Ngôi Trường Phù Thủy

Chương 35: Thân phận thật sự ?



- Chết tiệt chết tiệt chết tiệt chết tiệt! - Kaito xổ một tràng không thèm lấy hơi - Tại sao bọn này trâu bò dễ sợ vậy ?

- Ừ thì cái bọn này trâu bò thật, như Toro lên full giáp ấy! Dù bị đánh bất cứ bùa gì hay bị đập SML thì bọn đó vẫn đứng dậy như bình thường. Quả thực đến giờ, sau 20 phút mà chưa bị bắt là không thể tưởng được rồi! Chẳng lẽ bây giờ lại thử giết mấy tên này xem thế nào hả ?

- Hay là mình để bị bắt luôn đi! - Chihiro gợi ý - Thế có khi vào lâu đài nhanh hơn ấy!

- Lỡ bị giết thì sao ? Em nghĩ gì vậy ? - Kaito nạt

- Tại tốn sức quá mà! Sáng nay em còn chưa ăn no lắm! - Chihiro phụng phịu

Hiện tại anh em Kuroba là hai người duy nhất trong bọn chưa mệt bở hơi tai thì phải ? Dù cả 2 đều bực mình hết sức rồi! Aoko giờ rã rời cả tay chân, Ran và Kazuha bắt đầu thở không ra hơi. Shinichi và Heiji thì mồ hôi chảy thành dòng, Shiho mặt mày tái mét. Coi bộ cứ đà này cả bọn sắp bị bắt luôn rồi. Mặt mũi Kaito cực kỳ căng thẳng:

- Này chúng ta có nên...

- Em không nghĩ là bây giờ thích hợp đâu... - Đang nói giờ thì Chihiro bị một tên đánh trúng ngã lăn đùng ra đất - Thôi em nghĩ lại rồi!

Dứt câu, điều xảy ra tiếp theo làm tất cả mọi người đều sững sờ. Sau lưng Chihiro xuất hiện một đôi cánh dơi to bằng - có khi hơn cả người nó. Mắt chuyển sang màu đỏ tươi của máu, nước da nhợt nhạt hẳn đi, và hai chiếc nanh nhọn hoắt mọc ra bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Ngay sau đó, Kaito cũng biến đổi y hệt. List phản ứng của cả bọn như sau: Shiho đơ toàn tập, Heiji với Shinichi không ngậm được mồm, còn 3 cô nàng còn lại thì: HẢAAAA ? Cũng phải thôi tự nhiên đứa bạn bao nhiêu năm của mình là Vampire thì sốc phải biết!

Chẳng thèm để tâm tới phản ứng của mấy người kia, Chihiro dang rộng cánh, bay thẳng lên, bày vẻ lạnh lùng nhất cỏ thể, liếc thẳng xuống chiến trường hỗn độn dưới kia:

- Các ngươi làm bổn cô nương bực mình rồi đấy! Aqua, Ementer, Quadiata

Bằng một cách vô cùng vi diệu, toàn bộ binh lính bị hất ngược ra đằng sau. Shinichi kinh ngạc:

- Pháp thuật Vampire...Khiếp thật!

- Ok! Ai xông vào được thì vào luôn đi nhé! - Kaito phất tay - Sedern, Kiara, Chorus!

Bây giờ binh lính chưa kịp đứng dậy thì đã bị treo ngược lên không trung. Tất cả lũ còn lại lao hết tốc lực qua cánh cửa lâu đài. Khốn nỗi, sau khi Shinichi, Ran và Shiho qua được thì cửa đóng sập, rồi đoàn quân rụng xuống như sung:

- Vampire cơ à ? Không ngờ đấy - Bourbon vẫn theo dõi trận chiến từ vừa nãy giờ - Nhưng vẫn sẽ mệt lắm! Đằng nào thì cũng có quân chống Vampire trong này.

- Chắc chắn! - Kir bồi thêm - Dù là với Vampire có thể treo ngược cả đoàn quân lên.

