Ngôn Ngữ C Tu Tiên

Chương 90: Đường Ngắn Nhất 5





Bóng đen đầy trời xen kẽ thành một cái lưới lớn, lúc Lâm Tầm tới gần cửa kính, đã có ít nhất tám cái tới gần xung quanh hắn.

Bên tai Lâm Tầm tràn đầy tiếng gió gào thét, cùng với tiếng vang vật sắc bén cứa rách không trung — móng vuốt của ma vật có độ cứng rắn sắc bén không hợp với lẽ thường.
Kiếm khí giao thoa, bắn ra bốn phương tám hướng xung quanh Lâm Tầm.
Chỉ chặn được trong chốc lát, không chặn được mãi, kiếm khí tiêu hao có giới hạn, liên quan trực tiếp đến tình trạng cơ thể Lâm Tầm.
Hắn cũng không muốn ngăn cản vĩnh viễn, mũi kiếm đâm thẳng tới cửa kính, lực phản chấn to lớn truyền đến, cổ tay hắn run lên, chuôi kiếm suýt nữa tuột ra khỏi tay.

Mà cửa kính chống đạn vô cùng kiên cố, đòn tấn công cảnh giới Kim Đan của hắn chỉ làm nó nứt ra một khe hở hình mạng nhện, hắn lại đập mấy cái, cuối cùng cũng cảm thấy lớp kính dưới tay hơi lõm.


Mà cái bóng trắng thấp bé trong cánh cửa cũng đang chậm rãi đi đến đây.
Nhưng đúng lúc này, cổ tay của hắn đã nhũn ra vì dùng lực, đỏ lên một cách không bình thường.
Lâm Tầm nhìn cái bóng trắng kia, nghĩ thầm mình có tuyệt kĩ ngắt mạng, cho dù cô bé này là ma vật đẳng cấp gì cũng không xi nhê.

Nghĩ như vậy, hắn quyết tâm đá về phía cửa kính chống đạn đã lít nha lít nhít khe hở mạng nhện!
Choang một tiếng, từng miếng kính thi nhau rơi xuống, Lâm Tầm cũng cảm thấy đầu gối truyền đến một trận đau đớn khó nói lên lời, không khác gì cảm giác trật khớp, nhưng vẫn còn đi được.
Khuôn mặt của bóng trắng bên trong hiện ra rõ ràng, váy trắng, thắt bím tóc hai bên, ngũ quan quen thuộc, hiển nhiên chính là cô nhóc Lâm Khả Tâm từng gặp trong bệnh viện tâm thần.

Nhưng khác với khi đó, hai mắt của nó bị màu đen bao trùm, không còn tí lòng trắng mắt nào cả, nó đi từ trong đường hầm ga tàu tĩnh mịch tới, giống như một con búp bê không có sức sống, tràn đầy quỷ khí.
Hiển nhiên, cô bé đã bị ma vật khống chế, mà lúc Lâm Tầm rời khỏi viện nhi, nó vẫn còn giống một cô bé bình thường — trong thân thể của nó là ai, “Người bạn không nhìn thấy” kia sao? Nói như vậy, người bạn không nhìn thấy này chính là kẻ cầm đầu cạm bẫy? Lúc Lâm Khả Tâm nói về tuyến số 4 ga tàu điện ngầm, nó đã nghĩ trăm phương ngàn kế dẫn mọi người vào tầng hầm, hoặc là Lâm Khả Tâm và người bạn của cô bé vốn đã thông đồng với nhau, bọn họ cùng nhau bày ra cái bẫy này.
Mục đích của cái bẫy này chắc chắn là hốt gọn hết giới tu chân, sau đó tiện thể kéo theo cả Lâm Tầm, hoặc… chính là Lâm Tầm.
Trong đầu Lâm Tầm không ngừng suy nghĩ, kiếm khí bên người cũng không ngừng, hắn biết lát nữa đánh nhau, mình không thể bị dẫn đến đường ray tàu điện ngầm được, cơ thể hắn là phàm thai, đối diện với tàu điện ngầm như một con quái vật sắt thép còn không bằng đối diện với mấy ngàn ma vật phía ngoài.

Thế là, Lâm Tầm vừa đánh vừa lui về sau vài chục bước.
Lâm Khả Tâm cũng chậm rãi đi ra từ đường hầm của tàu điện ngầm, nó nhìn thẳng Lâm Tầm, động tác của ma vật xung quanh chậm rãi dừng lại.
Lâm Tầm cũng nhìn nó.
Hắn mở miệng, hỏi: “Các ngươi muốn làm gì?”
Lâm Khả Tâm vẫn nhìn hắn chằm chằm, sau đó hơi nghiêng đầu, giống như đang tự hỏi cái gì đó.
Sau đó, trong chớp mắt, cơ thể của nó bay vút lên không, nhào về phía Lâm Tầm với một tư thế quỷ dị! Nó đưa tay phải ra, năm ngón tay mảnh khảnh tạo thành hình móng, chộp tới đỉnh đầu Lâm Tầm!

