Ngồi trên lầu hai nhìn xuống một màn này Ninh Vương không khỏi có chút ngoài ý muốn, Nhã Phương vậy mà giống như hắn lúc trước diệt Hoắc Gia mà đem áp dụng lên trên Hàn Gia lần này.
Hắn không nghĩ nữ nhân bảo bối này của mình lại sẽ có một ngày trở nên lãnh khốc vô tình như vậy, phải chăng là do hắn tiêm nhiễm vào trong đầu nàng rằng có nam nhân của nàng chống lưng cho thì có thể tùy ý làm việc.
Bất quá đã quyết định đi theo hắn và trở thành nữ nhân của hắn, à không hiện tại nàng đã xem như là vợ của hắn rồi. Thì tất nhiên là chút này thủ đoạn cùng sự quyết đoán vẫn là phải có. Vì biết đâu sau này khi Ninh Vương đã đủ khả năng bành trướng ra ngoài thế giới mà tiện tay đem một cái quốc gia, một cái thành phố cho biến mất thì làm sao Nhã Phương nàng có thể thích ứng được.
Chỉ là không hiểu tại sao, không nói tới Ninh Vương thì một nữ nhân như nàng đã từng vô cùng ngoan ngoãn, hiền lành có thể thay đổi nhanh chóng tới như vậy?
Nếu như là giết một hai cái người bình thường hay thậm chí là cả nhóm người đi chăng nữa thì chắc hẳn cũng là sức mạnh và quyền lực mang tới cho nàng cảm giác của một thượng vị giả, coi hết thảy đều là sâu kiến, rác rưởi chết cũng chẳng sao.
Nhưng nàng vừa rồi là đồ diệt một cái đại gia tộc thuộc top 10 của Hà Thành a.
Tiền, quyền so với Chưởng Thiên Hội thực sự lực lượng chỉ kém hơn một chút, thế nhưng là bị nàng diệt rồi.
Suy nghĩ kỹ thì có thể là do môi trường xung quanh và cuộc sống bên cạnh nam nhân của mình đã thay đổi thế giới quan và tư duy của nàng hoặc là đơn giản bản chất của con người nó là như vậy.
Một khi nắm đủ sức mạnh cùng quyền lực trong tay thì chẳng còn sợ hãi một thứ gì nữa.
Và quan trọng nhất đó chính là Sát Cơ Vỹ bên trong thân thể của nàng.
Nó có thể liên thông với Ninh Vương để biết tính cách, tâm tình và cách hành xử của hắn đối với mấy loại chuyện như thế này để đưa ra dự đoán. Sau đó dần dần thay đổi cách suy nghĩ và tâm tính của Nhã Phương đi một phần nào đó theo chiều hướng mà chủ nhân thực sự của nó cảm thấy ưng thuận nhất.
Bất quá nó chỉ có thể làm như vậy khi Nhã Phương không có ghét bỏ Ninh Vương mà phải thực sự yêu hắn từ trước đó. Và trên hết Sát Cơ Vỹ làm vậy là để bảo toàn địa vị của nó cùng với vật chủ của mình, nếu nó không làm như vậy một ngày nào đó chẳng hạn Ninh Vương có nữ nhân khác mà bỏ quên Nhã Phương, không còn sủng hạnh nàng nữa.
Khi đó Nhã Phương sẽ không được Ninh Vương yêu thương sủng hạnh hay ban thưởng vương huyết mỗi khi tâm tình của hắn vui vẻ chẳng hạn.
Từ đó đối với một loại ký sinh ăn tạp như Sát Cơ Vỹ bên trong cơ thể nàng là một thiệt thòi và mất mát vô cùng to lớn.
Phải biết Vạn Tộc Vương Huyết là một thức chất dinh dưỡng cực phẩm, được nuôi dưỡng bởi nó Sát Cơ Vỹ mới có thể tiến hóa tới trình độ này bằng không so với tổ tiên của chúng nó thì nhiều nhất cũng chỉ giúp vật chủ gia tăng thể chất và trí lực mà thôi.
