" Được rồi ! Không ai ngăn cấm ai cả , chúng ta đừng cho mọi người bên trong biết là được !"
Nói xong Trần Khả Hân chẳng đợi Dương Vũ Hàn mà hôi lên đôi gò má của hắn rồi nhanh chóng bước xuống chiếc giường sang trọng mà lao vào nhà tắm .
Dương Vũ Hàn nhìn theo hình dáng làm cho mình đê mê kia một lác lâu rồi nở nụ cười có chút yêu thương và nuông chiều rồi hướng ra phía bên ngoài mà bước đi .
Một lác sau , tiếng mở cửa vang lên Trần Khả Hân bước ra ngoài khoác trên mình một chiếc váy dài qua đầu gối màu xanh lam nhìn rất đơn giãn nhưng chẳng kém phần quyến rũ.
Trần Khả Hân hướng ánh nhìn về phía xung quanh nhưng chẳng thấy khuôn mặt điển trai kia thì cô nhanh chóng đi xuống phòng khách .
Xuất hiện trước mặt cô là hình dáng quen thuộc kia của Dương Vũ Hàn đang khoác trên mình một bộ đồ vest sang trọng mà ngồi lên chiếc ghế sofa .
Thấy Khả Hân bước xuống hắn liền nhìn cô mà nở nụ cười nói .
" Khả Hân ! Em cùng anh đến dùng bỡi sáng rồi đi đến tập đoàn được không ?"
Thấy hắn xưng hô như thế Trần Khả Hân bất giác nhíu đôi chân mày có chút không quen, nhưng Trần Khả Hân vẫn thấy như thế rất hợp lý liền gật đầu đáp .
" Được !"
Nói xong hai người như hiểu ý nhau mà bước đến ngồi trước bàn ăn mà dùng món , trong thời gian ăn uống hai người cũng nói vài câu qua lại trông rất là vui vẽ và hạnh phúc .
Dùng bỡi sáng xong Dương Vũ Hàn và Trần Khả Hân liền nhanh chóng ngồi hướng ra phía bên ngoài mà bước đi .
--------- Một Lác sau ----------
Khi chiếc xe ô tô sang trọng ấy chạy gần tới tập đoàn Trần Khả Hân liền mở miệng .
" Vũ Hàn ! Anh cho em xuống ở phía trước được không ? Em sợ mọi người trong tập đoàn thấy được cảnh này mất !"
Xưng hô như thế này làm Trần Khả Hân có chút ngượng miệng như vẫn cố làm ra bộ mặt tim không đập nhanh, Nghe câu nói này Dương Vũ Hàn liền nhẹ nhàng nói .
" Được ! Em cần theo hồ sơ tới trước tập đoàn sẽ có người ra đoán !"
Nói xong Dương Vũ Hàn liền cầm tập hồ sơ đưa cho Trần Khả Hân , cô ngoan ngoãn cầm lấy mà mở miệng nói .
" Được !"
Nói xong thì chiếc xe đã dừng lại cách tập đoàn chỉ vài trăm bước chân mà thôi , Trần Khả Hân bước xuống xe Dương Vũ Hàn liền phóng xe rời đi .
Vào trong căn phòng làm việc của mình Dương Vũ Hàn liền nhàng nhã tựa đầu vào chiếc ghế mà xem sấp tài liệu mà xem châm chú .
Trong khi Dương Vũ Hàn đang tập trung xem tài liệu chợt nghe thấy tiếng gõ cửa truyền vào bên trong .
Dương Vũ Hàn nhẹ nhàng mở miệng nói .
" Mời vào !"
Khi âm thanh của hắn vừa vang lên chợt phía bên ngoài có tiếng mở cửa vang lên , xuất hiện trước mặt Dương Vũ Hàn là hình dáng xinh đẹp quyến rủ ấy của Thư Kỳ đang tiến đến trước mình .
Thấy Dương Vũ Hàn nhìn mình Thư Kỳ liền nở nụ cười ôn hòa nói .
" Chủ Tịch ! Tôi nghe bên nhân sự nói anh mới nhận thư ký mới !"
Câu nói như thăm dò nhìn vào phía Dương Vũ Hàn , hắn thấy như thế liền nói .
" Ừm ! Tôi mới tuyển thư ký chuyên môn , không ảnh hưởng đến công việc của cô ! Cô còn có công việc gì cần nói hay không ?"
Thư Kỳ nghe thế trong lòng liền âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhỏm , theo cô nghĩ chắc rằng hắn không vừa ý mới tuyển người mới đó chứ .
Thư Kỳ liền mở miệng nói .
" Chủ Tịch ! Ở đây còn mấy cái tài liệu của giám đốc Tô cần chữ ký của anh !"
Nói xong Thư Kỳ liền vung bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn như bông tuyết ấy đưa sấp tài liệu ra trước mặt hắn , Dương Vũ Hàn thấy như thế liền đưa tay nhận lấy mà châm chú xem chẳng để ý gì đến ánh mắt của Thư Kỳ đang nhìn mình châm chú .