[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 338: Chương 327





Tần Hằng khiêm tốn nói, lúc đầu Du Chí Hòa cũng là một trong những khách mời tham dự hôn lễ của anh, anh cũng có ấn tượng tốt về Du Chí Hòa:
“Sau này ông chuẩn bị làm thế nào, bây giờ nguy cơ của Tập đoàn Hoa Hiệp đã qua rồi, nhưng di chứng để lại cũng không ít đâu!”
“Cậu Tần nói phải, nhưng cái gọi là “trong rủi có may”, lần này Tập đoàn Hoa Hiệp cũng không phải không thu được gì, ít nhất cũng sàng lọc bớt những “người phản bội” dưới trướng tôi đi rồi, chỉ còn lại những người trung thành với Hoa Hiệp, sau này tôi cũng yên tâm hơn, tôi sẽ tuyển dụng một nhóm nhân tài càng sớm càng tốt, quan trọng là đào tạo họ trở thành trụ cột của Hoa Hiệp”
“Đồng thời, tôi cũng sẽ đánh giá đối tác để tăng tính đa dạng của họ, phòng khi một số trong số họ thất hứa, chúng ta có thể hợp tác ngay với một đối tác khác! Tránh cho những trường hợp như thế này!”
Du Chí Cường nói xong.

Đây đều là những đạo lý học được sau lần khủng hoảng này.

Nghe Du Chí Hòa nói xong, tất cả mọi người có mặt đều bái phục Du Chí Hòa, cảm thán đúng là tiền bối trong giới kinh doanh mà.

“Được, rất tốt, ông Du có thể trong thời gian ngắn tổng kết được kinh nghiệm khiến tôi rất bội phục!” Tần Hằng cười nói.


“Tôi sẽ đẩy nhanh việc chấn chỉnh Tập đoàn Hoa Hiệp, để Tập đoàn Hoa Hiệp đi vào hoạt động càng sớm càng tốt, tôi nghĩ trong vòng 5 năm tôi có thể trả lại 16,5 nghìn tỷ cho cậu Tần được rồi!” Du Chí Hòa nói.

“Được, ông Du có chữ tín, tôi tin ông!” Tần Hằng cười nói, món tiền này cũng không quá quan trọng với anh ấy, nhà họ Chung và Quốc vương Brunei đều không thiếu tiền, miễn là cuối cùng nhà họ Du trả lại tiền là được.

May mắn thay, lần này khủng hoảng của nhà họ Du cuối cùng đã được giải quyết.

Tần Hằng dùng cơm trưa dưới sự tiếp đón của nhà họ Du, cùng với tất cả các cậu ấm đời hai ở Lâm An.

Đương nhiên, bọn họ đặc biệt tò mò thân phận của Tần Hằng, nhưng Tần Hằng không chủ động nói ra, bọn họ cũng không dám hỏi.

Anh từ chối lời mời của nhà họ Du, Tần Hằng sau khi dùng bữa xong liền đi đến sân bay quốc tế Lâm An, chuẩn bị bay về Yên Kinh.

Du Minh và Du Chí Hòa lái xe Rolls-Royce đến tiễn anh, trước khi đi, Tần Hằng còn dặn dò nhà họ Du, phải cố gắng kiểm soát truyền thông, đừng để họ công bố tên và ảnh trên các phương tiện truyền thông, dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng không tốt đến nhà họ Tần đang ẩn thế, đối với cuộc sống sau này của Tần Hằng cũng không tốt.

Từ biệt hai cha con họ Du xong, Tần Hằng liền lên máy bay về Yên Kinh.

Ngồi vào chỗ của mình, Tần Hằng nhắm mắt lại, trên máy bay không có internet, không có gì thú vị, ngủ một giấc còn thoải mái hơn.

Khi Tần Hằng vừa nhắm mắt lại, một cô gái xinh đẹp cũng vừa bước vào khoang máy bay, chỉ thấy cô đang mặc một chiếc áo khoác lông màu xanh đen, kiểu dáng thuôn dài cho thấy dáng người cô cũng rất mảnh mai, tóc cô nhuộm màu vàng nâu, được cột thành tóc đuôi ngựa, tai đeo hoa tai đinh.