Bộ ba Shinichi, Shiho và Ran đang chạy thục mạng trong lâu đài ngoằn nghèo, tìm cách để lên tháp Đông. Đáng lẽ cũng không cần phải vội vàng thế, vì Aoi dã bị đem đi khỏi tháp rồi, nên trên đường tới không hề có bất kì trở ngại gì, mà quân trong lâu đài cũng mỏng đi nhiều vì bị điều ra đánh nhau với Vampire cả rồi.

Có lẽ cũng không phải nói nhiều về phản ứng của 3 đứa khi lên tới đỉnh tháp ( kiểu leo mệt thấy bà cố nội mà chả được cái tích sự gì ). Shinichi đá vào chân ghế:

- Ngốc thật! Sau vụ đó thì chắc chắn chúng sẽ phải chuyển Aoi ra chỗ khác rồi chứ!

- Ừ, biết ngốc là tốt! - Lò sưởi đột nhiên sáng bừng lên, một giọng nói vội vã vọng ra - Giờ thì bước vào và nói phòng 82 đi, xạ thủ đang lên đấy!

Quả thực là có tiếng bước chân dồn dập rất lớn đang tiến tới. Shiho cự lại:

- Khác gì nhau chứ ? Đằng nào cũng là bị bắt bởi cùng một đám người mà!

- Xạ thủ không bắt đâu! Chỉ bắn thôi, có cần sống không hả, hay để bị lôi xác xuống đây ?

Tiếng bước chân đã tới gần lắm rồi! Shiho bước vào lò một cách miễn cưỡng:

- Phòng 82!

Cô nàng lập tức biến mất trong lửa. Liền sau đó Shinichi kéo Ran vào:

- Phòng 82!

Cả hai biến mất cùng lúc đám xạ thủ tràn lên tháp. Ba người xuất hiện lại trong một căn phòng khá rộng và rất ấm, được trang bị đầy đủ như phòng ngủ của một khách sạn theo phong cách cổ điển, trông sang tới nỗi cả ba cố gắng hết sức để không dây một tí muội than nào ra sàn. Trên cái giường to khổng lồ đối diện, Aoi đang nằm im lìm như ngủ, đứng bên cạnh giường, có một cô gái hơn 25 tuổi một chút với mái tóc đen dài và cái người da ngăm Shinichi thấy hôm chúng quay lại trường sau lần bị tấn công. Vừa tự hỏi trong đầu cái sự sang trọng này là thế nào cô gái đã trả lời như đọc được ý nghĩ của người khác:

- Boss bảo tên này, ( chỉ sang người bên cạnh ) muốn chuyển con bé đi đâu thì chuyển. Thế là hắn đưa con bé vào phòng Boss ngủ mỗi khi đến thăm căn cứ này luôn!

"Gan to thật đấy!" Là ý nghĩa vừa bật ra trong đầu cả ba. Ran nhìn hai người, không biết sao lại hỏi:

- Vậy là chúng tôi cũng được giam trong căn phòng đặc biệt này luôn sao ?

- Ai giam các em đâu! - Người đàn ông da ngăm trả lời - Cửa ra ở kia kìa, đi cũng được nhưng cẩn thận bị lính canh chộp cổ, họ đang đi tìm ba đứa đấy!

- Tôi cứ nghĩ họ sẽ vất vả với 2 Vampire chứ nhỉ ? - Shiho nói nhỏ

- Quân chống Vampire là đám xạ thủ các em vừa thoát khỏi! - cô gái vừa nói vừa vén màn cửa sổ lên - Sử dụng vũ khí khắc tinh với Vampire tức là...

- TÊN BẠC! - Shinichi dí sát mặt vào cửa sổ

- HẾT CHAP -

Hú! Có ai bất ngờ với thân phận thực sự của 2 anh em Kaito không ? Chắc không đâu nhỉ ? Tui tung hint lộ liễu, lung ta lung tung từ chap 13, 14 cơ mà!