Hạ Miều thấy vậy cũng bước theo phía sau, cô không thèm để ý những người xung quanh , chẳng qua lúc đi ngang qua Thánh Mặc La Á Qua Lạc, bước chân cô dừng một chút, ngước mắt nhìn lên chỉ thấy Thánh Mặc La Á Qua Lạc đang nở một nụ cười sáng lạn với cô.
Nụ cười kia vô cùng thuần túy , đôi mắt màu lục mang theo ánh sáng mê người, cao quý mà lại có lễ phép.
Nhưng Hạ Miều vẫn cảm nhận được một mảnh lạnh lẽo, loại cảm giác này giống như bị rắn độc theo dõi vậy.
Chẳng qua lúc này đây Hạ Miều không hề sợ hãi, mà là nghênh diện cặp mắt màu lục, sau đó cô câu môi cười, lộ ra chút thần bí khiến người khác mê muội, rồi thu hồi tầm mắt bước đi.
Hạ Miều đột nhiên nở nụ cười như thế với anh, làm cho Thánh Mặc La Á Qua Lạc ngây người, bởi vì anh hoàn toàn không ngờ tới, người mà bốn tháng trước còn sợ anh muốn chết, bây giờ phản ứng đầu tiên khi thấy anh là tặng cho anh một nụ cười. Kinh ngạc, khϊếp sợ, nhiều loại cảm xúc quanh quẩn ở trong lòng Thánh Mặc La Á Qua Lạc, cuối cùng biến thành thú vị, anh cảm thấy Hạ Miều ở giờ phút này mới là Hạ Miều thật sự, một người bước ra khỏi gông xiềng, tự do giương cánh mà bay lượn.
Nụ cười của Thánh Mặc La Á Qua Lạc càng thêm sâu, thời khắc quan trọng ấy vậy mà Anh Ba của anh lại không tới, xem ra trong khoảng thời gian này bị chọc tức không nhẹ đâu.
Nếu anh ta biết người mà bản thân vốn cho là mèo con, bây giờ đã bị thuần hóa thành con diều hâu vô cùng nguy hiểm, không biết có càng giận hơn?
Anh rất mong đợi , một con diều hâu có móng vuốt, Anh Ba của anh còn bắt được hay không đây?
Rất nhanh, phòng họp rộng lớn đã kín mít, tất cả mọi người đều ngồi vào ghế của mình, mà Hạ Miều, được gia chủ sắp xếp ngồi vào bên tay phải của ông. Nhìn thấy tất cả mọi người đã ổn định, Thánh Mặc La Á Qua Y mới mở miệng tuyên bố : “Từ giờ phút này trở đi, Hạ Miều sẽ là chủ mẫu của gia tộc Thánh Mặc La Á, cũng là vợ hợp pháp của Thánh Mặc La Á Qua Đế.” Thanh âm lãnh khốc đột nhiên vang lên, đi sâu vào lòng của mỗi người.
“Gia chủ, mặc dù Hạ Miều từ trong căn cứ ra ngoài, nhưng cũng phải để cho các vị đang có mặt ở đây tận mắt nhìn thấy bản lĩnh của cô ta chứ, đến lúc đó mới khiến mọi người tâm phục khẩu phục, không phải sao?” Thánh Mặc La Á Qua Phục ngạo mạn nói.
Hạ Miều nhìn về phía đang phát ra thanh âm, người nói chuyện là một người đàn ông ước chừng bốn mươi tuổi, gương mặt khá phúc hậu, điểm khó coi chút là bởi vì quá béo, thêm vẻ mặt cao ngạo kia càng làm ông ta thêm xấu xí, nhưng ông ta lại không biết tự lượng sức, còn bày ra vẻ mặt cao cao tại thượng. Hạ Miều không nói gì, bởi vì nhìn vẻ mặt như muốn mở miệng của những người khác, đã chứng minh rằng còn có rất nhiều người chờ nói chuyện đây, nên Hạ Miều để cho bọn họ nói xong hết rồi mới giải quyết một thể.
Thánh Mặc La Á Qua Tây là người thứ hai mở miệng, chầm chậm cười nói: “Đúng vậy, tôi đồng ý với cách của Anh Ba, Hạ Miều có thể từ trong căn cứ ra khỏi, đã chứng minh là người có năng lực, nhưng tất cả mọi người vẫn chưa ai thấy qua, cũng nên cho chúng tôi mở rộng tầm mắt chút chứ?”