Không có tác dụng thay da đổi thịt hay một số khả năng đặc biệt như Tứ Chi Biến Đổi và Giáp Sinh Học mà nàng sở hữu ở thời điểm hiện tại.
Và hơn hết là nó vẫn còn có thể tiến hóa lên thêm những tầng thứ cao hơn nếu như vẫn tiếp tục được nuôi dưỡng bằng vương huyết hay những loại dược liệu đại bổ mà Ninh Vương ban cho, thì làm sao nó có thể bỏ lỡ cho được.
Mơ hồ thay đổi suy nghĩ và tâm tính của Nhã Phương rốt cuộc cũng chỉ là muốn tốt cho cả hai mà thôi.
Còn về phần Ninh Vương thì không cần bàn tới nữa, ngay từ cái thứ gọi là Vạn Tộc Vương Huyết bên trong cơ thể hắn đã nói lên tất cả rồi chứ chưa kể tới những thứ khác.
…
Một màn này diễn ra thực sự là làm cho Ninh Vương rất hài lòng về biểu hiện vừa rồi của nàng, dễ dàng diệt đi một gia tộc lớn như Hàn Gia thì chắc hẳn khách mời ngày hôm nay Nhã Phương nàng đều đã có phần chuẩn bị riêng, chỉ cần có cơ hội liền đem ra thị uy trước toàn trường.
Để cho đám này các gia tộc đại thế lực hiểu được rằng, Chưởng Thiên Hội đây không phải là thứ mà các ngươi có thể trêu chọc hay thách thức được. Hàn Gia đơn, à không Hàn Khôi đơn giản chỉ là một cái lão gia tử đã lớn chừng đó tuổi rồi mà vẫn chưa suy xét cho kỹ thế cục liền không một chút thu liễm mà thách thức bọn hắn.
Kết quả tất nhiên là nhận một trái không thể nào đắng hơn a.
Đồng thời đó cũng là bài học dành cho những kẻ hôm nay có mặt tại nơi này, mặc dù Chưởng Thiên Hội sẽ không có ngay lập tức quá mức chèn ép bắt bọn chúng thống nhất và quy thuận dưới trướng của hội, vì tạm thời bọn hắn chưa có cái thực lực này, nhiều lắm cũng chỉ diệt thêm được 1 cái đại gia tộc nữa thôi a.
Khả năng lần này diệt xong Hàn Gia, Chưởng Thiên bọn hắn thế nhưng là tổn thất cũng không ít a.
Thu mua Hàn Thị, võ giả thương vong trên tay võ giả Hàn Gia và quan trọng hơn là tiền bịt miệng, che đậy vụ việc lần này. Đâu chỉ đơn giản là nàng cho đốt 1,2 cái nhà thôi đâu. Mà là hơn 10 cái địa sản và nhà máy các loại dưới trướng Hàn Gia.
Cùng với đó là hơn trăm mạng người chết theo vụ việc lần này.
Bên phía chính quyền lo liệu không tốt sẽ thực sự vô cùng phiền phức thậm chí ảnh hưởng tới cả căn cơ Chưởng Thiên Hội là The Control Corporation.
Tổn thất ít nhiều cũng trên dưới 2 tỷ đô nhưng vì Hàn Thị đã rơi vào tay bọn hắn nên số tổn thất rút xuống khoảng gần 1 tỷ đô.
Tóm lại là Chưởng Thiên nếu như không có biến cố gì to lớn xảy ra thì vẫn là có thể đối chọi được lần này sự tình.
“Các vị, vừa rồi có chút lộn xộn a, hiện tại chúng ta tiếp tục chứ?”.
Nhã Phương âm thanh dễ nghe phát ra, nhưng khi lọt tới trong tai của các đại lão cùng thành viên trong gia tộc vẫn là một trận tê cả da đầu.