Nhìn trông giống một ca sĩ trên TV.


Một giờ sau, máy bay chậm rãi đáp xuống sân bay quốc tế Thủ đô, sau khi máy bay dừng lại, Tần Hằng dụi mắt bước ra khỏi máy bay, cô gái lúc nãy cũng đi ra, bọn họ cách nhau 4, 5 người, cô gái cũng không nhìn thấy Tần Hằng.

Tần Hằng đi ra khỏi sảnh sân bay, đi đến đường lớn, anh muốn bắt xe về Yên Kinh.

Trong sảnh lớn sân bay, có hai người đứng sau một cái cột, ánh mắt tập trung vào bóng dáng Tần Hằng, mãi đến khi Tần Hằng bước đi mới đi ra ngoài.

Đó là Tống Dực và thuộc hạ của anh ta.

Sau khi tất cả thế lực của nhà họ Tống bị nhà họ Chung lấy đi, tâm trạng Tống Trung Bình vô cùng tồi tệ, hai ngày nay ông ta còn không đi họp, ngày nào cũng nhốt mình tại ngôi biệt thự trên núi.

Tống Dực nhìn thấy cha mình như vậy, lại không giúp được gì, trong lòng vô cùng gấp gáp.

Nhớ đến hôm đó nếu Tần Hằng không xuất hiện, thì trận đánh đó bên thắng chính là nhà họ Tống.

Là Tần Hằng khiến nhà họ Tống thành ra thế này.

Nhưng trong lòng Tống Dực cũng có vài nghi vấn, Tần Hằng sao lại có quan hệ với nhà họ Chung? Nếu như võ công của Tần Hằng tốt như vậy, sao lại ở Yên Kinh làm một bảo vệ nho nhỏ chứ? Thân phận của Tần Hằng rốt cuộc là gì, bên trong có ẩn tình gì hay không?
Cho nên hai ngày nay, Tống Dực vẫn luôn đi theo Tần Hằng, muốn làm cho rõ nghi vấn, nếu như có thể, anh ta hy vọng nhất là có thể giết chết Tần Hằng.

Hai ngày trước anh ta còn cảm thấy rằng Tần Hằng rất bình thường, nhưng hôm nay Tần Hằng đột nhiên đi Lâm An, hơn nữa thuộc hạ đi theo đến Lâm An nói rằng, Tần Hằng đến Tập đoàn Hoa Hiệp, còn giúp Tập đoàn Hoa Hiệp mượn 16,5 nghìn tỷ, tất cả những chuyện khiến Tống Dực sốc mạnh.

Tần Hằng rốt cuộc là người thế nào? Lúc này, Tống Dực đang nghi ngờ Tần Hằng có khả năng thật sự là “đứa con bị vứt bỏ” của nhà họ Tần ẩn thế kia.


Về phần Tần Hằng là ai, anh ta tin rằng nếu tiếp tục điều tra thì sẽ sớm có kết quả.

Cho dù anh ta có là “đứa con bị vứt bỏ” đi nữa, nhà họ Tần đã nói rồi, cậu chủ lớn Tần Hằng đã là người thường, có giết anh ta, nhà họ Tần cũng không để ý đâu.

“Cậu chủ Tống, chúng ta còn đi theo anh ta không?” Thuộc hạ nhìn Tống Dực thất thần, liền nhắc nhở anh ta.

“Đi theo anh ta đi, tối về báo cáo cho tôi ngay lập tức.

” Sau khi Tống Dực ra lệnh, thuộc hạ của anh ta nhận lệnh bước ra khỏi sảnh sân bay, theo sát phía sau Tần Hằng.

“Tần Hằng rốt cuộc chạy đi đâu rồi? Hại tôi tìm lâu như vậy, tiền trên người cũng hết sạch….

” Ngay lúc Tống Dực đang chuẩn bị về nhà, một cô lướt qua mặt anh ta, vừa đi vừa lẩm bẩm.

Cô gái này là cô gái xinh đẹp đeo hoa tai đinh trên máy bay.