[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 84: Bạn gái của em họ bành mộng





Sau khi thấy Tần Hằng đẩy mình ra, thậm chí dáng vẻ có mấy phần hoảng loạn cùng oán giận, Bành Mộng thất thần một lát, nội tâm của cô ta sinh ra một chút cảm giác vắng vẻ.

Đây là nụ hôn đầu của cô ta, cô ta đã từng vô số lần ảo tưởng tình huống xảy ra nụ hôn đầu của mình, cho tới bây giờ không nghĩ tới sẽ là như vậy, cô ta lại bị chê.

Những người khác cũng đều là biểu cảm ngây ngốc, cằm của bọn họ đều sắp rớt xuống, có người từ khi Bành Mộng hôn Tần Hằng, miệng vẫn mở ra, lúc này, một dòng nước bọt trượt một chút từ khóe miệng, anh ta mới hồi phục tinh thần lại.

“Vừa rồi Mộng Mộng có phải là hôn anh ta không?” Một người đàn ông quay lưng lại, động tác cứng đờ ngơ ngác hỏi người bên cạnh.

Biểu cảm của người được hỏi cũng ngây ngốc, lắc đầu trên dưới.

Mặc dù mặt ngoài bọn họ không có biểu hiện ra ngoài, nhưng trong lòng đám người này, không ai là không rỉ máu, nội tâm của bọn họ đều đang thống khổ kêu gào.

Ông trời ơi, nữ thần của tôi sao có thể để một thằng gà chết tiệt như thế hôn chứ?

Các nam sinh vừa nhìn vừa oán trách Bành Mộng và Tần Hằng, từng người đều là dáng vẻ cắn răng nghiến lợi, hận không thể ăn sống nuốt tươi Tần Hằng.

Bị nữ thần hôn, tiểu tử này không phải nên vui mừng hớn hở, mà dáng vẻ lại có vẻ rất ghét bỏ, đây là đang làm màu vô hình về phía bọn họ.

Bọn họ cảm thấy hình như Tần Hằng nói: “Nhìn xem các cậu, từng người đáng thương, nữ thần các cậu theo đuổi thời gian dài như vậy, đừng nói đến nắm tay, Bành Mộng thậm chí liền lời quan tâm đều chưa từng nói với các cậu một câu, mà tôi đây, nữ thần của các cậu hôn tôi, tôi đều không để ý, thậm chí tôi còn ghét bỏ cô ta hôn tôi, ở trong mắt của Tần Hằng, nữ thần của các cậu chỉ là đồ chơi của tôi mà thôi! Còn có mặt mũi gọi tôi là thằng gà, các cậu mới là thằng gà hàng thật giá thật, ha ha ha!”

“Thằng gà chết tiệt, là cho anh mặt mũi có đúng không?”

“Đúng vậy, anh là cảm thấy Mộng Mộng của chúng tôi không xứng với anh có đúng không?”


“Anh đẩy người là có ý gì a, Mộng Mộng hôn anh là để mắt đến anh, anh con mẹ nó còn không biết xấu hổ đúng không?”

Mấy tên phú nhị đại mắng, muốn để Tần hằng phải nếm thử cảm giác đau khổ.

“Các cậu làm gì vậy?” Bành Mộng lại ngăn ở trước người Tần Hằng.

“Mộng Mộng, anh ta đẩy cậu ra, cậu còn che chở anh ta như thế?” tên ưa nhìn đi đầu chỉ vào Tần Hằng, không thể lý giải được nói với Bành Mộng.

“Mặc kệ anh ấy làm gì đối với tôi, cũng là chuyện của hai chúng tôi, không có quan hệ với các cậu.” Bành Mộng nhìn chằm chằm mấy tên ưa nhìn nói.

Cô ta cũng hiểu vì sao Tần Hằng đẩy mình ra, anh nhất định là nghĩ đến bạn gái của anh, cảm thấy trong lòng áy náy mới làm như vậy, điều này chứng minh, Tần Hằng là một người đàn ông tốt.

Mặc dù Tần Hằng khiến Bành Mộng ném đi mặt mũi, nhưng Bành Mộng không thèm để ý, bởi vì cô ta nhìn ra, Tần Hằng là một người đàn ông tốt xứng đáng được cô ta theo đuổi.

Bành Mộng khiến người khác trong nháy mắt không còn lời nào để nói, bọn họ si ngốc nhìn Bành Mộng, vừa nhìn về phía Tần Hằng, rất muốn đánh Tần Hằng, nhưng bọn họ căn bản không có lý do, Bành Mộng cũng không để ý, bọn họ lại có thể nói cái gì? chỉ có thể giương mắt nhìn.