Nữ nhân này vậy mà coi sự tình vừa rồi xem như là chưa có chuyện gì xảy ra sao?
Chống đối Chưởng Thiên Hội xem ra đã là một loại vô pháp có thể xảy ra sự tình, hầu hết đám đại lão và thành viên gia tộc của mình trong đám khách mời ngày hôm nay đều đã bỏ xuống cái suy nghĩ liên thủ chống lại Chưởng Thiên Hội rồi.
Cho dù vẫn còn cái suy nghĩ đó đi chăng nữa thì cũng chẳng có ai ngu ngốc tới mức dám đứng ra làm chim đầu đàn cả.
Hàn Gia kết cục vẫn là đang còn ở trước mắt đó mà nhìn.
Sau một đoạn thời gian ngắn không gian bốn bề trầm thấp cùng yên tĩnh thì rốt cuộc cũng có mấy cái lão giả chịu đứng lên nói mấy tiếng giải tỏa bầu không khí căng thẳng và ngột ngạt vừa rồi.
Nhã Phương cũng theo đó mà cũng chỉ là đứng trên khán đài nói thêm một ít chuyện nữa liên quan tới sự tình hợp tác cùng với mấy cái đại gia tộc trong chuyện làm ăn sinh ý nữa sau đó liền trở lại gian phòng VIP trên lầu hai cùng Ninh Vương để lại sự tình cho Đoạn Minh Sơn lo liệu lấy.
Vì Nhã Phương uy phong đã triển lộ đầy đủ rồi, sau này mỗi khi gặp mặt mấy cái đại lão thế lực cùng gia tộc này gặp mặt nàng ít nhất cũng phải nể 5 phần mặt mũi a.
Trở lại gian phòng sau đó Nhã Phương cùng nam nhân của mình Ninh Vương trò chuyện chút điểm cho tới khi buổi công bố ngày hôm nay kết thúc hoàn mỹ.
Xong chuyện sau đó hai người liền rời khỏi Kim Long hội sở chỗ này ồn ào, lộn xộn mà trở về biệt thự.
…
Đứng bên trên một tòa cao tầng phòng ốc nhìn ra phía bên ngoài nơi đang rời đi khỏi địa bàn Thăng Long Điện chiếc Roll-Royce.
Một trung niên nam tử ánh mắt có chút phiền muộn mà thưởng thức lấy ly rượu đỏ trên tay, phía sau có đứng lấy một cái người thanh niên trẻ tuổi đang quan sát.
“Lâm thúc, dám giết người ở địa bàn của chúng ta lại nghênh ngang rời đi như vậy, đám này Chưởng Thiên Hội người đúng là làm càn mà”.
“Hơn nữa Lâm thúc, chúng ta cứ vậy để chúng rời đi mà không phải trả giá hay sao?”.
Người thanh niên đứng phía sau cái gọi Lâm thúc trong lời nói có chút bực tức mà nói lớn, trong giọng điệu có chút gì đó chất vấn người trung niên nhân gọi Lâm thúc kia.
“Hah, có thể làm gì được bọn chúng, ngươi nói ta xem?”.
Trung niên nhân nhấp vào trong miệng một ngụm rượu sau đó nhàn nhạt mở miệng đáp lời.
“Là bắt chúng phải trả giá a, ta liền kéo vài chục tên võ giả tới xem bọn chúng có thể làm gì?”.
Thanh niên bực bội trả lời, hắn từ nãy sau khi nhận được tin báo từ thuộc hạ của mình phía dưới Kim Long hội sở có kẻ dám động thủ giết người.
Vốn là muốn mang theo mấy chục cái Minh, Ám Kỉnh đi xuống chấn áp bọn này người ăn gan hùm mật gấu hay sao mà dám phá đi quy củ trong địa bàn của Thăng Long Điện người.
Thấy tên tiểu bối nhà mình ngu xuẩn như vậy Lâm thúc chỉ biết cười khổ.
