Hạ Miều im lặng nửa ngày mới hơi hơi nghiêng đầu, nhìn đôi mắt thần quái của Thánh Mặc La Á Qua Đế, chậm rãi hỏi.
“Anh thật sự muốn lấy tôi làm vợ?”
Thánh Mặc La Á Qua Đế mở miệng, giọng nói vẫn lãnh khốc như cũ : “Tôi không có thói quen nói giỡn.”
“Nghe nói Vực Kình rất nguy hiểm?” Đáy mắt Hạ Miều một mảnh trầm tĩnh.
Thánh Mặc La Á Qua Đế thấy vậy, đáy mắt xẹt qua một mạt quang mang: “Qua Lạc nói gì với em?”
Hạ Miều cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng ra : “Hắn nói chỗ kia rất nguy hiểm, đi vào không chắc chắn có thể ra ngoài được.”
Cánh tay Thánh Mặc La Á Qua Đế hơi hơi xiết chặt, làm thân thể Hạ Miều càng thêm gần sát hắn vài phần: “Tôi sẽ để em sống mà ra ngoài.” Giọng nói lãnh khốc lại nhiễm một chút nhẹ nhàng, nhưng chín phần lãnh khốc, một phân nhẹ nhàng này giống như đá chìm đáy biển, khó có thể tìm thấy. ~~~~
Một tháng kế tiếp, Hạ Miều không được ra khỏi cửa, mà Tát Lạc cũng trở thành giáo sư phụ trách dạy cô học tiếng Ý, các loại từ đơn, ngữ pháp vận dụng, cuối cùng cô cũng nắm giữ được.
Nhưng đêm nay, Thánh Mặc La Á Qua Đế chỉ ôm cô vào trong ngực không hề có hành động tiếp theo, Hạ Miều ngây ngẩn cả người, cô rõ ràng cảm nhận được có một đồ vật cực nóng trọc trên bụng cô.
Hạ Miều ngước mắt, đôi mắt sáng ngời đối diện với con ngươi sâu như vực thẳm, do dự nửa ngày, vẫn là mở miệng hỏi: “Anh…… anh đêm nay từ bỏ?”
Lời vừa nói ra khỏi miệng, nhìn đáy mắt Thánh Mặc La Á Qua Đế lưu động một mạt u ám, Hạ Miều quả thực muốn tát chết mình! Đặc biệt là lúc nhìn thấy đôi mắt đầy ý cười như có như không của Thánh Mặc La Á Qua Đế, mặt cô càng đỏ lên, cô tuyệt đối không có gấp gáp!
Nhìn Hạ Miều đỏ bừng mặt, Thánh Mặc La Á Qua Đế sung sướиɠ cười lên tiếng: “Ha hả ~ muốn nó?” Rồi sau đó hạ thể hơi hơi giật giật, không kiên nhẫn chọc bụng cô.
Hạ Miều trực tiếp vùi đầu vào trong lòng Thánh Mặc La Á Qua Đế, một câu cũng không nói, quá mất mặt……
Chẳng qua ở lúc cô cho rằng Thánh Mặc La Á Qua Đế sẽ làm chuyện đó, ai ngờ hắn cư nhiên chỉ đỉnh đỉnh bụng cô, để cô cảm nhận rõ ràng hơn thứ đồ vật kia, không hề có động tác kế tiếp.
Đang lúc cô nghi hoặc, bên tai truyền đến thanh âm trầm thấp của Thánh Mặc La Á Qua Đế.
“Ngày mai em phải vào căn cứ, đêm nay nghỉ ngơi cho thật tốt.”
Sắc mặt Hạ Miều hơi hơi cứng đờ, hóa ra hắn sợ cô tiêu hao thể lực…… “Anh nói cho tôi một chút chuyện ở căn cứ đi?” Hạ Miều thu hồi cảm xúc ở đáy lòng, chậm rãi nói.
Ngày mai phải đi vào căn cứ, cô lại không hiểu gì ở nơi đó, ngoại trừ biết có khả năng có vào mà không có ra, thì những thứ khác cô không rõ ràng lắm, đối với những thứ không biết, con người thường thường sẽ càng sợ hãi, cho nên cô không hy vọng mình ở trong một mảnh sương mù.
Nếu phía trước là núi đao biển lửa thì cô cũng muốn biết nó cách cô có xa lắm không.
