sáng hôm đó, cũng may mắn là Nghiêm Minh Hữu đã tha cho cô. Trắc Vịnh Thiển ngủ đến tám giờ sáng thì tỉnh dậy.

Cô đi ra khỏi phòng liền nhìn thấy phần đồ ăn sáng, trên đó còn có một tờ giấy ghi chú

Trắc Vịnh Thiển cầm lên xem: Cháo và bánh quẩy mà em thích, không được bỏ bữa đấy_Nghiêm

Là Nghiêm Minh Hữu để lại cho cô, đột nhiên trong lòng như có một làn nước ấm chảy vào, ấm áp và dịu dàng.

Trắc Vịnh Thiển rất nghe lời đã ngồi ăn hết phần ăn ấy.

Buổi tối, cô sẽ tham dự một bữa tiệc cùng với Nghiêm Minh Hữu, vì vậy sau khi ăn xong Trắc Vịnh Thiển sẽ đến studio để thử trang phục dạ hội.

Trong studio

Trắc Vịnh Thiển đang được nhân viên giúp thử váy.

“Cô Trắc, đây là chiếc váy mà Nghiêm thiếu nhờ người thiết kế riêng cho cô, cô xem có ưng ý không?”

Gì chứ? Hỏi cô ưng ý không à? Bộ váy này vừa nhìn người ta đã phải trầm trồ vì sự xinh đẹp và công phu của nó.

Trắc Vịnh Thiển nói: “Tôi thích lắm”

Sau đó, cô phải sang chụp hình với bộ váy này, tại đây cô nhìn thấy Văn Tô Vịnh cũng đang chụp hình.

Cô ta nhìn thấy Vịnh Thiển thì cơn nổi giận liền bùng lên. Đáng ghét, Văn Tô Vịnh đã dựa dẫm vào mối quan hệ của gia đình cô ta để cắt vai và lấy hết tài nguyên của Trắc Vịnh Thiển nhưng không ngờ Nghiêm Minh Hữu lại ra mặt giúp Trắc Vịnh Thiển. Nói gì thì nói, dù thế lực nhà cô ta có lớn thế nào cũng phải kiêng dè trước Nghiêm gia. Từ trước đến nay, chuyện hôn sự của Nghiêm Minh Hữu, Nghiêm Vinh chưa từng để ý, ông ấy chỉ hy vọng con trai ông có thể gánh vác sản nghiệp của gia đình. Nhưng Văn Tô Vịnh nhớ ra, có một người rất để tâm đến chuyện kết hôn của Nghiêm Minh Hữu, không ai khác là Nghiêm Thương Hựu là ông nội của anh. Văn Tô Vịnh nghĩ khả năng cao cô ta phải đến tìm ông ấy một chuyến. Dù sao ba cô ta cũng được ông ấy nhận làm con nuôi.

Cô ta đắc ý cười thầm: Trắc Vịnh Thiển lần này cô chết chắc.

Trắc Vịnh Thiển cũng chả có ý định bắt chuyện với Văn Tô Vịnh, thật sự cô cũng không thấy có thiện cảm với cô ta.

Lúc này, Nghiêm Minh Hữu lại đến, Trắc Vịnh Thiển không nghĩ anh sẽ đến đây.

Cô thầm nghĩ: Công việc ở Nghiêm thị rảnh rỗi vậy sao?

Vừa nhìn thấy Nghiêm Minh Hữu đến, Văn Tô Vịnh đã nở nụ cười ngại ngùng chạy đến

Cô ta chạy đến như muốn nhào vào lòng của anh, khẽ nũng nịu: “Anh Minh Hữu, anh đến đây tìm em hả? May quá, em cũng vừa chụp ảnh xong, hay là chúng ta đi ăn trưa nhé, em đói bụng quá”

Trắc Vịnh Thiển thấy Văn Tô Vịnh cứ níu kéo tay của anh nhưng cô không tiến lên mặc dù trong lòng cô có một chút khó chịu. Vì thế cô giả vờ bình tĩnh rồi nhìn về hướng khác.

Nghiêm Minh Hữu vẫn nhìn thẳng về phía Trắc Vịnh Thiển không chút dao động, anh mặc kệ những lời nói của Văn Tô Vịnh.