Suy cho cùng thì hắn vẫn còn chưa biết đám người vừa rồi là ai, tới từ thế lực nào mà chỉ biết rằng có kẻ náo ra hành vi giết người trong địa bàn của bọn hắn cho nên mới suy nghĩ đơn giản như vậy.
Bằng không hắn cũng sớm đi giải quyết chứ không phải đứng đây uống rượu rồi.
“Tiểu tử Long Hoàng ngươi nghĩ sự tình cho đơn giản như vậy sao? Nếu mọi chuyện liền dễ dàng như vậy Lâm thúc của ngươi đã sớm làm xong rồi”.
“Đến phiên tiểu tử nhà ngươi lớn tiếng chất vấn ta sao?”.
Lâm thúc tiếp tục nhàn nhạt mà mở miệng nói ra cho đứa cháu còn xanh và non này của mình một chút.
“Cái đám người này là thành viên của Chưởng Thiên Hội gần đây nháo cho Hà Thành không ít sự vụ, thực lực của bọn chúng nông hay sâu bây giờ còn tạm thời chưa biết được”.
Trung niên nhân bắt đầu mở miệng giải thích cặn kẽ.
“Long Hoàng tiểu tử ngươi chỉ cần biết rằng, nếu như khi nãy ta để cho ngươi đi xuống ngăn cản bọn họ. Thì bây giờ có lẽ ta đang phải mang một cái xác trên thân đầy lỗ máu do đạn bắn về cho đại ca a”.
“Và đám võ giả ngươi mang theo cùng thì kết cục cũng theo ngươi một dạng mà biến mất khỏi trần thế đi tới cõi âm ti địa ngục a”.
Lâm thúc tiếp tục mở miệng mà nhàn nhạt giải thích, trong lúc nói vẫn là lên xuống mà nhấp lấy một ngụm rượu.
Nghe thấy kết cục của mình thảm trạng như vậy, tên thanh niên gọi Long Hoàng có chút tê cả da đầu mà hỏi lại vị này thúc thúc của mình.
“Lầm thúc, ý của ngươi là?”.
Long Hoàng có chút chậm rãi mà nói ra.
“Hah, chính là ngươi sẽ bị giết đó tiểu tử, ngươi nghĩ võ giả mà ngươi mang theo mấy cái có thể đấu lại loại kia AK-47 súng tự động”.
“Hơn nữa ngươi nghĩ mang theo mấy chục cái võ giả liền an an ổn ổn mà xử lý được chuyện này sao, ngươi phải biết bọn chúng mang theo cũng không ít võ giả đâu mà trong đấy đã 5, 6 cái Ám Kình đỉnh phong thực lực rồi”.
“Thậm chí còn có cả Võ Sư, tiểu tử ngươi đi xuống cản đường chúng chẳng phải là đi nộp mạng hay sao?”.
Nghe vị này Lâm thúc thúc của mình nói tới đây, Long Hoàng không khỏi có chút giật mình.
Hắn không nghĩ rằng đối phương lại có bản sự lớn tới như vậy, chỉ riêng việc đào tạo và bồi dưỡng ra một cái Võ Sư cấp bậc là tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên cùng khó khăn, vất vả a.
Phải biết Thăng Long Điện tiếng tăm cùng uy thế là rất lớn, thế nhưng bọn hắn cũng chỉ là một cái thế lực chuyên về làm ăn cùng kinh doanh thương mại và địa sản…
Kẻ sở hữu Võ Sư cấp bậc trong thế lực cũng chỉ trên dưới 20 cái mà thôi và hầu hết bọn họ đều là tổng quản của một phương địa bàn thuộc Thăng Long Điện trải dài trên khắp các tỉnh và thành phố của cả quốc gia.
Thế nhưng là vị này Lâm thúc của hắn cũng chính là một cái Võ Sư hậu kỳ thực lực và là phương này địa bàn tổng quản a.
Tại sao lại phải sợ đám này người gọi Chưởng Thiên Hội chứ?
