Nhìn tầng mây trắng có thể chạm tới bên ngoài cửa sổ, tâm trạng Tần Hằng cũng vô cùng khó chịu, cũng may là Chung Khiết đã ngủ say trong vòng tay anh.
Sau hơn 4 giờ bay, máy bay từ từ hạ cánh xuống sân bay quốc tế Ô Thị.
Nhiệt độ ở Ô Thị thấp hơn ở Yên Kinh, vừa bước ra ngoài, Tần Hằng liền cảm thấy lạnh lẽo.
“Khụ…” Chung Khiết ho dữ dội.
“Chung Khiết, em có khỏe không?” Tần Hằng lo lắng ôm Chung Khiết, sợ bệnh tình của cô ta lại nặng hơn.
“Em không sao đâu, anh đừng lo lắng.” Chung Khiết thì thào nói, nhưng sắc mặt tái nhợt khiến người ta không thể không lo lắng cho cô ta.
Tần Hằng đỡ Chung Khiết, ngồi xe đến khách sạn ở Ô Thị ăn bữa cơm, trong lúc ăn cơm, Tiểu Phong đi thuê một chiếc xe ở gần đó!
Chung Khiết phun ra một ngụm đồ ăn, sau đó lâm vào hôn mê.
“Chung Khiết, Chung Khiết!” Tần Hằng hốt hoảng gọi cô ta, anh lập tức cho Chung Khiết uống thuốc mua ở bệnh viện Hiệp Hòa Yên Kinh.
“Chung Khiết, em sẽ không sao đâu!” Tần Hằng mắt ngấn lệ nói.
“Tiểu Phong, bây giờ chúng ta lập tức lên đường đến Yêu Nguyệt Cung!” Tần Hằng lập tức đưa ra quyết định, nếu như kéo dài nữa thì Chung Khiết có thể sẽ chết.
“Vâng!” Đám người Tiểu Phong vội vàng đáp lại.
Tần Hằng ôm Chung Khiết ngồi vào xe.
Tiểu Tuyết, Tiểu Hoa và Tiểu Nguyệt chăm sóc cho Chung Khiết, còn Tiểu Phong ngồi ở ghế lái phụ chỉ đường cho Tần Hằng.
Tần Hằng lái xe rời khỏi Ô Thị rồi chạy về hướng Thiên Sơn.
Yêu Nguyệt Cung nằm trên đỉnh Nhĩ Mộc cao hơn 2000 mét so với mực nước biển.
Bình thường rất ít người đến đây ngoại trừ một số người đam mê leo núi và thám hiểm.
Tuy nhiên, cơ sở hạ tầng của nước K rất mạnh cho nên không chỉ có đường cao tốc mà còn có cả các trạm thu phát tín hiệu.
Cuộc sống ở Yêu Nguyệt Cung rất hiện đại, đương nhiên nhà cửa, đồ dùng gia đình đều được Yêu Nguyệt Cung bỏ tiền ra mời người đến lắp đặt.
Dưới sự chỉ dẫn của Tiểu Tuyết, Tần Hằng lái xe đến dãy núi Thiên Sơn.
Nơi đây rất khác với khung cảnh khi nãy, xung quanh đều là núi non hùng vĩ, đường cao tốc hai làn kéo dài về phía xa tít.
“Anh Tần, tin tức lão tôn chủ qua đời tôi vẫn chưa nói với các chị em ở Yêu Nguyệt Cung, lần này vừa lúc anh có thể tổ chức nghi thức tiếp quản vị trí Tôn chủ ở Yêu Nguyệt Cung rồi.” Tiểu Tuyết nói.
“Chuyện này không quan trọng, bây giờ tôi chỉ muốn Chung Khiết bình phục thôi.” Tần Hằng vừa lái xe vừa nói.
“Ừm, cô Chung Khiết ở hiền gặp lành, cô ấy nhất định sẽ khỏe lại thôi.”
Tiểu Tuyết nói: “Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho các chị em, để họ cử người lên núi hái Tuyết Liên và tổ chức nghi lễ chào đón anh và cô Chung Khiết!”
Nói xong, cô ta lấy điện thoại ra gọi cho người của Yêu Nguyệt Cung.
“Tít tít tít…”
Trong điện thoại truyền đến âm thanh báo bận, không có người trả lời!
Đã xảy ra chuyện gì sao?
Cô ta gọi điện đến văn phòng liên lạc của Yêu Nguyệt Cung.
Lẽ ra phải có người phụ trách nhận điện thoại chứ.
Tại sao không liên lạc được? Tiểu Tuyết lo lắng, cô ta gọi lại lần nữa.
“Tít…”
“Tít…”
Âm báo bận khiến tâm trạng của Tiểu Tuyết càng thêm căng thẳng, cô ta vô cùng lo lắng.
“Bíp…” Cuộc gọi đột nhiên được kết nối, trong lòng Tiểu Tuyết vui mừng khôn xiết, chắc do mình nghĩ nhiều rồi, lúc cô ta đang định lên tiếng thì giọng nói ở đầu dây bên kia khiến tâm trạng vốn đã bình phục lại bắt đầu căng thẳng.
“Chị Tuyết, không ổn rồi! Bởi vì Tôn chủ và bốn chị đã nhiều tháng không ở trong cung cho nên hôm nay những bang phái dị vực, huyết tế, băng cạnh, trụy hồn đột nhiên tấn công Yêu Nguyệt Cung, muốn chiếm lấy Yêu Nguyệt Cung của chúng ta, các chị em ở Yêu Nguyệt Cung đang đánh nhau với địch ở bên ngoài!” Một giọng nữ mềm mại truyền qua ống nghe.
