"Khó trách ngày thường trông thấy nàng, đều là trang phục xinh đẹp mà cũng không bao giờ thấy lặp lại."
"Đúng vậy, ta nghe nói ngày thường nàng trang điểm đều phải mất một canh giờ đấy."( 1canh giờ = 2 tiếng) {oaoa ta hình như chỉ tốn 10phút thì phải}
"Có nhiều thời gian như vậy tại sao không lo tu luyện linh lực a, lãng phí quá mức!"
Dương Mộng Đình bị nói như vậy, bỗng liền đỏ mặt. Nàng bình thường đều là được mọi người khen xinh đẹp cùng thông minh, trước mắt không nhịn được có hơi tức giận, cười trào phúng nói:
"Lâm Khinh Khinh, ngươi cứ nói mọi người ở chỗ này là vì tăng thực lực lên, vậy còn ngươi? Là dựa vào thực lực tới sao? Một kẻ Nhị Tinh Linh Giả, muốn thông quamột lần rèn luyện trong thời gian ngắn ngủi liền lên tới Ngũ Tinh Linh Sĩ tiến vào Học Viện Tử Phượng, còn không bằng về nhà ngủ tương đối dễ dàng thực hiện hơn."
Nàng chính là bị Phượng Phi Bạch một câu "Sợ đợi quá lâu rồi" đả kích làm hoàn toàn xáo trộn. Nay lại bị lời nói của Ninh Khanh Khanh đả kích một lần nữa "Đầu tiên nhắc nhở ngươi, hiện tại ta là Tam Tinh Linh Giả."
Lúc này mới vài ngày, cũng đã tăng đến Tam Tinh!
Dương Mộng Đình trong lòng giật nảy lên một cái, ngoài mặt lại vẫn đang cười:"Tam Tinh Linh Giả thì như thế nào, khoảng cách đến Linh Sĩ còn quá xa."
"Đúng vậy, ngươi nói không sai." Ninh Khanh Khanh mỉm cười, "Vậy ngươi có dám đánh cuộc với ta hay không , trước khi Học Viện Tử Phượng gọi nhập học, ta nhất định tăng lên tới Ngũ Tinh Linh Sĩ!"
Dương Mộng Đình che miệng ha hả mà cười thành tiếng, "Ngũ Tinh Linh Sĩ? Ngươi là nằm mơ sao? Ngươi sẽ không cho là thăng Linh Sĩ và thăng Tinh giống nhau đều là dễ dàng đi!"
Ninh Khanh Khanh cũng lười so đo với nàng, chỉ hỏi "Dương gia các ngươi có báu vật gì đó?"
Trải qua chuyện Thoát Cốt Thủy Phù Dong , nàng biết làm Linh Sư, tiền là thứ yếu, có được báu vật mới là quan trọng nhất!
Theo nàng biết, Dương gia là gia tộc không lớn tuy nhiên cũng không nhỏ, hẳn là có cất dấu chút báu vật đi.
Lâm Dong Dong không khỏi bỏ đá xuống giếng, nói "Dương gia có gieo trồng một mảnh U Hương Tử Hư Thảo, U Hương Tử Hư Thảo hấp thu linh lực trưởng thành, sau khi ăn có thể trực tiếp làm tăng trưởng linh lực!"
Kẻ địch của kẻ địch ngẫu nhiên cũng là bằng hữu, lời này nói không sai.
Ninh Khanh Khanh cười nói: "Vậy thì liền đánh cược U Hương Tử Hư Thảo, lấy việc ta đạt tới Ngũ Tinh Linh Sĩ, tiến vào Tử Phượng Học Viện làmục tiêu. Sau khi đạt tới, cho ta mười gốc U Hương Tử Hư Thảo, mỗi lần vượt qua Nhất Tinh nữa, lại đưa ta thêm mười gốc. Ngươi có dám đánh cược hay không?"
Dương Mộng Đình cắn răng, "Ngươi cho là U Hương Tử Hư Thảo là dễ trồng như vậy sao?" Dương gia đã trồng nhiều năm như vậy, cũng mới để dành được mười bốn gốc.
"Ít nhất đó không cần mơ mộng hão huyền mới có thể có a!" Ninh Khanh Khanh cười khẽ, "Như thế nào, cũng không dám với ta cá cược lần mơ mộng hão huyền này sao? Vậy xem ra, ngươi mới rồi đều là đánh rắm."
Dương Mộng Đình chưa từng bị người mắng đến như vậy, khuôn mặt vì tức giận mà đỏ lên, "Vậy còn ngươi?"
"Ta có một gốc cây Thoát Cốt Thủy Phù Dong ngàn năm." Ninh Khanh Khanh nói.
Dương Mộng Đình cũng biết đây là báu vật của Lâm gia, Thoát Cốt Thủy Phù Dong và U Hương Tử Hư Thảo so với nhau, Thoát Cốt Thủy Phù Dong càng thích hợp cho trung cấp Linh Sư tu luyện, nàng trong lòng vừa động một cái, "Ngươi có thể làm chủ?"
"Hiện tại là của ta." Ninh Khanh Khanh cười lạnh, "Ngươi cá cược hay không? Nếu không cược sau này đừng tiếc nuối, liền cút khỏi ta xa một chút!"
"Được rồi, một lời đã định. Mong công chúa Tử Tuyết giúp chúng ta làm chứng cho trận đấu này." Dương Mộng Đình nhìn Lâm Dong Dong vẻ mặt hận ý nhìn Ninh Khanh Khanh, đã biết rõ Thoát Cốt Thủy Phù Dong là thật sự có trong tayNinh Khanh Khanh, lúc này liền đồng ý.
Nàng không tin, người mà mười ba tuổi mới có thể triệu hồi ra Võ Linh, chẳng lẽ là có thể ba tháng lên tới Linh Sĩ?
Nhiều người như vậy ở nơi này, thiên phú bẩm sinh tốt nhất thì cũng là người đều đã triệu hoán ra Võ Linh được hai năm, mới có thể lên tới Linh Sĩ. Ninh Khanh Khanh thứ nhất không có gia tộc ủng hộ,thứ hai không có linh dược Linh Thảo, nghĩ như vậy đi tới thăng cấp,không phải mơmộng hão huyền là cái gì?