Thánh Mặc La Á Qua Đế trầm mặc một lát, cuối cùng mở miệng kể ra : “Căn cứ được thành lập ở phía Nam Y quốc -một dãy núi chưa được khai phá, chỗ đó không thua gì rừng rậm Amazon, là nơi để gia tộc chuyên môn dùng để bồi dưỡng quân đội, mà mỗi người thừa kế tương lai đều bị đưa vào bên trong, nếu có thể sống sót ra ngoài thì có thể kế thừa vị trí gia chủ.” (Đế là người thừa kế tương lai, hẳn là đã vào trong căn cứ)
“Huấn luyện viên trong căn cứ đều là bộ đội đặc chủng hoặc là sĩ tử đến từ các nơi trên thế giới, và huấn luyện viên chỉ phụ trách huấn luyện, chỉ cần không phải việc ở ảnh hưởng đến bọn họ, thì mặc cho xảy ra chuyện gì thì bọn họ cũng sẽ không quản, cho dù là học viên tàn sát lẫn nhau, bọn họ cũng chỉ cổ vũ, sẽ không ngăn lại.”
“Ở trong căn cứ, nếu ngươi muốn đốt gϊếŧ cướp đoạt cũng được, thậm chí huấn luyện viên có thể thực hiện thi đấu săn gϊếŧ theo yêu cầu của học viên, phàm là đi vào, chỉ cần em hoàn thành việc huấn luyện viên giao cho , em có thể được ra ngoài.”
Hạ Miều rất bình tĩnh, nghe xong lời Thánh Mặc La Á Qua Đế nói, cô nên sợ hãi, hoặc là lui bước, nhưng không, cái gì cô cũng không có, chỉ có một mảnh bình tĩnh, bình tĩnh đến chính cô cũng có chút kinh ngạc. Thi đấu săn gϊếŧ theo như lời Thánh Mặc La Á Qua Đế thì không cần nghĩ cũng biết, đó là gϊếŧ hại lẫn nhau, là dùng sinh mạng để so đấu, có thể nói nếu muốn sống mà ra ngoài thì cần phải cường đại, nếu như không bị huấn luyện đến chết, cũng sẽ bị người bên trong gϊếŧ chết.
Đốt gϊếŧ cướp đoạt……
Cô đi vào, không thể nghi ngờ là một đường chết, một người tay trói gà không chặt chỉ có thể bị xâu xé, huống chi cô là con gái, những thứ cần đối mặt có khả năng không chỉ là những chuyện này……(ý chị là bị cưỡng bức)
Đối mặt với Hạ Miều im lặng, Thánh Mặc La Á Qua Đế cho rằng cô đang sợ hãi, hắn mở miệng nói: “Nếu sợ có thể không đi, cứ như vậy ở lại bên cạnh tôi. ” Tôi sẽ bảo vệ em.
Những lời này Thánh Mặc La Á Qua Đế không nói ra, cũng không muốn nói, hắn không thích nói quá nhiều, cũng cảm thấy không nhất thiết phải nói, ít nhất bây giờ hắn phát hiện hắn không thích cô chịu thương tổn. Hạ Miều vẫn im lặng, bất quá im lặng cũng không lâu, rất mau cô đã mở miệng: “Tôi vào trong đó là cùng mọi người cùng nhau huấn luyện sao? Hay là có phần địa vực, nam nữ ngăn cách?”
“Không phân biệt, mặc dù là nam hay là nữ đều là ở một chỗ.”
Thánh Mặc La Á Qua Đế có lời vẫn chưa nói ra là, trong gia tộc không có bất luận kẻ nào nguyện ý đem con gái của mình đưa vào căn cứ , phàm là người bị đưa vào lúc ra ngoài đều chọn lựa vì gia tộc mà cống hiến, chuyên môn phụ trách nhiệm vụ đặc thù, cho nên lúc đi vào không cần phân chia.
Bật mí một chút, mị dành cả thanh xuân để bịa tên các nhân vật :v
Hạ Nhiêu - Hạ Miều
Thụy FiA - Thụy Phỉ Á
Phong Chi Uyên - Phong Chi Âu Thẩm Ngoạt - Thẩm Nguyệt
Văn đỡ hâm ( mẹ Thẩm Phi) - Văn Huyên (chắc có ý nghĩa gì đó nhưng mình deo hiểu :(
Thánh Mặc La Á. Qua Đế. Sí - Thánh Mặc La Á Qua Đế ( tính ra tên anh có 7 chữ :v)
Thánh Mặc La Á. Qua Lạc. Quỷ quái - Thánh Mặc La Á Qua Lạc ( anh Lạc cũng là nam9 )
Thánh Mặc La Á. Qua Y. Ba Bá - Thánh Mặc La Á Qua Y
Thánh Mặc La Á. Qua Mông. Phục Kiệt - Thánh Mặc La Á Qua Phục
Thánh Mặc La Á. Qua Đặc. Úc Cách-
Thánh Mặc La Á Qua Úc
Thánh Mặc La Á Qua Ngói. Tây - Thánh Mặc La Á Qua Tây
Thánh Mặc La Á. Qua rồi. Bố Nặc - Thánh Mặc La Á Qua Nặc