Ngự Trị Vạn Giới

Chương 7: Thăng cấp



Thu phục thành công Hắc Lang và Báo Tử thành thuộc hạ dưới trướng mình.

Ninh Vương bước tới chỗ Đoạn Minh Thiên đang gục dưới nền đất sau đó kích thích cơ thể hắn bằng Sát Cơ Vỹ một chút.

Từ trong hôn mê Đoạn Minh Sơn nhanh chóng tỉnh lại vì cơn đau đớn giữ dội trên khắp cơ thể.

“Argg, Hừ hừ”.

Vừa bật dậy thì cơn đau lập tức kết thúc nhưng mà ác mộng của hắn thì vẫn đang đứng ở trước mặt hắn. Kẻ đã khiến cho hắn phải cảm nhận sự tuyệt vọng mà từ khi sinh ra đến giờ hắn chưa bao giờ gặp phải.

“Tiểu tử, ngươi đã làm gì ta?”

Vừa thốt ra câu này Đoạn Minh Sơn liền bị Sát Cơ Vỹ trong hình dạng Báo tử sút một cú thật mạnh vào trước ngực khiến bay thật mạnh về phía bức tường khiến nó có chút nứt vỡ. Còn xương bảo vệ lồng ngực hắn đã vỡ nát mà ho ra một ngụm máu lớn nhưng chi một lát sau đó hắn liền cảm thấy bản thân tự động hồi phục trở lại một cách vô cùng nhanh cực kỳ thần kỳ.

Xương ngực vỡ nát đã tự động liền lại mặc dù không nhanh như những chỗ khác nhưng cũng đủ để hắn đứng dậy và đi lại bình thường rồi.

“Hả? Tại sao ta lại có thể hồi phục nhanh như thế?”.

Đoạn Minh Sơn ngờ vực tự hỏi nhưng ánh mắt lại liếc về đám người Ninh Vương.

“Không cần phải ngạc nhiên như thế thân thể của ngươi đã được biến đổi rất nhiều so với lúc trước rồi.Đây chính là tạo hóa mà chủ nhân đã ban cho ngươi và chúng ta để đổi lấy sự trung thành tuyệt đối. Hiện giờ ta đa đã quy thuận và trở thành thuộc hạ dưới trướng ngài và ngươi cũng vậy”.

“Đoạn Minh Sơn ngươi có hai sự lựa chọn, một là ngay bây giờ lập tức tự sát không thì để ta ra tay, hai là quy thuận dưới trướng của chủ nhân và trở thành thuộc hạ với lòng trung thành tuyệt đối”.

“Chọn đi”.

Hắc Lang thấy hắn liếc mắt về phía đám người bọn họ liền giải thích một chút cho hắn hiểu ra vấn đề và đưa ra quyết định sáng suốt nhất.

“Trung thành tuyệt đối với kẻ đã giết chết em trai mình sao?”.

Đoạn Minh Sơn trong rất đắn đo, hắn đang suy nghĩ rất kỹ về vấn đề này.

Sự thật về việc Đoạn Minh Sơn bao bọc và nuông chiều em trai mình là vì hắn muốn Đoạn Hải sớm yên bề gia thất sau đó sinh ra một đứa con trai để hắn dạy dỗ và cuối cùng thay hắn chống đỡ Thiên Địa Hội và cơ nghiệp của Đoạn gia sau này sau khi hắn già đi và chết.

Thực chất Đoạn Minh Sơn vốn không hề quan tâm gì đến Đoạn Hải cả tất cả là vì hắn ta bị vô sinh nên không thể nối dõi tông đường nên mới phải cần đến em trai hắn mà thôi. Không thì hắn sớm đã cho Đoạn Hải cút qua một bên rồi.

Nhưng hiện giờ thì khác hắn được Ninh Vương ban cho tạo hóa cực lớn có thể giúp hắn thay đổi cục diện này. Trước kia dù hắn có là lão đại của Thiên Địa Hội nhưng cũng chỉ là một phàm nhân, khi phải đối mặt với võ giả dù là cấp thấp nhất hắn cũng phải nhượng bộ ba phần. Bây giờ với năng lực đang nắm giữ trong tay hắn cảm giác mình có thể đánh chết Minh Kình đỉnh phong võ giả hay thậm chí là ám kình.