“Nhưng ta vẫn không hiểu được rằng vì sao chúng ta lại để cho bọn chúng rời đi dễ dàng như vậy? Lâm thúc ngươi chẳng phải cũng là Võ Sư sao?”.
Thắc mắc trong đầu Long Hoàng liền biến thành câu hỏi thực chất đối với vị này Lâm thúc của mình.
Xem xét kỹ đủ mọi loại chi tiết cùng vẫn đề hắn vẫn cho rằng Thăng Long Điện rốt cuộc không có lý do gì phải nể mặt đám người này a.
“Ầyy, tiểu tử ngươi nói không sai, nhưng đó là nếu như thực lực của ta mạnh hơn đối phương và cái giá bọn chúng đưa ra là không đủ hấp dẫn a”.
Trung niên nhân thở dài một hơi sau đó nhàn nhạt trả lời đứa cháu này của mình.
“Lâm thúc ngươi thực lực thế nhưng lại thua kém so với bọn hắn sao?”.
Long Hoàng sững sờ sau khi nghe thấy trung niên nhân nói như vậy.
“Đúng thế, chính là thua kém so với bọn chúng và quan trọng hơn cả là trước khi hành động ra một màn này sự tình Chưởng Thiên Hội đám người này đã đến gặp ta để thu xếp đại cục rồi”.
Lâm thúc có chút cười khổ phát ra âm thanh, hắn không nghĩ có một ngày mình đứng trước tiểu bối trong nhà mà tự nhận bản thân thua kém so với người khác…
“Mong Lâm thúc giải thích thêm”.
Long Hoàng vô cùng tò mò không biết rốt cuộc cái đám kia người gọi Chưởng Thiên Hội đã cùng với vị này Lâm thúc của hắn làm cái gì giao dịch.
Rốt cuộc là đám người đó cho thúc thúc của mình thứ tốt gì mà để cho hắn đi ngược lại với hết thảy quy củ từ trước đó tới giờ.
Xem xét kỹ lưỡng thì có thể nói là Lâm thúc vị này đã đối với Thăng Long Điện sinh ra tia tạo phản rồi a.
Một màn này náo ra sự tình cho dù che dấu đến mức nào đi chăng nữa thì cũng chắc chắn lọt tới tai bề trên của Thăng Long Điện.
Điều này rốt cuộc là không thể tránh khỏi.
“Ha ha, đám người Chưởng Thiên Hội đó cho chúng ta 200 triệu đô la mỹ cùng với đó là 4 bình Huyết Sinh Dược Thuỷ a”.
“Và yêu cầu của bọn chúng là tối nay tại Kim Long hội sở cho dù có nháo ra loại sự tình gì đi chăng nữa thì cũng không hy vọng Thăng Long Điện sẽ nhúng tay”.
“Tiểu Hoàng người thấy cái giá này thế nào?”.
Lâm thúc một mặt trả lời sau đó liền hỏi ngược lại tên tiểu bối nhà mình.
“200 triệu đô không nói tới nhưng 4 bình Huyết Sinh Dược Thuỷ, ực, Lâm thúc ngươi không có nói đùa chứ?”.
Long Hoàng nuốt xuống cái ực sau khi nghe thấy Lâm thúc đề cập tới 4 bình Huyết Sinh Dược Thuỷ.
Chính là cái thứ mà trong thời gian này vô cùng được lưu truyền bên trong giới thượng lưu và các gia tộc đại lão với công dụng kéo dài tuổi thọ, điều trị bách bệnh, khởi tử hoàn sinh a…
Nghe nói đâu đó thứ này Huyết Sinh Dược Thuỷ mới chỉ rao bán ra bên ngoài thị trường chưa tới 20 bình. Mà mỗi một bình bán ra giá cả lại xem như là đại không biết bao nhiêu lần.
Hiện tại 1 bình bán ra 1, 2 trăm triệu đô cũng không phải là không thể nhưng thứ này có tiền cũng chưa chắc mua được a.