Đồng thời trong lòng một bộ phận người lại không tự giác sinh ra một loại sùng bái với Tần Hằng, bọn họ thật sự muốn biết, Tần Hằng đến tột cùng là dùng quỷ kế gì, để Bành Mộng khăng khăng một mực che chở anh như thế?

“Bốp bốp bốp, bốp bốp bốp…”

Lúc này, vang lên vài tiếng tiếng vỗ tay vang dội: “Không hổ là chị họ của tôi, chính là không giống những người phụ nữ khác."

Tất cả mọi người nhìn về phía sau, chỉ thấy một người đàn ông lớn lên cũng khá đẹp trai đi từ trong biệt thự ra, anh ta để người trần, phía dưới chỉ mặc chiếc quần đùi hoa, trên chân đi đôi dép lê màu xanh, còn ôm một cô gái có vóc người cao gầy, xinh đẹp, ăn mặc mát mẻ.

Người đàn ông chính là em họ của Bành Mộng: Bành Nam, bữa tiệc hôm nay cũng là do anh ta tổ chức, để chúc mừng mình sinh nhật 20 tuổi.

“Cậu chủ Bành, em đi trước.” Mỹ nữ cười quyến rũ với người đàn ông một cái, nhẹ nhàng nói một câu, hôn một cái trên mặt của Bành Nam, cầm theo túi của mình, uyển chuyển bước đi..

“Anh Nam, anh cũng thực trâu bò đấy, từ khi tôi đến, anh đang ở phòng, chí ít cũng có một giờ đi!”

“Anh Nam, cô gái vừa rồi ở đâu ra vậy? Đưa số điện thoại của cô ấy cho tôi đi!”

Lập tức liền có mấy tên nam sinh chen chúc đến bên người Bành Nam, Bành Nam không để ý bọn họ, trong mắt mang theo vui vẻ nhìn Bành Mộng, đi tới trước mặt Bành Mộng.

“Chị họ, chị vậy mà lại càng xinh đẹp hơn rồi.” Trong ánh mắt của Bành Nam luôn luôn ẩn giấu đi một tia dục vọng nhàn nhạt, nhìn thấy trên mặt Bành Mộng lộ ra sự chán ghét quay mặt đi, Bành Nam lúc này mới thu hồi ánh mắt.

“Để cho em tới nhìn xem, có thể khiến chị họ mê hoặc đến thần hồn điên đảo đến tột cùng là ai.” Bành Nam đưa mắt nhìn sang Tần Hằng, đầu tiên anh ta kinh ngạc nhẹ giọng ồ một tiếng, lại cười nhạt đánh giá trên dưới Tần Hằng một lần, nhịn không được cười một tiếng.

“Chị họ, ánh mắt của chị thật sự là càng ngày càng tốt, bạn trai cực phẩm như vậy cũng bị chị tìm được.” Bành Nam cười xấu xa nhìn Bành Mộng nói.

Những người khác cũng đều nghe được ý trào phúng của Bành Nam, có người liền thuận mồm nói liền.

“Quả thật rất cực phẩm.”

“Đúng rồi, chờ một lát nữa cậu chủ Lương cũng sẽ đến, những ngày này cậu chủ Lương thế nhưng vẫn luôn liều mạng theo đuổi Mộng mộng đâu, chờ anh ra tới nhìn thấy tên nhãi này thành bạn trai của Mộng Mộng, đánh chết anh ta.”

“Nói cũng đúng, tính tình cậu chủ Lương thế nhưng rất táo bạo, tên nhãi này cũng đủ xui xẻo.”


“Hừ.” Bành Mộng nhẹ nhàng cười một tiếng, cô ta quét mắt nhìn những người khác một chút: “Lương Huân chỉ sợ không thể tới, hiện tại anh ta còn đang nằm ở bệnh viện đâu.”

Lần trước Lương Huân bị Tần Hằng đâm cũng không nhẹ.

Nghe xong lời này của Bành Mộng, những người khác nhao nhao biểu thị không tin.

“Anh Nam, cậu chủ Lương sẽ đến chứ?” Có người hướng Bành Nam đặt câu hỏi, Bành Nam và Lương Huân có địa vị cao nhất ở trong nhóm người bọn họ, bọn họ là anh em tốt, Bành Nam chắc chắn hiểu được tình huống của Lương Huân.