Rõ ràng còn cách xa mấy mét, cảm giác nhói đau quen thuộc lại xuất hiện trong đầu hắn, giống như ngày mà hệ thống hư hao vậy, hắn lập tức biết, ma vật sẽ không đàm phán với mình, càng không có khả năng bắt tay giảng hòa, mục đích của bọn nó chính là lấy được thứ gì đó trên người hắn, hoặc là đẩy hắn vào chỗ chết.
Mà cùng lúc đó, những ma vật khác bên cạnh cũng bay nhào lên, từng cái bóng màu đen tràn nhập trời đất, sức lực của một người đối với hàng ngàn hàng vạn kẻ địch, cho dù từ góc độ nào cũng không thể tưởng tượng nổi.
Sức lực của hắn là có hạn.

Đúng là chỉ cần hắn muốn là có thể vung ra số lượng kiếm khí tùy ý, cũng có thể vung ra cường độ kiếm khí tùy ý, nhưng lại không thể đồng thời làm được hai việc này, muốn đề cao số lượng kiếm khí thì phải hi sinh chất lượng, mà đám ma vật này vừa có sức mạnh, còn có số lượng khổng lồ — nhất là trong đó còn có một Lâm Khả Tâm không biết thực lực.
Đây không phải châu chấu đá xe, mà là một nhánh cây nhỏ tung bay trên mặt nước, với ý muốn cản trở lũ lụt từ đầu nguồn sắp đổ xuống.
Nhưng Lâm Tầm không hoảng sợ.
Ánh kiếm trong tay hắn biến hóa, trở về trạng thái bàn phím.
Ở giữa hai ba giây sống còn này, hắn mở ra một chương trình, lấy tốc độ tay của một lập trình viên để sửa đổi hai tham số.
Có một số vấn đề là khó có thể tưởng tượng được đối với người ta, nhưng đối với máy tính lại không phải như thế.

Mà dưới ý nghĩa trừu tượng, tất cả khái niệm đều là toán học.
Mỗi một ma vật đều có một vị trí, đại diện cho một điểm bên trong không gian ba chiều.
Kiếm trong tay Lâm Tầm cũng là một điểm.
Điểm và điểm có thể nối thành một đường, là con đường chuyển động giữa ma vật và kiếm khí, một khái niệm toán học, đường.
Như vậy toàn bộ tràng cảnh, chính là một trương đồ.
Bên trong ứng dụng toán học, có một lĩnh vực tên là lí thuyết đồ thị, còn có một câu hỏi gọi là tối ưu hoá tổ hợp(*).

Hệ thống thoát nước của thành phố, quy hoạch đường giao thông, dòng tiện trong mạng lưới tài chính… đều là đất dụng võ của nó.

(*) Trong khoa học máy tính và toán học, bài toán tối ưu hóa là bài toán tìm kiếm “lời giải tốt nhất” trong tất cả các lời giải khả thi. Bài toán tối ưu hóa với các biến rời rạc còn được gọi là một bài toán tối ưu hóa tổ hợp.

(Thiệt ra tôi cũng không biết giải thích ra sao nữa @@)
Lâm Tầm phải làm như thế nào mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất ngăn cản tất cả ma vật uy hiếp đến sinh mạng của hắn, còn có thể đối đầu chính diện với Lâm Khả Tâm?
Mà lúc hắn tấn công ma vật, đồng thời phải làm thế nào để bảo đảm cường độ kiếm khí lớn nhất trong phạm vi hắn có thể làm được?
Vấn đề thứ nhất, gọi là bài toán đường đi ngắn nhất(*).
(*) Trong lý thuyết đồ thị, bài toán đường đi ngắn nhất là bài toán tìm một đường đi giữa hai đỉnh sao cho tổng các trọng số của các cạnh tạo nên đường đi đó là nhỏ nhất.
Vấn đề thứ hai, gọi là bài toán luồng cực đại(*).
(*) Luồng cực đại là một trong những bài toán tối ưu trên đồ thị
Có rất nhiều thuật toán để giải quyết hai vấn đề này, Dijkstra, Prim, SAP, HLPP…
— đây chính là toán học, và ứng dụng của toán học.
Giữa những tiếng gió rít gào, vào thời khắc sống chết, Lâm Tầm vẫn bình tĩnh nhấn phím vận hành.
Có đôi khi, đối mặt với ma vật cũng giống như đối mặt với việc thi cuối kỳ.

Tim của hắn đập rất bình ổn, bởi vì hắn không phải một người dốt đặc cán mai..