Thấy cô quay đi, ánh mắt anh khẽ trầm xuống: Sao cô ấy không ghen? Em phải ghen chứ Thiển Thiển

Nghiêm Minh Hữu khó chịu đẩy tay Văn Tô Vịnh ra, anh lạnh nhạt nói: “Lớn rồi đừng làm mấy trò nũng nịu đó”

“Anh Minh Hữu” Văn Tô Vịnh bất ngờ bị đẩy ra, cô ta uất ức nói: “Anh sao vậy ạ? Không phải anh đến đây tìm em sao?”

Dù gì cô ta cũng đang được Nghiêm Thương Hựu để mắt đến, vị trí cháu dâu của nhà họ Nghiêm.

Nhưng mà như thế thì sao? Nghiêm Minh Hữu không thích cô ta chính là không thích. Dù ông nội anh có đuổi anh ra khỏi nhà anh cũng sẽ không thay đổi suy nghĩ.

Nghiêm Minh Hữu mặc kệ Văn Tô Vịnh, anh đi đến bên cạnh Trắc Vịnh Thiển

“Đã xong việc chưa?”

Trắc Vịnh Thiển nói: “Tôi còn chưa được chụp, Văn Tô Vịnh chưa chụp xong tôi chụp kiểu gì?”

Nghiêm Minh Hữu nghe vậy liền gọi nhân viên đến nói rằng: Đổi Trắc Vịnh Thiển lên chụp trước

Văn Tô Vịnh nghe vậy liền bực bội: “Nhưng mà em đang chụp mà ạ, vì em muốn đón anh nên mới chạy ra đây”

“Vậy sao?” Nghiêm Minh Hữu lạnh lùng nhìn cô ta: “Như vậy là không nghiêm túc với công việc rồi, cô chụp sau để tránh làm phiền người khác”

Cô ta uất ức nhưng không thể làm được gì, cô ta sợ sẽ chọc giận đến Nghiêm Minh Hữu. Vì thế, Văn Tô Vịnh đành cay cú ngồi đợi Trắc Vịnh Thiển chụp trước.

Xuyên suốt quá trình chụp ảnh, Nghiêm Minh Hữu luôn dán ánh mắt lên Trắc Vịnh Thiển, anh chăm chú ngắm cô đến mức không quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Tối nay, anh sẽ giới thiệu cô với người nhà. Ban đầu suy nghĩ này loé lên làm anh phải giật mình vì anh chưa từng nghĩ sẽ kết hôn hay dẫn ai đó về nhà ra mắt.

Nhưng không hiểu sao, với Trắc Vịnh Thiển dường như anh muốn một lòng một dạ ở bên cạnh cô.

Nghiêm Minh Hữu đã điều tra vụ quay lén ở căn hộ trước đó của Vịnh Thiển, anh phát hiện trong chuyện này còn có ẩn tình khác chứ không phải chỉ là một vụ fan cuồng biến thái nào đó. Rốt cuộc điều gì đã xảy ra với Trắc Vịnh Thiển trước đó.

Mặc dù người lắp camera quay lén đã bị bắt nhưng ở phía sau vẫn có người giật dây và dường như người này thế lực cũng không kém gì Nghiêm Minh Hữu.

Sau khi Trắc Vịnh Thiển chụp ảnh xong, cô cùng Nghiêm Minh Hữu đi ra ngoài ăn trưa. Hình như từ khi cô ở cạnh anh, cô phát hiện bản thân đã sắp tròn trịa hơn trước.

Cô bất mãn nói với Nghiêm Minh Hữu: “Anh thật quá đáng, cứ như vậy thì em không thể đóng phim nữa”

Mỗi lần đi ăn với anh về, Trắc Vịnh Thiển luôn phải chạy bộ và tập yoga thường xuyên hơn, ít nhất điều này sẽ giúp cô kiểm soát cân nặng.

Nghiêm Minh Hữu bật cười, anh nghịch đôi má của cô: “Anh thấy em chỉ tròn ở những chỗ cần thiết thôi mà, rất xinh đẹp”

Cô nhìn anh, cái người này sao càng ngày càng lưu manh như vậy nhỉ?

Nhưng anh luôn chăm sóc cô rất tốt.