"Lang" ở đây là sói, nên "lang tình" ý chỉ sự tàn bạo, máu lạnh, vô tình của Thụy Phỉ Hi
~~~~~~~
Hạ Nhiêu nghe thấy trận chiến dần dần kết thúc, máu mũi đang chảy rốt cuộc cũng ngừng, lúc này Phi Lạc rất đúng lúc đi vào.
Hạ Nhiêu nghi ngờ thằng nhãi này có phải ở góc tường bên ngoài nghe lén hay không, nếu không làm sao vừa khéo lúc cuộc đại chiến đôi song sinh vừa kết hắn liền xuất hiện? Lại còn một bộ dạng cái gì cũng không biết, bản lĩnh làm bộ làm tịch thật sự rất giỏi.
Thụy Phỉ Hi vẫn chưa mặc quần áo, lười biếng ngồi ở trên ghế, cả người trần trụi bại lộ trước mặt người khác nhưng lại không có chút ngại ngùng nào. Đập vào mắt sẽ không làm người khác cảm thấy thối nát, ngược lại giống như là đang mơ. Chẳng qua lời nói nói ra lại làm khóe môi Phi Lạc giật giật, thằng nhãi này còn có thể vô sỉ thêm nữa không? Hắn không tin lấy bản lĩnh Thụy Phỉ Hi, mà không biết hắn đã sớm đứng ở ngoài cửa, chẳng qua hắn không đi vào quấy rầy hai người họ mà thôi, bây giờ thế nhưng còn trách hắn chậm chạp...
Phi Lạc nhìn thoáng qua Hạ Nhiêu trên giường, muốn nhìn thử cô đối với chuyện hai người kia sẽ có phản ứng thế nào, lại vừa vặn nhìn thấy cô đang quan sát hắn, trong lòng hắn liền sửng sốt, ngay sau đó đáy lòng hắn dâng lên một tia tò mò.
Toàn bộ quá trình cô ta đều thấy rõ, nhưng một chút cảm xúc cũng không có?
Ít nhất cũng nên kinh ngạc, khinh thường, hay ghê tởm chứ?
Nhưng mà nhìn qua chỉ là vẻ mặt bình thường, hơn nữa có vẻ điều đó là đương nhiên. Chẳng lẽ là bởi vì cô ta thấy chuyện như vậy nhiều rồi?
Cũng không giống a, theo lý thuyết mà nói nếu không phải lần đầu thấy trai với trai làm loại chuyện này, cũng nên tập mãi mới thành thói quen không coi thường. Nhưng bọn họ lại là người thân, đây chính là lσạи ɭυâи a. Người phụ nữ này chẳng những không kinh ngạc, ngược lại còn chảy máu mũi. Cô ta giống như đang tán thành vậy, thật sự quá mức dọa người rồi. Phi Lạc còn tưởng rằng mình hoa mắt, hắn thế nhưng cảm giác được nữ nhân này vô cùng xem trọng đôi song sinh này ở bên nhau....
Phát hiện này, cũng làm tâm tư Phi Lạc bắt đầu phức tạp, ngoại trừ hắn chưa có ai khác biết tình cảm cấm kỵ của đôi song sinh này, nếu biết cũng sẽ chết vô cùng thê thảm.
Hắn ở ngoài cửa nhìn thấy hình ảnh bên trong, hắn đã bắt đầu thất vọng rồi, còn tưởng rằng người phụ nữ này có thể tạo ra kỳ tích, nào ngờ đặc biệt tới đâu cũng sẽ bị vứt bỏ mà thôi...
Thụy Phỉ Á nhìn thứ Phi Lạc để ở trên bàn, đôi mắt ngưng kết ra một tầng lạnh lẽo. Hi thế nhưng cho sủng vật này được khắc lên dấu ấn thuộc về mình, trình độ như vậy hình như quá mức... Từ năm mười tám tuổi ấy, tới bây giờ đã suốt mười năm, trong mười năm này, chỉ có một sủng vật duy nhất được khắc lên dấu ấn, đó là cô gái nhỏ yếu ớt làm người khác nhịn không được muốn bảo vệ.
Hi năm đó bởi vì thấy cô ta nhu nhược yếu đuối nên mới vô cùng yêu thích, khoảng chừng duy trì được hai tháng, nếu không phải lần đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Hi tuyệt đối vẫn còn hứng thú với cô ta.
Bởi vì trong hai tháng đó, Hi không những cùng ăn cùng ở với cô ta, thậm chí chưa bao giờ để cô ta chịu thương tổn, chỉ có một lần duy nhất đó là khắc dấu ấn ở trên người nàng, đó cũng là lần đầu Hi dùng sát khí với sủng vật.
Chẳng qua cô ta quá ngu xuẩn, rõ ràng nhu nhược đáng yêu như vậy, lại mơ tưởng độc chiếm Hi, muốn Hi yêu còn chưa tính, thế nhưng còn đi trêu chọc sủng vật khác của Hi, muốn làm chủ nhân lại không tự ước lượng năng lực chính mình. Lúc bị sủng vật khác làm cho bị thương, kết quả chạy đi tìm Hi cáo trạng, mà hắn cũng cho rằng, Hi đối với nàng ta sủng ái vô cùng nhất định sẽ vì nàng ta mà đứng ra làm chủ, nhưng ai biết, quyết định của Hi lại làm cô gái đó sợ ngây người, cũng làm hắn vô cùng giật mình...
Hi thế nhưng sai người đem cô gái kia ném vào tầng ngầm cùng hai mươi sủng vật trong đó.
Bọn hắn thích nhìn những nam nữ ngây thơ gϊếŧ hại lẫn nhau, thích xem loại sạch sẽ thuần túy bị máu tươi nhiễm bẩn sẽ thành như thế nào, phàm là người bị bỏ vào trong l*иg sắt, sẽ không có một ai có thể sống sót mà ra ngoài.
Hắn không nghĩ tới, cô gái làm cho Hi đối xử đặc biệt lại sẽ bị Hi tự mình đưa vào địa ngục.
Nhìn ả ta khóc lóc xin giúp đỡ, hắn cho rằng Hi chỉ là hù dọa, trừng phạt cô ta ỷ sủng mà kiêu thôi, có lẽ trừng phạt đủ rồi thì sẽ cho người vào đem nàng mang ra ngoài. Nhưng hắn đã đoán sai, Hi tận mắt nhìn ả ta bị mọi người vây lại tàn sát lẫn nhau, hắn biết, bởi vì Hi đối xử với cô ta đặc biệt hơn nên các sủng vật trong đó đã sớm ghen ghét không thôi. Hiện giờ là cơ hội cực kì tốt, có thể để cho ả ta nếm thử cái gì là đau đớn. Vì thế có mấy người rất ăn ý vây sát cô ta, Hi vẫn luôn nhìn, khóe môi thậm chí còn cười rất thích thú, nhìn ả ta không ngừng hướng về phía hắn cầu xin giúp đỡ, không ngừng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, cuối cùng người sống sờ sờ bị gϊếŧ chết...