Nam Thiệu Hàn vừa nói xong liền nhận được một cái liếc mắt đầy yêu thương từ Tô Mặc, hắn liền biết điều mà im lặng.
Mặc dù biết điều Nam Thiệu Hàn nói rất quá đáng nhưng không có nghĩa là nó không xảy ra, Tô Mặc cũng không tiện nhắn đến, Phương Hạo cũng cố ý trốn tránh vấn đề này.
"Chuyến hàng sắp tới thế nào rồi, có cần tôi giúp đỡ không?" Phương Hạo lên tiếng.
Nam Thiệu Hàn ngay lập tức từ chối: "không cần, lo việc của anh đi".
Phương Hạo nữa đùa nữa thật nói: "Được, thời gian sắp tới tôi sẽ đi phiêu bạc một chuyến, anh cũng không cần khó chịu nhìn mặt tôi nữa".
Tô Mặc tò mò hỏi: "anh định đến đâu?"
Phương Hạo lắc đầu cười nói: "không biết, tới đâu thì dừng chân ở đó thôi, biết đâu kỳ tích sẽ xuất hiện".
Tô Mặc mỉm cười không nói gì, trong lòng thầm cầu mong cho hắn, người có chân tình ắt sẽ gặp lại nhau, giống như cô và Nam Thiệu Hàn vậy.
--------------------------------------------
Buổi tối vừa tắm xong Tô Mặc liền bắt đầu kế hoạch của mình đẩy Nam Thiệu Hàn xuống giường, cô nhanh như chớp ngăn chặn môi hắn. Mà Nam Thiệu Hàn lúc này cũng chẳng muốn lên tiếng nữa, hắn tham lam mút lấy vị ngọt từ đôi môi cô.
Nam Thiệu Hàn cảm thấy hôm nay Tô Mặc đặc biệt vội vã, chẳng lẽ mấy ngày nay hắn chưa đủ thỏa mãn cô sao, dù nghĩ vậy nhưng Nam Thiệu Hàn vẫn phối hợp nhịp nhàng với Tô Mặc, chỉ hai ba bước cô liền lột sạch quần áo trên người hắn.
Nam Thiệu Hàn cũng bắt đầu chuyển từ khách san chủ nhà chiếm thế thượng phong, tay xoa nắn khắp người cô, cơ thể của Tô Mặc sau khi sinh con phải nói là quyến rũ chết người, khiến Nam Thiệu Hàn muốn dừng cũng không dừng được.
Nam Thiệu Hàn nhanh chóng cởi bỏ những vướng bận trên người Tô Mặc, hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau khiến bầu không khí liền nóng lên. Nam Thiệu Hàn một đường xuống ngực Tô Mặc, mỗi nơi hắn đi qua đều để lại vô số dấu vết ái muội. Đầu lưỡi nóng bỏng liếm vòng đầu vú đỏ hồng khiến nó cứng lên, Nam Thiệu Hàn thích thú ngậm lấy một bên ngực vào miệng mạnh mẽ mút, một tay nhào nặn bên còn lại thì những hình dán kì lạ.
"Ưm...a..." Tô Mặc cảm thấy không ổn rồi, nếu còn cứ tiếp tục như vậy thì cô sẽ quên mục đích ban đầu của mình mất, cô đẩy đầu Nam Thiệu Hàn ra khỏi ngực mình sau đó một tay đưa xuống dưới nắm lấy vật nam tính của hắn, vật đó nóng bỏng làm cho cô cảm thấy như muốn bỏng. Tô Mặc cố gắng nắm chặt gậy thịt trong tay, bị bàn tay mềm mại nắm lấy nó lại to thêm một vòng.
"Bảo bối" Nam Thiệu Hàn lên tiếng muốn cô động, tay Tô Mặc bắt đầu lên xuống theo quy luật, cô tuốt lộng hơn nữa tiếng thấy hắn vẫn chưa bắn vì vậy ngón trỏ đặt lên lỗ nhỏ trên đầu sau đó mạnh mẽ ấn xuống.
"Aaa" Nam Thiệu Hàn gầm lên một tiếng sau đó mạnh mẽ bắn ra, Tô Mặc nhìn chất dịch trắng đục trên tay, không ngại ngần liền đưa lên môi dùng đầu lưỡi liếm sạch.
Ánh mắt Nam Thiệu Hàn tối lại, phía dưới lại cứng đến phát đau, hắn đẩy Tô Mặc ngã xuống giường nắm lấy một chân cô gác lên vai mình, cả *** ***** xinh đẹp hiện rõ trong mắt hắn, Nam Thiệu Hàn nhìn mà tâm nhộn nhạo, hắn không do dự cuối đầu xuống. Tô Mặc cảm nhận được hơi thở phả vào miệng dưới của mình sau đó là một đầu lưỡi nóng bỏng chui vào.
"A" Tô Mặc không nhịn được thét lớn, tay nắm chặt lấy tóc Nam Thiệu Hàn.
Đầu lưỡi của Nam Thiệu Hàn rút ra rồi lại đâm vào vô cùng quen thuộc, khi cảm thấy đã đủ ướt hắn nắm lấy chân còn lại của Tô Mặc gác lên eo mình, gậy thịt nóng bỏng đặt trước *** ***** chuẩn bị tiến vào. Lúc này Tô Mặc lại đột nhiên thanh tỉnh, lấy hết sức lực đạp Nam Thiệu Hàn ra, Nam Thiệu Hàn trong lúc không phòng bị bị ăn một cước liền ngã ra sau, hắn dùng vẻ mặt ngơ ngẩn nhìn Tô Mặc, chẳng biết vừa xảy ra chuyện gì.