Ngược Đãi Thành Yêu

Chương 120: Lâm vào khốn cảnh



Trận đấu này kết thúc rất nhanh, đáp án khiến cho đám đàn ông kinh ngạc vô cùng, cô gái này lấy một địch bốn nhưng lại thắng ?!.

Phải biết rằng thân thủ của bốn người này cũng xem như không tệ, nhưng chưa đầy năm phút đã bị một người phụ nữ gầy yếu đánh bại , những người kia đều nằm la liệt trên mặt đất, ba người tay chân bị trật, một người còn lại bị thương ở cổ , nếu không phải né nhanh có lẽ sắp được nhìn thấy Diêm Vương luôn rồi.

Hạ Miều âm thầm thở hổn hển, nhìn cô thắng vậy thôi thật ra tay chân cô đã đau muốn chết rồi , da thịt mấy gã này thật con mẹ nó cứng , nhưng cô biết rõ đạo lý gõ sơn chấn hổ, cho nên cô không thể để lộ ra sự mềm yếu của mình , mặc dù đánh gục được bốn gã đàn ông này cũng không thể ngăn được những tai họa khác, nhưng ít nhất có thể làm kinh sợ một số người.
Hạ Miều vỗ vỗ bụi bẩn trên người, sau đó cực kỳ bình tĩnh mà tiếp tục chạy , hoàn toàn làm lơ những người đang xem kịch ở bốn phía , hành động này của cô càng tạo thêm ấn tượng cho đám người.

Không đợi đợt huấn luyện kết thúc tên tuổi cô đã vang vọng toàn bộ căn cứ, một vài người có năng lực thấp đành phải thu hồi lại suy nghĩ muốn thử sức , cô gái này quá cường hãn, bọn họ đánh không lại a.

Nhưng những người có một ít năng lực thì hai mắt càng thêm sáng lên, muốn đem cô gái có thân thủ thoăn thoắt này đè ở dưới thân, để cảm nhận tư vị mới mẻ.

Động tĩnh rất lớn nhưng huấn luyện viên lại không tới , thậm chí lúc nhìn thấy Hạ Miều cũng chẳng nói năng gì , xem ra ở trong căn cứ này ai thích ứng được thì sống sót, vũ lực có thể quyết định được tất cả ......
Đợt huấn luyện kế tiếp Hạ Miều rất vừa lòng, tuy rằng những đám đàn ông kia vẫn nhìn cô chằm chằm , nhưng không có ai dám chủ động tới trêu chọc cô.

Chẳng qua việc làm cô lo lắng nhất đã xảy ra, bởi vì một trận chiến này, cô đã hoàn toàn thành danh, cũng thành công hấp dẫn những người đàn ông có năng lực ở các đội khác, toàn bộ căn cứ bắt đầu điên cuồng truyền tay tên tuổi của cô, có thể nói là nhất chiến thành danh.

Có một chuyện cô không biết , đó là những người đàn ông trong căn cứ

thậm chí đang đánh cuộc xem ai là người đầu tiên đem cô đè ở dưới thân.

Quả nhiên, sự yên bình này chỉ kéo dài đến ban đêm , lúc Hạ Miều mới trở lại ký túc xá, đã bị một cánh tay cường tráng từ phía sau vòng qua cổ.

Thần trí Hạ Miều vẫn luôn ở trong trạng thái căng chặt , cho nên cô nhanh chóng duỗi tay đánh về phía trước ngực hắn, nhưng lại bị người đàn ông nhanh nhẹn bắt được, răng rắc một tiếng, cánh tay cô bị trật.
"Ân......" Hạ Miều kêu rên ra tiếng, mồ hôi trên trán nháy mắt tràn ra.

Một cánh tay khác của cô đánh về phía người đàn ông , chỉ thấy gã đàn ông hơi nghiêng người đã dễ dàng thoát được sự công kích của cô, ngoài miệng còn rất hưng phấn nói: "Móng vuốt đủ độc, nhưng nếu tàn nhẫn hơn chút nữa thì càng tốt."

Đáy lòng Hạ Miều rất căng thẳng, không rảnh lo cơn đau xuyên tim đến từ cánh tay , cô nhấc chân lên đá về phía hắn ta, một cước này thật sự làm người ta kinh sợ , người đàn ông này bất đắc dĩ đành phải bỏ tay Hạ Miều ra.