Cơ thể đã được biến hóa đồng nghĩa với việc hắn có khả năng đã khỏi bệnh vô sinh và có thể kiếm được người thừa kế rồi.

Nét mặt Đoạn Minh Sơn bây giờ đang tràn ngập ý cười trong đầu hắn bây giờ chỉ toàn là những viễn cảnh tươi đẹp trong tương lai khi đó người gặp người hắn đều phải cúi đầu. Hoàn toàn không còn một chút tồn tại của cái thứ gọi là huyết nhục tình thâm.

Đoạn Hải ư? Là do đứa nhóc này ngu dốt tự tìm cái chết mà thôi.

Sau đó quay người về phía Ninh Vương cúi đầu thấp xuống đất đến cực điểm sắc mặt cực kỳ hòa nhã và thân thiện.

“Đoạn Minh Sơn bái kiến chủ nhân”.

Ninh Vương thấy được thái độ của hắn cảm thấy rất là hài lòng mà vuốt vuốt cái cằm.

“Tốt, rất biết thức thời, ta sẽ tạm thời tha chết cho ngươi”.

Sau đó Ninh Vương không nhìn hắn nữa mà nhìn xung quanh căn biệt phủ này nói:

“Từ giờ Thiên Địa Hội và Đoạn gia sẽ đứng ở dưới trướng ta, mọi tài sản và tài vật đều thuộc quyền sở hữu của ta ngươi cảm thấy như thế có được không lão Đoạn?”

Đoạn Minh Sơn giật giật con mắt nhưng cũng chỉ có thể vui vẻ mà gật đầu đồng ý vì cái mạng nhỏ này của hắn sớm đã nằm trong tay người rồi, chỉ có thể thức thời mà tiếp tục sống thôi.

“Ha ha, tất nhiên rồi thưa chủ nhân của ta”.

“Mọi thứ dưới sự kiểm soát của Đoạn gia và Thiên Địa Hội từ hôm nay đều sẽ thuộc về ngài”.

Ninh Vương gật đầu hài lòng.

“Được rồi, ngươi vẫn sẽ để cho ngươi là người quản lý, chỉ khi ta cần thứ gì thì ngươi sẽ phải cung cấp và tìm bằng được cho ta”.

“Rõ chưa?”.

Ninh Vương đưa ra chỉ thị đầu tiên cho Đoạn Minh Sơn.

“Ta đã hiểu, thưa chủ nhân”.

Đoạn Thiên Minh mặc dù cũng đã gần 50 rồi nhưng đầu óc vẫn được tính là nhanh nhạy ngay lập tức hiểu vấn đề mà gật đầu đáp.

“Được rồi giờ ta sẽ giới thiệu sơ qua một chút cho các ngươi về năng lực hiện tại các ngươi đang nắm giữ một chút”.



“Mọi thứ đại khái là như vậy, mặc dù ta không biết võ giả mà các ngươi nói mạnh yếu ra sao nhưng mà nếu như cỡ tên Hắc Lang ngươi hay tên Báo tử lúc trước. Thì với năng lực hiện tại của Sát Cơ Vỹ mà các ngươi đang nắm giữ có thể dễ dàng miểu sát 10 tên trong vòng 2 nốt nhạc”.

“Các ngươi cảm thấy thế nào”.

Hai tên Đoạn Minh Sơn và Hắc Lang chưa bao giờ cảm thấy kích động như hiện tại mà kích động đáp:

“Chúng ta cảm thấy vô cùng hài lòng với tạo hóa mà ngài ban cho thưa chủ nhân”.

“Đúng vậy thưa chủ nhân”.

Sau đó Ninh Vương điều động ý niệm lấy ra từ trong không gian cá nhân hai bình trích xuất vương huyết đưa cho bọn chúng.

“Đây là phần thưởng ta dành cho các ngươi, mỗi một giọt trong bình này đủ để cho Sát Cơ Vỹ ăn no trong khoảng nửa tháng giúp các ngươi đỡ phải tìm kiếm thực phẩm sống để cho nó ăn và khi ăn đủ sức mạnh của nó sẽ gia tăng đáng kể”.

“Hi vọng sau này các ngươi sẽ không phải để ta thất vọng mà phải diệt sát”.

