Lần nữa chúng ta lại trở về với cái lâu đài đen xì, trong khu rừng đen xì, mà thôi các bạn biết là đâu mà! Lần này cả Gin và Vermouth cùng ngồi bên lò sưởi phòng ăn, chờ liên lạc từ ... Boss
Gin vẫn còn bực mình. Thật là rắc rối, quá là rắc rối mà. Rốt cuộc bao giờ mới thoát khỏi mớ bòng bong này chứ ? Vermouth lại có vẻ hài lòng hơn hơn, ý tưởng bắt cả đám nhóm đó đến là hay, dù chẳng thành công cho lắm.
- Báo cáo đi!
Gin và Vermouth lần lượt thuật lại vụ hôm đó, đợi cho Vermouth nói xong giọng nói tiếp tục:
- Bọn nhóc đó gồm có những ai ?
- Theo như tôi để ý và thông tin điều tra thì là: anh em Kuroba Kaito, Kuroba Chihiro, Kudo Shinichi Hattori Heiji, Miyano Shiho, Toyama Kazuha, Nakamori Aoko và Misaki Aoi! - Vermouth trả lời
- Misaki Aoi ? Con gái nhà Misaki ? - Giọng nói tiếp tục
- Gần như chắc chắn! - Vermouth khẳng định
- Còn anh em Kuroba ... rồi Kudo Shinichi à ... Gửi hết thông tin của chúng cho ta. Tất cả bọn nó. Ta cần nó, ta cần phải báo thù!
Cùng lúc đó cả bọn hắt xì một cái rõ to mà không hiểu lý thôi vì sao
Sáng hôm sau là một ngày đi thăm làng Hogmade, vì chỉ có học sinh năm 3 trở lên được đi thăm thôi nên là Chihiro và Aoi bị tống về trường khi đang cố gắng lên đi theo. Chihiro thì phụng phịu chống má ngồi ngoài sảnh vắng hoe. Còn Aoi thì lẳng lặng đi lên lầu
Chihiro ngồi dỗi được nửa tiếng thì đứng dậy, tính đi lên thì có khách tới. Một cỗ xe song mã nhỏ chạy qua cổng trường. Trong xe, một người đàn ông mặt hơi tái, gầy gầy xách một cái vali to sụ bước ra. Ông ta nói gì đó với người gác cổng rồi bước qua sảnh, đi thẳng về hướng phòng hiệu trưởng. Máu tò mò tự dưng nổi lên, con bé chạy lại:
- Bác Hagrid ơi, ông ý là ai thế ạ ?
- Người của Bộ Pháp Thuật chứ ai. Ông ta tới nói về chuyện an ninh quái quỷ gì đó... - bác Hagrid trả lời trông chả dễ chịu cho lắm
Chihiro nghiêng đầu một tí, rồi lại chạy lên phòng lầm bầm:
- Haiza! Nhanh lên! Đói rồi...
Cô bé chẳng có việc gì làm sau đó, đành mó xuống thư viện tìm sách để đọc. May mắn cho cô nàng là tìm được một quyển hay hay và đủ dài để đọc tới trưa. Tầm trưa, có người tới ngồi gần con bé, Chihiro ngước mắt lên:
- Chị Aoi ?
Aoi hơi giật mình, gật đầu chào rồi mở một quyển sách vĩ đại ra đọc. Tới trưa trầy trưa trật Chihiro mới ngóc đầu dậy, đúng lúc Aoi cũng vừa đứng lên, bỏ đi vội vã. Không cần thắc mắc, Chihiro cũng đứng dậy đi theo cùng vì bây giờ đã tới giờ ăn rồi còn gì nữa.
Dù nói là theo cùng nhưng có vẻ Aoi rất là đói thì phải, đi nhanh tới nỗi chẳng mấy chốc mà mất hút khỏi tầm mắt Chihiro. Con bé bực mình tăng tốc độ lên tối đa:
- Này! Chờ một tí đi chứ!
Nhưng sau khúc quanh hoàn toàn không thấy bóng Aoi đâu cả, dù hành lang cực kỳ dài và không có lấy một ngã rẽ nào. Chưa kịp hoàn hồn thì Kazuha cùng Heiji từ đâu chạy tới, tay cầm chặt con búp bê hình Aoi. Kazuha thở không ra hơi:
- Chihiro tới mà xem, con búp bê này ... tự nhiên ... nó xuất hiện trong làng Hogmade ... nó còn nói là ...
- Cứu Aoi, cứu Misaki Aoi, cứu Aoi - Không cần Kazuha lặp lại, con búp bê lập tức nối câu ngay
- Cái quái gì ? Lúc nãy chị ấy còn đi trước em, mới vài giây thôi mà! - Chihiro thảng thốt
Toàn bộ Thần Sáng trong trường được triệu tập và mọi chuyện vô cùng náo loạn. Một học sinh của Hogwart nhất là khi trường đang tăng cường an ninh và còn được chú ý đặc biệt, mất tích trong vài giây ngắn ngủi lại còn ngay trong trường nữa chứ. Dù an ninh trong trường không quá dày đặc như hồi tháng 1, nhưng vẫn đảm bảo không có gì Hắc Ám lọt nổi vào trường và có đủ Thần Sáng để đảm bảo học sinh không thể bị bỏ một mình quá 10 phút khi ở ngoài ký túc xá lớp, học và nhà vệ sinh. Cuộc điều tra lập tức được mở ra, với sự hỗ trợ của đám nhân vật chính. Sở dĩ có sự hỗ trợ này là nhờ vào sự năn nỉ, cãi cọ, đe dọa, khóc lóc, các kiểu một cách nhiệt tình và cả sự trợ giúp nho nhỏ của cô chủ nhiệm cả bọn mới được tham gia. Kết quả cuộc điều tra là thế này:
Con búp bê xuất hiện ở làng Hogmade là một hình nhân cầu cứu - một loại búp bê được yểm bùa. Loại này được làm theo hình mẫu chủ nhân hay hình mẫu mà chủ nhân thích. Khi cầu cứu thì con búp bê này sẽ xuất hiện trước một đối tượng mà chủ nhân tuyệt đối tin tưởng để cầu cứu.
- HẾT CHAP -