Với từng ấy thứ công dụng thần kỳ, lại có thể kéo dài tuổi thọ, trừ khi trong nhà phá sản sẽ có ai là nguyện ý bán ra.
Người giàu có thì càng quý mạng, mà như thế thì lại càng trân quý Huyết Sinh Dược Thuỷ, mà trân quý thì ai lại mang ra bán lấy một chút tiền thay vì giữ bên mình để làm vật bảo mệnh a.
“Long Hoàng tiểu tử nhà ngươi sẽ nghĩ ta dám mang chuyện này ra để đùa với ngươi hay sao?”.
“Còn nữa chưa nói với ngươi là, khi đó tới tìm ta ngoài Đoạn Minh Sơn nay đã tấn cấp võ sư ra thì bên cạnh hắn còn mang theo một cái trung niên nhân khác”.
“Ban đầu là ta cũng đã dự định từ chối yêu cầu này của đám người Chưởng Thiên Hội đó. Thế nhưng là vị kia Đoạn Minh Sơn mang theo bên mình giống như là cảm nhận được ta có ý định từ chối vậy”.
Nói tới đây Lâm thúc liền cảm thấy có chút lạnh sống lưng mà nghĩ lại hoàn cảnh lúc đó, tâm trạng của hắn như bị đấm thủng vậy.
Không khí áp bách lan tràn ra tứ phía xung quanh từ trên thân vị kia trung niên nam tử mà chèn ép lên trên thân thể đã đạt tới trình độ Võ Sư như hắn cũng không thể chống lại được mà một mực khuỵu xuống nên đất.
Và cho tới khi gã kia trung niên nam tử rút ra không biết từ đâu một cái huyết sắc trường kiếm đặt một bên trên cổ của hắn mà phát ra âm thanh nhàn nhạt.
“Chủ quân của bọn ta hy vọng ngươi cái này quản sự chi nhánh Hà Thành của Thăng Long Điện sẽ nhận lấy chút lễ vật này từ Chưởng Thiên Hội bọn ta mà không có từ chối”.
“Chủ quân nói 4 bình này Huyết Sinh Dược Thuỷ đã đủ để ngươi ăn nói với bề trên rồi, còn một bình này dược thuỷ và 50 triệu đô chủ quân là tặng riêng cho ngươi phần này lễ”.
“Hắn hy vọng ngươi đừng có mà không biết tốt xấu làm ra loại sự tình gì đó ngu xuẩn. Nên nhớ trong mắt chủ quân ngươi cái này một tên Võ Sư rác rưởi hắn tiện chân liền có thể dẫm chết”.
Long Lâm bị khí thế của người kia nam tử chèn ép trên thân vốn đã chẳng thể ho he được gì. Đã vậy còn bị thanh kia huyết sắc trường kiếm kề ở bên cổ không hiểu sao có thêm một loại bức bách khiến cho máu huyết bên trong cơ thể hắn sôi sục vô cùng dữ tợn khiến cho Long Lâm như muốn phát nổ vậy…
“Ngươi nên nhớ đây là mệnh lệnh chứ không phải yêu cầu hay đề nghị, cái giá mà ngươi và gia đình sẽ phải gánh vác một khi làm trái là không thể tưởng tượng nổi đâu”.
“Chúng ta đi”.
Để xuống thêm một câu cảnh cáo sau đó trung niên nhân cùng với Đoạn Minh Sơn liền rời đi khỏi căn phòng. Để lại một cái Lâm Long đang vừa lo lắng vừa hoảng sợ trước một màn vừa rồi.
Hắn vậy mà vừa tiếp xúc với đám này người đến từ Chưởng Thiên Hội liền đã bị uy hiếp, đe dọa tới tính mạng. Sâu bên trong lòng là vô tận lửa giận cùng hận ý ngập trời.