Hai người này Hạ Miều đều nhớ rõ, buổi gia yến trước kia cũng là hai người này đứng lên phản đối.
Theo lời nói của hai người, những người khác cũng gật đầu bàn tán, muốn nhìn thử xem năng lực của Hạ Miều, Thánh Mặc La Á Qua Đế là thiếu chủ của toàn bộ Mafia, tương lai sẽ tiếp nhận chức giáo chủ của Mafia, muốn làm vợ của cậu ta thì cũng phải để cho dân chúng khâm phục. Hạ Miều lẳng lặng nhìn mọi người đang bàn luận, sau đó nhìn về phía người đàn ông đối diện vẫn không nói lời nào, người đàn ông này cô nhớ rất rõ, bởi vì khí chất trên người anh ta không giống những người khác.
Thánh Mặc La Á Qua Úc tựa như cảm nhận được tầm mắt của Hạ Miều, hắn ngước mắt lên nhìn về phía cô, sau đó Thánh Mặc La Á Qua Úc câu môi lộ ra dáng vẻ thân sĩ, Hạ Miều thấy vậy cũng cười lại.
Hành động của hai người bị không ít người thu vào đáy mắt, trong đó có Thánh Mặc La Á Qua Y cùng Thánh Mặc La Á Qua Lạc.
Đáy mắt Thánh Mặc La Á Qua Y hiện lên một mạt suy tư, tầm mắt du đãng ở trên người Hạ Miều cùng Thánh Mặc La Á Qua Úc một vòng, rồi sau đó nhìn về phía Hạ Miều: “Chuyện này liên quan tới con, con tự quyết định đi.”
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều im lặng, đồng thời nhìn về phía Hạ Miều. Đối mặt với đông đảo tầm mắt, Hạ Miều rất tự nhiên mà gật đầu. “Nếu tất cả mọi người đều muốn nhìn thử năng lực của tôi, cũng không phải không được, chẳng qua chứng minh trong lời của hai người là chứng minh thế nào?”
Hạ Miều nói xong đem tầm mắt chuyển về phía Thánh Mặc La Á Qua Phục cùng Thánh Mặc La Á Qua Tây, khóe môi vẫn treo một nụ cười nhạt như cũ, thế nhưng lại mang cho người ta một loại thần bí khó lường.
Thánh Mặc La Á Qua Phục hừ lạnh một tiếng, vốn không hề để Hạ Miều vào trong mắt, kiêu căng nói: “Nếu cô đánh thắng thuộc hạ của tôi, tôi sẽ nhận.”
Lời này vừa nói ra, không ít người thay đổi sắc mặt, ngay cả Thánh Mặc La Á Qua Y cũng trầm mặt xuống, ở đây có người nào mà không biết, vệ sĩ của gia tộc Thánh Mặc La Á là được tuyển chọn kĩ lưỡng từ trong căn cứ ra, cho dù ở phương diện nào cũng vô cùng xuất sắc, hơn nữa còn là sát thủ chân chính. Sóng mắt Hạ Miều lưu chuyển, hài hước nhìn Thánh Mặc La Á Qua Phục : “Vị này…… Chú à, nếu người ở đây ai cũng có đề nghị giống người, vậy chẳng phải Hạ Miều sẽ bị mệt chết sao, đây cùng xa luân chiến* có gì khác nhau, hay là nói khảo sát năng lực của chủ mẫu ở gia tộc Thánh Mặc La Á là điều rất cần thiết ?”
“xa luân chiến” là hai cánh quân xa thay nhau tấn công làm đối thủ xoay xở không kịp, liên tục bị động, không biết nên tập trung đối phó với bên nào.
Ngụ ý là sự khảo sát ở gia tộc Thánh Mặc La Á có phải là lấy đông chọi yếu hay không, chơi chiến thuật xa luân, lấy cái này để bình định?
Sắc mặt ai nấy đều trở nên khó coi, ai cũng nghe hiểu ý của Hạ Miều, bọn họ tuy là hắc đạo, nhưng rất tôn trọng kẻ mạnh , tuyệt đối sẽ không dùng phương thức đê tiện để kiểm tra năng lực của chủ mẫu.