"Đủ thú vị!" Nam nhân liếʍ liếʍ đôi môi gợi cảm của mình , đôi mắt tinh nhuệ chứa đầy hứng thú nồng đậm.

Lúc này Hạ Miều mới thấy rõ mặt mũi của anh ta, thân hình cao một mét chín trở lên, góc cạnh của gương mặt sắc bén, làn da màu đồng khỏe mạnh , đôi mắt như chim ưng nhuộm đầy du͙© vọиɠ khi nhìn cô.
"Sao nào ? Vừa ý em không ? Nếu đồng ý làm công cụ tiết dục của anh, anh bảo đảm sau này em gái sẽ không bị người khác quấy rầy." Người đàn ông cuồng dã nói.

Sắc mặt Hạ Miều có chút trắng bệch, thử nhúc nhích cái tay một chút cũng đủ đau muốn chết , trên trán cô thấm đầy mồ hôi trong suốt, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt , không có chút ý thỏa hiệp nào.

"Anh là ai?"

"Lạc Ngạo Kỳ." Nói xong hắn ta đi tới bên người Hạ Miều, lại lần nữa giang tay ôm cô vào trong lòng ngực.

Môi hắn liếʍ láp lỗ tai cô, bàn tay to lớn không có chút khách khí nào xoa nắn bộ ngực đầy đặn của Hạ Miều , bởi vì tay cô không nhúc nhích được cộng thêm động tác của hắn ta quá nhanh , cho nên cô cứ thế mà để hắn ta đυ.ng chạm.

Ánh mắt Hạ Miều xẹt qua một mạt tàn nhẫn , trước kia cô mặc người xâu xé là bởi vì cô không có năng lực phản kháng, nhưng bây giờ thì không , chỉ cần tay chân cô chưa bị phế, cô tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp!
Hạ Miều không động thủ, mà là tùy ý để Lạc Ngạo Kỳ vuốt ve bộ ngực của cô, có vẻ như hành động ngoan ngoãn của Hạ Miều khiến hắn rất vừa lòng, cũng cho rằng cô thật sự đã đồng ý , thế nên bàn tay hắn càng thêm quá phận luồn vào trong áo của cô , đầu cũng cúi thấp xuống, hướng tới đôi môi căng đầy của Hạ Miều.

Đúng lúc này, Hạ Miều đá chân lên , nhưng Lạc Ngạo Kỳ cũng không phải ăn chay, hắn nhanh chóng lui về phía sau , mặc dù như thế nhưng hắn vẫn chậm một chút, bị cái chân của Hạ Miều đá thẳng vào hạ thân, mang tới một trận bén nhọn đau đớn.

Sắc mặt Lạc Ngạo Kỳ trở nên âm trầm ánh mắt hung ác trừng Hạ Miều: "Cô tìm chết!"

Hạ Miều thầm nghĩ không ổn, nhưng tốc độ của Lạc Ngạo Kỳ quá nhanh, trong chớp mắt cô đã bị Lạc Ngạo Kỳ bóp lấy cổ, sắc mặt Hạ Miều lập tức đỏ ửng lên , trong lúc nhất thời thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít.
"Nếu thích thô bạo, vậy bổn thiếu gia liền thô bạo ." Lạc Ngạo Kỳ nói xong duỗi chân đá một quyền.

Thoáng chốc, cơn đau bén nhọn làm Hạ Miều kêu lên tiếng: "A......"

Tiếp theo thân thể cô mềm nhũn, hoàn toàn dựa vào tay Lạc Ngạo Kỳ, mồ hôi trên trán không ngừng toát ra, theo gương mặt mà rơi xuống.

Lạc Ngạo Kỳ lạnh lùng cười : "Lúc này cô nên nghe lời một chút đi."

Cánh tay vung lên đem Hạ Miều ném tới trên giường, một trận va chạm kịch liệt khiến Hạ Miều thiếu chút nữa đau đến ngất xỉu, đặc biệt là cánh tay cô càng thêm sai lệch.

Hạ Miều gắt gao cắn môi của mình để giảm bớt cơn đau thấu tim kia, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lạc Ngạo Kỳ đang từng bước từng bước một đi tới bên giường......