Thế nhưng là ngay sau khi bị thanh kia huyết sắc kiếm kề lên trên cổ liền bị một cỗ vô hình khí tràng để cho hắn hình thành một cái tâm ma mà đến thời điểm hiện tại vẫn còn rất sợ hãi.
Sự tức giận và hận ý nuôi dưỡng thành một cái ý định báo thù liền lập tức bị cảm xúc sợ hãi khi đó và hiện tại dập tắt.
Loại này thế lực nhân vậy Long Lâm hắn là không thể dây vào được a.
Vừa gặp lần đầu tiên đối phương liền đã đưa ra cho hắn một cái mệnh lệnh chỉ có thể tiếp nhận mà không thể chối từ.
Một khi làm ra loại kia sự tình sai trái không theo như mệnh lệnh đề ra thì liền có khả năng cao là Thăng Long Điện cũng không bảo toàn được tính mạng cho hắn và người nhà a.
Việc này khiến cho Long Lâm buộc phải phá hư đi quy củ vốn có của Thăng Long Điện mà tiếp tay cho đám này Chưởng Thiên Hội người làm càn ngay tại bên trên địa bàn của chính mình.
Bất quá cái giá mà bọn chúng đưa ra cho hắn thực sự cũng là không thể chê vào đâu được a.
Chỉ bằng chỗ này lễ vật mà Chưởng Thiên Hội có qua có lại cho Thăng Long Điện bọn họ cũng đã gấp vài chục lần tổng giá trị mà Hàn Gia mấy cái người kia mang lại được cho thế lực của Long Lâm hắn rồi.
Còn đối với việc Hàn Gia bên kia bị diệt tộc thì như thế nào?
Chẳng có liên quan gì tới Thăng Long Điện cả ai rảnh rỗi đâu mà đi quản cái chuyện phiền phức này, để cho bên chính quyền tự mình đi lo liệu lấy a.
“Ầyyy”.
Thở dài một tiếng sau đó lấy lại tinh thần mà không nghĩ về việc này nữa Long Lâm quyết định vẫn là trước tiên đem chỗ kia lễ vật mang về trụ sở chính cho bề trên xử lý a.
Việc này tới đây rốt cuộc đã nằm ngoài phạm vi kiểm soát của hắn rồi.
Long Lâm thu xếp một chút sau đó cùng với cái kia gọi Long Hoàng cháu trai của hắn rời đi khỏi gian này phòng.
…
Hà Thành lúc này điểm một cái cũng đã là hơn gần 10 giờ đêm.
Bên trong chiếc Roll-Royce Phantom hàng ghế sau Ninh Vương cùng Nhã Phương, phía trước như cũ vẫn là Phục Ma lão tài xế điều khiển chiếc xe trở lại An Nhiên khu biệt thự.
“Lão công, biểu hiện của em hôm nay thế nào? Rất tốt đúng không?”.
Nhã Phương ngồi tựa vào một bên bờ vai của Ninh Vương phát ra âm thanh dễ nghe mà nói với nam nhân của mình.
Thấy vậy Ninh Vương ngồi bên cạnh cũng hơi quay sang nhìn nàng mở miệng cười nói.
“Đúng vậy, bảo bối hôm nay em biểu hiện rất là tốt nha, có chút khiến cho anh bất ngờ đó”.
Quả thực biểu hiện hôm nay cộng thêm một màn xử lý Hàn Gia đã có sự chuẩn bị từ trước đó đến Ninh Vương cái này lão công, nam nhân của nàng hắn cũng còn không biết dẫn tới có chút bất ngờ khi sự tình phát sinh.
Nàng rất đáng nhận được lời khen này đến từ hắn.
“Vậy phần thưởng của em đâu nha? Hay là nói xong liền quên mất rồi?”.
Nhã Phương nàng quà này mặc dù có cũng được, không cũng chẳng sao, thế nhưng là vẫn phải phát ra âm thanh có chút trêu chọc cái này nam nhân của mình mà nói.
