Chẳng mấy chốc, họ đã xác định được ai tham gia bữa tiệc.
Lục Tâm Noãn giả vờ hào hiệp, đặc biệt mời thêm vài chị em cùng chơi với mình, hội chị em vui vẻ gọi “Tô tiểu phu nhân” mấy lần khiến Lục Tâm Noãn không khỏi bật cười.
Vốn dĩ cũng muốn mời Tuỳ Nguyện, nhưng Tuỳ Nguyện thẳng thừng từ chối.
Tô Giác không ép buộc, ngay lập tức hào phóng nhờ gia đình giúp đặt một phòng ở “MM Ji”.
Một nhóm học sinh ném sách giáo khoa hào hứng hưởng ứng.
Cái tên "MM Ji" thì ai cũng biết, nhà hàng mới mở được một năm nhưng với kỹ năng nấu nướng siêu phàm, đã trở thành nhà hàng cao cấp ở Vu Thành nơi “xếp hàng cũng không đặt chỗ trước được”. Tức là nhà họ Tô giàu có, quyền thế nên chỉ cần một cuộc điện thoại là có thể đặt trước.
Mọi người đều mong chờ. Lục Tâm Noãn cũng chạy vào nhà vệ sinh và bí mật gửi tin nhắn cho Phó Mạn.
(Mẹ, Tô Giác lần này lại kiếm được 15 triệu từ giao dịch cổ phiếu, buổi trưa cậu ấy mời con ăn cơm, con sẽ không về. Nhưng... Tô Giác hình như có chuyện gì đó với chị, mẹ có thể gọi chị ta đến và để chị ta nhân cơ hội này xin lỗi Tô Giác không?)
Phó Mạn nhanh chóng trả lời: (Noãn Noãn, đừng lo lắng, mẹ sẽ gọi cho chị con ngay.)
Con gái của bà ta có thể kết bạn với một chàng trai trẻ có năng lực, tiền đồ xán lạn như Tô Giác, bà ta không thể để Lục Miên hủy hoại việc tốt của Noãn Noãn!
Đó chỉ là một lời xin lỗi, dù có phải để Lục Miên đến nhà họ Tô đền tội bà ta cũng bằng lòng!
Khi Lục Tâm Noãn nhận được tin nhắn trả lời, cô ta cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cô ta bấm số của Lục Miên, nhưng chỉ nháy máy một cái rồi cúp máy. Bằng cách này, cô ta có thể để lại bản ghi cuộc gọi và chứng minh rằng mình đã liên lạc với Lục Miên.
“Chủ nhiệm giáo dục đến rồi!”
Ai đó hét lên, Lục Tâm Noãn đang bí mật sử dụng điện thoại di động trong nhà vệ sinh giật mình, cô ta lập tức giấu điện thoại di động và trốn khỏi nhà vệ sinh với một tâm trạng có tật giật mình.
Tuy nhiên, bên ngoài chẳng hề có chủ nhiệm giáo dục nào cả.
Nhận ra Tạ Huy Dương đang nói đùa, cô tức giận mắng vài câu.
Nhưng trong lòng lại có Tôy nghĩ khác, cũng không biết lai lịch của vị chủ nhiệm mới được bổ nhiệm này là gì, nếu có thể tìm cách làm thân với thầy ấy thì tốt biết mấy.
Bây giờ cô ta không được cô chủ nhiệm Tôn Giai Oánh bảo vệ, giáo viên chủ nhiệm mới có vẻ hơi nghiêm khắc nên cô ta phải tìm cách khác.
Phó Mạn nghĩ rằng cậu bé Tô Giác này thực sự có triển vọng, đồng thời bấm số của Lục Miên. Việc Lục Miên có ở trong lớp vào lúc này hay không, có thuận tiện để trả lời hay không cũng không quan trọng.
Tất nhiên, Lục Miên không muốn trả lời cuộc gọi ngay cả khi nó thuận tiện, vì vậy cô đã ngắt luôn sau một cú ấn.
Cô cắn thân bút nhìn ra ngoài cửa sổ, bắt đầu nghiêm túc Tôy nghĩ: Rốt cuộc nên mời Tiêu Kỳ Mặc đi ăn ở đâu?
Vừa hay hôm nay kiếm được một ít tiền, hãy đến một nơi tương đối đi.
Nghĩ đến đây, cô lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn bằng những ngón tay thon thả.
——
Buổi trưa tan học, Lục Miên chậm rãi đi ra khỏi cổng trường, uể oải nhìn sang phía đối diện, liền thấy chiếc xe sang trọng quý phái kia.
Cô cố ý canh lúc ít người đi ra, bây giờ không thấy xung quanh có ai, liền lên xe của Tiêu Kỳ Mặc mà không gặp khó khăn gì.
Trong xe, Diệp Cẩn Văn phụ trách lái xe. Lục Miên và Tiêu Kỳ Mặc ngồi ở ghế sau, sau khi chào hỏi và cho biết địa chỉ, chiếc xe hoàn toàn im lặng.
Tiêu Kỳ Mặc đặt tạp chí tài chính xuống và tìm kiếm các chủ đề, “Em đã đặt bàn chưa?”
Lục Miên gật đầu: “Đã đặt xong.”
“Có dễ đặt không?”
“Dễ đặt.”
“...”
Diệp Cẩn Văn, người đang lái xe ở hàng ghế đầu, thở dài trong lòng: Đây là một cuộc trò chuyện không thể gượng gạo hơn được nữa!
Khi Master Gao Leng Mo gặp cô con gái thẳng Lục Miên của mình, phong cách vẽ này khiến anh ấy chỉ muốn hahahaha...
Xe đã đến cổng "MM Ji".
Khi Tiêu Kỳ Mặc nhận được một cuộc gọi, anh ấy đã vào trong trước.
Diệp Cẩn Văn đi đỗ xe, và Lục Miên đi đến nhà hàng với chiếc cặp học sinh trên lưng.
Chân còn chưa bước lên bậc thềm, sau lưng vang lên một giọng nói quen thuộc. “Lục Miên.” Tô Giác từ phía sau đi tới, nheo mắt lại và ngăn cô ấy lại, cậu ta rất ngạc nhiên khi Lục Miên có thể đến.
Lục Tâm Noãn cũng nghĩ rằng Lục Miên đến đây vì cuộc hẹn, vì vậy cô ta thầm tự hào trong giây lát, đứng cạnh Tô Giác cùng với một vài chị em của mình.