“Anh ta sẽ không tới.” Bành Nam lạnh nhạt nói: “Vài ngày trước, anh thổ lộ cùng chị họ, bị một người trẻ tuổi lái xe đâm ngã, bị thương không nhẹ, hiện tại còn nằm ở trong bệnh viện.”

Những người khác trong lòng giật mình, ai mà to gan như vậy, dám lái xe đụng Lương Huân? Phải biết Lương Huân thế nhưng là có thể gọi không ít người trong xã hội đến đâu.

“Mẹ kiếp, anh Nam, biết là ai làm không?”

“Dám đụng vào cậu chủ Lương, mặt hàng này là còn muốn sống không?”

“Tìm thời gian đi thăm cậu chủ Lương, xem anh ấy có cần hỗ trợ hay không?”

“Được rồi, khoảng thời gian này mặc dù Lương Huân nằm ở trong bệnh viện, nhưng anh ta đã đang tìm người điều tra người kia, chờ anh tìm tới thằng nhãi kia, chắc chắn sẽ gọi các cậu...” Bành Nam nói xong, ánh mắt của anh lại chuyển hướng Tần Hằng, nhàn nhạt cười: “Anh trai, liền anh cũng muốn cua chị họ của tôi? Hừ, anh vẫn là tự mình cân nhắc một chút có cái năng lực kia hay không đi, tôi khuyên anh tốt nhất vẫn là sớm cách xa chị họ của tôi, bằng không, chờ khi anh em tôi xuất viện, anh liền có quả ngon để ăn...”

“Cậu nói đủ chưa...” Bành Mộng đẩy Bành Nam, chán ghét nhìn anh ta, cô ta thật sự muốn nói cho đám người này, Tần Hằng chính là người đụng ngã Lương Huân, nhưng hiện tại cô ta không thể nói, nói ra chính là tìm phiền toái cho Tần Hằng.

“Tốt, em không nói...” Bành Nam nhấc tay ra phía trước, hướng Bành Mộng bày ra vẻ mềm mỏng, nhưng ánh mắt của anh ta vẫn luôn có thâm ý khác mà nhìn Tần Hằng, trong ánh mắt tràn đầy ý vị đùa cợt.

Lúc này, Bành Nam nhận một cú điện thoại: “Ừm, bảo bối em tới cửa rồi có đúng không... Được, hiện tại anh sẽ đi đón em.”

“Mọi người tiếp tục chơi, tôi đi đón bạn gái của tôi.” Cúp điện thoại, Bành Nam đắc ý nói với những người khác.

“Bạn gái Shirley của Anh Nam thế nhưng là đại mỹ nữ, dáng dấp giống như Aoi Sola, lần này lại có thể nhìn thấy cô ta một chút.” Một tên phú nhị đại ao ước nói.

“Phi, tôi đã sớm quăng Shirley lẳng lơ đó đi rồi, cùng với cô ta chơi nhiều lần như vậy, đã sớm chơi chán.” Bành Nam khinh thường nói.

“Mẹ kiếp, mỹ nữ giống như Aoi Sola, anh Nam cũng chơi chán, lợi hại lợi hại!”

“Hừ, cô ta không phải là có nơi đó lớn hơn chút sao, ngoài ra ấy, tiếng thì trầm bồng du dương sao, có cái gì đâu, chờ các cậu tìm được bạn gái như thế, ở nhà với cô ta vài lần liền biết, kỳ thật cũng chỉ như thế mà thôi.” Bành Nam lại bất động thanh sắc làm màu.

Nhìn những nam sinh khác trợn mắt há mồm, trong ánh mắt nhìn anh ta lộ ra thần sắc sùng bái, trong lòng Bành Nam cực kỳ đắc ý.

“Cô gái lần này tôi tìm được, dáng dấp không sai biệt lắm với Địch Lệ Nhiệt Ba, không nói với các cậu nữa, tôi đi đón bảo bối của tôi đây.” Bành Nam hời hợt nói xong, quay người đi ra ngoài.

Hứng thú của tất cả mọi người đều bị câu đi, mỹ nữ giống như Địch Lệ Nhiệt Ba, vậy thì xinh đẹp đến như thế nào?

Qua mấy phút, liền nghe được Bành Nam cùng một cô gái vừa nói vừa cười đi tới.

Tất cả mọi người nhìn về phía vị trí cổng, chờ mong bạn gái của Bành Nam.

Đã nhìn thấy, cô gái bên người Bành Nam, mặc một bộ váy màu xanh lam, váy đến đầu gối, bao chặt lấy hai cái đùi tuyết trắng, cô ta để tóc thẳng, mặt trái xoan, ngũ quan đều rất vượt trội, trang điểm rất thanh lịch, làm cho người đàn ông thấy liền sẽ có dục vọng muốn chiếm lấy.