Từ trong hư không hai bình thủy tinh huyết dịch có chút ánh kim hiện ra trước mắt chúng mà giơ tay đón lấy.

“Đa tạ chủ nhân ban thưởng, bọn ta sẽ không khiến ngài phải thất vọng”.

Hai tên thuộc hạ nhận lấy vương huyết sau đó cúi thấp người tạ ơn.

“Được rồi giờ ta hỏi ngươi một chút Đoạn Minh Sơn”.

“Tổng cộng tài sản của Thiên Địa Hội cùng với Đoạn Gia là bao nhiêu?”.

Đoạn Minh Sơn tính toán một chút tổng số tài sản của hai thế lực mà hắn đang làm chủ sau đó báo cáo với Ninh Vương.

“Bẩm chủ nhân, Thiên Địa Hội hoạt động trên khắp cả nước nhưng hiện tại địa bàn chính là miền bắc Việt Nam. Hoạt động chủ yếu ở rất nhiều lĩnh vực hắc đạo có mà bạch đạo cũng có như buôn hàng trắng, buôn lậu vũ, kinh doanh quán bar… Để tính tổng giá trị của cả Thiên Địa Hội rất khó để đưa ra một con số cụ thể và chính xác nhất, ta chỉ có thể ước tính nó rơi vào khoảng 200 - 300 triệu USD”.

“Còn về Đoạn gia cũng hoạt động trên khắp cả nước chủ yếu kinh doanh bất động sản và một vài lĩnh vực khác như là công ty đầu tư chứng khoán, điện ảnh và rất nhiều lĩnh vực khác nữa trong bạch đạo. Giá trị ước tính được khoảng 400 triệu USD tổng cộng 2 thế lực là khoảng 700 triệu USD”.

“Mặc dù nghe có vẻ nhiều nhưng vốn lưu động không có nhiều như vậy nhiều nhất cũng chỉ lấy ra được 200 triệu USD thôi. Nếu như rút quá nhiều sẽ có nguy cơ phá sản và mất trắng.

“Đó là tổng cộng tất cả về tài sản của Thiên Địa Hội và Đoạn gia nếu như tính toán kỹ lưỡng có thể chạm được đến 1 tỷ USD cũng không phải là chuyện không thể”.

Ninh Vương bên ngoài mặt khá là điềm tĩnh nhưng mà sâu bên trong nội tâm hắn cũng đang khá là rạo rực vì từ trước tới giờ hắn chưa bao giờ nghĩ đến một số tiền lớn như vậy. Khi vẫn còn là một tên cao tam học sinh bình thường chỉ cần nghe đến tiền tỷ của Việt Nam là hắn đã thấy nhức cả trứng rồi mà hiện tại khối tài sản hắn nắm giữ lên đến cả tỷ USD.

Cùng với việc là kẻ đứng đầu của hai thế lực lớn của Việt Nam hắn tự tin bây giờ mới chính là bước đi đầu tiên trong nhiệm vụ thống trị thế giới của mình.

“Được rồi trước tiên đưa ta trở về nhà, sau đó các ngươi cứ hoạt động như bình thường chờ lệnh của ta, ta sẽ để lại Báo Tử quan sát các ngươi đừng có ý nghĩ gì đến việc phản bội lại ta”.



Nửa giờ sau Hắc Lang đã trở hắn về nhà, lúc này đã là 3 giờ chiều.

Ninh Vương rời khỏi xe của Hắc Lang sau đó đi vào trong thang máy của căn chung cư bấm lên tầng thứ 20.

Vừa bước chân vào cửa phòng thì một âm thanh thông báo quen thuộc vang lên.

“Đinh, chúc mừng ký chủ thành công thu được 2 cái trung cấp thế lực ban thưởng thăng cấp virus trong cơ thể”.

“Đinh, chúc mừng ký chủ thu được những thuộc hạ đầu tiên trong đội quân của mình”.

“Tiến độ hoàn thành 1%”.

“Ban thưởng một vé tiến vào Thư Viện tầng thứ nhất một ngày”.

Lâu lâu không thấy hệ thống lên tiếng mà một khi đã lên tiếng là hắn không thể nào kiềm chế nổi cảm xúc của hắn. Lần này ban thưởng nghe một chút thôi cũng có thể đoán được là đồ tốt rồi.