“Phần thưởng chắc chắn là phải có nhưng, không phải bây giờ a”.
“Chẳng lẽ bảo bối em sốt ruột tới mức không thể chờ đợi nữa rồi sao? Vậy trước tiên liền bù cho em một chút lợi tức đi”.
Ninh Vương giọng điệu tà mị nâng lên cái cằm nhỏ của Nhã Phương mà nói ra.
Nói xong sau đó hắn liền cúi xuống nhắm thẳng môi thơm của nàng mà hôn xuống một ngụm ngọt ngào.
“Cái này….Hừ…Ưhmm~”.
Nhã Phương vốn là đang định nói gì đó thì liền lập tức bị bờ môi của hắn cho khóa chặt lấy không cho thoát ra, khiến cho nàng chỉ có thể hừ nhẹ một tiếng mà phát ra âm thanh kiều mị, dụ hoặc lòng người…
Rất nhanh chóng đầu lưỡi của đôi nam nữ như một con rắn nước liền khóa chặt lấy đối phương mà cùng nhau hòa quyện, trộn lẫn chỗ hương tân ngọc dịch ấy bên trong khoang miệng của nàng một cách hài hòa và uyển chuyển như là đã làm qua loại chuyện này cả trăm nghìn lần vậy.
“Ưhm…nnn..nnn”.
Nhã Phương âm thanh kiều mị mà phát ra những tiếng rên rỉ nhè nhẹ kết hợp hoàn hảo cùng với âm thanh nhấm nháp tới từ sự tham lam mỗi khi cố gắng mút sạch chỗ mật dịch ngọt ngào hòa quyện cùng với tình yêu nồng cháy của đôi nam nữ. Nó khiến cho hai người bọn họ rời vào trầm luân không lối thoát của dục vọng, của sự tham muốn chiếm hữu về cả thể xác lẫn linh hồn của đối phương.
Để chắc chắn rằng đôi ta sẽ mãi mãi bên nhau không thể tách rời bởi bất kỳ lý do hay ngoại lực nào có thể tác động tới.
Ngay cả là đang ngồi phía trước lái xe Phục Ma cũng phải gấp lên kính chiếu hậu cố gắng khiến cho bản thân không chú ý tới những âm thanh dâm dục đang phát ra từ đôi nam nữ kia mà tập trung toàn bộ định lực để có thể điều khiển tốt nhất cỗ này Roll-Royce bon bon trên đường.
Phục Ma cảm giác bản thân cứ như vậy mà bị hai người này cho biến thành một cái bóng đèn không hơn không kém a.
Sau khoảng 10 phút đồng hồ, Ninh Vương mới từ từ tách rời khỏi môi thơm cùng khoang miệng ẩm ướt sớm đã bị Ninh Vương cho hút khô của Nhã Phương mà có chút lưu luyến không muốn tách rời khỏi nơi mềm mại ấy.
“Phục Ma, tăng ga hết cỡ đi, ta muốn trong thời gian ngắn nhất trở về biệt thự”.
Ninh Vương sau đó liền quay lên phía lão tài xế Phục Ma ra lệnh tăng tốc trở về biệt thự của mình, trải qua một màn vừa rồi đã khiến cho Ninh Vương cương dương chi khí cuộn trào.
Ngồi bên cạnh đỏ mặt Nhã Phương hay phía trên ghế lái Phục Ma cũng đều hiểu được rằng Ninh Vương đây là muốn lập tức về nhà rồi ăn nàng a.
“Chủ quân, ta rõ ràng”.
Lão Phục gật đầu hiểu ý một cái sau đó đạp xuống chân ga hết cỡ mà lao hết tốc lực thẳng hướng về hướng An Nhiên khu biệt thự.
...
Các vị có lòng thì ủng hộ tác qua số (momo 0965619471 hoặc tk ngân hàng: 003461370 - NGUYEN KIEM VIET - VIB) để tác có thêm động lực ra chương nhé. Cảm tạ