Mặc dù không khoa trường như Bành Nam nói là giống Địch Lệ Nhiệt Ba, nhưng là cũng không tệ. Những người khác thật sự cực kì đố kị Bành Nam.

Nhưng thời điểm Tần Hằng nhìn thấy người phụ nữ kia, lại là nhịn không được căng thẳng trong lòng, bởi vì cô ta không phải người khác, chính là Tạ Nhược Đồng!

Tay của anh vô ý thức nắm chặt lại.

“Anh sao vậy? “Bành Mộng thấy được Tần Hằng không thích hợp, quan tâm hỏi một câu, Tần Hằng chỉ là từ tốn nói một câu: “Không có chuyện gì.”

Lúc này, Bành Nam đã nắm tay của Tạ Nhược Đồng, đi vào trong hoa viên, Tạ Nhược Đồng cũng không có chú ý tới, Tần Hằng ở đằng sau đám người.

“Anh Nam, trâu bò nha, chị dâu thật xinh đẹp!”

“Xin chào chị dâu!”

Tạ Nhược Đồng đắc ý nhìn những người bạn này của Bành Nam, xán lạn cười đối với bọn họ

“Đây đều là bạn tốt của anh, bọn họ ít nhất đều là nhà có mấy chục tỷ...” Bành Nam giới thiệu với Tạ Nhược Đồng, tay của anh ta trượt đến trên mông của Tạ Nhược Đồng.

“Tại sao không thấy cậu chủ Lương?” Tạ Nhược Đồng đi theo Bành Nam cũng đã mười mấy ngày rồi, cô ta cũng đã gặp Lương Huân.

“Anh ta thổ lộ cùng chị họ của anh, bị một tên nhãi thối tha đụng phải, bây giờ đang nằm ở trong bệnh viện đâu.” Lúc Bành Nam nói chuyện, cách Tạ Nhược Đồng đặc biệt gần, ánh mắt của anh ta chăm chú nhìn môi của Tạ Nhược Đồng, trong lòng ngứa ngáy.

“Ồ, như vậy sao, chị họ của anh đến rồi sao” Tạ Nhược Đồng biết trong nhà Bành Nam có tiền, liền đặc biệt muốn nhanh chóng giữ gìn mối quan hệ với người nhà bọn họ.

“Chị họ, tới gặp em dâu một chút nào.” Bành Nam hướng về phía Bành Mộng trong đám người nói.

“Chị họ...” Tạ Nhược Đồng thuận theo ánh mắt của Bành Nam, nụ cười ở trên mặt cô ta đọng lại, tầm mắt của cô ta toàn bộ dừng lại ở trên mặt của Tần Hằng bên cạnh Bành Mộng.

Khoảng thời gian này, Tạ Nhược Đồng vẫn luôn không đi học, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Tần Hằng từ lúc trả lại quần áo ở Thu Thuỷ Y Nhân.

Cảm xúc của cô ta không thể khống chế được mà kích động.

“Bảo bối, em sao vậy?” Bành Nam thấy ánh mắt của Tạ Nhược Đồng tập trung ở trên mặt Tần Hằng, nhàn nhạt cười nói: “Ồ, em cũng cảm thấy ở trong bữa tiệc này xuất hiện nmột người ăn mặc như vậy thật kỳ quái đúng không, cũng không phải là do anh mời, nhưng em chớ nhìn anh ta ăn mặc chẳng ra sao cả, người ta thế nhưng là bạn trai của chị họ anh, ha ha, em nói thú vị không?”

Trong lòng Tạ Nhược Đồng lại run lên, cô ta nhìn ánh mắt của Tần Hằng, bên trong dần dần có sự hận thù, oán trách. Cho tới bây giờ, trong tiềm thức của Tạ Nhược Đồng đều cho rằng, Tần Hằng chỉ có thể đối tốt với cô ta, Tần Hằng trước đó tìm Chung Khiết đã là phản bội cô ta, hiện tại anh lại cùng người phụ nữ khác, Tạ Nhược Đồng lúc này cảm thấy, cô ta lại bị Tần Hằng phản bội một lần nữa.

“Em đi phòng vệ sinh một chút.” Tạ Nhược Đồng ngọt ngào cười cười với Bành Nam, đứng lên đi vào trong biệt thự, thời điểm xoay người đi, sắc mặt của cô ta đã trở nên cực kì khó coi.