“Cái gì! Bọn họ chán sống rồi sao! Nói với bọn họ là Tôn chủ sắp đến rồi, nếu bọn họ dám động đến một cộng lông của Yêu Nguyệt Cung thì Yêu Nguyệt Cung sẽ trả lại gấp mười!” Tiểu Tuyết tức giận nói.
“Chị Tuyết, bọn chị sắp về rồi sao? Tốt quá rồi, được, bây giờ em sẽ đi thông báo.
Nghe đến danh tiếng của bà bà thì tin chắc họ sẽ sợ đái ra quần mất!” Người phụ nữ cúp điện thoại.
“Sao vậy?” Tần Hằng hỏi, anh nghe được hình như đã xảy ra chuyện gì đó.
“Anh Tần, bởi vì khoảng thời gian này lão tôn chủ cùng bốn người chúng tôi không có ở Yêu Nguyệt Cung nên mấy băng nhóm ở Thiên Sơn nhân cơ hội đánh vàoYêu Nguyệt Cung, muốn chiếm lấy Yêu Nguyệt Cung! Đám người này, lát nữa tôi sẽ cho bọn họ ném mùi! ”Tiểu Tuyết tức giận báo cáo với Tần Hằng.
“Tình hình các băng nhóm kia như thế nào?” Tần Hằng không ngờ tình hình ở Thiên Sơn lại phức tạp như vậy, anh đã hứa với Bích Ngọc bà bà sẽ không để Yêu Nguyệt Cung xảy ra bất cứ chuyện gì.
Anh phải chịu trách nhiệm về sự an toàn của Yêu Nguyệt Cung.
“Tổng cộng có hơn 10 băng nhóm lớn và hơn 30 băng nhóm nhỏ ở Thiên Sơn.
Trước đây, bởi vì lão tôn chủ có bản lĩnh và thực lực vượt xa thủ lĩnh của các băng nhóm khác, nên ở Thiên Sơn không ai dám khiêu chiến với Yêu Nguyệt Cung! Tuy võ công của kẻ cầm đầu của bọn họ không bằng lão tôn chủ, nhưng cũng không phải là dạng tôm tép, có lẽ bốn chị em chúng tôi không phải là đối thủ của họ!” Tiểu Tuyết nói thật.
“Thì ra là như vậy! Vậy mau đi xem thử thôi!” Tần Hằng nhíu mày, lần này anh vốn chỉ muốn hái Thiên Sơn Tuyết Liên trị bệnh cho Chung Khiết, nhưng bây giờ xem ra lại phát sinh thêm một chuyện rắc rối nữa rồi.
“Không ổn rồi, anh Tần, cô Chung Khiết nôn ra máu!” Lúc này, trong xe đột nhiên truyền đến tiếng kêu của đám người Tiểu Phong.
Nôn ra máu!
Tim Tần Hằng co rút mạnh, anh nóng lòng muốn nhìn xem bây giờ Chung Khiết thế nào rồi.
“Anh Tần, anh lại xem cô ấy thế nào đi, để tôi lái xe!” Tiểu Tuyết nói xong, Tần Hằng xoay người rời khỏi ghế lái, chạy ra phía sau xe, Tiểu Tuyết cũng nhanh chóng cầm tay lái, lái xe chạy về phía trước!
Tần Hằng nhìn thấy trên đất có một vũng máu.
Anh lập tức chạy đến bên cạnh Chung Khiết, vết máu đỏ tươi trên gương mặt tái nhợt của Chung Khiết trông thật chói mắt.
“Thuốc đâu, mau đưa thuốc cho cô ấy uống!” Tần Hằng hét lên.
“Anh Tần, tôi đã cho cô Chung Khiết uống rồi.” Tiểu Phong nói.
Bây giờ đối với Chung Khiết mà nói thì thuốc đã không còn hiệu quả nữa.
“Tần Hằng…” Chung Khiết yếu ớt kêu lên: “Thật ra… em biết anh đang lừa em, bệnh tình của em… em rất rõ, em rất vui vì anh đã đưa em đến Thiên Sơn ngắm cảnh, nhưng mà… nhưng mà em không thể đi tiếp với anh được nữa rồi…”
“Không!” Tần Hằng mắt ngấn lệ nói: “Chung Khiết, em nghe anh nói, anh nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho em.
Tiểu Phong nói trong Yêu Nguyệt Cung có Thiên Sơn Tuyết Liên, ăn Thiên Sơn Tuyết Liên xong thì bệnh tình của em sẽ khá hơn, hãy tin anh…”
“Tần Hằng …” Chung Khiết thở dốc, lâm vào hôn mê.
“Chung Khiết! Chung Khiết!” Tần Hằng hét lớn.
Anh thấy Chung Khiết còn hơi thở thì lập tức bảo đám người Tiểu Phong Tiểu Hoa đỡ Chung Khiết ngồi dậy, Tần Hằng cũng ngồi trên giường.
“Chung Khiết, em sẽ không chết đâu.
Chúng ta còn chưa cùng nhau hưởng thụ một ngày yên bình thì sao em có thể chết được? Em sẽ không chết đâu…” Tần Hằng vừa nói vừa đặt hai tay lên lưng Chung Khiết, liên tục truyền nội lực vào trong cơ thể Chung Khiết…