“Vé tiến vào Thư Viện là sao hệ thống? phải chăng bên trong cái thứ gọi là Thư Viện này có chỗ tốt.

Ninh Vương khá tò mò đối với phần thưởng này mà câu thông với hệ thống chờ nó giải đáp.

“Đúng vậy, chính xác là như ký chủ nói, vé vào tầng thứ nhất của Thư Viện chính là để tiến vào Thư Viện. Mà thứ gọi là Thư Viện kia bên trong nó có chứa tri thức của rất nhiều nền văn minh và vũ trụ tóm lại là đồ tốt”.

Hệ thống giải thích hoàn toàn giống như những gì Ninh Vương nghĩ đến.

Tri thức của những nền văn minh khác cùng với cả vũ trụ khác sao nhưng bất quá nó có phân các tầng mà hắn chỉ là tầng một chỉ sợ là sẽ không có tàu vũ trụ hay chiến hạm không gian gì gì đó rồi. Mà thôi dẫu sao cũng là đồ miễn phí, có còn hơn không tầng mấy cũng được không quan trọng.

Tri thức đến từ vũ trụ sao?

Ninh Vương sắp được mở mang đầu óc thêm một chút về sự tồn tại và tri thức của những nền văn minh khác ngoài vũ trụ bao la kia.

“Tốt, tạm thời không sử dụng vội, ta muốn biết thêm về lần này thăng cấp virus. Liệu nó có gì đặc biệt không hệ thống?”.

Ninh Vương tiếp tục câu thông hệ thống.

“Lần này thăng cấp sẽ có sự gia tăng đáng kể về sức chiến đấu của ký chủ cùng với khá nhiều khả năng đặc biệt khác cần ký chủ tiến hành thăng cấp để biết rõ hơn”.

Hệ thống đáp.

“Quá trình thăng cấp này sẽ diễn ra trong bao lâu, ta không muốn phải tìm lý do để trốn học nữa”.

Ninh Vương hỏi tiếp.

“Quá trình thăng cấp lần này sẽ nhanh hơn so với quá trình cải tạo lần trước cho nên ký chủ không cần quá lo lắng về vấn đề này”.

Đạt được thông tin mình muốn Ninh Vương khóa cửa phòng lại đề phòng bất trắc sau đó ngồi lên trên giường tiến hành quá trình thăng cấp.

“Tiến hành thăng cấp đi hệ thống”.

Ninh Vương xác nhận.

“Xác nhận ký chủ muốn tiến hành thăng cấp, quá trình sẽ diễn ra trong vòng 10…5…1”.

Đột ngột hắn cảm giác được trong đã bắt đầu sự biến hóa, Ninh Vương có thể cảm nhận được các tế bào trong cơ thể hắn đang đồng loạt chết đi. Cơn đau nhức cũng từ đó mà bắt đầu ập tới một cách dữ dội vô cùng.

So với quá trình cải tạo lần trước hắn bị hôn mê không biết gì thì lần này ngược lại là hắn đang vô cùng tỉnh táo để cảm nhận cơn đau này.

“Gừ…đau thế…khốn kiếp”.

Cơn đau nhức dữ dội bên trong cơ thể cứ liên tục hành hạ hắn sau đó ngưng lại một chút.

Virus kỳ lạ trong cơ thể hắn bắt đầu nuốt trọn và hấp thụ sạch sẽ những tế bào đã chết đi sau đó nó bắt đầu ngưng tụ cuồn cuộn lại bên trong cơ thể hắn mà hóa thành một hình dạng mới.

To lớn và dữ dội hơn nó bắt đầu hình thành những sợi dây liên kết đi khắp cơ thể mà lấy sự tồn tại của nó ở trái tim Ninh Vương làm trung tâm liên kết.

Đến đây quá trình thăng cấp đã diễn ra được một nửa rồi giờ chỉ cần chờ đợi các tế bào mới được sinh ra và các cơ quan trong nội thể được cải thiện nữa thôi là thành công rồi.

Hiện giờ Ninh Vương có thể đi ngủ một giấc chờ đến tối là được sau đó hắn chìm sâu vào trong mê mang sau khi trải qua một trận hành hạ đau đớn mà thiếp đi lúc nào cũng không hay.



"Quá trình thăng cấp đã hoàn tất"

Âm thanh thông báo quen thuộc của hệ thống lại vang lên.